- Thi đấu trong Vũ Linh ảo cảnh kết thúc. Những đệ tử tiến vào mật địa phân biệt là Triệu Kình Hải, Hàn Phong, Khuất Đao Tuyệt, Triệu Kình THiên, Đổng Phàn, Long Tam, Lăng Phong, Đỗ Tử Thuần, Tằng Sở Hùng, Lục Lâm Thiên, Vân Hồng Lăng, Thúy Ngọc....
Một hộ pháp bước lên phía trước tuyên bố danh sách hai mươi người tiến vào mật địa.
- Lâm Thiên huynh đệ cũng có trong danh sách này, tốt quá.
Trong đám người, bốn người Dương Vĩ, Nhạc Bất Quần, Dược Tĩnh, Bành Truyện Hùng tức thì hét to lên.
Hai mươi cái tên được tuyên bố khiến cho chúng đệ tử ước ao đố kỵ không ngớt. Sau khi tiến vào mật địa, không có bất ngờ gì xảy ra, kẻ kém cỏi nhất cũng kiếm được một chức vị hộ pháp trong tông, đây cũng coi như là rất cao rôi. Một hộ pháp của Vân Dương Tông cũng có địa vị cực cao.
Sưu.
Trong đại điện, hai mươi cánh cửa đá đồng thời mở ra, hai mươi đệ tử còn lại xuất hiện. Cả đám người đều quét mắt nhìn sang bên cạnh, để xem ngoài mình ra còn có những ai cùng tiến vào mật địa.
Lục Lâm Thiên chạy ra khỏi cửa đá cũng dùng ánh mắt nhìn quanh đám người. Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt, Phi Ưng Lăng Phong, Quỷ Thủ Đỗ Tử Thuần, Phách Đao Long Tam, mấy người này đều ở trong đó. Còn có Triệu Kình Hải, Triệu Kình Phong, Hàn Phong, Đổng Phàn cũng ở trong đám người này. Dù sao đệ tử top mười Long bảng tuyệt đối không chỉ có hư danh.
- Hồng Lăng, Thúy Ngọc.
Trong mắt Lục Lâm Thiên nhanh chóng xuất hiện hai thân ảnh xinh đẹp. Vân Hồng Lăng có thể tiến vào danh sách hai mươi người này Lục Lâm Thiên cũng không cảm thấy có chút ngạc nhiên nào. Thế nhưng Thúy Ngọc này cũng thể so với những đệ tử đứng đầu của Vân Dương Tông quả thực khiến cho hắn vô cùng bất ngờ.
- Lâm Thiên, đồ đệ ngoan, con không để cho vi sư thất vọng.
Nhìn tháy Lục Lâm Thiên, Vũ Ngọc Tiền lập tức đi tới. Bao nhiêu năm rồi, cuối cùng hắn cũng có một đồ đệ có thể tiến vào mật địa. Trong sự kích động mắt nhòe đi.
- Bái kiến sư phụ.
Lục Lâm Thiên thi lễ với Vũ Ngọc Tiền. Thế nhưng lúc này hắn cũng cảm giác được có mấy ánh mắt lạnh lùng nhìn vào người hắn. Lục Lâm Thiên nhìn lại thì quả nhiên là đám người Triệu gia, Triệu Vô Cực, Triệu Kình Thiên, Triệu Kình Hải, Lục Thiếu Hổ.
Lục Lâm Thiên cũng không thèm để ý tới bọn hắn mà âm thầm nghi nhớ trong lòng.
Hừ.
Một tiếng hừ nhẹ từ bên người Lục Lâm Thiên vang lên, ngay sau đó một thân ảnh xinh đẹp từ bên người hắn đi qua. Lục Lâm Thiên nhìn lại thì thấy ngoại trừ Vân Hồng Lăng ra thì còn có thể là ai được nữa. Hắn cũng chỉ có thể cười khổ mà thôi.
Mà lúc này, những đệ tử thân truyền trong đại điện cũng có người vui, có người buồn. Có một vài người vốn trong top mười Long bảng, bởi vì một chút sai lầm trong Vũ Linh ảo cảnh cuối cùng lại đánh mất cơ hội này. Có những lúc, thực lực là điều quan trọng nhất, thế nhưng cũng có lúc vận khí mới là điều quan trọng. Dù sao chỉ cần thứ tự trên Long bảng không cách xa nhau nhiều quá thì thực lực trên cơ bản cũng không kém nhau là mấy.
Khi hai mươi đệ tử thu được tư cách tiến vào mật địa đi ra đại điện là lúc tiếng tung hô của đám đệ tử bên ngoài vang lên không ngớt. Hai mươi người này không thể nghi ngờ là những người có thực lực mạnh nhất trong đám đệ tử đồng lứa. Thực lực hai mươi người này đã đạt tới độ cao khiến cho đám đệ tử ở đây phải ao ước và hâm mộ.
Những đệ tử thân truyền dưới sự dẫn đầu của sư phụ mình đều cưỡi yêu thú phi hành rời đi. Chúng đệ tử đứng xem chung quanh rốt cuộc cũng tản đi. Hộ pháp cũng gọi không ít đệ tử lại để làm công tác quét dọn. Chín ngày qua trên mặt đất cũng xuất hiện không ít giấy gói thức ăn rơi xuống, bình nước cũng không ít. Toàn bộ sân rộng lúc này vô cùng hỗn độn.
- Sư đệ thật giỏi, nhất mạch chúng ta rốt cuộc cũng có ngày ngẩng đầu rồi.
Tại đình viện trên ngọn núi của Vũ Ngọc Tiền, lúc này Mã Phương nói.
- Sư huynh quá khen rồi.
Lục Lâm Thiên cười nói.
- Lâm Thiên. Ba ngày sau tiến vào mật địa. Trong nửa năm này con phải cẩn thận một chút. Trong mật địa này tùy thời đều có nguy hiểm. Năm trước cũng có đệ tử bất hạnh ngã xuống. Cho nên con phải cẩn thận một chút.
Vũ Ngọc Tiền nghiêm túc dặn dò Lục Lâm Thiên.
- Con sẽ cẩn thận.
Lục Lâm Thiên lại nói:
- Sư phụ, trong mật địa này rốt cuộc có những nguy hiểm gì?
- Sự ra đời của mật địa này chính là một ít cường giả đỉnh cấp của Vân Dương Tông ta liên thủ phong ấn. Làm nơi bảo hộ Vũ Linh thánh quả. Bản thân mật địa chính là một mảnh của lục địa thượng cổ. Sau này bị cường giả Vân Dương Tông ta phát hiện Vũ Linh thánh quả trên đó cho nên bọn họ liên thủ phong ấn đem tới Vân Dương Tông.
Vũ Ngọc Tiền nói.
- Lục địa thượng cổ sao?
Lục Lâm Thiên kinh ngạc nói. Đây là lần đâu tiên hắn nghe tới từ lục địa thượng cổ này.
- Con biết quá ít cho nên mới kinh ngạc như vậy, điều này cũng không kỳ quái.
Nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Lục Lâm Thiên, Vũ Ngọc Tiền mỉm cười rồi lại nói.
- Chờ sau khi thực lực của con mạnh hơn chút tự nhiên sẽ biết rất nhiều chuyện. Việc này vi sư cũng chỉ nghe sư tôn nói qua một lần mà thôi, cũng không thể giải thích rõ ràng cho con nghe. Nói chung, trong mật địa vô cùng nguy hiểm, so với sơn mạch Vụ Đô cũng không kém bao nhiêu. Có không ít yêu thú ở trong đó. Được rồi, trong mật địa còn có một ít trận pháp thượng cổ, ngay cả cường giả trong tông cũng không dám tùy tiện đi vào. Ở ngoài trận đã có không ít ký hiệu, con không được xông loạn vào bên trong, sự nguy hiểm bên trong nó đủ để khiến cho đệ tử lập tức mất mạng.
- Mật địa thượng cổ, thượng cổ trận pháp, Vũ Linh thánh quả, mật địa này quả thực không đơn giản nha.
Lục Lâm Thiên nói, trong lòng hắn cũng kinh ngạc không ngớt, xem ra hiểu biết của hắn về Linh Vũ đại lục ít ỏi tới mức đáng thương.
- Con cũng không cần lo lắng quá. Hai mươi đệ tử năm trước người mất mạng cũng rất ít, trừ phi là kẻ vận khí đặc biệt xui xẻo mới mất mạng mà thôi. Nếu như quá nguy hiểm, tông môn cũng không để cho đám đệ tử như các con đi vào.
- Chỉ là nguy hiểm thực sự tồn tại. Đương nhiên bảo vật cũng rất nhiều, khi trước cường giả trong tông để lại trong mật địa không ít Vũ kỹ. Bản thân mật địa lại là lục địa thượng cổ. Nếu như vận khí tốt cũng có thể kiếm được một chút bảo vật. Còn có người nói trong mật địa này cũng không hề thiếu những chỗ khác nhau, ngay cả cường giả trong tông cũng không biết rõ ràng. Nếu như con có cơ duyên thì có lẽ sẽ có niềm vui ngoài ý muốn.
Vũ Ngọc Tiền lại nói.
- Sư phụ, trong mật địa này đám yêu thú có cấp bậc gì?
Lục Lâm Thiên hỏi.
- Đều từ tứ giai tới ngũ giai. Nếu như vận khí không tốt, yêu thú ngũ giai trung kỳ cũng có thể gặp phải. Những yêu thú có đẳng cấp cao hơn đều bị cường giả trong tông thu phục hoặc là đánh chết. Cho nên hẳn sẽ không có yêu thú đạt tới lục giai.
Chương 442 Trước khi đi vào mật địa (1)
Vũ Ngọc Tiền nói.
- Có yêu thú là tốt rồi.
Lục Lâm Thiên thầm nghĩ trong lòng. Trong mật địa này nửa năm, nếu có yêu thú ở bên trong thì hắn có thể tu luyện giống như khi còn ở trong sơn mạch Vụ Đô, cũng tìm được yêu đan để thôn phệ.
- Lâm Thiên, ba đầu yêu thú của con cũng không được tiến vào mật địa. Trong mật địa này có phong ấn của cường giả trong tông đề phòng yêu thú chạy ra. Vì vậy trong mật địa này có cấm chế, bất luận là một đầu yêu thú nào cũng không thể tiến vào, cũng không thể đi ra khỏi mật địa.
Vũ Ngọc Tiền nói.
- Còn có loại cấm chế này sao?
Trong lòng Lục Lâm Thiên trầm xuống, hắn đang muốn mang theo Tiểu Long đi vào mật địa, đến lúc đó hắn cũng an toàn hơn một chút, thế này quả thực có chút phiền phức rồi.
- Không biết có thể mang không gian thú nang đi theo hay không.
Lục Lâm Thiên nhíu mày thầm nghĩ.
Sau khi từ chỗ Vũ Ngọc Tiền trở về đình viện của mình, Tiểu Long nhanh chóng chạy tới vai của Lục Lâm Thiên, nhanh nhảu hỏi:
- Lão đại, thế nào rồi? Có tiến vào top hai mươi người cuối cùng không?
- Lão đại của ngươi xuất mã đương nhiên không thành vấn đề.
Lục Lâm Thiên nói.
- Đó là đương nhiên, lão đại xuất mã đương nhiên không thành vấn đề, bằng không sẽ không phải là lão đại của đệ rồi.
Tiểu Long không ngừng phun ra nuốt vào cái lưỡi, thanh âm truyền vào trong tai Lục Lâm Thiên.
Còn ba ngày nữa mới tiến vào mật địa. Trong ba ngày này Lục Lâm Thiên phát hiện ra mình lại chẳng biết làm gì. Cho nên hắn lập tức mỉm cười gọi Thiên Sí Tuyết Sư đi tới chỗ ở của Lục Vô Song.
Trên một ngọn núi khổng lồ, mây mù lượn lờ ở sườn núi, một đám kiến trúc như ẩn như hiện. Trong một đình viện, lúc này Triệu Vô Cực, Sử Vân Sinh, Triệu Kình Hải, Triệu Kình Thiên, Lục Thiếu Hổ, Tằng Sở Hùng đang ở đó.
- Kình Hải, Kình Thiên, Sở Hùng, lần này ba người các ngươi đều có thể đi vào mật địa, nếu ba người các con liên thủ hẳn sẽ không có nguy hiểm gì. Nếu cơ duyên tốt nói không chừng sẽ thu được một ít bảo vật. Trong mật địa này có không ít bảo vật bất phàm.
Triệu Vô Cực nói với mọi người.
- Gia gia, trong mật địa này còn có những bảo vật gì tốt chứ?
Triệu Kình Thiên nói:
- Con đừng coi thường mật địa này. Trong mật địa còn có không ít trận pháp thượng cổ, ngay cả trưởng lão Linh đường cũng không thể phá giải. Cho nên đều là cấm địa, các con ngàn vạn lần không được xông vào đó, về phần bảo vật, Vũ Linh thánh quả kia tuyệt đối là bảo vật, còn những cái khác phải xem cơ duyên của các con.
Triệu Vô Cực nói.
- Ngoại công, người có biện pháp nào để cho con tiến vào trong mật địa hay không?
Lục Thiếu Hổ lúc này lên tiếng, sắc mặt hắn không tốt chút nào. Tận mắt nhìn thấy Lục Lâm Thiên có thể tiến vào mật địa mà hắn thì lại không thể, tâm tình của hắn lúc này không cần hỏi cũng biết.
- Thiếu Hổ, điều này ngoại công cũng không có cách nào. Sau này con cần phải nỗ lực nhiều hơn. Năm nay con mới có mười chín tuổi, coi như là lần tới mật địa mở ra con vẫn còn có cơ hội.
Triệu Vô Cực nói.
- Gia gia, lần này Lục Lâm Thiên kia cũng đi vào mật địa, chúng ta có nên....
Trong mắt Triệu Kình Thiên lúc này bắn ra sát ý nói.
- Mặc kệ thế nào ta cũng không hy vọng hắn còn sống mà đi ra. Ba người các con tiến vào mật địa phải nghĩ biện pháp đánh chết hắn mà không để cho những đệ tử khác biết. Trong mật địa, đệ tử đồng môn không được sát hại lẫn nhau, bằng không ta cũng không bảo vệ được các con.
Triệu Vô Cực nói.
- Một Vũ Phách mà thôi, tuy rằng có chút bản lĩnh thế nhưng muốn giết hắn quả thực so với giết một con gián còn dễ dàng hơn.
Triệu Kình Hải lạnh nhạt nói, trong mắt bắn ra sự kiêu ngạo vô cùng. Thứ nhất Long bảng, Linh Tướng
tam trọng, muốn chặn giết một Vũ Phách quả thực không phải là việc khó khăn gì.
- Tiểu tử kia có chút bản lĩnh, các con vẫn phải chú ý một chút.
Triệu Vô Cực nói.
Gió nhè nhẹ thổng khiến cho đám sương mù trong núi di động, trên một ngọn núi lúc này có hai thân ảnh, một nam một nữ đang ngồi trên một tảng đá.
- Lâm Thiên, sau khi tiến vào mật địa phải cẩn thận, không thể sơ ý.
Lục Vô Song nói.
- Những lời này tỷ đã nói chín lần rồi nha.
Lục Lâm Thiên đáp.
- Tỷ sợ đệ sơ ý.
Đôi mắt xinh đẹp của Lục Vô Song trừng lên với Lục Lâm Thiên, lại nghiêm mặt nói:
- Và nói cho đệ một chuyện quan trọng.
- Nói đi, đệ nghe đây.
Nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Lục Vô Song, Lục Lâm Thiên ngừng cười nói.
- Tỷ biết giữa đệ và Hồng Lăng có chút chuyện....
- Vô Song, đệ và Hồng Lăng thực... Chí ít hiện tại vẫn không có gì...
Lục Lâm Thiên vội vã giải thích.
- Không được xen nào, hãy nghe tỷ nói hết.
Lục Vô Song lấy tay che miệng Lục Lâm Thiên rồi nói:
- Tỷ biết hiện tại giữa đệ và Hồng Lăng không có gì. Tỷ cũng đã tìm Hồng Lăng nói qua. Hồng Lăng mặc dù là có chút điêu ngoa, thế nhưng ở chung lâu đệ sẽ phát hiện nàng là một nữ hài tốt. Tuy rằng miệng luôn nói hận đệ, là nữ nhân nên tỷ biết, tỷ biết trong lòng nàng còn có đệ. Cho nên đệ không được làm nàng tổn thương.
- Vô Song, ý của tỷ là?
Lục Lâm Thiên nhướng mày nói.
- Tuy rằng tỷ không muốn cùng người khác chia sẻ đệ, thế nhưng tỷ cũng không muốn Hồng Lăng phải thương tâm. Quan trọng hơn tỷ biết trong lòng đệ cũng có Hồng Lăng, chỉ vì sợ tỷ ghen cho nên mới giả bộ là không thích Hồng Lăng. Lần này tiến vào mật địa, đệ tự mình nghĩ biện pháp an ủi nàng đi.
Lục Vô Song nói.
Lục Lâm Thiên ngạc nhiên, một lát sau mới nói:
- Tỷ thực sự không ăn dấm?
- Sao tỷ lại phải ăn dấm? Nếu như là nữ nhân khác tỷ nhất định sẽ phản đối. Thế nhưng Hồng Lăng thì tỷ hiểu rõ, trong lòng nàng thực sự có đệ. Mặc dù tỷ có chút không muốn thế nhưng nghĩ bao lâu nay rốt cuộc cũng thông suốt. Nam nhân các ngươi đều là một dạng như thế này. Có rồi sớm muộn cũng sẽ chán, không chừng một ngày nào đó sẽ vụng trộm sau lưng tỷ. Không bằng để Hồng Lăng tới trông chừng đệ, tỷ cũng an tâm. Sau này nếu đệ lại như vậy cho dù tỷ bỏ qua cho đệ thì Hồng Lăng cũng sẽ thu thập đệ.
Lục Vô Song nói.
- Hóa ra là muốn tìm một người tới quản đệ nha.
Lục Lâm Thiên khẽ cười nói.
- Đệ đừng được tiện nghi mà còn khoe mẽ.
Lục Vô Song trừng mắt, đôi tay trắng như bông tuyết đánh vào người Lục Lâm Thiên.
- Có nữ nhân như tỷ, đệ sao có thể đi tìm ai khác nữa.
Ôm nử tử trước mắt vào lòng, trong lòng Lục Lâm Thiên lúc này không khỏi cảm động. Trong đầu không tự chủ mà hiện lên dáng dấp của nữ nhân điêu ngoa Vân Hồng Lăng kia. Nếu nói trong lòng hắn hoàn toàn không có nàng quả là có chút giả dối. Thế nhưng việc này hắn cũng không thể làm chủ, cho dù hắn có ý tứ kia thế nhưng hiện tại Vân Hồng Lăng còn đang giận hắn, huống chi còn có một cửa của Vân Khiếu Thiên nữa.
Gió nhè nhẹ thổi qua, bên ngoài một đỉnh viện tinh xảo, bên cạnh còn có mấy khóm trúc, lúc này có hai đạo thân ảnh xinh đẹp đang đứng đó.
Chương 443 Trước khi đi vào mật địa (2)
- Thúy Ngọc, không phải ngươi nói chúng ta sẽ trở về sao? Lại lại còn muốn vào mật địa của Vân Dương Tông?
Độc Cô Băng Lan nhìn Thúy Ngọc hỏi.
- Mật địa của Vân Dương Tông này lai lịch bất phàm, chính là một khối lục địa thượng cổ, ta đi xem có bảo vật nào không. Đặc biệt là Vũ Linh thánh quả ta cũng muốn nếm thử một chút.
Thúy Ngọc nói.
- Phỏng chừng bên trong khối lục địa thượng cổ của Vân Dương Tông cũng không có bảo vật cao cấp. Bảo vật trong tộc mỗi một kiện xuất ra đều vô cùng bất phàm. Về phần Vũ Linh thánh quả tuy rằng là bất phàm, thế nhưng Linh quả trong tộc chúng ta mạnh hơn Vũ Linh thánh quả cũng có không ít. Ngươi đi vào trong đó, chỉ sợ còn có mục đích khác.
Độc Cô Băng Lan nói.
- Ngươi muốn nói cái gì?
Thúy Ngọc liếc mắt nhìn Độc Cô Băng Lan hỏi.
- Chẳng lẽ là vì Lục Lâm Thiên?
Độc Cô Băng Lan do dự một chút rồi nói.
- Không phải.
Thúy Ngọc ngẩng đầu nói:
- Lục Lâm Thiên không đơn giản, còn có Lục Vô Song, ta hoài nghi nàng đã.... Nói chung, ta muốn tiến vào mật địa nhìn một phen. Sau đó xem có tìm được tin tức bảo vật kia từ trên người Lục Lâm Thiên hay không.
- Lời này chỉ sợ chính bản thân ngươi cũng không tin.
Độc Cô Băng Lan tầm nói, lại nói tiếp:
- Lục Lâm Thiên tuy rằng bất phàm, là nhân trung chi long. Thế nhưng, ngươi có nghĩ tới hay không? Cho dù hắn mạnh mẽ chỉ sợ cũng không được gia tộc tán thành, bởi vì còn xa mới đạt tới yêu cầu của trong tộc.
- Được rồi, chúng ta không nói chuyện này nữa. Chờ sau khi ta rời khỏi mật địa thì ta sẽ rời khỏi Vân Dương Tông.
Thúy Ngọc nói.
Thời gian ba ngày có thể coi như một cái chớp mắt, trong ba ngày này ngoại trừ thời gian Lục Lâm Thiên ở cùng Lục Vô Song thì hắn còn đi Vạn Vũ Lâu.
Sáng sớm, ngoài cửa gió nhẹ thổi mang theo những chiếc lá rung bay đầy trên núi.
Phù.
Lục Lâm Thiên dừng tu luyện, miệng thở ra một ngụm trọc khí. Cảm giác chân khí dồi dào trong cơ thể, tuy rằng hắn vẫn luôn hà khắc với bản thân thế nhưng lúc này cũng không nhịn được mà mỉm cười. Vũ Phách tứ trọng, Linh Phách tứ trọng đỉnh phong. Loại thực lực này cho dù hiện tại hắn có đụng phải Vũ Phách cửu trọng cũng có thể chém giết. Vũ Tướng nhất trọng cũng có lực để chống lại, muốn giết thì không biết có thể làm được hay không.
- Lão đại, tới giờ xuất phát rồi.
Thanh âm của Tiểu Long vừa dứt thì thân ảnh của nó đã xuất hiện trước mặt Lục Lâm Thiên, cái lưỡi không ngừng phun ra nuốt vào, đôi mắt nhỏ vô cùng sáng sủa.
- Vào trong thú nang đi, không biết ta có mang được đệ vào hay không.
Lục Lâm Thiên nói với Tiểu Long. Trong mật địa này yêu thú không thể tiến vào, để Tiểu Long tiến vào thú nang, Lục Lâm Thiên cũng không dám chắc có thể đem nó vào trong được hay không.
- Hẳn là không thành vấn đề.
Tiểu Long có chút lo lắng, phải rời khỏi lão đại của nó hơn nửa năm, nó không muốn một chút nào.
Trên ngọn chủ phong Vân Dương Tông, ngọn núi vô cùng to lớn, chu vi khoảng chừng mười dặm, từ dưới đất mọc lên thẳng tới trận trời, là ngọn núi sừng sững to nhất trọng sơn mạch này. Giống như chòm sao Thương Long ngẩng đầu khí thế vô cùng phi phàm.
Lục Lâm Thiên theo sư phụ Vũ Ngọc Tiền đi tới ngọn núi cao nhất, lúc này trên sân rộng trước đại điện đã có mười mấy thân ảnh đang đứng đó, chính là chúng hộ pháp của Vân Dương Tông.
Lục Lâm Thiên mang theo Tiểu Long ở trong thú nang, còn Huyết Tích Dịch và Thiên Sí Tuyết Sư thì lưu lại trên ngọn núi, để cho bọn chúng tu luyện.
Sưu.
Ngay khi Lục Lâm Thiên còn chưa chạm đất thì giữa không trung xuất hiện mấy đầu yêu thú phi hành khổng lồ, chính là chúng trưởng lão mang theo đệ tử có tư cách tiến vào mật địa tới đây.
Sưu Sưu.
Mọi người đáp xuống mặt đất, một cỗ khí tức khuếch tán khiến cho chung quanh khẽ chấn động.
- Triệu Kình Hải, Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt, Triệu Kình Thiên, Phách Đao Long Tam, Phi Ưng Lăng Phong, Quỷ Thủ Đỗ Tử Thuần, Tằng Sở Hùng....
Lục Lâm Thiên đáp xuống sân, ánh mắt nhìn về phía chung quanh, lúc này hơn phân nửa người hắn đều biết tên. Những đệ tử này cũng chính là những đệ tử trẻ tuổi mạnh nhất trong Vân Dương Tông hiện tại.
- Triệu Kình Hải, Triệu Kình thiên, Tằng Sở Hùng.
Lục Lâm Thiên nhìn kỹ ba thân ảnh trong đám người. Thứ nhất, thứ năm và thứ mười hai trên Long bảng, ba người này đều là môn hạ của Triệu Vô Cực. Nếu như tính cả Lý Đạt Giang kia thì top hai mươi trên Long bảng môn hạ Triệu Vô Cực có bốn người. Thảo nào địa vị Triệu Vô Cực trong tông môn lại không thấp.
Nhìn vào ba người này Lục Lâm Thiên khẽ nhướng mày, trong mắt xuất hiện một tia hàn ý. Trong mật địa này nếu ba người bọn chúng không trêu chọc tới hắn sợ rằng không có khả năng. Thế nhưng cho dù bọn chúng không trêu chọc tới hắn nhưng nếu có cơ hội bản thân hắn cũng không bỏ qua cho bọn họ. Nếu như toàn bộ ba người bọn họ chết ở trong mật địa, tin rằng Triệu Vô Cực sẽ tức giận tới mức nhảy lầu.
Nghĩ vậy Lục Lâm Thiên âm thầm cười lạnh. Thế nhưng hắn cũng hiểu rõ, chặn giết ba kẻ này, coi như là liều mạng cũng khó có thể làm được. Hai Vũ Tướng một Linh Tướng tam trọng, thực lực vô cùng kinh khủng, tốt hơn nên ẩn nấp trước một phen rồi tính.
Lúc này hắn cũng cảm nhận được ánh mắt của ba người dường như vô ý quét về phía hắn. Lục Lâm Thiên lập tức bày ra bộ dáng ta không sợ các ngươi, chí ít, bản thân hắn cũng có một chút năng lực để tự bảo vệ mình.
- Chư vị trưởng lão tới thật sớm.
Thanh âm của Vân Khiếu Thiên chậm rãi truyền đến, thanh âm vừa dứt thì trên sân xuất hiện sáu đạo thân ảnh.
- Bái kiến tông chủ.
Mọi người hành lễ, sáu người này lần lượt là Vân Khiếu Thiên, Đại hộ pháp, Vân Hồng Lăng, Thúy Ngọc, Hàn Phong, Đổng Phàn.
- Khí tức thật mạnh.
Lục Lâm Thiên vẫn không ngừng suy đoán thực lực của Vân Khiếu Thiên này, thế nhưng cũng không đoán ra được. Hắn tuyệt đối có tu vi Vũ Vương, thế nhưng Vũ Vương mấy trọng hắn không đoán ra được. Từ khí tức xem ra, so với Dương trưởng lão kia dường như mạnh hơn không ít.
- Tất cả đều đã tới vậy thì chúng ta xuất phát đi mật địa thôi.
Ánh mắt Vân Khiếu Thiên đảo qua mọi người.
- Lâm Thiên, chúng ta đi thôi.
Vũ Ngọc Tiền lên tiếng. Hai cánh Lam Ngọc Lang Ưng dựng lên, hai người nhảy lên lưng Lam Ngọc Lang Ưng. Chúng trưởng lão bên cạnh cũng nhảy lên yêu thú phi hành của mình, tất cả những yêu thú này đều đạt tới ngũ giai, vô cùng cường hãn. Hai cánh dựng lên bay về phía trước.
Lục Lâm Thiên đưa mắt nhìn Thúy Ngọc, lúc này nàng vẫn ở bên cạnh Vân Khiếu Thiên, xem ra thân phận của Thúy Ngọc này không tầm thường một chút nào.
- Rốt cuộc nàng là ai?
Lục Lâm Thiên nói. Trước đây Nam thúc đã từng nói, Độc Cô gia không đơn giản một chút nào. Thế nhưng cho tới bây giờ Lục Lâm Thiên cũng chưa từng nghe qua có thế lực cường hãn nào gọi là Độc Cô gia tộc cả.
Một lát sau Lục Lâm Thiên cũng lười suy nghĩ nữa. Lúc này từ trên lưng Lam Ngọc Lang Ưng nhìn xuống, quần sơn lờ mờ, ngọn núi biến hóa, xanh tươi, mơ hồ có thể thấy được không ít kiến trúc trên các ngọn núi.
Chương 444 Tu luyện nhanh chóng
Dãy núi liên miên dưới ánh mặt trời chiếu rọi phản xạ ra quang mang nhàn nhạt có vẻ vô cùng tráng lệ. Trên lưng yêu thú phi hành, mọi người không nói câu nào, sau nửa canh giờ, một hạp cốc khổng lồ xuất hiện trước mắt Lục Lâm Thiên.
Trong hạp cốc lúc này có một con sông rộng nghìn thước, nước sông chảy cuồn cuộn liên tục, hạp cốc chia làm hai phần, bao quanh hạp cốc là những ngọn núi cao ngất xuyên thẳng lên trời.
Con sông vô cùng rộng lớn, từng đợt sóng đánh vào trên những tảng đá bên cạnh tạo thành bọt nước.
- Lâm Thiên, chúng ta tới rồi.
Vũ Ngọc Tiền nói với Lục Lâm Thiên.
Sưu Sưu.
Mọi người rời khỏi lưng yêu thú phi hành, đứng trên một tảng đá chừng mấy chục thước dưới ngọn núi.
- Lẽ nào mật địa ở đây sao?
Nhìn sang chung quanh, Lục Lâm Thiên có chút nghi hoặc, chỗ này dường như cũng không có gì đặc biệt so với những địa phương khác.
- Những đệ tử tiến vào mật địa nghe đây. Bên trong mật địa tùy thời sẽ gặp nguy hiểm, có lẽ sư phụ các ngươi cũng đã nói cho các ngươi tất cả về mật địa này.
Vân Khiếu Thiên nhìn chúng đệ tử, vẻ mặt trầm xuống nói:
- Trong mật địa có một bảo vật của Vân Dương Tông chúng ta là Vũ Linh thánh quả, ba năm kết trái một lần, mỗi người đều có thể dùng một quả. Sau khi dùng xác suất đột phá Vũ Vương, Linh Vương đạt tới năm thành, cho nên các ngươi dùng một trái là đủ. Thế nhưng mỗi lần Vũ Linh thánh quả kết trái chỉ có chín trái, nói cách khác, mười một người còn lại sẽ không có Vũ Linh thánh quả để dùng. Tiện đây ta cảnh cáo tất cả mọi người, mặc kệ là dưới tình huống gì, bao gồm cả tranh đoạt Vũ Linh thánh quả cũng không được đánh chết đồng môn. Bằng không, mặc kệ là ai, sau khi rời khỏi mật địa cũng bị đánh chết. Đồng thời gia tộc phía sau các ngươi cũng bị liên lụy, các ngươi hiểu chưa?
- Vâng, Tông chủ.
Chúng đệ tử đáp lại. Dưới khí tức uy áp của Vân Khiếu Thiên khiến cho toàn thân bọn họ run rẩy, ngay cả Lục Lâm Thiên cũng không có ngoại lệ. Hắn thầm nghĩ trong lòng, đánh chết đồng môn không ngờ còn liên lụy tới gia tộc, đủ thấy Vân Dương Tông bảo hộ đệ tử thân truyền ra sao.
- Trong mật địa còn có bảo vật thứ hai, đó chính là năng lượng bên trong mật địa. Các ngươi ở trong đó tốc độ tu luyện so với bình thường nhanh hơn năm sáu lần. Các ngươi ở trong đó tu luyện nửa năm tương đương với ở bên ngoài tu luyện hai năm. Đối với Vũ giả song hệ tương đương với tu luyện bên ngoài bốn đến năm năm. Phải nắm chắc cơ hội này, những năng lượng này chỉ đủ cho các ngươi thôn phệ trong nửa năm, nửa năm sau cho dù ở lại cũng không có một chỗ tốt nào cho các ngươi mà chỉ có hại mà thôi. Bởi vì hai mươi người các ngươi đều là đệ tử mạnh nhất từ trong tông chọn ra, vô luận là linh hồn lực và tâm cảnh đều đạt tới trình độ nhất định. Nếu như đệ tử bình thường tiến vào trong đó phỏng chừng sẽ tạo thành không ít di chứng. Đồng thời mỗi ba năm vào lúc Vũ Linh thánh quả chín mới có thể tạo ra được đám năng lượng này cho các ngươi tu luyện. Bình thường mật địa cũng không có tác dụng này.
Vân Khiếu Thiên nói.
- Còn có loại chuyện như thế này sao?
Lục Lâm Thiên thầm khiếp sợ trong lòng, nửa năm không ngờ lại tương đương với thời gian tu luyện hai năm. Vũ giả song hệ còn trực tiếp tương đương với bốn năm năm. Vậy nếu như Vũ giả tam hệ không chừng còn bằng bảy đến tám năm nha. Quá mức kinh khủng, may mắn thay mỗi ba năm khi Vũ Linh thánh quả chín mới có tác dụng như vậy. Nếu như mật địa lúc nào cũng có tác dụng như vậy thì quá mức kinh khủng rồi. Vân Dương Tông có thể liên tục để đám đệ tử thiên phú không tồi đưa đến mật địa, lại thêm tốc độ tu luyện kinh khủng như vậy, hai mươi năm sau, phỏng chừng thực lực Vân Dương Tông sẽ tăng lên tới một mức độ vô cùng kinh khủng.
- Tiến vào mật địa, bên trong nguy cơ khắp nơi, nếu như có tiêu ký trước cấm địa mà tông môn lưu lại thì không được xông loạn vào trong đó. Các ngươi muốn trở về thì cứ đi thẳng về phía trước. Vũ Linh thánh quả nằm ở vị trí trung ương mật đạo, vì vậy các ngươi chỉ cần tiến về phía trước là có thể tới chỗ của Vũ Linh thánh quá. Phải chú ý một điểm. Vũ Linh thánh quả vào ba tháng sau mới chín, nếu như các ngươi không tìm thấy nó, chín ngày sau Vũ Linh thánh quả sẽ tự động héo rũ, hoặc là bị yêu thú ăn vào bụng. Những đệ tử thu được Vũ Linh thánh quả có thể trực tiếp ăn vào, hiệu quả ngay lúc hái mới tốt nhất. Nửa năm sau, các ngươi phải lập tức chạy tới nơi xuất cốc, bằng không sẽ bị nhốt trong mật địa ba năm. Đến lúc đó, phỏng chừng các ngươi cũng đã trở thành thức ăn trong bụng yêu thú rồi.
Nói xong, Vân Khiếu Thiên nhìn một loạt các đệ tử, sau đó nhìn vào một ngọn núi phía trước nói:
- Mời mấy vị Thái thượng trưởng lão mở mật địa.
Sưu Sưu.
Lúc này, trên ngọn núi chung quanh đột nhiên có mấy đạo khí tức xuất hiện.
- Khí tức thật mạnh mẽ.
Sắc mặt Lục Lâm Thiên đại biến, mấy đạo khí tức này chỉ xuất hiện thôi cũng đã khiến cho hắn bị áp chế tuyệt đối, ngay cả linh hồn cũng run rẩy. Mấy đạo khí tức này thậm chí so với Vân Khiếu Thiên còn mạnh hơn nhiều.
- Vân Dương Tông thật đáng sợ.
Lục Lâm Thiên thầm nghĩ trong lòng. Vân Dương Tông này tuyệt đối đáng sợ, thực lực biểu hiện ra bên ngoài đã rất kinh khủng rồi, thực lực ẩn dấu lại càng thêm kinh khủng.
- Tam tông Tứ môn, quả thực danh bất hư truyền, quá mức khủng bố.
Lục Lâm Thiên lúc này lại nghĩ tới Phi Linh môn của mình, coi như là có lão độc vật và Quỷ tiên tử Bạch Oánh thì Phi Linh môn của hắn cũng không thể so sánh với đại môn đại phái như Tam tông Tứ môn.
Ngay khi mấy đạo khí tức này xuất hiện thì đồng thời Lục Lâm Thiên thấy trên ngọn núi cao vót phía trước đột nhiên xuất hiện mấy đạo quang trụ chói mắt, đường kính vô cùng khổng lồ.
Tổng cộng có bốn đạo quang trụ, phân biệt là vàng, xanh, trắng, đỏ, bốn loại năng lượng thuộc tính cũng ba động theo, phân biệt là thổ hệ, thủy hệ, phong hệ, hỏa hệ.
Bốn đạo quang tụ xuất hiện trong nháy mắt khiến cho không gian rung động. Toàn bộ thiên địa đột nhiên run rẩy kịch liệt, một cỗ khí tức cổ xưa mà mênh mông đột nhiên từ giữa không trung khuếch tán ra. Cỗ hơi thở này dường như đến từ không gian hư vô khiến cho người ta có cảm giác trường tồn với thời gian khiến cho linh hồn những đệ tử ở đây không khỏi run rẩy.
- Mật địa sắp mở ra.
Vũ Ngọc Tiền nhịn không được mà nói.
Oanh...
Vũ Ngọc Tiền vừa nói xong Lục Lâm Thiên lập tức đưa mắt nhìn về phía con sông rộng kia. Lúc này trên mặt sông bỗng nhiên phát âm thanh bạo liệt, toàn bộ đại địa đều rung động, nước sông bỗng nhiên cuồn cuộn, từng cơn sóng lớn giống như cơn đại hồng thủy cao tới mấy chục thước.
Ào ào.
Đồng thời, trên bầu trời, giữa cái khe sâu kia đột nhiên có một không gian chừng trăm thước chậm rãi hiện ra từ cái khe, không gian bốn phía chấn động. Không khí chung quanh giống như cuộn sóng. Vừa rồi cỗ khí tức cổ xưa kia chính là từ bên trong cái khe phát ra, lúc này khí tức này càng thêm đậm đặc.
Chương 445 Trong mật địa (1)
- Đây là mật địa sao?
Lục Lâm Thiên nhìn vào không gian đang hiện ra trên cái khe kia không khỏi có chút khiếp sợ mà lẩm bẩm. Giờ phút này, Lục Lâm Thiên mới biết được bản thân mình nhỏ bé cỡ nào, dưới khí tức này, hắn có cảm giác bản thân mình chỉ là một con kiến hôi nhỏ yếu.
- Mật địa sắp mở ra, những đệ tử đi vào mật địa chuẩn bị. Sau nửa năm cửa ra sẽ mở ra tới lúc đó các ngươi phải nắm chắc thời gian chạy tới.
Vân Khiếu Thiên nhấn mạnh hai chữ nửa năm. Lục Lâm Thiên thầm nghĩ, trong mật địa này có một cỗ năng lượng mà Vân Khiếu Thiên từng nói, không biết hắn có thể thôn phệ hay không. Nếu như Âm Dương Linh Vũ Quyết của hắn mà cũng không thể thôn phệ thì đây chính là nhược điểm của Âm Dương Linh Vũ Quyết, khi đó ở trong này hắn sẽ tu luyện giống như bình thường, căn bản không thể so sánh được với những người khác.
May thay trong này cũng có yêu thú, đến lúc đó thôn phệ yêu đan, thời gian nửa năm thực lực của hắn tuyệt đối có thể thăng tiến một bước dài.
Sưu Sưu.
Cái khe khổng lồ trên bầu trời giống như là cánh cửa không gian, chu vi chung quanh lúc này có một cỗ khí tức tràn ngập trong không gian. Dưới con sông sóng nước không ngừng dâng cao cuồn cuộn rồi lại đổ xuống nước văng tung tóe như nổ một quả bom trong con sông vậy.
- Bắt đầu tiến vào mật địa.
Vân Khiếu Thiên nói.
Sưu Sưu.
Vân Khiếu Thiên vừa nói xong, có ba đạo thân ảnh phóng lên cao, mang theo ba tiếng xé gió. Ba đạo thân ảnh nhanh như thiểm điện xẹt qua bầu trời, dưới ánh mắt chăm chú của mọi người trực tiếp tiến vào trong không gian bên trong cái khe kia rồi biến mất không thấy.
Sưu Sưu.
Lại có mấy tiếng xé gió vang lên, mấy đạo thân ảnh tiếp theo phóng tới, chính là đám người Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt, Phi Ưng Lăng Phong.
Sưu...
Ngay sau đó, Vân Hồng Lăng, Thúy Ngọc, Hàn Phong, Đổng Phàn cũng trực tiếp tiến vào bên trong đó.
- Lâm Thiên, đi đi. Tất cả mọi chuyện phải cẩn thận một chút. Nửa năm sau vi sư sẽ chờ con ở đây.
Vũ Ngọc Tiền nói với Lục Lâm Thiên, trong mắt tràn ngập sư quan tâm.
- Vâng, đệ tử đi vào đây.
Lục Lâm Thiên gật đầu đáp, chân khí dưới chân lóe lên, thân ảnh giống như một con chim ưng nhẹ nhàng nhảy lên.
- Không gian thú nang không biết có thể đem vào bên trong không.
Lúc này trong lòng Lục Lâm Thiên đột nhiên có chút khẩn trương. Hắn mang theo Không gian thú nang trong người, không biết có thể tiến vào trong mật địa hay không.
