Mục lục
Bác Sĩ Thiên Tài
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đẹp đẽ, sang trọng, sắc bén như một thanh kiếm được rút ra từ bao kiếm. Lần đầu tiên gặp Han Young Min, Tần Lạc không thể không nghĩ tới bản thân.

Nếu lại có đủ sự thông minh và năng lực tương ứng, thì sẽ có tính coi thường thiên hạ

Đàn ông như vậy sẽ nói ra những lời nói đầy sức công kích mà thật sự có thể đem đến cho mọi người sự cảm thụ đặc biệt.

Rất sâu sắc, cũng rất vang dội, hơn nữa, bạn không thể vì anh ta trẻ và quá đẹp mà coi thường mỗi câu nói của anh ta.

Tần Lạc cười

Đây không phải là sự mỉa mai, cũng không phải là sự nhạo báng. Mà là nụ cười của vui mừng

Mỗi một quốc gia, mỗi một dân tộc đều có một người hoặc một nhóm tự nguyện vì dân tộc của quốc gia đó xuất hiện như những nhân vật anh hùng đầy nhiệt huyết,họ hoặc là tung hoạch ngang dọc hoặc lặng lẽ hiến dâng

Nhưng bất kể là trường hợp trước hay sau thì người như thế vẫn luôn được tôn trọng.

Cũng như người khác tôn trọng mình, Tần Lạc cũng tôn trọng tiểu y vương trước mắt.

Han Young Min hiểu nét mặt của Tần Lạc.Hắn đưa đôi bàn tay trắng nõn, nhỏ nhắn như con gái nhưng rất chắc chắn về phía Tần Lạc, nói: " Tôi nghĩ chúng tal ần thứ hai biết nhau rồi. Tôi là Han Young Min. Trước đây, tôi là người hâm mộ anh nhưng sau này sẽ là đối thủ của anh

Tần Lạc bắt tay hắn cười nói: "Tần Lạc. Rất vinh hạnh được biết cậu. Trước đây, tôi không hiểu về cậu lắm. Sau này sẽ không phạm vào lỗi như vậy nữa".

Thật sự, Tần Lạc cảm thấy hiểu biết của mình về Y học Hàn Quốc thật sự quá ít. Có lẽ nguồn gốc chính thống và sự niềm tự hào của thiên triều đại quốc khiến mình trong tiềm thức vốn không coi họ ra gì.

Thế nhưng, điều này liên tục tạo ra nhiều kỳ tích kinh tế cho quốc gia, họ thật sự tồn tại như những nhân vật xuất sắc. Nguồn truyện: Truyện FULL

Lúc này, hai người trẻ tuổi đối diện với nhau có vẻ như anh hùng tiếc anh hùng.

Chí ít, trong mắt nhìn mọi người xung quanh là như vậy.

" Ồ, tốt, rất tốt. Sự tranh đấu giữa hai người trẻ tuổi ưu tú trong giới y học Trung Quốc và Hàn Quốc, chúng tôi mong đợi". Park Chan Tae cười nói. Lão không cần phiên dịch đã có thể hiểu được cuộc đối thoại giữa hai người, do đó cũng phản ứng lại trước tiên

Bộ trưởng Shin của bộ y tế thông qua phiên dịch mới hiểu được cuộc đối thoại giữa hai người cũng phải lên tiếng khen ngợi. Chỉ có điều ông ấy nói tiếng Hàn, phải nhờ đến sự giúp đỡ của phiên dịch, sự hứng thú cũng đã thay đổi lớn.

Việc mà con người hạnh phúc nhất chính là sự nối liền không trở ngại.Bất kể là về ngôn ngữ hay là về cơ thể

"Vị này là tiểu thư Ki Chan Hyo".Han Young Min lúc này mới nghĩ ra giới thiệu cô gái xinh đẹp bên cạnh mình.

Thấy người đàn ông của mình đang giới thiệu mình,Ki Chan Hyo cúi đầu chào Tần Lạc một cách tôn trọng và dịu dàng.

"Tô Tử" . Tần Lạc nhìn Tô Tử trên chiếc xe đẩy với vẻ mặt cười đầy ý cười, nhẹ nhàng giới thiệu. Nói với người con gái thanh lịch, dịu dàng, đều không nỡ lớn tiếng. Dường như thứ âm thanh hỗn tạp ấy đối với cô ấy cũng là một thứ dơ bẩn.

"Tôi biết Lâm Hoán Khê, tôi biết Lệ Khuynh Thành, tôi cũng biết học sinh Vương Cửu Cửu của anh. Tôi thích cô gái này. Nhưng tôi không biết Tô Tử". Han Young Min nhìn Tô Tử nói.

" Cô ấy là người con gái không thể thiếu trong cuộc sống của tôi" .Tần Lạc nhìn Tô Tử nói.

Đây không phải là cố lấy lòng, mà thật sự là lời nói từ đáy lòng.

Nếu có nhiều người phụ nữ ở bên cạnh, trong đó có một người không thể thiếu, đó nhất định là Tô Tử.

Bởi vì cô ấy giống như một món quà đặc biệt mà ông trời ban tặng cho chính mình. Dường như đời người hai mươi năm về trước chính là để tìm cô ấy. Số lần họ gặp nhau rất ít, nhưng qua đó mà tình cảm cũng rất đặc biệt.

"Ồ thật là một lời ca ngợi cao cả". Han Young Min nhìn Tô Tử nói.

Tô tử cười khẽ, hé miệng không nói.

Ki Chan Hyo nhìn vào chân của Tô Tử, sau đó thì thầm điều gì đó vào tai của Han Young Min

Bốp!

Một tiếng bạt tai chúa chát vang lên, trên mặt của Ki Chan Hyo hiện lên nhiều vết đỏ nhìn mà thấy đau lòng

Mặt cô ấy tối sầm lại không biết mình đang đứng ở đâu, thậm chí cũng không có phản ứng kịp tại sao mình bị đánh.

Chẳng lẽ mình đã làm sai điều gì sao?

Han Young Min nhìn cô ấy có chút gì đó chán ghét: "Tiểu thư Ki Chan Hyo, lẽ nào cô không hiểu sao? Nói khuyết điểm trên cơ thể của người khác trước mặt khách là một chuyện rất bất lịch sự. Mặc dù nói sau lưng cũng không không phải là đúng .Mặc dù khách nghe không hiểu nhưng tôi không thích cái hứng thú thấp hèn của cô. Tôi nghĩ cô là nhân vật không được hoan nghênh ở đây. Nếu không có việc gì thì cô đi trước đi, sau này chúng ta cũng không cần phải liên lạc nữa."

Cuộc nói chuyện này anh ta dùng tiếng hoa để nói, Tần Lạc và Tô Tử nghe rõ rành rành

Cho tới giờ Tần Lạc mới hiểu đã xảy ra chuyện gì.

Hóa ra, vừa rồi Ki Chan Hyo có thể nói về thương tật của Tô Tử bằng tiếng Hàn. Tần Lạc không chú ý đến biểu hiện lúc đó của Ki Chan Hyo là sự đồng cảm hay là vui sướng khi thấy người khác gặp tai họa. Người phụ nữ ấy vì thế đã nhận một cái tát, hơn nữa còn bị Han Young Min bỏ mặc ngay tại chỗ.

Người đàn ông này đúng là một yêu quái

Tần Lạc thừa nhận, hắn có chút không nắm bắt được Han Young Min, cư xử của cậu ta không giống mọi người, nhưng lại có chút tương đồng với mình

Hắn quay đầu lại nhìn về phía bộ trưởng Shin và Park Chan Tae, dù sao họ cũng là những người có tiếng,xảy ra chuyện như vậy chắc chắn khiến họ bối rối mới phải

Nhưng hắn phát hiện hai con cáo già này sớm đã có chuẩn bị.

Họ như là không nhìn thấy việc đánh người vừa xảy ra trước mắt, mà lại quay đầu vào nhau nói thì thầm cái gì đó. Vẻ mặt của họ rất nghiêm túc như là đang bàn về quốc gia đại sự trong tương lai.

Ki Chan Hyo lúc này mới phản ứng lại, nước mắt của cô lăn xuống, cúi người chào Tô Tử sau đó che mặt rời khỏi đó.

Han Young Min nhìn Tần Lạc cười nói: "Anh là người đàn ông mà tôi tôn trọng. giống như tôn trọng ông của tôi. Người phụ nữ mà anh chọn dĩ nhiên cũng là người đặc biệt. Tôi sẽ không để cho người khác sỉ nhục anh và người bên cạnh anh.Như vậy thật là quá thất lễ".

"Cảm ơn". Tần Lạc nói lời cảm ơn, nhìn vào mắt của Han Young Min có chút suy nghĩ.

Nhưng hắn ngạc nhiên phát hiện ra con ngươi của Han Young Min vẫn ở trạng thái bình thường, không có thu hẹp, to lên hoặc có thái độ né tránh, rất thản nhiên.

Lẽ nào nhữg điều anh ta nói đều là sự thật?

Tần Lạc cười trong lòng. Đây rốt cuộc là một đối thủ thế nào đây?

"Anh thích ngôi sao không? Han Young Min tiện tay lấy hai chén rượu đỏ từ trong khay của người phục vụ. Một chén đưa cho Tần Lạc, chén kia đưa lên miệng nhâm nhi nói: "Khi tôi thấy anh ở Đài Loan, đã từng có quan hệ với cô Mễ Tử An. Nếu có cơ hội, xin anh hãy giúp tôi chuyển lời tới cô ấy rằng tôi rất thích ca khúc của cô ấy.

