Có điều, tại sao anh ta còn tuyển dụng tôi làm gì?
Tôi cảm thấy bụng như chứa đầy nước, tinh thần lập tức ủ rũ xuống, không còn hào hứng gì nữa.
Có điều, có lẽ anh ta là một người khoan dung độ lượng, không tính toán sự vô lễ của tôi chăng?
Ông trời ơi, tha thứ cho lời lẽ trẻ con không biết sợ của con!
Tôi đang mải suy nghĩ, bên tai chuyển đến giọng nói nhỏ của Trần An An: “ Nhuỵ Tử.”
Tôi ngẩng đầu nhìn, nhìn thấy trang điểm đến nỗi thành một Trần An An khác đã đi vào đại sảnh toà nha: “ Vốn dĩ cậu chờ ở đại sảnh à, mình cứ tưởng ở bên ngoài đợi, mình còn ở bên ngoài ngóng kìa!”
Tôi uể oải nói: “ Đừng nói nữa, mau đi vào báo danh, sắp 9 giờ rồi. Gọi điện thoại cậu cũng không nghe, mình còn nghĩ cậu không đến nữa!”
“ Làm gì có chuyện đó? Mình trong mơ cũng muốn đến Lạc Thị, chết cũng phải đến, chỗ bạn mình ở xa quá, mình chuyển mấy chuyến xe mới kịp đến, mẹ ơi, mệt chết mất, mau đi nhanh!” Trần An An vội vàng chỉnh lại một chút quần áo và đầu tóc của bản thân.
Tôi nhìn lướt qua cậu ấy, cậu ấy hôm nay cũng trang điểm, đi giày cao gót và bộ đồ chỉn chu, sơ mi trắng như tuyết. Tôi nhếch nhếch miệng, ở đây, hai người chúng tôi vừa ra khỏi trường đại học đã trở thành mỹ nhân tri thức rồi.
Có lẽ Lạc Mộ Thâm đó căn bản cũng lười chẳng muốn tính toán thiệt hơn với con tép nhỏ như tôi, người ta xuất thân quý tộc, đương nhiên có phong thái quý phái, có điều sau này tôi phải giữ gìn để ý cái mồm của mình rồi.
Tôi lét lút tự vả nhẹ 2 cái vào cái mồm nhỏ của mình, cùng Trần An An vào thang máy, đi đến bộ phận nhân sự tầng 5 báo danh.
Ở bộ phận nhân sự điền xong biểu đăng kí nhân viên rồi, thư ký bộ phận nhân sự phát cho chúng tôi chiếc phù hiệu nhỏ đẹp đẽ đeo trước ngực , bên trên ghi “ nhân viên thực tập”, tôi nhìn chiếc thẻ nhỏ vậy mà là dùng chất liệu bạc nguyên chất làm nên, lại nhìn những nhân viên chính thức đó, phù hiệu lại còn là vàng nguyên chất, trong lòng không nén nổi băn khoăn, rốt cuộc là doanh nghiệp to lớn, đến phù hiệu này cũng cao sang như thế.
Tôi và Trần An An bây giờ đều là thư ký thực tập, địa điểm công việc ở tầng 2 của toàn nhà tập đoàn Lạc Thị.
“ Bây giờ, các bạn đi đến tầng hai nhé, trước tiên đi chào hỏi sếp tổng bộ phận bên đó, sau đó sếp tổng sẽ sắp xếp công việc cho các bạn.” Cô thư ký nhỏ xinh đẹp nhẹ nhàng nói.
“ Cảm ơn.” Tôi và Trần An An lập tức khom lưng cúi đầu, người ta là tiền bối mà.
Lại tiếp tục đi thang máy xuống tầng 2, đi qua một hành lang dài, tôi nhìn thấy phòng viết chữ với vách ngăn tinh tế khéo léo thành các gian nhỏ, cứ thế đi thẳng, cuối cùng cũng nhìn thấy cửa có biển hiệu bộ phận kinh doanh.
Trần An An kéo kéo tôi: “ Ở đây.”
“ Ừh.” Tôi gật đầu, và cùng Trần An An gõ cửa, không ai để ý chúng tôi, chúng tôi đành phải đẩy cánh cửa khép hờ, đi vào phòng.
Hầu như là giống như xem trên tivi, diện mạo đẹp đẽ, giỏi giang không sánh được với những nhân viên bộ phận kinh doanh, có người cúi đầu viết nhanh, có người ở trước máy tính đánh chữ với tốc độ rất nhanh, có người cầm văn kiện đi đi lại lại, cả văn phòng với tác phong bận rộn.
Tôi thích bầu không khí này, hâm mộ quá! Đây lập tức trở thành một trong chỗ dung thân của tôi rồi, trong lòng tôi thật sự phấn khởi nói không ra lời.
Với lấy một người ở đó, tôi kính cẩn nói rõ chúng tôi là thực tập sinh, đồng nghiệp mặc bộ đồng phục dẫn chúng tôi đến phòng làm việc của sếp tổng bộ phận.
Tôi và Trần An An hít một hơi thật sâu, đi vào phòng sếp tổng giám sát, một người đàn ông trung niên trên bốn mươi tuổi đang nghe điện thoại.
Ông ấy ra hiệu chúng tôi đợi một chút, sau đó tiếp tục hướng vào điện thoại nói tiếp, ông ấy dùng không phải tiếng trung, là đúng chuẩn tiếng Anh- Mỹ, rõ ràng êm dịu, cực kì lưu loát. Tiếng anh của tôi và An An tương đối tốt, cho nên nghe không tốn sức chút nào, có lẽ ông ấy đang đàm phán thủ tục đấu thầu với một người nước ngoài, nói khoảng mười phút, ông ấy đặt điện thoại xống, đang định nói với chúng tôi, điện thoại lại đổ chuông, ông ấy lại nghe điện thoại, lần này là tiếng Nhật, ông ấy lại nói bô bô nửa ngày mãi không hết, lần này tôi và Trần An An nghe không hiểu, vì chúng tôi chưa học qua tiếng Nhật.
Trong thời gian chúng tôi ngồi đợi, chí ít ông ấy cũng nhận 5,6 cuộc điện thoại, tiếng Anh, tiếng Đức, tiếng Nhật, tiếng Hán, tiếng Pháp, ngoài tiếng Anh và tiếng Pháp chúng tôi nghe hiểu, còn các ngôn ngữ khác thì hoàn toàn không hiểu.
Trần An An nhìn thoáng tôi, tôi gật gật đầu, tôi biết, trong lòng chúng tôi đều đang thán phục, lợi hại quá. Nhân viên của Lạc Thị thật sự quá lợi hại, một vị tổng giám sát của bộ phận kinh doanh vậy mà nói được bao nhiêu ngôn ngữ như thế, Lạc Thị thật sự là nơi nhiều nhân tài. Chúng tôi có thể sánh cùng nhân tài của Lạc Thị, thật là may mắn quá rồi!
Thật không dễ dàng đợi ông ta nói hết điện thoại, lúc này ông ta mới hướng nhìn phù hiệu của chúng tôi, tên của chúng tôi ông ấy cũng biết rồi, tại vì trên phù hiệu có ghi.
“ Ưhm, chào mừng các bạn đến bộ phận nghiệp vụ.” Ông ấy nói ngắn gọn.
Tôi nhìn hướng vào phù hiệu sáng lấp lánh của ông ấy, bên trên viết: tổng giám sát bộ phận kinh doanh --- Dương Siêu
“ Tôi sẽ bảo thư ký của tôi hướng dẫn các bạn công việc phải làm, không còn gì nữa, các bạn ra ngoài đi!” Xem ra sếp tổng bộ phận Dương rất bận.
“ Vâng.” Tôi và Trần An An vội vàng nói.
Ông ta ấn đường dây điện thoại nội bộ, rất nhanh, ngoài cửa chuyển đến tiếng giầy cao gót, là thư ký của tổng giám sát bộ phận đến rồi, tôi và Trần An An lập tức mang nét mặt tươi cười quay đầu, nhưng lại sững sờ ra, tại vì, đi vào mặc trên người bộ quần áo sang trọng đó, thư ký của sếp tổng bộ phận kinh doanh trang điểm đẹp đẽ vậy mà chính là đối thủ của tôi ---Lý Mộng Dao.
Lý Mộng Dao vẻ đắc ý nhìn lướt chúng tôi, sau dó nhìn hướng về tổng giám sát Dương, giọng mềm mại: “ Sếp Dương, xin dặn dò.”
“ Ừh, Mộng Dao, dẫn hai đồng nghiệp mới ra ngoài, sắp xếp vị trí và công việc.” Tổng giám sát Dương nói.
“ Được, mời đi theo tôi.” Lý Mộng Dao nhìn chúng tôi lần nữa, trong mắt toàn là vẻ đắc ý hung hăng càn quấy, đương nhiên, cô ta sẽ không để tổng giám sát Dương nhìn thấy rồi, cô ta quay người đi ra ngoài trước.
Tôi và Trần An An xót xa nhìn nhau trong lòng tôi đang gào thét, tại sao lại đen đủi thế này?
Xem ra lời Lý Mộng Dao nói là thật rồi, cô ta cũng thông qua quan hệ mà vào tập đoàn Lạc Thị, đồng thời do bố cô ta có quan hệ với bộ trưởng bộ nhân sự của Lạc Thị, cô ta thành công trực tiếp làm thư ký của tổng giám sát, còn chúng tôi, chỉ là thư ký nhỏ của bộ phận kinh doanh, chặt chẽ mà nói, chúng tôi là thuộc hạ nhỏ của cô ta, cô ta thành cấp trên của chúng tôi, chúng tôi là kẻ thù, những ngày sau này chúng tôi......
Tôi lập tức cảm thấy con đường trước mắt không còn “sáng”.
Trần An An cũng hiện rõ rất ủ rũ, cậu ấy chắc chắn đang hối hận đã từng đạp Lý Mộng Dao hai phát, nhưng hối hận cũng muộn rồi, tôi áy náy, Trần An An bị tôi liên lụy rồi.
Có điều, tôi ngang ngược nghĩ, nhân viên mới chân ướt chân ráo đến. Tôi xem rốt cục cô ta làm gì chúng tôi?
Lý Mộng Dao cậu chỉ là thư kí của tổng giám sát bộ phận thương vụ, cậu cũng không phải thư kí của sếp tổng, càng không phải là sếp tổng?
Tôi làm tốt công việc, khiến cho cậu không bắt thóp được tôi, tôi xem cậu định làm gì tôi?
Đương nhiên, đây cũng là cách nghĩ ngây thơ lúc đó của tôi, thật sự là quá ngây thơ.
Lý Mộng Dao đi đôi giày cao gót tầm mười phân, đong đưa đi trước mặt tôi, còn tôi chỉ đi đôi giày cao gót có năm phân, đôi năm phân này tôi còn đi không vững nữa, thật không biết cô ta làm thể nào có thể đi vững đôi giày cao gót cao như thế, cho nên, cô ta mới 1m6 xem ra vẫn cao hơn tôi.
Lý Mộng Dao vỗ vỗ tay, giọng vang lên: “ Các vị, đây là hai đồng nghiệp mới thực tập ở bộ phận thương vụ chúng ta, Trần An An và Tô Tư Nhuỵ.”
Những người ở bộ phận kinh doanh đang bận lu bù tạm thời ngẩng đầu lên, lưa thưa vỗ tay hai cái, sau đó vẫn như cũ ai làm việc nấy, xem ra công việc thật sự bận rộn.
Lý Mộng Dao xoay người tìm hai chỗ làm việc cho tôi và Trần An An, sau đó nghiêng nhìn chúng tôi, ôm hai bên cánh tay lạnh lùng nói: “ thật không ngờ các cậu vẫn dám đến? Có điều, cậu đừng cho rằng vào được Lạc Thị là vạn sự như ý rồi?”
Những người khác đều cắm đầu bận rộn, căn bản không ai để ý đến giữa 3 người con gái chúng tôi đang gươm súng sẵn sàng.
Trần An An không nói gì, tôi lạnh lùng nói: “ xem ra bộ trưởng bộ nhân sự cũng không nghe lời cậu như lời cậu nói, không sai, chúng tôi đến rồi, thế thì sao?”