Điểm tâm bị lật úp trên mặt đất, cái đĩa đẹp để điểm tâm bị nát bét.
“Tiểu thư, là ta không tốt, xin người đừng nóng giận.” Mã Cơ sợ chọc tức nàng, vội vàng liều mình trấn an tâm tình của nàng
“Được rồi, ta đã chịu đựng đủ rồi, ngươi ở bên người ta là nhắc tới tà ma pháp, ngươi cút ra ngoài cho ta! Lập tức.”
Lộ chỉ vào cửa phòng muốn Mã Cơ lập tức rời đi, nàng không muốn gặp lại nàng ta nữa.
“Tiểu thư, xin người đừng đuổi ta đi! Ta sẽ không nhắc lại chuyện tà ma pháp, ta đảm bảo.” Mã Cơ chết cũng không muốn rời nàng nửa bước, liều mình cầu xin, dường như trước đây nô bộc ở trước mặt nàng cũng như vậy.
‘Đi ra ngoài!’ Lộ không để ý tới Mã Cơ đau khổ cầu xin, bộ dáng van nài của nàng ta, nàng không hề để vào mắt, hoàn toàn không hề tác động tới lòng của nàng.
‘Tiểu thư, xin người để ta ở lại chăm sóc người’ Mã Cơ ứa lệ, vô cùng đáng thương, nửa bước cũng không chịu rời đi.
“Ta nói đi ra ngoài!” Lộ trừng mắt nàng, tăng thêm giọng điệu.
“Tiểu thư, người có thể đánh ta, mắng ta, thậm chí giết ta, ta đều không có nửa câu oán hận, nhưng xin người đừng đuổi ta đi, ta chỉ muốn ở lại chăm sóc cho người thật tốt.” Từ lúc nhỏ đã bị phái đến bên người Lộ chăm sóc nàng, Mã Cơ liền đặt quyết tâm, kiếp này tuyệt đối không rời nàng, tuyệt không bỏ lại nàng một mình.
Huống hồ thể trạng Lộ bây giờ không tốt, càng cần nàng lúc nào cũng ở một bên chăm sóc, nàng không thể tưởng tượng, nếu không có nàng bên người, nô bộc khác có khả năng chăm sóc tốt cho nàng hay không, không! Cho dù là bọn họ có thể làm tốt, nàng cũng không muốn.
Nàng không đi! Vĩnh viễn không đi!
“Được! Ngươi nói nhiều làm ta rất đau đầu” Đôi lông mày Lộ nhíu lại, vô cùng khó chịu.
‘Ta giúp người xoa bóp’. Mã Cơ thấy thế, vội vàng bò từ mặt đất lên, nhẹ nhàng nhay hai bên thái dương của Lộ
Lộ cũng không có từ chối nàng đụng chạm, khiến Mã Cơ sung sướng vì được hầu hạ suýt nữa reo lên, tiểu thư cuối cùng cũng đồng ý để nàng ở lại, nếu không nàng thực sự không biết cầu xin như thế nào nữa.
Lộ khẽ nhắm mắt lại, hưởng thụ Mã Cơ nhẹ nhàng xoa bóp, gần đây tâm tình của nàng càng lúc càng không ổn, trong lòng gần như có lửa giận sắp bùng nổ, mà chỉ có duy nhất Mã Cơ tiếp xúc với nàng, tự nhiên trở thành đối tượng để nàng phát tiết. Ngừoi bên ngoài nhìn vào, nhất định thương cảm cho Mã Cơ, nhưng nàng không có thừa tâm lực đồng tình cho tình cảnh của Mã Cơ, đấy là Mã Cơ tự nguyện ở chung một chỗ với nàng, nếu như chịu không nổi tính xấu của nàng, hoàn toàn có thể rời đi, nàng tuyệt đối không ngăn trở.
Sau khi cùng Mã Cơ rời khỏi thần điện, có thể ở nơi tốt như vậy, đều là do A Liệt lúc trước ban cho nàng không ít châu báu quý giá. Khi các nàng rời đi, Mã Cơ tiện đường mang chúng theo, may mà có những vật này, nếu không chủ tớ các nàng sợ rằng giống như ăn xin phiêu bạc đầu đường xó chợ khắp nơi, sao có thể hưởng thụ giống như ngày hôm nay.
Nói đến A Liệt, theo nàng biết, Phạm tước gia Mại Nhĩ phụng mệnh Á Khắc Tư muốn bắt A Liệt, chẳng qua A Liệt đang ẩn trốn, mới khiến bọn họ tốn công như thế. Lẽ nào Tịch Ân không thể tính ra hành tung của hắn sao.
Không có khả năng, với năng lực của Tịch Ân, muốn tìm ra A Liệt cũng không có gì khó khăn, vì sao Tịch Ân không có tính ra chứ? Khiến Mại Nhĩ liều mình mò kim đáy bể tìm khắp nơi trên toàn quốc, lại có nghe đồn Mại Nhĩ thật ra là đã ở cùng một nữ nhân tóc bạc, cho nên không có tâm tư tìm kiếm.