• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Buổi tối đó Nam Thừa Húc cũng đã đưa Kiều Tuyết Vãn về nhà của mình, ngôi nhà này cũng rất gần công ty, hơn hết là cũng gần nhà của Mậu Thanh.

Xem ra Nam Thừa Húc đã sớm có tính toán này ở trong đầu rồi, cô chỉ là thuận nước đẩy thuyền thôi.

Vừa mới bước vào nhà thì cô còn có chút ngạc nhiên, nơi này có vẻ như được quét dọn rất thường xuyên, tuy rằng không nhìn thấy bóng dáng của một cô hầu gái nào cả, nhưng nhà cửa ngăn nắp như vậy… Thật khó tin nơi này là của một người đàn ông bận rộn như anh đó.

Nam Thừa Húc bước đến ôm Kiều Tuyết Vãn từ phía sau, không chỉ thế mà còn nhẹ nhàng hôn lên cổ của cô, nói:

- Vãn Vãn có thích không? Sau này đây sẽ là nhà tân hôn của chúng ta nhé?

Kiều Tuyết Vãn cũng chỉ bật cười, sau đó cô cũng xoay người lại, đưa tay ôm lấy phần hông của anh, còn tựa đầu vào lồng ngực của anh, thấp giọng nói:

- Ca ca à, anh thật sự muốn kết hôn đến sắp phát điên rồi… Nếu anh gấp gáp như vậy thì để em giới thiệu cho anh vài người nhé?

Nam Thừa Húc cũng không nói nhiều mà trực tiếp ôm cô lên, sau đó lại hôn lên môi của cô, vừa hôn vừa đi vào phòng ở ngay bên dưới tầng, vừa bước vào trong thôi mà Kiều Tuyết Vãn đã thấy nhiệt độ căn phòng này đã tăng lên không ít, cuối cùng là cô bị anh đặt lên giường, còn nhẹ nhàng mân mê gương mặt của cô, nói:

- Anh chỉ cần Vãn Vãn thôi, người khác anh không cần.

- Kể cả con trai cũng không cần sao?

- Không cần nữa, chúng ta sinh đứa khác ngoan hơn là được mà.

Lúc này Kiều Tuyết Vãn liền nắm lấy cà vạt của anh, trực tiếp kéo anh vào nhà tắm, xả một ít nước ấm rồi đưa tay cởi bỏ quần áo của anh, lại tiếp tục mân mê yết hầu và cơ bụng của anh.

Nhìn vào đôi mắt đáng sáng lên kia liền khiến cho Nam Thừa Húc cảm thấy buồn cười, sau đó anh lại nhẹ nhàng đưa tay xoa xoa gương mặt của cô, nói:

- Xem ra Vãn Vãn rất thích cơ thể của anh nhỉ?

Ngón tay thon dài liền di chuyển từ môi xuống cổ, đi qua yết hầu rồi lại đến ngực, qua cơ ngực rắn chắn và sau đó là đến cơ bụng sáu múi mê người… Tiếp theo chính là phần bụng dưới, khi đi đến đây, Kiều Tuyết Vãn liền nhìn anh, cười nói:

- Tiểu Húc Tử, anh đúng là không biết kiềm chế gì cả… Nhìn thử mà xem đi, chỗ đó đã bắt đầu rục rịch không yên rồi kìa.

Không phải là Nam Thừa không biết kiềm chế, mà là vì người trước mặt anh là Kiều Tuyết Vãn, chỉ cần là cô thì chỉ cần cô cười thôi cũng đủ để có thể anh gào thét phản ứng rồi. Nếu đổi lại là người khác, cho dù có phơi thân trước mắt thì anh cũng chỉ nghĩ rằng bản thân vừa nhìn thấy một con mèo không lông thôi.

- Tiểu Vãn, đây là em ép anh đấy nhé!

Lúc này Nam Thừa Húc cũng đem quần áo của Kiều Tuyết Vãn cởi xuống, sau đó liền ôm cô đi vào bồn tắm, hiển nhiên thì không chỉ là ngâm mình, anh còn đưa tay mân mê cơ thể của cô, sau đó là hôn cô tiếng nước ướt át cũng không đủ lấn át đi tiếng hôn nhau đầy mê đắm cũng như là triền miên không dứt.

Đột nhiên Kiều Tuyết Vãn lại trèo lên người của anh, trực tiếp ngồi nên bụng anh, cố gắng kích thích anh bằng cách hôn lên môi anh, hôn lên cổ anh, rồi cũng để lại dấu tích ám muội trên khắp cơ thể của anh.

Gương mặt của Nam Thừa Húc có hơi đỏ lên một chút, anh đưa tay che mặt, sau đó lại nhìn cô, nói:

- Hóa ra Vãn Vãn chính là thích như kiểu như vậy sao?

Kiều Tuyết Vãn cũng vui vẻ vẽ vài vòng tròn lên ngực anh, còn không quên mân mê hình xăm ở trên ngực kia, lại nói:

- Tiểu Húc Tử, có phải chỗ này anh từng xăm tên bạn gái cũ hay không? Sau đó vì thất tình nên mới đè lên?

Nam Thừa Húc ngơ ngác, cái đầu nhỏ của Kiều Tuyết Vãn rốt cuộc là nghĩ cái gì vậy chứ, tuy rằng trước đây anh cũng từng có vài mối tình, nhưng anh không có mất trí đến mức đem tên người yêu cũ xăm lên mình.

Vì đối với anh khi đó tình yêu cũng chỉ là một gia vị cần thiết thôi, tuy nhiên khi nghe Kiều Tuyết Vãn nhắc đến, anh liền nảy lên một ý rất hay.

Đưa tay giữ lấy gáy của cô, Nam Thừa Húc liền hôn lấy cánh môi đang bĩu kia, lại còn không quên cắn nhẹ lên môi cô, lại nói:

- Không có, vốn dĩ đây là tuổi trẻ bồng bột thôi. Nhưng chẳng phải Vãn Vãn nhớ nhất chính là hình xăm này sao? Hay là sau này anh xăm cái khác… Ví dụ như… Tên của Vãn Vãn chẳng hạn?

Kiều Tuyết Vãn nghe thấy cũng có hơi giật mình, thật ra cô biết đây không phải là hình xăm che đậy cái gì, nhưng lúc nghe Nam Thừa Húc nói muốn xăm tên mình thì cô có hơi ngạc nhiên…

Người này chẳng lẽ lại muốn nghiêm túc sao?

Còn chưa để cô nghĩ ngợi xong, thì Nam Thừa Húc đã nhanh chóng làm việc mà anh nên làm!

#Yu~

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK