Mà A Liệt vẫn tự cho bản thân còn là đế vương cao ngạo tự tại, dáng vẻ bệ vệ kiêu ngạo không thôi, đối với bọn người hầu thì vênh mặt hất hàm sai khiến, giọng điệu thì tầm thường khiến lòng người khó chịu. Nếu không vì Lộ, nàng hoàn toàn sẽ không để bản thân phải tiếp tục tức giận vì A Liệt và bọn người hầu hắn mang tới.
Nàng ngày ngày ở cùng một chỗ với Lộ, mục đích là không cho A Liệt có cơ hội chạm vào Lộ, nàng phòng bị rất nghiêm ngặt đối với A Liệt, cho nên A Liệt coi nàng là cái đinh trong mắt, thường xuyên nói những lời sỉ nhục nàng, thế nhưng nàng hoàn toàn không thèm để ý, chỉ cần có thể bảo vệ Lộ của nàng, thì cho dù A Liệt đánh nàng, nàng cũng sẽ không thèm kêu một tiếng.
Những người hầu khác trong nhà thấy đoàn người A Liệt giống như thấy ác quỷ, có thể tránh thì tránh rất xa, không còn có mong muốn nghe ngóng chuyện riêng tư của chủ nhân nữa.
“Vương, ngài không phải nói muốn ta chế tạo rượu ra sao để có hương vị như cam lộ và hồi hương sao?” Lộ cười quyến rũ câu dẫn dục vọng của A Liệt.
A Liệt đợi đã rất lâu, dục vọng đối với nàng cũng rất lớn, thường thường cố tình vô ý nói đến chuyện tĩnh mịch buồn chán, mục đích là muốn nàng thức thời, sớm theo hắn lên giường. (thật muốn *camdao* )
A! Quả thật là càng không chiếm được, hắn sẽ càng ngứa ngáy khó nhịn, nàng càng muốn xem hắn có thể nhẫn nhịn bao lâu!
“Được, uống! Đương nhiên là phải uống! Không biết ngươi dùng vật liệu gì điều chế?” A Liệt cười tủm tỉm nhấm nháp hương vị hồi hương và cam lộ.
Hừ! Mỹ nhân, bàn tay lại khéo léo, để hắn ngày ngày nhìn nàng, trong lòng càng lúc càng cấp bách, ước gì lập tức ôm lấy nàng cùng mây mưa, sớm đã đem đại nghiệp phục quốc vút ra khỏi đầu.
Người hầu bên người biết rõ tính tình chủ tử, đương nhiên không dám nhắc nhở hắn, không thể làm gì khác hơn là theo ý hắn, đợi sau khi tà ma nữ Lộ hậu thuẫn cho hắn, hắn sẽ nhớ lại đại sự nên làm.
“Ai! Không nói cho ngài.” Lộ cười quyến rũ, cố ý không nói, khẽ uống chén rượu có vị hồi hương và cam lộ.
“Vì sao không nói cho ta biết? Không phải là ngươi có bí mật gì trong đó chứ?” Nụ cười của nàng đã câu đi hồn phách của A Liệt, trong mắt hắn tràn đầy dục vọng, nhìn chằm chằm nàng, một con mắt đem quần áo toàn thân lột trần.
“Không sai.” Nàng thừa nhận không kiêng rè, ngón tay khiêu khích vuốt nhẹ bờ chén.
“Là bí mật gì?” A Liệt hỏi, đầu óc đơn giản khiến hắn lười suy nghĩ.
Bọn người hầu đi theo bên người hắn lại rất khẩn trương, rất sợ tà ma nữ Lộ đặc chế hồi hương và cam lộ có nhiều bí ẩn, tuy rằng nàng ngày ngày dùng để uống với A Liệt, thế nhưng nàng trời sinh tà ác, ai cũng không thể nói chính xác nàng có trung thành và tận tâm đối với A Liệt hay không.
“Ôi! Bí mật bên trong có thể khiến ngài mỗi ngày tới tìm ta, ngài nói, ta làm sao có thể nói cho ngài đây?” Nàng nháy mắt mấy cái, nụ cười ở khóe miệng tràn đầy châm biếm, nàng giễu cợt thái độ khẩn trương của bọn người hầu A Liệt.
Từ đầu tới cuối Mã Cơ không lên tiếng, nhưng rất không thỏa mái nhìn Lộ ve vãn A Liệt.
“Ha ha! Nói đi! Nói đi!” A Liệt nghe vậy, lập tức đắc ý ngửa đầu cười to.
Hóa ra tà ma nữ Lộ cũng có ý định với hắn, ám chỉ lúc trước của hắn nàng cố ý giả vờ không hiểu, mục đích không phải là muốn hắn động tâm với nàng mãi mãi sao.
Trái tim của đế vương lại càng mãn nguyện nở nụ cười, hắn lại nâng chén rượu uống.
Trong nháy mắt, chén đã thấy đáy, Lộ lại giúp hắn rót đầy, trong lúc nhấc tay, không một lúc nào không mang cử chỉ mê người.
Bọn người hầu của A liệt lại lạnh lùng khi nhìn hai người bọn họ ve vãn nhau, bọn họ đã gặp qua rất nhiều nữ nhân phục tùng dưới quyền của A liệt, tà ma nữ Lộ chắc hẳn cũng là cũng tôn sùng thân phận của hắn, muốn làm vương hậu, không dám lén lút giở trò quỷ quyệt, bọn họ có thể yên tâm.
Mỹ nhân ngồi ở trước mặt, hơn nữa cho dù Lộ không làm gì cũng vô cùng mê hoặc, A Liệt cứ một chén lại một chén, rượu vô cùng thơm ngon, lại có thể ngắm mỹ nhân xinh đẹp, một tay hắn làm càn bò lên mu bàn tay trắng nõn mịn màng của Lộ, vội vàng xoa đi xoa lại.
“Ngươi sẽ thấy ta mạnh mẽ hơn tên tư tế kia nhiều thế nào.” Biết nàng và Tịch Ân đã từng lên giường, A Liệt đối với năng lực của mình vô cùng tự tin. Tịch Ân chỉ như một tên tiểu nam nhân ngây ngô, không hề có kinh nghiệm hắn sao có thể lấy lòng được tà ma nữ Lộ.
Lộ nhếch môi cười cười, cũng không nói tiếp.
A Liệt ám chỉ rõ ràng, khiến sự khó chịu trong lòng Mã Cơ càng ngày càng mạnh liệt.
Không được tiếp tục sờ loạn! Lộ không thể coi thường chuyện bản thân cùng A liệt phát sinh quan hệ thân mật, nàng không cho phép, tuyệt đối không!
Nàng đã chịu đủ hai người bọn họ ve vãn nhau rồi!
Mã Cơ phẫn nộ muốn lên giọng kêu, ngăn cản Lộ làm chuyện tổn thương đến trái tim nàng, thế nhưng nàng biết nếu nàng hét lên, chỉ làm cho Lộ càng thêm không vừa lòng, nàng không muốn khiến Lộ không vui, không thể làm gì khác hơn là cố nén xuống.
“Đối với đề nghị của ta, ngươi nghĩ sao? Có muốn thử một lần không?” A Liệt vươn móng tay ra, muốn dò xét ngực của Lộ.
Lộ nhìn bốn phía rồi khẽ đẩy móng vuốt sói ra, đôi mắt đen yêu tà nhìn chằm chằm A Liệt, ánh mắt chăm chú này, có chút tà môn, nhưng đôi môi đỏ thắm xinh đẹp từ đầu tới cuối chỉ lộ nụ cười hút hồn người.
A Liệt không khỏi suy đoán, nàng nhìn chăm chú như vậy, khiến cho hắn có chút lâng lâng, lầm tưởng cho rằng trong lòng nàng, hắn giống như vị thần vĩ đại.
“Để ta mang ngươi trở về phòng, vỗ về thân thể yếu đuối của ngươi.”A Liệt đã không nhịn được dục vọng điên cuồng mãnh liệt đang sục sôi.
“Được!” Ngoài ý muốn của mọi người, Lộ sảng khoái đáp ứng yêu cầu của hắn.
Sự đồng ý của nàng khiến Mã Cơ giật mình suýt nữa ngã xuống, hơi thở dồn dập, trừng mắt to nhìn nàng không dám tin, quả thực không thể tin được những gì vừa nghe thấy.
“Đi thôi!” Nàng đồng ý, khiến A Liệt mừng rỡ, hắn cầm bàn tay non mềm của nàng, hướng bên trong phòng đi đến.
Lộ mặc hắn dắt, không có chút nào không thoải mái hay là xuất hiện thái độ cự tuyệt.
Mã Cơ nhìn bọn họ, gấp đến độ tưởng mở miệng ngăn cản.
Đột nhiên nghe thấy có người hô to,
“Không tốt rồi! Không tốt rồi! Xung quanh tòa nhà đều đã bị đại quân Á La Tư vây quanh!”
Tiếng kêu sợ hãi truyền tới phía sau, A Liệt ở đó sợ đến nỗi buông ra tay Lộ ra, vội vàng muốn tìm chỗ trốn đi.
“Làm sao bây giờ? Bọn họ sao có thể biết chúng ta ở chỗ này? Đáng chết!” A Liệt vội vã chạy đến trước cửa sổ, thấy bên ngoài phòng thực sự đã bị đại quân Á La Tư vây quanh, lúc này hắn sợ rằng muốn trốn cũng không thoát!
Hắn gấp đến độ chẳng biết nên làm sao cho phải, ở trong phòng đi qua đi lại.
Lộ giương mắt nhìn ra bên ngoài, thấy những binh sĩ tinh nhuệ, xem ra bây giờ A Liệt có chắp cánh cũng không thoát.
“Không phải chứ! Bọn họ sao có thể đến đây?” Mã Cơ cũng nóng nảy, không phải vì sự an toàn của A Liệt mà cảm thấy sốt ruột, mà là vì lo lắng cho Lộ, lần này không chỉ A Liệt không có cách nào toàn thân trở ra, mà các nàng cũng chạy không thoát số kiếp đã định.
Bọn người hầu của A Liệt cũng hoảng loạn một đoàn, không ai biết nên làm thế nào cho phải, lẽ nào muốn bọn họ ngồi chờ chết? không!
Không được!