• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Sao ngươi có thể đối xử với ta như vậy? ! Sao ngươi có thể làm như vậy?” Mã Cơ gần như phát điên dùng hết sức lay vai Lộ, trong giọng nói chói tai tồn tại thương tổn sâu sắc.

Đối mặt với công kích đột ngột của Mã Cơ, Lộ không kịp phản ứng, bị Mã Cơ thô bạo mà loạng choạng, hơn nữa lúc trước A Liệt cũng dùng vũ lực với nàng, khiến cho đầu của nàng càng đau hơn.

Mọi người ở đó không thể lý giải nổi tại sao hai nàng lại tàn xác lẫn nhau, thực ra đã có chuyện gì xảy ra chứ? Mà cái chết của A Liệt, thực sự có liên quan tới tà ma nữ Lộ sao?

Tịch Ân nghe Mã Cơ lên án, nhớ lại vẻ mặt lúc trước của Lộ, sớm đã xác định đó là sự thật, A Liệt chết trên trong tay Lộ, thế nhưng vì sao nàng phải độc độc A Liệt? Bọn họ không phải cùng một phe sao?

“Nói đi! Ngươi nói chuyện đi!” Mã Cơ gào lên trút hết nỗi bất mãn sâu sắc trong lòng của mình.

“Buông tay.” Nàng chóng mặt, ra lệnh.

“Không! Ta không buông! Kiếp này ta sẽ không buông ngươi ra!”Ngược lại nàng càng nắm chặt lấy tay Lộ, không để ý tới vẻ mặt thống khổ của Lộ.

“Ngươi… Buông nàng ra!” Phát hiện điểm khác thường, Tịch Ân rốt cục nhịn không được mở miệng.

“Dựa vào cái gì chứ? Chuyện của chúng ta không đến lượt người tham gia! Ngươi cũng không nên tham gia, nếu như không có ngươi trên đời, ta và tiểu thư sẽ vô cùng vui vẻ, “

Tịch Ân vừa thốt ra lời, Mã Cơ lập tức chĩa mũi tên về phía chàng, trong mắt hận thù càng lúc càng tăng.

“Mã Cơ!” Lộ thực sự không hiểu Mã Cơ vì sao lại đột nhiên thay đổi, vì sao lại nói những gì mà nàng nghe không hiểu.

“Ta biết ngươi quan tâm Lộ, nhưng ngươi nắm chặt vai nàng sẽ gây thương tổn cho nàng, như vậy không phải là yêu nàng.” Nhìn thấy sắc mặt Lộ càng lúc càng trắng bệch, Tịch Ân cũng không có cách nào khống chế được miệng mình nữa.

Yêu? ! Mọi người nghe vậy hít một hơi, thì ra là thế, thì ra thị nữ của tà ma nữ Lộ yêu nàng, điều này có thể giải thích được hành vi của nàng ta.

Yêu nàng? Mã Cơ yêu nàng? Lộ ngây ngốc nhìn Mã Cơ, trong lúc nhất thời không thể tiêu hóa tin tức Tịch Ân nói cho nàng .

“Không sai! Ta yêu nàng! Cho nên ta sẽ không cho ngươi đạt được! Vĩnh viễn cũng không.” Tịch Ân là địch nhân lớn nhất của nàng, chỉ cần có thể diệt trừ Tịch Ân, Lộ sẽ vĩnh viễn thuộc về nàng.

“Ngươi cứ yên tâm, ta sẽ không cùng nàng ở một chỗ.” Tịch Ân không thể chấp nhận chuyện chàng cùng Lộ ở một chỗ, đó sẽ là một sai lầm.

“Chỉ cam đoan bằng miệng ta không tin!” Mã Cơ hoàn toàn không tin những gì được nghe thấy, nàng chỉ tin những gì hai mắt thấy.

“Ta sẽ không cùng hắn ở một chỗ.” Lộ nói những lời giống hệt Tịch Ân.

Mã Cơ bỗng nhiên quay đầu nhìn Lộ, không tin mà lắc đầu, một tay run run khẽ xoa nhẹ khuôn mặt Lộ.

“Ngươi nói dối! Ngươi vẫn luôn đối xử với ta như vậy, vẫn luôn nói dối với mọi người.” Mã Cơ thấp giọng buồn rầu nói, lòng của nàng đau quá, đau quá.

“Ta không có nói dối.” Lộ bình tĩnh nói.

“Ngươi có! Ngươi có! Mọi chuyện cho tới bây giờ còn muốn lừa gạt mọi người sao?” Không cho Lộ có cơi hội nói dối nữa, tay Mã Cơ lần thứ hai đặt trên đầu vai Lộ, lớn tiếng gào thét.

“Buông nàng ra!” Tịch Ân thấy thế, trong tình thế cấp bách, chàng vội vàng hô to. Hình dáng bình tĩnh và chín chắn vốn có, đã không thấy đâu.

“Ngươi thử giải thích mọi chuyện xem!” Mã Cơ phẫn nộ thét chói tai.

“Nếu như không phải ngươi yêu Tịch Ân, vì sao ngươi phải thay hắn giết chết A Liệt? Bởi vì ngươi biết Tịch Ân cũng muốn tìm được A Liệt, nếu một ngày còn chưa trừ bỏ A Liệt, Tịch Ân mà ngươi yêu quý sẽ không có ngày nào yên tâm được, cho nên ngươi ra tay thay hắn đầu độc chết A Liệt, thảo nào… khó trách ngươi khẳng khăng giữ A Liệt lại, ngươi có chủ ý vì người trong lòng diệt trừ hắn, đúng không!” Vào lúc A Liệt chết, nàng đã hiểu dụng ý của Lộ.

Lộ lẳng lặng nhìn Mã Cơ, không có cách nào bác bỏ lời của nàng.

Tịch Ân cũng yên lặng lắng nghe, chàng không nghĩ Lộ sẽ vì chàng mà hạ độc A Liệt, thực sự là nàng vì chàng sao? Thực sự là vì nàng thương chàng sao?

Không! Sao nàng có thể thương chàng chứ? Bọn họ là hai người thuộc về hai thế giới khác nhau, chàng không thích hợp với nàng, chàng là một người lạnh lùng không có tình yêu. Tịch Ân không ngừng nhắc nhở bản thân, cố gắng xem nhẹ tình cảm ấm áp mới trỗi dậy trong lòng.

Mại Nhĩ ở một bên giật mình trừng lớn mắt, không cách nào tưởng tượng được tà ma nữ Lộ có thể yêu thương Tịch Ân, tại sao có thể như vậy? Hai người bọn họ từ trước đến nay vẫn ở trong tình trạng đối nghịch, vậy thì sao tà ma nữ Lộ lại động tâm với Tịch Ân chứ? Tịch Ân có động tâm với nàng hay không?

“Ôi! A Liệt ngu dốt cho rằng có thể lấy được sự tín nhiệm của ngươi, trong lòng nghĩ ngươi có thể thay hắn đoạt lại vương vị, kết quả thì sao, kết quả chẳng qua chỉ là một âm mưu. Cho đến chết hắn mới hiểu được bản thân ngu xuẩn thế nào, thực sự là vừa buồn cười vừa thương xót.” Mã Cơ coi thường đến cực điểm mở miệng nói.

Động cơ bị Mã Cơ nhìn thấu, Lộ không có gì chống đỡ nổi, Mã Cơ đem suy nghĩ trong lòng của nàng vạch trần ra trước mặt mọi người. Đúng vậy!

Nàng thừa nhận, đã nghĩ muốn đầu độc A Liệt vì Tịch Ân, chẳng lẽ đúng như Mã Cơ nói, là vì yêu sao? Nàng yêu Tịch Ân sao?

Nàng không biết!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK