• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 436 Thi đấu bắt đầu (1)

Ánh mắt Lục Lâm Thiên cũng nhìn thấy hai người thanh niên phía sau Hồng Lăng. Người thứ nhất mặc bộ y phục màu xanh, tuổi tác chừng hai mươi tư hai mươi lăm, dáng người cao ngất, ánh mắt sắc bén như dao, quanh thân có một cỗ khí tức vô hình khuếch tán.

Người thứ hai mặc trường sam màu vàng, khoác một chiếc áo choàng màu tím, dáng vẻ anh tuấn, ánh mắt trong suốt, quả thực là một mỹ nam tử.

- Lâm Thiên, hai người bọn họ chính là đệ tử của Tông chủ sư thúc con. Người mặc y phục màu xanh kia chính là Hàn Phong, Vũ Tướng tam trọng, xếp thứ hai trên Long bảng. Người còn lại tên là Đổng Phàn, Linh Tướng

nhất trọng, xếp thứ tư trên Long bảng. Hai người này đều là ái đồ của sư thúc con. Tông chủ sư thúc con vốn có ý để một trong hai người trở thành con rể mình, nếu như con thực sự có chút gì đó với Hồng Lăng nha đầu kia thì phải nỗ lực nhiều hơn mới được.

Vũ Ngọc Tiền truyền âm nói với Lục Lâm Thiên.

- Thứ hai và thứ tư Long bảng sao?

Lục Lâm Thiên thầm kinh ngạc, quả thực vô cùng kinh khủng.

Sau đó ánh mắt Lục Lâm Thiên lại đảo qua mấy người phía sau Vân Khiếu Thiên. Những đệ tử này tuy rằng còn trẻ thế nhưng đều là Linh giả, tu vi cũng không tầm thường, tổng cộng có bốn người. Người thực lực yếu nhất cũng đã tới Linh Phách tứ trọng.

Khẽ nhướng mày, Lục Lâm Thiên từng nghe nói, trên Long bảng có một vài người là Linh giả, trong đó top mười có ba người, xem ra chính là đám người này.

- Những đệ tử có được tư cách tiến vào Vũ Linh ảo cảnh bước lên phía trước.

Thanh âm đại hộ pháp truyền khắp sân, thanh âm như rót vào tai mỗi đệ tử có mặt ở đây.

- Lâm Thiên, đi đi, tất cả phải cẩn thận một chút.

Vũ trưởng lão nói với Lục Lâm Thiên.

- Đệ tử biết rồi sư phụ.

Lục Lâm Thiên gật đầu đáp.

Sưu sưu.

Bên người chúng trưởng lão có không ít thân ảnh nhảy ra, trong nháy mắt hạ xuống trước sân mang theo kình khí bén nhọn, khiến cho mặt đất khẽ rung chuyển một chút. Chỉ bằng khí thế như vậy những đệ tử bình thường còn xa mới có thể so sánh được với bọn họ.

Lục Lâm Thiên lúc này cũng thả người nhảy lên, chân khí dưới chân chợt lóe, thân ảnh trong nháy mắt nhẹ nhàng rơi vào bên cạnh đám đệ tử.

- Ồ, Thúy Ngọc cũng có trong này.

Lúc này trong đám đệ tử Lục Lâm Thiên đưa mắt nhìn qua thì kinh ngạc phát hiện ra bên cạnh đám người Lục Vô Song, Độc Cô Băng Lan, Dương Diệu lúc này còn có nha hoàn Thúy Ngọc. Quả thực khiến cho Lục Lâm Thiên mở rộng tầm mắt.

Không chỉ có Lục Lâm Thiên, lúc này cũng có không ít đệ tử thân truyền kinh ngạc không ngớt, lẽ nào một nha hoàn cũng có tư cách tiến vào Vũ Linh ảo cảnh sao?

Sưu....

Một đạo thân ảnh xinh đẹp nhảy tới, mũi chân nàng khẽ điểm một cái, thân thể như chiếc lá rụng trực tiếp nhảy lên cao, chính là Vân Hồng Lăng. Dưới chân Vân Hồng Lăng lúc này có một vòng xoáy vô hình, trong nháy mắt xẹt qua không trung, vừa vặn rơi xuống bên cạnh Lục Lâm Thiên. Không biết là cố ý hay vô tình mà chân nàng lại đạp lên chân Lục Lâm Thiên.

- Hừ.

Vân Hồng Lăng hừ nhẹ một tiếng, lập tức đi về phía trước, không nhìn Lục Lâm Thiên một lần nào.

- Cô nàng này.

Lục Lâm Thiên bất đắc dĩ thở dài, xem ra nha đầu này vẫn còn hận hắn.

- Sao lại có sáu mươi hai người?

Lục Lâm Thiên nhìn chung quanh một lát, lúc này hắn mới phát hiện ra chung quanh hắn lúc này tổng cộng có sáu mươi hai người. Năm mươi người trên Long bảng, mười người được chọn từ cuộc tỷ thí ở Địa Long đỉnh, tổng cộng là sáu mươi người. Hai người cuối cùng chính là Vân Hồng Lăng và Thúy Ngọc.

Trên Long bảng này, Lục Lâm Thiên cũng từng xem qua, Vân Hồng Lăng tuyệt đối có thực lực nằm trong top đầu Long bảng, thế nhưng có chút kỳ quái là cô nàng này lại không có tên trên Long bảng.

- Mục đích này hôm nay tới đây, hẳn là ta cũng không cần nhiều lời nữa. Vũ Linh ảo cảnh đã được điều chỉnh, Vũ cảnh và Tiên cảnh tạm thời sát nhập với nhau. Các đệ tử cùng tiến vào tầng thứ nhất, lấy mười ngày làm hạn định. Sau mười ngày, hai mươi đệ tử có thành tích cao nhất sẽ thu được tư cách tiến vào mật địa. Nhớ kỹ, chỉ có thời gian mười ngày. Nếu quá mười ngày sẽ thất bại. Nếu như tự động bị trục xuất đương nhiên cũng sẽ không có cơ hội thứ hai. Cho nên bất luận một ai cũng không được sơ ý.

Thanh âm của Đại hộ pháp một lần nữa truyền vào tai hơn sáu mươi đệ tử có mặt ở đây.

- Không biết phải vượt bao nhiêu trọng mới có thể chiến thắng?

Lục Lâm Thiên thầm nghĩ trong lòng, như thế có chút phiền toái nho nhỏ. Nếu như hắn toàn lực vượt qua mà nói, nếu như vượt qua nhiều trọng quá sẽ bại lộ thực lực của mình. Nếu như vượt quá ít, đến đó thua thì phiền phức lớn rồi.

- Nhớ kỹ, Vũ cảnh và Tiên cảnh đều được điều chỉnh, cho nên tất cả ảo cảnh có lẽ cũng là sự thực. Các ngươi không được sơ ý, đây không phải là tôi luyện mà là tranh đấu. Được rồi, các đệ tử bắt đầu tiến vào Vũ Linh ảo cảnh. Mỗi người ở đây có một khối ngọc giản, nếu như trước mười ngày chỉ còn hai mươi đệ tử ở bên trong, đến lúc đó chúng ta sẽ thông qua khối ngọc giản này thông báo cho các ngươi.

Đại hộ pháp tiếp tục nói. Lập tức bảo chúng đệ tử tiến vào trong Vũ Linh ảo cảnh.

- Quả thực có chút khó khăn.

Lục Lâm Thiên nhướng mày, Vũ cảnh và Tiên cảnh hợp lại, đến lúc đó chỉ sợ là những đệ tử lúc bình thường có thể chạy tới tứ trọng lúc này sẽ xảy ra sai lầm. Trong tiên cảnh tất cả đều là ảo cảnh, một khi xuất thủ sẽ thất bại. Thế nhưng lại thêm ảo giác chân thực trong Vũ cảnh không ra tay cũng sẽ thất bại. Vũ cảnh và tiên cảnh hợp lại, thực thực giả giả, giả giả thực thực, quả thực rất khó vượt qua.

Lục Lâm Thiên lập tức cười khẽ, nếu như quả thực như thế bản thân hắn sẽ chiếm không ít tiện nghi. Bản thân hắn là Linh Vũ song tu, mặc kệ là Vũ cảnh hay Tiên cảnh dường như đối với hắn đều không có ảnh hưởng quá lớn, chú ý nhiều hơn một chút là được.

- Những đệ tử tiến vào Linh Vũ ảo cảnh đi theo ta.

Nhị hộ pháp mang theo mọi người tiến vào đại điện trong ngọn núi, lập tức chúng trưởng lão, hộ pháp, còn có những trưởng lão ngoại môn tiến vào bên trong đại điện. Những đệ tử khác thì chỉ có thể ở bên ngoài chờ kết quả mà thôi.

Sáu mười hai người đứng trong đại điện. Lúc này trong đại điện có sáu mươi hai cánh cửa đá. Lục Lâm Thiên đứng trước một cánh cửa. Lúc này hắn không khỏi cười khổ, bên trái hắn là Lục Vô Song, bên phải là Vân Hồng Lăng. Hai nàng đều không thèm ngó ngàng gì tới hắn. Bản thân hắn lại giống như có tật giật mình, khẽ cúi đầu, cũng không dám nhìn về phía chung quanh.

- Các đệ tử tiến vào Vũ Linh ảo cảnh. Tất cả chú ý.

Nhị hộ pháp nói một tiếng.

Mọi người không chút do dự nhất thời đồng loại tiến vào trong thạch thất. Khi cánh cửa đá đóng lại là lúc sắc mặt chúng trưởng lão trong đại điện không khỏi có chút ngưng trọng. Tuy rằng là đệ tử vượt Linh Vũ ảo cảnh thế nhưng điều này cũng liên quan tới mặt mũi của bọn họ, nếu như đệ tử của mình không có một ai được tiến vào mật địa, vậy thì quá mất mặt rồi.
Chương 437 Thi đấu bắt đầu (2)

- Chư vị trưởng lão, mọi người ngồi xuống đi. Thời gian mười ngày còn dài. Để xem có bao nhiêu đệ tử khiến cho chúng ta cảm thấy ngoài ý muốn.

Trong đại điện Vân Khiếu Thiên mở miệng nói với mọi người, hắn đã sớm phân phó hộ pháp an bài chỗ ngồi cho tất cả mọi người ở đây.

Lúc này, trong Vũ Linh ảo cảnh, Lục Lâm Thiên đi theo quang mang chói mắt tới một vực sâu. Bốn phía có những lùm cây rậm rạp, chung quanh có chút tương tự với Vụ Đô sơn mạch.

Sưu.

Trước mặt Lục Lâm Thiên lúc này có một thân ảnh cao ba thước từ trong lùm cây nhảy ra.

- Yêu thú nhất giai sao?

Chân khí trong người Lục Lâm Thiên run lên, trong nháy mắt đánh ra một đạo chưởng ấn lao thẳng tới người đầu yêu thú nhất giai này khiến cho nó trong nháy mắt hóa thành một đoàn năng lượng biến mất trong không gian.

Tất cả mọi người đều từ tầng thứ nhất tiến lên. Lục Lâm Thiên lúc này cũng có chút lý giải về Linh Vũ ảo cảnh. Trong tầng thứ nhất này hẳn cũng chỉ có một ít yêu thú nhất giai mà thôi, cũng không khó vượt qua lắm.

Bên ngoài ngọn núi Vũ Linh ảo cảnh, lúc này nhân số trong sân rộng đang tiếp tục tăng lên. Chúng đệ tử lúc này hầu như đều chạy tới đây, cùng đợi kết quả sau mười ngày nữa.

- Triệu Kình Hải, Hàn Phong, Triệu Kình Thiên, Khuất Đao Tuyệt, bốn người ngày phân biệt đã tới nhất trọng tầng ba. Lăng Phong, Đỗ Tử Thuần đã tới cửu trọng tầng hai.

Ba canh giờ sau, một vị hộ pháp phụ trách Vũ Linh ảo cảnh đi ra sân rộng lớn tiếng tuyên bố với mọi người. Giống như những năm trước, cứ mỗi ba canh giờ sẽ có hộ pháp tuyên bố hai mươi người đang dẫn trước. Bằng không nếu bảo đám đệ tử ở bên ngoài chờ mười ngày, quả thực vô cùng nhàm chán.

- Triệu Kình Hải, Hàn Phong, Triệu Kình Thiên, Khuất Đao Tuyệt, bốn người này không hổ là top năm Long bảng, không ngờ đã nhanh chóng đi tới tầng thứ ba rồi.

- Bây giờ mới chỉ bắt đầu mà thôi, phỏng chừng hai ngày nữa bắt đầu có người thất bại, sau khi tới tầng thứ tư cũng có người thất bại.

....

Chúng đệ tử trong sân lúc này bắt đầu nhao nhao thảo luận, phân tích. Còn có không ít đệ tử bắt đầu làm nhà cái. Hai mươi người tiến vào Vũ Linh ảo cảnh đều có thể đặt cược. Tỷ lệ đặt cược tất nhiên sẽ khác nhau. Chỉ là, top mười Long bảng một người cũng không có tỷ lệ, bởi vì top mười Long bảng này hầu như có thể chắc chắc sẽ có tư cách tiến vào mật địa. Cho nên sẽ không có ai mở tỷ lệ đặt cược cho bọn họ.

Loại chuyện như thế này đương nhiên sẽ hấp dẫn không ít người tham gia. Sau một lát, trong đoàn người đông đảo xuất hiện không ít nhà cái. Những nhà cái này cũng có đủ thể loại phương thức giao dịch, có đặt cược bằng kim tệ, còn có điểm của tân đệ tử hoặc là dùng vũ kỹ để đặt cược. Nói chung là đủ thể loại.

Thời gian chậm rãi trôi qua, mỗi ba giờ đều đặn sẽ có kết quả của hai mươi người dẫn đầu. Hai mươi người này cũng chính là những người đứng đầu trong tỷ lệ đặt cược.

Tầng thứ ba, ngũ trọng, tại một bình nguyên lúc này có hơn mười đầu yêu thú Đại Địa Khiếu Lang tam giai trung kỳ đang lao thẳng về phía Lục Lâm Thiên. Kình khí cường hãn khiến cho không gian chung quanh gợn sóng.

- Hừ.

Lục Lâm Thiên lạnh nhạt hừ một tiếng, chân khí dưới chân chợt lóe, tốc độ của hắn không biết nhanh hơn đám Đại Địa Khiếu Lang này bao nhiêu, trong nháy mắt hóa thành một đạo tàn ảnh.

Sưu...

Thân ảnh Lục Lâm Thiên liên tục xuất hiện bên người mười đầu Đại Địa Khiếu Lang này, thế nhưng mười đầu Đại Địa Khiếu Lang này ngay cả chéo áo Lục Lâm Thiên cũng không đụng tới được. Đột nhiên mười đạo hỏa diễm xuất hiện giữa không trung mang theo kình khí nóng bỏng bắn về phía trước.

Ngay lập tức mười đầu Đại Địa Khiếu Lang này bị Lục Lâm Thiên đánh chết, trong nháy mắt hóa thành một đám năng lượng biến mất trong thiên địa.

Sưu.

Mà lúc này, trước người Lục Lâm Thiên xuất hiện hai cánh cửa đá, một cánh rời khỏi, một cái đi tới lục trọng.

- Tiếp tục.

Lục Lâm Thiên cười hắc hắc, cũng không vội vàng mà chậm rãi đi tới lục trọng.

Tại thất trọng tầng ba, bên trong một vực sâu thân ảnh Lục Lâm Thiên trong nháy mắt nhảy tới một tảng đá lớn. Lúc này cách hắn vài trăm thước là một đầu Độc Giác Yêu Ngưu khổng lồ đang chậm rãi phi tới.

- Tam giai trung kỳ sao.

Lục Lâm Thiên nhanh chóng phán đoán, đầu Độc Giác Yêu Ngưu này trong sơn mạch Vụ Đô là Tứ giai sơ kỳ.

Lục Lâm Thiên mỉm cười, nhanh chóng thi triển Phù Quang Lược Ảnh, vòng xoáy dưới chân xuất hiện, thân thể như thiệm điện bỗng nhiên từ trên tảng đá nhảy lùi lại, khiến cho đầu Độc Giác Yêu Ngưu kia cảnh giác quay đầu lại nhìn.

Lục Lâm Thiên lúc này đã đi tới phía sau nó, một cỗ kình phong nhanh chóng ập tới.

Ô....

Đầu Độc Giác Yêu Ngưu này gầm lên một tiếng, quang mang quanh thân chợt lóe, trên cái sừng kia không ngờ lại bắn ra một đạo thủy tiễn mang theo lực công kích cuồng bạo bắn về phía Lục Lâm Thiên.

- Tiêu tán đi thôi.

Lục Lâm Thiên mỉm cười, thân thể nhanh chóng tạo ra một quỹ tích không thể tưởng tượng nổi đem một đạo chưởng ấn trong tay đánh vào lưng Độc Giác Yêu Ngưu.

Phanh!

Tiếng xương cốt vỡ vụn vang lên, đầu Độc Giác Yêu Ngưu này nhanh chóng bị đánh văng về phía sau, va vào tảng đá khiến cho mặt đất chấn động, lập tức hóa thành một đám năng lượng tiêu tán trong hư không.

- Tiếp tục.

Lục Lâm Thiên mỉm cười, tiếp tục đi về phía trước.

Thời gian chậm rãi trôi qua, trong đại điện lúc này sắc mặt Vũ Ngọc Tiền có chút sốt ruột. Đã ba ngày rồi Lục Lâm Thiên vẫn còn đang ở nhị trọng của tầng bốn. Mà đại bộ phận đệ tử đã tới tứ trọng. Hiện tại hai mươi đệ tử dẫn đầu trên cơ bản đều đã tới lục trọng, có mấy người còn tới bát trọng.

- Xem ra, không lâu nữa sẽ có ngươi bị trục xuất rồi.

Lúc này, Tạ trưởng lão trong chúng trưởng lão lên tiếng. Sau khi tiến vào tầng thứ tư, dựa theo thông lệ những năm trước sẽ nhanh chóng có người thất bại bị trục xuất. Vũ cảnh và Tiên cảnh hợp lại cùng một chỗ, coi như là đệ tử bình thường có thể đi tới ngũ trọng tầng bốn, nếu như vận khí không tốt thì lúc này có lẽ đến trọng thứ nhất của tầng bốn không chừng cũng sẽ thất bại.

Sưu.

Thanh âm của Tạ trưởng lão còn chưa dứt, tức thì có một cánh cửa đá mở ra. Một người thanh niên có chút ủ rũ đi tới. Tu vi Vũ Phách tam trọng, cũng nhanh chóng dừng bước ở nhất trọng tầng bốn.

Vị đệ tử này sau khi đi ra thạch thất rồi đứng về phía sau lưng Ngô trưởng lão, chính là đệ tử của vị trưởng lão này. Không ngờ người thứ nhất thất bại chính là đệ tử của mình. Lúc này khuôn mặt của Ngô trưởng lão kia cũng không nhịn được mà đỏ lên.

Sưu.

Lại có thêm một vị đệ tử nữa thất bại rời khỏi Linh Vũ ảo cảnh, chính là đệ tử của Tôn trưởng lão, lúc này sắc mặt Ngô trưởng lão mới khá hơn một chút.

Trên sân rộng, những đệ tử thất bại cũng nhanh chóng bị hộ pháp tuyên bố ra bên ngoài, khiến cho những đệ tử đặt vào bọn họ phiền muộn không ngớt.

- Tông chủ, nha hoàn Thúy Ngọc của Độc Cô Băng Lan vì sao cũng có tư cách tiến vào Vũ Linh ảo cảnh?
Chương 438 Bát trảo yêu giáp

Trong đại điện, Triệu Vô Cực chăm chú nhìn vào khối ngọc thạch lóe lên quang mang hỏi.

Lúc này, ánh mắt của chúng trưởng lão cũng chuyển về phía Vân Khiếu Thiên. Đối với việc Thúy Ngọc có tư cách tiến vào khiến cho chúng trưởng lão nghi hoặc không ngớt. Một nha hoàn cũng có thể tiến vào Vũ Linh ảo cảnh sao?

- Chuyện này sao? Bởi vì có một chút nguyên nhân cho nên nàng mới có thể tiến vào. Sau này ta sẽ nói cho chư vị trưởng lão.

Vân Khiếu Thiên chậm rãi nói, cũng không nói rõ nguyên nhân.

- Lục Lâm Thiên hiện giờ còn ở tứ trọng tầng bốn sao?

Nhìn vào quang mang trên ngọc thạch Vân Khiếu Thiên hỏi, dường như có chút nghi hoặc.

- Lục Lâm Thiên trước đó đã đi tới lục trọng, một mạch đi tới không dừng, theo đạo lý mà nói, lần này hẳn là phải có tốc độ cực nhanh mới đúng. Thế nhưng hiện tại hắn vẫn nằm trong top ba mươi, điều này có chút kỳ quái.

Nhị hộ pháp nói.

Sưu...

Một cánh cửa đá lại mở ra, một nữ đệ tử vẻ mặt ảm đạm đi ra khỏi thạch thất.

Đảo mắt đã qua năm ngày, lúc này mấy vị trưởng lão mới chính thức lo lắng, bởi vì hiện tại mới là thời điểm mấu chốt.

Rống.

Trước người Lục Lâm Thiên lúc này có một đầu yêu thú khổng lồ, thân thể cao tới ba trăm trượng, có tám chân, miệng chứa đầy răng nanh bén nhọn, cả người đầy lân giáp, phía sau lưng còn có một cái đuôi dài.

- Bát Trảo Yêu Giáp.

Lục Lâm Thiên nhìn đầu yêu thú trước mặt khẽ đánh giá. Đầu yêu thú này có chút tương tự như con tê tê, thế nhưng nó chính là Bát Trảo Yêu Giáp tứ giai trung kỳ, thực lực tuyệt đối không thấp. Lực công kích và phòng ngự vô cùng cường hãn, giống như là đối đầu với một Vũ Phách ngũ trọng vậy. Cho dù là Vũ Phách ngũ trọng gặp nó cũng phải sứt đầu mẻ trán.

Lục Lâm Thiên mỉm cười, đầu Bát Trảo Yêu Giáp này trong Vũ cảnh cũng không phải là lần đầu tiên chạm mặt với nó.

Rống.

Trong sát na, đầu Bát Trảo Yêu Thú này rống lên một tiếng với Lục Lâm Thiên, thân thể to lớn nhanh như thiểm điện phóng tới, lợi trảo mở ra mang theo khí tức cuồng bạo, tiếng gió rít gào vô cùng chói tai.

- Hỏa Viêm Bạo.

Lục Lâm Thiên mỉm cười, trên tay phải hắn nhanh chóng xuất hiện một hỏa cầu nhỏ bằng nắm tay. Hỏa cầu xuất hiện khiến cho toàn bộ không gian đột nhiên nóng nực, nhiệt độ tăng lên, khí tức cường hãn trực tiếp bao phủ trong không gian.

Hỏa cầu xoay tròn sau đó tạo thành một đường vòng cung, một cỗ khí tức nóng bỏng vô cùng kinh khủng, mang theo khí thế bài sơn đảo hải khuếch tán về bốn phía.

Trong nháy mắt hỏa cầu này tới trước người đầu Bát Trảo Yêu Thú thì thủ ấn trong tay Lục Lâm Thiên biến đổi, tay hắn giơ về phía trước nắm vào một cái, miệng quát lên một tiếng:

- Bạo.

Thanh âm vừa dứt, hỏa cầu chợt bạo tạc, hỏa diễm nóng bỏng khuếch tán trên bầu trời, khiến cho cả bầu trời biến thành màu đỏ, âm thanh ầm ầm vang vọng khắp không gian.

Phanh Phanh.

Năng lượng khuếch tán, tiếng nổ vang truyền đi khiến cho không gian đột nhiên rung động kịch liệt. Lúc này bằng vào mắt thường cũng có thể thấy được đầu Bát Trảo Yêu Giáp kia trong hỏa diễm ngập trời lúc này hóa thành một đoàn năng lượng biến mất trong không trung.

Sưu.

Cảnh tượng trước mặt Lục Lâm Thiên trong nháy mắt cũng biến đổi, trên người xuất hiện hai cánh cửa đá. Một là xuất cảnh, một là thất trọng.

- Thời gian hẳn cũng không còn nhiều, nên vượt nhanh một chút thôi.

Tinh quang trong mắt Lục Lâm Thiên chợt lóe, từ đầu tới bây giờ hắn đều chậm rãi đi tới, tới hiện tại nên mau chóng tăng tốc độ một chút.

Trước vực sâu, lúc này có một thân ảnh xinh đẹp đứng đó. Trước mặt thân ảnh này có một đầu yêu thú khổng lồ đang đứng. Đầu yêu thú này cao chừng ba trăm năm mươi thước, thân thể vô cùng khổng lồ, tới mức kinh khủng.

Yêu thú này toàn thân có vô cùng cứng rắn, trên mỗi tấc da thịt đều lóe lên quang mang màu vàng sáng bóng, vô cùng chói mắt, khiến cho ai gặp phải nó cũng phải dè chừng.

Đôi chân của đầu yêu thú này càng kinh người hơn, phỏng chừng phải cần tới hai người mới có thể miễn cưỡng ôm trọn, hai chân trước cũng vậy, giống như một cái trụ đá, toát ra hàn mang sắc lạnh.

- Hỏa Yêu Viên tứ giai hậu kỳ.

Nhìn đầu yêu thú trước mặt này, thân ảnh xinh đẹp trước mặt cũng không khỏi hít sâu một hơi, thân ảnh xinh đẹp này không phải là ai khác mà chính là Vân Hồng Lăng.

Hỏa Yêu Viên này cực kỳ khó đối phó. Nó là yêu thú hỏa hệ, lực công kích vô cùng mạnh mẽ không gì sánh được, bản thể vô cùng cường hãn giống như yêu thú thổ hệ vậy.

Nhìn thấy đầu yêu thú Hỏa Yêu Viên này sắc mặt Vân Hồng Lăng không khỏi đại biến, không nghĩ tới mới chỉ bát trọng tầng bốn mà nàng đã gặp phải Hỏa Yêu Viên kinh khủng này.

Phù...

Cái miệng khổng lồ của đầu Hỏa Yêu Viên mở ra, không chút khách khí với Vân Hồng Lăng, nhanh chóng thở ra một đoàn hỏa diễm lớn trực tiếp bắn về phía Vân Hồng Lăng.

Dưới hỏa diễm, nhiệt độ trong nháy mắt tăng lên, không gian chung quanh lúc này tràn ngập khí tức nóng bỏng.

Thân ảnh của Vân Hồng Lăng bằng một tốc độ vô cùng quỷ mị nhanh chóng biến mất tại chỗ, quanh thân thể nàng xuất hiện hộ thân cương khí.

Phanh.

Hỏa diễm phun xuống mặt đất, lực lượng cuồng bạo tạo thành mấy vết rãnh dài trên mặt đất. Đất đá văng tứ tung, mấy trăm khối đá lớn nhỏ bắn lên, vô số bụi bặm xuất hiện.

Phù.

Ngay lúc này thân thể Vân Hồng Lăng đã xuất hiện trên một tảng đá, chân khí dưới chân chợt lóe, chân phải đá ra, một đám chân khí lam sắc hung hăng đánh về phía tảng đá lớn chừng hai thước đang bắn về phía nàng.

Khối đá tức thì văng ra mang theo tiếng xé gió bay thẳng về phía Hỏa Yêu Viên kia.

Mắt thấy tảng đá này bay đến, chân trước đầu Hỏa Yêu Viên vung lên, một cỗ kình khí nóng bỏng xuất hiện.

Phanh.

Khối đá nhanh chóng bị một trảo của Hỏa Yêu Viên đánh cho nát bấy, đồng thời thân thể to lớn của Hỏa Yêu Viên nhanh chóng tiến về phía trước đem theo một đống đá lớn nhỏ đánh về phía Vân Hồng Lăng, tiếng gió rít gào, lực lượng ẩn chứa trong mỗi khối đá không ngờ lại lớn hơn không ít so với lực lượng ẩn chứa trong khối đá mà Vân Hồng Lăng đánh về phía Hỏa Yêu Viên.

- Phong Quyển Tàn Vân.

Vân Hồng Lăng quát lên một tiếng, đem một đạo thủ ấn đánh ra, quanh thân nàng lập tức xuất hiện một cỗ khí lưu xoay tròn giống như một cơn lốc vậy. Vòng xoáy này xuất hiện khiến cho vô số đất đá trên mặt đất bị hút vào, mặt đất nứt nẻ, đất đá bị hút lên trên cao, khí thế phô thiên cái địa.

Trong nháy mắt vòng xoáy cuồng bạo này đám đá lớn nhỏ va chạm với nhau tạo ra âm thanh đinh tai nhức óc liên tục vang lên.

Phanh Phanh.

Lực lượng cuồng bạo nhanh chóng khuếch tán khiến cho mặt đất chung quanh vốn bằng phẳng lúc này có không ít tảng đá đập xuống, bụi mù tràn ngập không gian.

Rống.

Trong đám bụi truyền ra tiếng rống giận dữ của Hỏa Yêu Viên, một đạo hỏa diễm được phun ra trong nháy mắt bắn về phía Vân Hồng Lăng.

Sắc mặt Vân Hồng Lăng trầm xuống, chân khí dưới chân hóa thành vòng xoáy trong nháy mắt nhảy lên phía trên cao hơn mười thước, thân thể mềm mại giống như mũi tên rời cung, biến mất tại chỗ.
Chương 439 Nhất trọng tầng năm (1)

Rống.

Đạo hỏa diễm do Hỏa Yêu Viên phóng ra nhanh chóng thiêu rụi phạm vi vài trăm thước, trong hỏa diễm nóng bỏng này không ngờ ngay cả không khí chung quanh trong nháy mắt nóng lên.

Sưu..

Ánh mắt Vân Hồng Lăng ngưng trọng, thân thể trong nháy mắt xuất hiện phía sau Hỏa Yêu Viên, một cây trường tiên xuất hiện trong tay nàng. Trường tiên bay về phía trước tạo thành một đường vòng cung mang theo tiếng xé gió đánh về phía lưng Hỏa Yêu Viên.

Phù.

Hai chân trước Hỏa Yêu Viên vung lên, tốc độ của nó không ngờ còn nhanh hơn trường tiên, trong nháy mắt đánh về phía cây trường tiên kia khiến cho không khí chung quanh vang lên tiếng rít, lực lượng cuồng bạo tỏa ra bốn phía.

- Giữa.

Trường tiên trong tay Vân Hồng Lăng đột nhiên bắn ra mười đạo tiên ảnh, tiên ảnh vờn ảnh vô cùng quỷ dị, không ngờ lại đánh vào bụng của đầu Hỏa Yêu Viên kia.

Phanh.

Hỏa Yêu Viên khổng lồ chưa kịp né tránh trực tiếp bị trường tiên oanh kích vào bụng, thân thể cao lớn lúc này nhanh chóng bị đẩy lùi về phía sau hai bước.

Rống.

Một tiếng rống giận dữ vang lên, trên thân thể cao lớn của Hỏa Yêu Viên xuất hiện một đám quang mang, trong nháy mắt phun ra một đạo hỏa diễm về phía Vân Hồng Lăng.

- Phù Quang Lược Ảnh.

Hàn ý trong mắt Vân Hồng Lăng bắn ra, vòng xoáy dưới chân chợt lóe lên, thân thể trong nháy bắn biến thành tàn ảnh biến tại chỗ.

Hỏa diễm lúc này đã gần tới người Vân Hồng Lăng, thế nhưng thân ảnh nàng đã biến mất.

Sưu.

Cũng vào lúc này thân ảnh của Vân Hồng Lăng đã tới phía sau lưng đầu Hỏa Yêu Viên, lục sắc trường tiên trong tay lúc này run lên, chân khí bạo phát tạo thành vô số tiên ảnh, so với đám tiên ảnh vừa rồi cuồng bạo hơn mấy lần, tiên ảnh tràn ngập khắp bầu trời, trong nháy mắt bắn về phía Hỏa Yêu Viên.

Rống.

Thân thể Hỏa Yêu Viên trong nháy mắt khi tiên ảnh bao phủ, quanh thân thể của nó có một tầng quang tráo, mờ nhạt đi một cách nhanh chóng.

Trong tiên ảnh khắp bầu trời, thân ảnh như quỷ mị của Vân Hồng Lăng xuất hiện. Đồng thời cũng trong nháy mắt đánh ra từng đạo tiên ảnh, đột nhiên xuất ra một đạo tiên ảnh khác trực tiếp đánh vào đầu Hỏa Yêu Viên.

Phanh.

Hỏa Yêu Viên rít gào một tiếng, rồi hóa thành năng lượng biến mất trong thiên địa.

Sưu.

Hỏa Yêu Viên bị đánh chết, trước mặt Vân Hồng Lăng xuất hiện hai cánh cửa đá, một cánh rời khỏi nơi này, một cánh đi tới cửu trọng. Sắc mặt Vân Hồng Lăng tái nhợt, một chiêu vừa rồi dường như nàng đã tiêu hao không ít chân khí, thế nhưng nàng cũng không do dự một chút nào mà đi vào cửu trọng.

- Không nghĩ tới tiểu thư nhanh như vậy đã đi tới cửu trọng. Quả thực không thể tưởng tượng nổi.

Trong đại điện, nhị hộ pháp kinh ngạc nói.

- Hồng Lăng là Vũ giả tam hệ, cho nên có thể phát ra thực lực hơn xa tu vi của bản thân, Vũ giả tam hệ quả thực vô cùng kinh khủng.

Không ít trưởng lão lúc này cũng kinh ngạc không ngớt.

- Không nghĩ tới Lục Lâm Thiên chỉ mất một ngày một đêm từ lục trọng tới bát trọng, hiện tại đã tiến vào top hai mươi rồi.

Tạ trưởng lão nhìn chăm chú vào một quang điểm trên ngọc thạch rồi có chút kinh ngạc nói.

- Lục Lâm Thiên mới đột phá Vũ Phách không lâu, quả thực khiến cho ta cảm thấy ngoài ý muốn.

Tống trưởng lão lúc này cũng kinh ngạc không ngớt.

- Đó là bởi vì ta dạy dỗ tốt.

Vũ Ngọc Tiền đắc ý cười, thế nhưng cũng khiến cho những trường lão, bao gồm cả Vân Khiếu Thiên ném cho hắn ánh mắt kinh thường.

Lục này, trong mắt Triệu Vô Cực chỉ có hàn ý tràn ngập.

Sưu...

Hai cánh cửa đá đồng thời mở ra, một thân ảnh xinh đẹp hiện ra, chính là Độc Cô Băng Lan và Lục Vô Song, hai người sau khi đi tới lục trọng tầng bốn thì thất bại, một người tới ngũ trọng tầng bốn, cả hai người bọn họ đều không còn cơ hội tiến vào mật địa.

Hai người phân biệt trở về đứng sau lưng Tạ trưởng lão và Tống trưởng lão. Hai vị trưởng lão cũng không có ý tứ trách cứ, thực lực của đồ đệ mình thế nào bọn họ hiểu rất rõ ràng, tiến vào top hai mươi không phải là chuyện dễ dàng gì.

Sưu.

Ngay sau đó cũng có hai cánh cửa đá mở ra, hai đạo thân ảnh xuất hiện. Một nam một nữ, chính là Lục Thiếu Hổ và Dương Diệu, bọn họ cũng không còn cơ hội tiến vào mật địa.

- Lục Thiếu Hổ, Dương Diệu, Lục Vô Song, Độc Cô Băng đã thất bại đi ra. Triệu Kình Hải, Hàn Phong, Khuất Đao Tuyệt tiến vào nhất trọng tầng năm. Lăng Phong, Đổng Phàn, Đỗ Tử Thuần, Long Tam, Triệu Kình Thiên tiến vào cửu trọng tầng bốn. Lục Lâm Thiên, Thúy Ngọc tiến vào bát trọng tầng bốn.

Trên sân rộng lúc này có một vị hộ pháp tiến ra công bố thứ tự các đệ tử.

Càng ngày càng có nhiều người thất bại khiến cho không ít đệ tử tham gia đặt cược vì muốn kiếm một chút thế nhưng không ngờ lại thua sạch.

- Lục Lâm Thiên đã xông lên rồi, xem ra có hy vọng, ta đã đặt vào hắn năm vạn kim tệ đó.

- Chỉ bằng ngần đó của ngươi thì tính gì, trên người Lục Lâm Thiên này ta đã đặt mười vạn kim tệ, còn có một quyển vũ kỹ Tinh cấp cao giai nha.

- Ha ha, nha hoàn Thúy Ngọc của Độc Cô Băng Lan kia lại không có ai để ý, một bồi năm mươi, ta phòng bị đặt vào đó một ít điểm dự phòng. Hiện tại giàu to rồi, những năm mươi điểm nha.

Sưu.

Trong lùm cây lúc này trước người Lục Lâm Thiên có một đầu cự mãng nhảy ra, từ trên người tỏa ra lực lượng cuồng bạo khiến cho không gian như gấp khúc vậy.

Lục Lâm Thiên đang muốn tránh né thế nhưng trong nháy mắt mỉm cười tùy ý để đầu cự mãng này lao thẳng tới phía hắn. Lực lượng cuồng bạo tỏa ra không trung, khiến cho không gian chung quanh gợn sóng.

Sưu...

Ngay khi đầu cự mãng này đi tới phía trước cách Lục Lâm Thiên ba thước, Lục Lâm Thiên lập tức cảm nhận mùi tanh tưởi trong miệng nó, thế nhưng sau khi tiến lên một chút nữa đầu cự mãng này nhất thời hóa thành một đoàn năng lượng biến mất trong thiên địa.

Sưu...

Cảnh tượng trước mắt Lục Lâm Thiên nhanh chóng biến hóa, hai cánh cửa đá xuất hiện, một cánh chính là đi lên cửu trọng.

- Vẫn giống như lúc trước sao? Tiếp tục.

Lục Lâm Thiên mỉm cười, lập tức bước vào trong cửa đá.

- Lục Lâm Thiên trong sáu canh giờ đã vượt qua bát trọng, thực lực cũng không tồi.

Trong đại điện, Đại hộ pháp lúc này mở miệng nói.

- Lâm Thiên, nhất định đệ phải kiên trì tới cuối cùng.

Lục Vô Song thầm nghĩ trong lòng, lẳng lặng cầu mong cho hắn. Bản thân nàng cũng không thể đi vào mật địa, cho nên chỉ cần hắn có thể đi vào là được rồi.

- Thế nhưng so với Lục Lâm Thiên, Thúy Ngọc này dường như còn kinh khủng hơn.

Trong chúng trưởng lão, lúc này Tống trưởng lão là người bình tĩnh nhất cũng không khỏi hít sâu một hơi. Những trưởng lão khác cũng đều như vậy. Một tiểu nha hoàn không ngờ lúc này đã tiến vào cửu trọng tầng bốn.

- Băng Lan, thực lực của Thúy Ngọc quả thực rất kinh khủng nha.

Tống trưởng lão quay đầu nhìn Độc Cô Băng Lan bên người rồi nói. Vị tiểu thư này không tiến vào được vị trí hai mươi, thế nhưng nha hoàn thì lại tiến tới cửu trọng tầng bốn.

Vũ cảnh và Tiên cảnh hợp lại với nhau, muốn vượt qua từng trọng độ khó lúc này lớn hơn không ít. Phàm là đệ tử có thể tiến tới cửu trọng tầng bốn, trên cơ bản thực lực lúc này có thể chống lại Vũ Tướng nhất trọng rồi.
Chương 440 Nhất trọng tầng năm (2)

Một nha hoàn không ngờ cũng có thực lực như vậy, không chút thua kém những đệ tử thân truyền trong Vân Dương Tông, quả thực tuyệt đối là chuyện khiến cho người ta kinh ngạc.

Vân Khiếu Thiên lúc này cũng mỉm cười, dường như hắn không cảm thấy bất ngờ với chuyện này vậy.

- Phong Dực Yêu Mãng, không nghĩ tới lại là loại yêu thú này, quả thực phải liều mạng rồi.

Trên một đỉnh núi, Lục Lâm Thiên nhìn lên bầu trời, trên bầu trời lúc này có một đầu yêu mãng đang bay lượn trọng không trung. Đôi mắt của đầu yêu mãng này như hai cái bánh xe, trên thân thể to lớn có từng lớp lân phiến lóe ra hàn mang, đôi cánh lớn chừng trăm thước, đang không ngừng quạt.

Phong Dực Yêu Mãng, yêu thú phong hệ. Nhìn đầu Phong Dực Yêu Mãng trước mắt này, Lục Lâm Thiên cảm nhận được nó đã tới tứ giai hậu kỳ, chỉ sợ đã tiếp cận đỉnh phong rồi cũng nên.

- Sau khi đánh chết đầu Phong Dực Yêu Mãng này có lẽ có thể tiến vào nhất trọng tầng năm.

Lục Lâm Thiên nhíu mày, trong cửu trọng tầng bốn này dọc đường hắn gặp không ít khó khăn. Vừa rồi trong một pháp trận thiếu chút nữa thất bại, may thay có Phù Quang Lược Ảnh, trong Vũ Linh ảo cảnh này quả thực không dễ dàng vượt qua như trước đó.

Lúc này Lục Lâm Thiên hầu như có thể kết luận, những người vượt qua cửu trọng tầng bốn tuyệt đối có đủ thực lực chống lại Vũ Tướng nhất trọng.

Sưu.

Phong Dực Yêu Mãng không ngừng phun ra nuốt vào cái lưỡi, đôi cánh càng vỗ mạnh hơn đem theo một cỗ uy áp kinh khủng phát tán ra chung quanh, kình khí tán loạn bay tới trước người Lục Lâm Thiên khiến cho bụi bặm bốc lên.

Sưu.

Ngay trong sát na này, trên người Phong Dực Yêu Mãng xuất hiện một đạo phong nhận, đạo phong nhận này chừng mười thước, trực tiếp phá vỡ không trung bắn về phía Lục Lâm Thiên.

Vẻ mặt Lục Lâm Thiên trầm xuống, chân khí dưới chân chợt lóe, thân thể nhanh chóng tránh khỏi đạo phong nhận này.

Phanh.

Đạo phong nhận của Phong Dực Yêu Mãng rơi vào ngọn núi nơi Lục Lâm Thiên đặt chân khiến cho mặt đất bị cày xới, đất đá bay tứng tung, bụi mù tràn ngập.

- Không có thời gian chơi với ngươi nữa.

Ngay lúc này vẻ mặt Lục Lâm Thiên trầm xuống, thủ ấn biến đổi, đột nhiên trong tay xuất hiện quang mang bảy màu, một cỗ năng lượng kinh khủng khiến cho không gian chấn động.

Trong khoảnh khắc, cỗ năng lượng này ngưng tụ thành hình, hóa thành một đầu phượng thể đỏ rực, hai cánh mang theo hỏa diễm tràn ngập, không gian chung quanh lúc này chấn động, lắc lư.

- Chu Tước Quyết. Đi.

Lục Lâm Thiên hét lớn một tiếng, chân khí cuồng bạo nhanh chóng tiến vào trong cơ thể đầu hỏa phương này. Đầu hỏa phượng trong nháy mắt biến thành vài chục thước, quanh thân tràn ngập hỏa diễm, khí tức cuồng bạo tỏa ra chung quanh, không khí chấn động. Lúc này tu vi của Lục Lâm Thiên đã là Vũ Phách tứ trọng khi thi triển ra Chu Tước Quyết đã tới tình trạng vô cùng kinh khủng.

