“Tịch Ân, ngươi đi đâu thế? Chúng ta tìm không được ngươi.” Mại Nhĩ thấy Tịch Ân xuất hiện, không đợi Tịch Ân phản ứng lại, lập tức nói ra thắc mắc.
“Tịch Ân?” Nhướng mày nhìn bóng lưng Tịch Ân, bọn họ tìm Tịch Ân đã được hơn nửa đêm rồi.
Nghe người ta nói nhìn thấy Tịch Ân đi về phía rừng rậm, nhưng mà hắn rất lâu không có trở về, bọn họ cũng hiểu được mọi chuyện không hợp lý.
Tịch Ân không có khả năng ở trong rừng rậm lâu như vậy, nhất định là có việc gì vướng chân hắn.
Để tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn với Tịch Ân, hắn phái mọi người ra ngoài tìm kiếm, thậm chí tự mình đi, nhưng không thấy bóng dáng Tịch Ân đâu cả, làm hắn cực kỳ lo lắng.
Ngoại trừ lệnh cho những người khác tiếp tục tìm kiếm bên ngoài, hắn với Mại Nhĩ cùng đi tới lều trại của Tịch Ân, chờ Tịch Ân xuất hiện, cuối cùng khi sắp hết nhẫn nại đợi thì gặp được Tịch Ân, hai người cùng thở phào nhẹ nhõm.
Mặc dù Tịch Ân kinh ngạc vì bọn họ đột nhiên xuất hiện, nhưng khi chàng xoay người lại đối mặt với bạn thâm giao, trên mặt họ vẫn chưa hết vẻ kinh ngạc, vẻ mặt hắn bình tĩnh nhìn hai người bạn thân.
“Vương.” Hắn cung kính hành lễ Á Khắc Tư.
“Được rồi!” Xưa nay Á Khắc Tư không gây khó dễ cho Tịch Ân, muốn chàng không cần câu nệ lễ tiết. Chàng luôn cười cười, dường như tỏ ra là tuân theo lời hắn nói, trên thực tế hoàn toàn không có, đến lần gặp mặt tiếp theo, Tịch Ân lại cung kính đối hắn, chỉ có một thái độ của người làm bề tôi.
Hắn thỉnh thoảng nói chuyện này một chút rồi thôi, cũng thuận theo Tịch Ân, hắn không dám hi vọng có một ngày Tịch Ân sẽ giống như Mại Nhĩ, không hề câu lệ lễ tiết, việc này đối với Tịch Ân mà nói là quá khó khăn, cũng không thể tưởng tượng nổi.
“Tịch Ân, ngươi còn chưa nói ngươi vừa ở chỗ nào về vậy?.” Mại Nhĩ không nhịn được giục chàng trả lời, hắn nôn nóng muốn biết.
“Đúng vậy, Tịch Ân, vì sao ngươi lại đột nhiên mất tích?” Mất tích không phải là trò đùa của Mại Nhĩ, Á Khắc Tư cũng vội vã muốn biết đáp án.
Hắn chú ý ngay từ đầu thấy mái tóc trắng của chàng vốn rất cẩn thận tỉ mỉ giờ trở nên có chút hỗn loạn, áo bào trắng sạch sẽ cũng nhiễm một chút bụi bặm. Toàn thể mà nói, tối nay Tịch Ân có chút không giống ngày thường. Mặc dù biểu cảm trên mặt bình thường như nhau, thế nhưng hắn vẫn nhạy cảm phát hiện trong đó có chút khác lạ.
Nghênh đón ánh mắt khôn khéo của Á Khắc Tư, Tịch Ân biết việc này cũng không thể giấu bọn họ được, do đó, chàng cũng không định giấu diếm.
Mại Nhĩ cũng phát hiện ra điểm khác thường, hắn đợi Tịch Ân đưa ra lời giải thích hợp lý nhất.
“Ta gặp tà ma nữ Lộ.” Hắn thản nhiên nói, chuyện xảy ra lúc trước không hề ảnh hưởng đối với hắn, trong mắt bạn bè hắn vẫn là Tịch Ân quen thuộc như trước.
“Cái gì? Ma nữ kia!” Ấn tượng Mại Nhĩ đối với tà ma nữ Lộ không tốt, lúc trước có nghe thấy nhiều lời đồn đại liên quan đến nàng rất tà ác, vả lại nàng là người A Liệt Phổ Mạn coi trọng, dĩ nhiên hắn không có khả năng sinh ấn tượng tốt đối với nàng.
Á Khắc Tư nhăn mặt, yên lặng chờ câu trả lời sau đó, hắn cũng không có ấn tượng tốt đối với tà ma nữ Lộ, coi nàng như là một nhân vật khó giải quyết. Có nàng tồn tại mỗi ngày đêm, lúc nào bọn họ cũng phải đề phòng nàng thực hiện tà ma pháp với đại quân Á La Tư.
Tịch Ân gặp nàng, là đấu pháp với ả sao? Không như vậy sao lại hỗn loạn như vậy.
Tịch Ân thản nhiên kể chuyện chàng cùng tà ma nữ Lộ đã phát sinh, dĩ nhiên bao gồm cả chuyện chàng cùng nàng phát sinh quan hệ.
Nghe xong Tịch Ân trần thuật, Mại Nhĩ trợn mắt líu lưỡi, không thể tin được điều hai tai nghe được. Có thế sao? Hắn quen biết Tịch Ân bao năm, đều không nghĩ Tịch Ân phát sinh tình dục, nhất là phát sinh quan hệ với đàn bà! Mặc dù sau đó Tịch Ân không có thay đổi chút nào, hắn vẫn kinh ngạc như trước không ngớt. Hắn vẫn cho rằng không có người đàn bà nào có thể khiến Tịch Ân mất đi lý trí, không nghĩ tới tà ma nữ Lộ lại thành công làm được, tuy rằng nàng ti tiện sử dụng mê hương, nhưng hắn không kìm lòng bội phục nàng.
Á Khắc Tư cũng cảm thấy khiếp sợ, hắn cẩn thận nghe Tịch Ân kể lại. Tịch Ân xứng đáng là tư tế vương quốc Á Tư La, cũng không bôi nhọ trách nhiệm gánh vác, coi như là có phát sinh quan hệ với tà ma nữ Lộ, nhưng cũng giống như không hề có chuyện gì.