“Người của ta sẽ rất nhanh chóng đến.” Đáng tiếc Tịch Ân đã có một một cơ hội giết nàng.
Tịch Ân cũng phát hiện rằng cơ hội đã mất, chàng lạnh lùng liếc mắt qua nàng, hạ quyết tâm tạm thời bỏ qua cho nàng, trong nháy mắt di chuyển rời khỏi địa bàn của tà ma nữ Lộ.
Hắn vừa rời đi, Lộ liền thở phào nhẹ nhõm, thả lỏng thần kinh căng thẳng, cả người nằm xụi tê liệt trên mặt đất.
Đau quá! Ngực của nàng dường như đã bị ngọn lửa đốt cháy, nàng gần như không có cách nào thở nổi, mồ hôi lạnh cứ thế rơi xuống, toàn thân không chút sức lực để gượng dậy nổi. Đối phó với Tịch Ân khiến nàng tiêu hao rất nhiều sức lực, hơn nữa tà ma pháp của nàng bị Tịch Ân phá hỏng, từng chút từng chút một đang dần biến mất, sức lực của nàng còn chưa đủ mạnh.
“Tiểu thư, người không sao chứ?” Người hầu trung thành Mã Cơ sau khi nhận được tín hiệu, lập tức tới, nàng vẫn nghe mệnh lệnh của Lộ canh giữ ở không xa chỗ đàn tế, để Lộ có thể gọi nàng.
Thế nhưng nàng không nghĩ tới, nhìn thấy trước mắt không phải là Tịch Ân thất bại, mà là Lộ ngã trên mặt đất, nàng sợ hãi nâng Lộ dậy, vừa mang áo lót đỏ tới, quấn lấy cơ thể lõa lồ của Lộ.
Mã Cơ kinh hãi nhìn khóe môi không ngừng chảy máu của Lộ, không biết nên làm thế nào cho phải.
Mọi chuyện sao lại xảy ra tới mức này? Các nàng rõ ràng bắt được Tịch Ân, hơn nữa khiến Lộ có sức mạnh hơn Tịch Ân, không nghĩ tới mọi chuyện lại xảy ra kết quả ngoài ý muốn, Lộ bị trọng thương, Tịch Ân thì chẳng biết đi đâu.
Nhất định là Tịch Ân làm Lộ bị thương, nhưng mà Tịch Ân làm sao còn có khả năng làm thương Lộ?
Nàng không hiểu, chẳng qua bây giờ không phải là lúc nghĩ về vấn đề này, cứu Lộ là chuyện quan trọng hơn.
“Tiểu thư, ta nên làm như thế nào?” Mã Cơ sốt ruột hỏi. Tà ma pháp của nàng không uyên thâm bằng Lộ, chỉ có thể xin Lộ chỉ bảo.
“Đưa ta tới bên sư phụ đi… Nhanh… Ta có thể mất đi tà ma pháp.” Khuôn mặt Lộ hiện vẻ đau đớn, nhẹ giọng phân phó.
“Vâng! Em lập tức mang người đi.” Sức Mã Cơ không thua đàn ông lập tức ôm lấy Lộ, nhanh chân chạy tới hướng huyệt mộ của tiên sư Hắc Đế Hà.
Lộ nằm ở trong lòng Mã Cơ, trong đầu không ngừng nghĩ tới chuyện Tịch Ân làm với nàng.
Chết tiệt! Chịu thiệt hại nghiêm trọng ấy, nàng không chỉ không biết ăn nói với A Liệt vương thế nào về nhiệm vụ, mà cũng không thể dùng tà ma pháp bảo vệ quân đội Phổ Mạn, tất cả chuyện này đều do Tịch Ân làm hại!
Một ngày nào đó nàng sẽ báo thù, cho Tịch Ân hối hận về chuyện ngày hôm nay.
Đau quá! Nàng lại nôn ra một ngụm máu tươi, trong máu có chứa hận thù của nàng, đôi mắt đen chỉ còn lại là niềm căm phẫn không nguôi.