Tê.

Cảm nhận được khí tức cuồng bạo này, trong mắt đầu Phong Dực Yêu Mãng kia nhất thời cảm nhận được sự nguy hiểm. Hai cánh khổng lồ trên thân thể nhanh chóng quạt ra, trong miệng phun ra một đám phong nhận, cắt vỡ không gian mang theo lực lượng phô thiên cái địa đánh về phía Lục Lâm Thiên.

Trong nháy mắt, hai cỗ năng lượng va chạm với nhau khiến cho quang mang bắn tứ tung, cuồng phong bao phủ hỏa diễm, bầu trời rung động.

Trong khoảnh khắc, hư ảnh phượng hoàng biến mất, cuối cùng hóa thành một hỏa cầu khổng lồ, hỏa cầu xoay trong không khí lập tức bành trướng. Ngay sau đó một tiếng nổ vang lên giữa không trung.

Phanh....

Hỏa diễm nổ tung, toàn bộ không gian vang lên tiếng nổ đinh tai nhức óc. Bằng vào mắt thường cũng có thể thấy được, trên thân thể to lớn của đầu Phong Dực Yêu Mãng kia lúc này đã bị hỏa diễm bao trùm, đang không ngừng kêu lên thảm thiết. Lập tức thì trên không trung rơi xuống đập vào mặt đất, trên mặt đất nơi nó rơi xuống lập tức xuất hiện một cái hố sâu vô cùng to lớn.

Thân thể Phong Dực Yêu Mãng co quắp một lát rồi sau đó tiêu tán trong thiên địa.

Sưu...

Hai cánh cửa đá nhanh chóng xuất hiện trước mặt Lục Lâm Thiên. Trong đó có một cánh cửa đi tới tầng năng, nhất trọng chi cảnh.

- Không thể tưởng tượng nổi Thúy Ngọc kia cũng đã tới nhất trọng tầng năm.

Nhị hộ pháp chăm chú nhìn vào ngọc thạch lóe ra quang mang trong đại điện, lúc này ánh mắt không khỏi kinh hãi.

- Lục Lâm Thiên cũng đã tới nhất trọng tầng năm.

Đại hộ pháp kinh ngạc nói, tuyệt đối là chấn động. Lục Lâm Thiên mới đột phá Vũ Phách cách đây mới ba tháng mà thôi. Lúc này lại xông tới nhất trọng tầng năm, nói cách khác, hắn có thực lực tương đương với Vũ Tướng.

Tu vi căn bản còn xa mới đạt được Vũ Tướng, thế nhưng thực lực lại đạt tới Vũ Tướng, quả thực vô cùng chấn động.

- Hồng Lăng cũng đã tới nhất trọng tầng năm rồi sao? Lẽ nào gần đây thực lực của nha đầu này tăng lên sao?

Dương trưởng lão lúc nãy cũng có chút kinh ngạc nói.

Sưu.

Cửa đá mở ra, một đệ tử uể oải đi ra khỏi thạch thất.

- Bạch Đảo, thứ chín Long bảng, hắn cũng thất bại sao?

Lúc này trong đại điện đã có thêm hơn ba chục đệ tử thất bại đang đứng đó, nhìn vào đệ tử vừa mới xuất hiện không khỏi có chút kinh ngạc.

- Tông chủ, vừa vặn chỉ còn hai mươi đệ tử trong Vũ Linh ảo cảnh.

Ngay khi người đệ tử này đi ra, Đại hộ pháp lập tức nói với Vân Khiếu Thiên.

- Bây giờ mới là ngày thứ chín đúng không?

Vân Khiếu Thiên hỏi.

- Bẩm Tông chủ, đúng là ngày thứ chín.

Đại hộ pháp nói.

- Triệu Kình Hải, Hàn Phong, Khuất Đao Tuyệt, ba người này đã tới tam trọng tầng năm. Triệu Kình Thiên, Đổng Phàn, Long Tam đã tới nhị trọng tầng năm. Lăng Phong, Đỗ Tử Thuần, Tằng Sở Hùng, Lục Lâm Thiên, Hồng Lăng đều tới nhất trọng tầng năm. Đệ tử năm nay dường như mạnh hơn không ít những năm trước.

Vân Khiếu Thiên mỉm cười nói.

- Xem ra lần này đại hội Tam tông Tứ môn, Vân Dương Tông cũng có chút nắm chắc rồi.

Dương trưởng lão nói.

- Được rồi, thông tri cho bọn chúng đi ra đi. Hai mươi đệ tử này, ba ngày sau tiến vào mật địa.

Vân Khiếu Thiên chậm rãi đứng dậy, dẫn đầu đoàn người rời khỏi đại điện.

- Liệu có nên vượt qua hay không.

Lúc này trước mặt Lục Lâm Thiên có một đầu khôi lỗi cao chừng mười thước, đầu thạch khôi lỗi này đã đạt tới ngũ giai sơ kỳ, thực lực vô cùng cường hãn.

Trên thân thể đầu thạch khôi lỗi này có từng mảng nham thạch vô cùng lớn, khí tức cường hãn, giống như cự nhân vậy.

Đối mặt với đầu thạch khôi lỗi này, Lục Lâm Thiên vô cùng do dự, coi như thực sự động thủ Lục Lâm Thiên hắn cũng không có nắm chắc hoàn toàn. Đây chính là khôi lỗi ngũ gia thực lực cường hãn đến mức coi như là Vũ Tướng nhất trọng cũng khó có thể thắng nó. Nếu như hắn muốn thẳng thì chỉ còn nước liều mạng với nó.

- Những đệ tử còn lại đạt đủ yêu cầu, kết thúc.

Ngay khi Lục Lâm Thiên còn đang do dự trong đầu đột nhiên truyền đến thanh âm của Đại hộ pháp.

- Ta đã tiến vào top hai mươi sao?

Lục Lâm Thiên mỉm cười, trong lòng cũng không cảm thấy ngoài ý muốn lắm. Nhất trọng tầng năm hầu như là tương đương với tu vi Vũ Tướng, cho nên tiến vào top hai mươi tuyệt đối không thành vấn đề.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK