Cho dù là người đã trải qua không ít việc đời, Chung Tình vẫn bị lời nói trắng trợn của Thường Tranh làm hoảng sợ.
Bị dọa nhảy dựng lên theo sau đó chính là hoảng loạn.
«Hệ thống tôi nên làm như thế nào?»
Cô chưa từng gặp được vấn đề như vậy.
Hệ thống: "....."
Tôi chỉ là một con cẩu độc thân mấy vạn năm ký chủ à.
Hệ thống im lặng cho Chung Tình thấy rõ nó không đáng tin.
Cô nhìn Thường Tranh đối diện vẻ mặt của hắn đầy chờ đợi, do dự một chút vẫn là trực tiếp nói rõ.
" Thường Tranh, tôi cho rằng chúng ta chỉ là bạn bè."
" Tôi hiểu rõ ý cậu cũng hiểu rõ ý của tôi đúng không?"
Ánh mắt Thường Tranh ảm đạm một chút, cũng không có bao nhiêu mất mát.
Bị từ chối là nằm trong dự đoán của hắn.
Hắn có thể nhìn ra đối phương đối với mình nhiều nhất chỉ có hảo cảm như đối với bạn bè, còn với người yêu vẫn còn sớm.
Nhưng mà hắn chờ không nổi nữa.
Cho dù bị từ chối hắn cũng muốn cô biết rõ tâm ý của mình.
Chung Tình xuất ngoại 2 năm, trong thời gian đó hắn suy nghĩ rất nhiều biện pháp cũng chỉ biết được cô đang ở đâu.
Hắn muốn xem cô bên người lại bận rộn không thể.
Chỉ có trở nên cường đại mới có thể đứng bên cạnh cô, chính là trở nên cường đại không dễ dàng như lời nói.
Hắn bị nhốt trong thế giới Showbiz, chỉ có thể ở trong lòng nhớ bị giày vò, trên mặt vẫn là ảnh đế không màng tất cả.
Lần nữa nhìn thấy Chung Tình, hắn nhịn không được suy nghĩ trong lòng.
Trời mới biết lúc ở sân bay nhìn thấy cô hắn muốn ôm lấy cô, làm cho tất cả mọi người biết, Đào Yêu là người của Thường Tranh.
Chính là hắn không thể.
Từ đầu đến cuối đều là hắn đơn phương, nếu suy nghĩ cho Đào Yêu, hắn không có khả năng làm như vậy, sẽ hủy mất thanh danh của cô.
Hắn biết Chung Tình muốn tham gia Chân Tú liền chủ động gọi điện thoại, nói bản thân đồng ý tham gia.
Hắn được như ý nguyện, phân tới một tổ với Đào Yêu, cùng cô có thời gian bên nhau.
Cũng là ở bên cạnh cô càng nhiều, hắn càng thêm niệm tưởng.
Cho nên suy nghĩ nhiều lần, hắn lựa chọn tỏ tình.
Mặc kệ kết quả như thế nào hắn đều muốn cho cô biết tấm lòng của mình.
Hắn buông xuống mi mắt nhẹ giọng nói: " Em biết ý của chị, nhưng Đào Yêu, cho em một cơ hội được không?
Hắn ngẩng đầu dịu dàng nhìn cô: " Em biết chị không có người mình thích, Đào Yêu, cho em một cơ hội, em nguyện ý chờ, chờ đến lúc chị động tâm.
Không thể phủ nhận một người đàn ông ưu tú dùng ánh mắt ôn nhu chăm chú nhìn ngươi, tỏ tình với bất kỳ cô gái nào, họ khó có thể từ chối được yêu cầu.
Nhưng mà Chung Tình từ chối.
Cô nói: " Thường Tranh, tôi không thích cậu, cũng hi vọng cậu không cần lãng phí thời gian ở trên người của tôi. Chúng ta không có kết quả."
Cô không phải người ở thế giới này.
Hầu kết Thường Tranh lăn lộn, giọng nói trở nên khàn khàn: " Liền một cơ hội cũng không có sao?"
Ánh mắt hắn trở nên ưu thương, Chung Tình không dám đối diện với đôi mắt kia, nghiêng đầu bỏ qua cảm giác khác thường trong lòng, vội vã rời đi.
Chung Tình cho rằng cô đã nói rõ ràng với Thường Tranh như vậy, tình cảm giữa hai người chỉ sợ đã kết thúc.
Cũng may Thường Tranh bây giờ đã lấy được ảnh đế, với tuổi tác với thực lực của hắn, muốn vượt qua quốc tế cũng không phải là một chuyện khó khăn.
Nhiệm vụ xem như hoàn thành hơn một nửa.
Chung Tình tự an ủi mình, cố gắng bỏ qua cảm giác chua xót trong lòng.