Ngay khi vừa mới tiến cận cái khe kia, Lục Lâm Thiên nhất thời cảm nhận được một cỗ hấp lực đem hắn hút vào bên trong.
Lục Lâm Thiên lập tức tiến vào bên trong, mấy người còn lại ở bên ngoài lúc này chân khí dưới chân cũng run lên, trong nháy mắt lao thẳng lên bầu trời, tiến vào không gian bên trong cái khe.
Ngay khi người cuối cùng biến mất trong cái khe kia, bốn đạo quang trụ trên ngọn núi lập tức biến mất. Không gian chung quanh cái khe cũng ba động kịch liệt, nhanh chóng trở nên mờ ảo rồi biến mất trước mắt mọi người.
Phanh Phanh.
Trong con sông, từng cơn sóng lớn lúc này trong nháy mắt cũng khôi phục lại như cũ.
- Không biết lúc này ai trong bọn chúng sẽ có được Linh Vũ thánh quả đây.
Dương trưởng lão nhìn vào cái khe đang biến mất trong không gian chậm rãi nói.
- Vậy thì phải xem thực lực và vận khí của bọn chúng rồi.
Vân Khiếu Thiên nói.
Trong không gian trắng xóa, lúc này Lục Lâm Thiên đang đứng ở đó. Phía xa có ánh sáng lóe lên, chung quanh hắn lúc này vô cùng vắng vẻ, khiến cho hắn có cảm giác sợ hãi.
- Không gian thú nang có thể tiến vào trong.
Lục Lâm Thiên vỗ không gian thú nang của mình, mối lo trong lòng rốt cuộc cũng biến mất. Xem ra mật địa này không cho yêu thú ra vào thế nhưng nếu mang không gian thú nang là có thể cắt đứt khí tức của yêu thú là có thể tiến vào. Có Tiểu Long bên người, hắn sẽ an toàn hơn rất nhiều.
Lúc này Lục Lâm Thiên vận chuyển chân khí trong người, đánh giá bốn phía.
Sưu.
Trong nháy mắt, không gian giống như gấp khúc đột nhiên một cảnh tượng khác xuất hiện trước mặt Lục Lâm Thiên. Đây là một sơn cốc, lúc này trong cửa cốc còn có đám người Vân Hồng Lăng, Thúy Ngọc, Triệu Kình Hải, Triệu Kình Thiên.
Sưu Sưu.
Phía sau Lục Lâm Thiên lúc này có mấy đạo thân ảnh đang tiến đến. Lúc này, hai mươi đệ tử tiến vào mật địa đã tập trung ở trong sơn cốc này.
- Năng lượng thật là đậm đặc.
Trong lúc đó, Lục Lâm Thiên âm thầm cảm nhận chung quanh, trong nháy mắt phát hiện ra trong không khí nơi này có một cỗ năng lượng, cỗ năng lượng này theo sự hô hấp của hắn mà tiến vào cơ thể khiến cho cơ thể có cảm giác thoải mái không nói nên lời.
Tâm thần tản ra, Lục Lâm Thiên lại phát hiện trong không khí có một tia năng lượng vô cùng nhỏ đang di chuyển. Loại năng lượng kỳ lạ này có chút giống như năng lượng trong thiên địa và năng lượng bên trong Linh Hồn Thần Dịch, năng lượng bên trong Vũ Linh ảo cảnh nữa. Lục Lâm Thiên nhanh chóng nhận ra, khí tức này dường như mặc kệ là chân khí hay linh lực đều có chỗ tốt.
Hắn khẽ nhíu mày rồi suy đoán, đây có lẽ là loại năng lượng có thể đẩy nhanh tốc độ tu luyện trong lời nói của Vân Khiếu Thiên.
Lục Lâm Thiên nhất thời vận chuyển Âm Dương Linh Vũ Quyết thử xem có thể thôn phệ được không. Chân khí vận chuyển, thế nhưng ngay lập tức Lục Lâm Thiên lại thất vọng. Năng lượng này tuy rằng đậm đặc thế nhưng Âm Dương Linh Vũ Quyết của hắn lại không thể trực tiếp thôn phệ. Dưới tình huống bình thường hắn cũng tu luyện nhanh hơn vũ giả bình thường mấy lần. Thế nhưng có Âm Dương Linh Vũ Quyết cho nên mới có cảm giác chậm chạm. Hơn nữa tốc độ tu luyện của Vũ giả ngũ hệ cũng không phải là thứ mà các vũ giả bình thường có thể so sánh.
Thất vọng qua đi, Lục Lâm Thiên cũng không để ý lắm. Bởi vì trong lòng hắn cũng đã sớm nghĩ tới loại kết quả này, bản thân hắn muốn tăng cường thực lực vẫn dựa vào yêu đan là nhanh nhất. Chỉ là không biết bên trong mật địa này có Linh thú hay không. Bằng không tu vi Linh giả muốn đột phá quả thực có chút phiền phức.
Lúc này những đệ tử đều đánh giá chung quanh, đối với mọi người mật địa này là một nơi xa lạ, tất cả mọi người đều là lần đầu tiên đến đây.
- Chư vị, trong mật địa này vô cùng nguy hiểm. Nhiều người thì độ an toàn sẽ cao hơn một chút, các vị có muốn đi cùng chúng ta không?
Trong đám người, lúc này Triệu Kình Hải nói.
Thanh âm của Triệu Kình Hải vang lên, nhất thời có vô số ánh mắt nhìn vào người Triệu Kình Hải.
Bên người Triệu Kình Hải lúc này có Triệu Kình Thiên, Tằng Sở Hùng. Ba người này một người thứ nhất Long bảng, một người xếp thứ năm và một người xếp thứ mười hai,
- Ta gia nhập.
Một nữ đệ tử không có chút do dự nào đi tới bên cạnh ba người Triệu Kình hải.
- Vương Bình, xếp thứ hai mươi bốn trên Long bảng, Linh Sư cửu trọng đỉnh phong.
Trong đầu Lục Lâm Thiên nhanh chóng hiện lên tin tức về nữ nhân này. Cường giả xếp thứ mười bốn trên Long bảng, vận khí không tồi chút nào, lần này không ngờ lại tiến vào top hai mươi.