" Tôi sẽ giúp anh chuyển lời". Tần Lạc cười nói. Hắn ấy không nghĩ tới trường hợp chính thức như vậy, người đàn ông này lại chạy đến nói chuyện phụ nữ với mình

" Tôi thích ngôi sao. Đặc biệt là các ngôi sao vẫn chưa nổi tiếng lắm. Họ rất đẹp, cũng rất có khả năng. Có người biết hát, có người đặc biệt giỏi về khiêu vũ cũng muốn trở thành ngôi sao, sao có thể không có một nghề lâu dài được? Quan trọng nhất là bọn họ nghe lời ". Han Young Min như thể là đã quen biết bạn tri kỷ nhiều năm, thảo luận với Tần Lạc về những vấn đề thuộc về chuyên môn của người đàn ông.

Tôi đã nghiên cứu tỉ mỉ về các kiểu người phụ nữ của anh. Mỗi người họ đều rất đặc biệt. Hơn nữa, đặc điểm tính cách của những người này cũng không trùng lặp. Trên phương diện lớn tôi nhất trí với ông, tôi cũng rất thích người phụ nữ có cá tính và có nghị lực sống. Nhưng tôi có một điều kiện bắt buộc là tôi thích người phụ nữ có ngực to mông tròn. Ồ, xin đừng cười sự mạo muội thấp hèn của tôi, đây thực chất là lời nói từ trong lòng tôi, hơn nữa sở thích này của tôi có thể người dân Hàn Quốc đều rõ.

" Đây không phải là việc gì đáng xấu mặt" . Tần Lạc cười khen ngợi

" Đúng. Tôi cũng cho rằng như vậy. Trong lòng tôi chính xác là thích người phụ nữ như vậy, tại sao tôi không thể nói ra được chứ? Lẽ nào như thế lại vi phạm đến đạo đức hay pháp luật hay sao?

" "

"Sau khi tham gia xong buổi tuyên bố tin tức vào buổi chiều ngày hôm nay, thành viên đoàn đại biểu sẽ rời Seoul, tất cả sẽ đi đến đảo jeju. Nơi đó là một thiên đường rất đẹp, nếu ông không để ý, tôi sẽ dẫn ông đi thăm quan xung quanh".

Thẳng thắn mời tán gái?

Tần Lạc nhìn vào mắt của Han Young Min, bên trong tràn đầy sự mong đợi.

Tần Lạc gật đầu, nói rằng: "Được, tôi rất vui đi cùng cậu".

Tôi phải xem xem, rốt cuộc cậu muốn chơi trò gì.

Thiết Châu, một trong năm thành phố lớn của Hàn Quốc. Vị trí cách bốn trăm cây số. Với việc sản xuất khoáng sản thép có tiếng, bất kể là các doanh nghiệp điện tử và các doanh nghiệp xe hơi nổi tiếng đều thiết lập nhà máy ở đây. Ví dụ các công ty nổi tiếng trên thế giới như tập đoàn Samsung và Daewoo.Thành phố này cũng là một trong những trung tâm kinh tế của Hàn Quốc.

Hwang Hoon Young, giáo sư nổi tiếng của trường đại học Y khoa Hàn Quốc, người thực nghiệm dược thảo của viện lâm sàng. Là người có tiếng trong giới y học Hàn Quốc, là một chuyên gia rất có thực lực.

Hwang Hoon Young dạy xong bài dược liệu cho học sinh, mang theo tài liệu vừa đi vào phòng làm việc, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.

" Mời vào". Hwang Hoon Young vừa cầm một cốc nước đi lấy nước, vừa cất tiếng nói.

" Giáo sư Hwang , có một số người tự xưng là người Trung Quốc,bạn của ông đến thăm". Một người đàn ông trẻ đeo kính đẩy cửa bước vào nói.

" Ồ, Tiểu Lưu, mời họ vào đi". Hwang Hoon Young sửng sốt một chút rồi nói.

Thực ra ông có bạn bè người Trung Quốc, nhưng chưa nhận được tin họ đến Hàn Quốc.

Lẽ nào họ không nói một tiếng, mà đột nhiên lại tìm đến đây?

Nhưng, khi nhìn thấy những người lạ này đứng trước mặt mình, ông mới khẳng định rằng, họ không phải là những người bạn của mình.

" Các anh là ai? Đến tìm tôi có việc gì ?" Hwang Hoon Young nhìn họ cảnh giác hỏi. Tiểu Lưu đứng bên cửa vẫn không rời đi, điều này sẽ làm cho ông ấy không lo nhữnng người đó sẽ động thủ với ông ta. Vì chỉ cần Tiểu Lưu đứng ở cửa hô to một tiếng, thì sẽ có rất nhiều giáo viên chạy đến.

" Chúng tôi đến đây để khiêu chiến với ông". Một người đàn ông trung niên với khí chất không tầm thường bước ra nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK