Cô biết, Vũ Văn Vĩ Thần không nói để cho cô rời khỏi phủ Tổng Thống, cô vẫn làm quản gia ở đây, cô vẫn cần học tập và hiểu rõ.
……………Thời gian buổi sáng lặng lẽ qua đi, buổi trưa, cô bị đống tài liệu kia làm cho choáng váng, cô thấy Tĩnh Tử đột nhiên gõ cửa phòng làm việc.
“Có chuyện gì sao?” Đem tầm mắt từ cặp văn kiện chuyển qua Tĩnh Tử, Đào Du Du thuận miệng hỏi.
“Đào quản gia, buổi trưa hôm nay ngài Tổng thống muốn mở tiệc chiêu đãi đại sứ Vân Quốc, công việc cụ thể Dương quản gia nói để cho chị đến bố trí.” Tĩnh Tử báo cáo lại.
“Như vậy……vậy được rồi………” Biết Dương quản gia cố ý để cô làm việc như vậy, bởi vì sau này bố trí yến tiệc như vậy từ bình thường sẽ thành không bình thường, cô buông cặp văn kiện trong tay ra, đứng dậy đi ra cửa.
Lúc đi đến nhà bếp, đầu bếp trước lập tức đem thực đơn tiệc chiêu đãi đưa đến trước mặt cô để cô xem qua.
Đào Du Du nhận lấy thực đơn nhìn tỉ mỉ một lần nữa, sau đó xoay người nói với Tĩnh Tử đang đứng bên cạnh: “Cô đi mời trợ lý của Đại Sứ hỏi một chút xem ngài Đại Sứ có kiêng ăn gì không, sau đó đem tình hình nói lại với nhà bếp, để bọn họ chú ý làm.”
Nói xong, cô xoay người rời khỏi nhà bếp, đi về phía phòng ăn ở lầu một.
Lúc này trong phòng ăn có những người hầu đang chuẩn bị, ánh mắt của cô dừng lại ở chậu hoa hồng đỏ trên bàn cơm, không nhịn được liền nhíu mày.
“Trưởng phòng lễ tân là ai?” cô liếc mắt nhìn mọi người đang bận rộn trong phòng, sau đó hỏi.
Vừa dứt lời, một giọng nữ trầm ổn ở phía sau truyền đến: “Đào quản gia, cô có gì phân phó?”
Xoay người, đập vào mắt Đào Du Du là một người phụ nữ trung niên có vẻ mặt nghiêm túc, trên người mặc bộ váy màu đen.
“Đem hoa tươi trên bàn đổi thành hoa bách hợp đi.” Đào Du Du rất đơn giản ra lệnh, không nói rõ lý do.
“Tại sao?” Trưởng phòng lễ tân hiễn nhiên không hề suy nghĩ liền ngoan ngoãn nghe theo lời cô, bà là cụ nhân viên của Tổng thống, cho tới bây giờ làm việc đều rất đúng mực, bà vào phủ đến bây giờ, chưa có người nào soi mói nhưng sai lầm của bà, thế nào mà vị tân quản gia này vừa mới nhậm chức đã nghi ngờ sự bố trí của bà?
Đào Du Du nhìn mặt trưởng phòng lễ tân, biết trong lòng bà ta đang nhận xét, vì thế đi đến trước mặt bà ta, nói nhỏ vào tai bà: “ở Vân Quốc, bách hợp là loại hoa tôn quý nhất, lấy hoa bách hợp đãi khách, chính là tôn trọng vị khách đó nhất.”
Nói xong, cô xoay người đi ra khỏi nhà bếp.