Mục lục
Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tôi nghe thấy tiếng mấy người con gái nước ngoài hét lên ở đó: “ Đẹp trai quá, các chàng trai phương đông đẹp trai, ôi đẹp trai quá, em muốn gả cho anh! Em yêu anh!”

Gả cho anh sao?

Tôi trợn mắt nhìn những người đẹp đang hưng phấn như bị kích thích đến điểm G vậy, từng người từng người trong bọn họ làm đủ các tư thế, tôi không kìm được thở dài, đây thật sự là một thế giới chỉ nhìn bề ngoài thôi mà, nói thật, tôi thật lòng cảm thấy bốn chàng traii này nhảy lung tung loạn xạ cả lên rồi, tại sao lại có nhiều người thích như thế chứ, là bị say mê vẻ đẹp trai sao?

Được thôi, ba tên đẹp trai kia các người tùy ý xử ký, còn lại cái người tên là Lạc Mộ Thâm phải để lại cho tôi.

Sau khi tốp nhảy nhảy nhót cuồng nhiệt xong, trong tiếng hò reo của khán giả, Tần Hạo Nhiên và Phương Trạch Vũ lao xuống, xách tôi lên, tôi trong tiếng hò reo của mọi người, bị Phương Trạch Vũ đẩy tôi vào lòng của Lạc Mộ Thâm.

Còn Lạc Mộ Thâm dưới ánh mắt của khán giả, hôn tôi một cái.

Do đó những người con gái xung quanh lại càng hò reo trong ngưỡng mộ đố kị hận.

“ Ôi, bốn chàng đẹp trai, thật khiến người khác phải ngưỡng mộ, tiết mục váy cỏ Hawaii này thật đã mắt. Là tặng cho người con gái đáng yêu này sao?” Vị MC mắt xanh cười hì hì bước đến, dùng tiếng anh lưu loát nói.

“ Đúng thế,” Lạc Mộ Thâm dùng tiếng anh trả lời, “ là để tặng cho người con gái đáng yêu này, cô ấy là vợ tương lai của tôi.”

“ Cô đây thật là quá hạnh phúc.” Vị MC cười nói, “ Thế còn ba chàng đẹp trai đây thì sao?”

Phương Trạch Vũ cướp lời lớn tiếng nói: “ Chúng tôi là đi cùng quân tử đây.”

Tần Hạo Nhiên cũng cướp lời nói: “ Vì huynh đệ mà nhận hai đao!”

Lương Cẩn Hàn giả bộ khóc lóc mếu máo nói: “ Bọn họ ép tôi, không nhảy sẽ giết tôi.”

“ Ha ha ha ha.” Lương Cẩn Hàn lạnh lùng hài hước khiến khán giả xung quanh lập tức cười ngất ngưởng. Tôi nhoài trong lòng của Lạc Mộ Thâm, thật sự cảm thấy mình rất hạnh phúc.

“ Cô ơi, cô đừng tránh nữa, xin hỏi biệt danh của cô ạ,” Vị MC tiến sát gần tôi, tôi đành phải ló đầu ra, tại vì căng thẳng, tôi nói cũng hơi lắp bắp, “ Xin chào, tôi tên là Tô đầu lợn.”

“ ha ha, cái tên rất gợi cảm,” Vị MC cười nói, “ Xin hỏi người yêu của cô có thường xuyên nhảy váy cỏ cho cô xem không? Cô cảm thấy anh ấy nhảy có đẹp không?”

“ Chưa, trên thực tế, tôi chưa bao giờ nghĩ đến anh ấy sẽ vì tôi mà nhảy. Nói thật, tôi cảm thấy anh ấy nhảy chân tay không đều, rất khó coi. Nhưng anh ấy vì tôi mà nhảy điệu nhảy này, tôi rất vui, tôi nghĩ tôi mãi mãi sẽ không quên được đêm hôm nay.” Tôi nhẹ nhàng dùng tiếng anh nói, nói thật, tiếng anh của tôi chưa bao giờ trôi trảy như lúc này.

“ Thế thì cảm giác của cô bây giờ có phải là rất vui sướng xen lẫn ngạc nhiên không?” Vị MC tiếp tục hỏi.

“ là hết sức ngạc nhiên và cực kỳ hạnh phúc, tại vì anh ấy vì tôi mà làm rất nhiều thứ trước nay anh ấy chưa bao giờ làm.” Tôi hạnh phúc đến nỗi mắt bắt đầu nhòe đi.

“ Cô Tô, thế thì cô có tiết mục tuyệt vời gì để gửi tặng vị hôn phu của cô?” Vị MC hỏi tôi.

Tôi nhìn Lạc Mộ Thâm dạt dào tình cảm, khẽ nói: “ Tôi muốn hát tặng anh ấy một bài.”

“ Bài hát gì thế?” MC hỏi.

“ Chuột yêu gạo!” Tôi nói.

Thế là, tôi cất cao tiếng hát: “…..Em yêu anh, yêu anh, giống như chuột yêu gạo, dù cho có bao nhiêu phong ba bão táp, em……”

Bốn chàng trai nhảy bên cạnh tôi, thật sự, khoảnh khắc đó, niềm kiêu hãnh của tôi đạt đến cực điểm thôi à……

Chỉ số hạnh phúc của tôi cũng đạt đến cao nhất rồi.

Có điều, tôi không bị hạnh phúc là cho mê man, tôi vẫn còn tỉnh táo, dùng điện thoại chụp lại dáng vẻ của bốn chàng đẹp trai này, sau này có thể đưa ra uy hiếp dọa dẫm bốn tên này, là dựa cả vào mấy bức ảnh này, ha ha ha, tôi bỉ ổi không?

……..

Dạ hội lửa trại náo nhiệt hết vòng này đến vòng khác, cho đến tờ mờ sáng mới kết thúc, Lạc Mộ Thâm kéo tôi đi vào lều vải mà chúng tôi đã chuẩn bị từ lâu.

Tại vì chúng tôi muốn tận hưởng thú vui cắm trại trên cát như thế này.

Ánh trăngg bên ngoài hắt vào lều trại, tôi nằm trên tấm thảm mềm mại, mượn ánh trăng nhìn khuôn mặt tuấn tú đẹp trai của Lạc Mộ Thâm.

Khuôn mặt đẹp trai như thế, khiến người khác nhìn cũng không chán, nhưng bộ dạng nhảy khi mặc váy cỏ của anh ấy cùng với hội Phương Trạch Vũ khiến tôi nghĩ đến đã muốn cười.

Có lẽ tôi cười quá thô, Lạc Mộ Thâm thông minh như thế, lập tức biết tôi đang cười cái gì.

Anh ấy trầm mặt xuống: “ Anh cảnh cáo em, đầu lợn, không được phép cười nữa.”

“ Được được, em không cười nữa.” Tôi làm động tác tay xin lỗi, “ Có điều, rốt cuộc là ai nghĩ ra trò nhảy váy cỏ vậy?”

“ Đại Vũ.” Lạc Mộ Thâm ấm ức nói. “ Anh chỉ là muốn tặng em một món quà đặc biệt, Phương Trạch Vũ đưa ra chủ ý muốn anh nhảy uốn bụng.”

“ Ha ha ha ha….” Tôi cười càng to hơn, tại vì cười quá lợi hại, miệng của tôi phát ra âm thanh giống như lúc xì hơi vậy.

Lạc Mộ Thâm lập tức nhìn tôi với ánh mắt chán ghét.

“ Xin lỗi xin lỗi, em không phải cố ý, em là nói….thế sau đó sao lại thành nhảy váy cỏ thế?” Tôi nhịn cười nói.

“ Bọn họ muốn một mình anh xấu xí, anh có thể làm thế được sao? Hơn nữa, anh cảm thấy chủ ý này cũng rất tuyệt.” Lạc Mộ Thâm chẳng biết làm sao đành nói, “ Cho nên, anh bắt bọn họ phải nhảy cùng anh, các loại đe dọa dụ dỗ, sau đó, thì luyện tập trộm, và em nhìn thấy rồi đấy.”

“ Ha ha ha ha…..” Tôi gần như cười sắp vỡ bụng rồi.

“ Em đừng cười nữa có được không? Khó nhìn đến thế sao?” Lạc Mộ Thâm trầm mặt nói.

“ Không cười nữa, thật ra rất đẹp, anh không nhìn thấy những người xung quanh hưng phấn thế nào sao, thật sự rất đẹp, lại lãng tử nữa.” Tôi chăm chú nói.

“ Thật sao?” Lạc Mộ Thâm có vẻ không tin lắm hỏi.

“ Đương nhiên.” Tôi thành thật nói, tôi đưa cánh tay ra, kéo đầu Lạc Mộ Thâm sát vào mặt tôi, “ Anh Đại Thâm, em yêu anh, giống như chuột yêu gạo.”

“ Đầu lợn, anh cũng yêu em.” Lạc Mộ Thâm khẽ nói, anh ấy cúi đầu xuống, hôn lên môi tôi, một tay kia luồn vào trong váy của tôi.

Tôi ôm chặt lấy eo anh ấy, hôn đáp trả anh ấy.

Cát biển, sao trời, sóng biển làm chứng cho chúng tôi, làm chứng cho đôi tình nhân hạnh phúc này.

Hai người chúng tôi quấn lấy nhau, muốn trở thành là một trên bãi biển lãng mạn này, đột nhiên nghe thấy tiếng tiếng hét ầm ĩ bên ngoài lều trại, tôi và Lạc Mộ Thâm bị dọa cho lập tức rời nhau ra, sau đó, tôi nghe thấy tiếng cười của Phương Trạch Vũ và Tần Hạo Nhiên, sau đó tôi nghe thấy tiếng bước chân chạy của hai người bọn họ, chạy trên cát cười ầm ĩ.

Lạc Mộ Thâm đột nhiên ngồi dậy: “ Các cậu, Phương Trạch Vũ, Tần Hạo Nhiên, các cậu có ý đồ phá đám mình? Mình cho các cậu biết lễ độ.”

Anh ấy hung hăng lao ra khỏi lều trại, tôi nghe thấy tiếng cười đùa của ba người họ đằng xa, tôi dựa vào trong lều trại, ngẩng đầu nhìn trăng sáng và bầu trời đầy sao xinh đẹp trên cao, cảm thấy thật sự rất hạnh phúc…..

Hạnh phúc này, tôi hy vọng có được mãi mãi.

Cứ như thế, chúng tôi chơi ở biển tình yêu bốn năm ngày, mới bay về nước.

Tôi cảm thấy tình yêu của mình và Lạc Mộ Thâm giống như bước thêm một bậc thang nữa vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK