- Đại Địa Cương Thuẫn.
Lục Lâm Thiên khẽ quát một tiếng, bàn tay vung lên, một hộ thuẫn màu vàng lập tức xuất hiện trước người. Hai đạo quang nhận đánh vào bề mặt của hô thuẫn mang theo lực xuyên thấu cường hãn, chỉ trong chốc lát, trên bề mặt của hộ thuẫn xuất hiện vết nứt nẻ.
Phanh.
Lúc Đại Địa Cương Thuẫn vỡ tan cũng chính là lúc thân ảnh Lục Lâm Thiên đột nhiên nhảy ra, khóe miệng hiện lên tiếu ý, trong tay xuất hiện một hỏa cầu đã được ngưng tụ.
- Hỏa Viêm Bạo.
Một tiếng quát khẽ vang lên. Hỏa cầu nhỏ bằng nắm tay trước người Lục Lâm Thiên trong nháy mắt bắn ra, toàn bộ không gian lúc này vô cùng nóng bỏng, khí tức cường hãn xuất hiện, trực tiếp bao phủ không gian chung quanh thanh niên mặc hoàng y kia.
Sắc mặt thanh niên mặc hoàng y kia trầm xuống, đôi loan đao trong tay huy động, không ngừng đánh ra từng đạo tàn ảnh cắt vỡ không khí chung quanh.
Tàn ảnh quang nhận càng ngày càng nhiêu, sắc mặt của người thanh niên này cũng theo đó biến hóa, ngày càng tái nhợt. Trong sát na cánh tay hắn đột nhiên run lên, các khớp xương vang lên tiếng lách cách, trước người xuất hiện một hộ thuẫn bằng các quang nhận, trên bề mặt có hơi nước tràn ngập, bao phủ không khí, khiến cho không gian tràn ngập trong hơi nước.
Lúc này, Hỏa Bạo Viêm của Lục Lâm Thiên không ngừng xoay tròn, không ngừng bành trướng, không gian trực tiếp bị xé rách tạo thành một đường vong cung, một cỗ uy áp kinh khủng nóng bỏng, bài sơn hải đảo khuếch tán ra bốn phía.
Cỗ lực lượng kinh khủng trút xuống khiến cho thanh niên hoàng y kia có chút kinh ngạc. Cảm nhận được sự đáng sợ của kình khí này, dường như hắn không ngờ thực lực của đối phương lại cường hãn như vậy.
Phanh Phanh.
Năng lượng khuếch tán, hỏa cầu ở giữa không trung nổ tung khiến cho không gian chấn động, hỏa diễm nóng bỏng tràn ngập bầu trời. mà lúc này, quang nhận hộ thuẫn do thanh niên mặc hoàng y kia vất vả ngưng tụ ra dưới lực lượng đáng sợ này bằng vào mắt thường cũng có thể thấy được nó trực tiếp bị chấn vỡ thành những mảnh nhỏ, hóa thành năng lượng biến mất trong không gian.
Phanh.
Dưới lực lượng cường hãn, hai người đều bị đẩy lui về phía sau.
Lục Lâm Thiên nhìn vào thanh niên mặc hoàng y đệ tử thân truyền của Huyền Sơn Môn này thầm đánh giá. Người này tuyệt không dưới Khuất Đao Tuyệt hoặc là Hàn Phong.
Lúc này trong các vũ đài khác, bóng người thoắt ẩn thoắt hiện, chân khí va chạm vào nhau tạo thành tiếng bạo liệt không ngừng vang lên, kình khí cường hãn va chạm vào cùng một chỗ, năng lượng khuếch tán ra bên ngoài khiến cho bụi bặm chung quanh vũ đài bị quét sạch.
Trong khu vực số ba, bốn mắt lần thứ hai nhìn nhau. Lúc này ánh mắt người thanh niên mặc hoàng y kia nhìn về phía Lục Lâm Thiên đã có chút ngưng trọng.
- Các hạ thực lực không kém, ta buộc phải dùng toàn lực.
Nhìn chăm chú vào Lục Lâm Thiên, thanh niên mặc hoàng y kia nói. Nói xong, hai tay hắn khẽ động thu hồi đôi loan đao lại. Trong nháy mắt, quanh thân có một cỗ chân khí xuất hiện, phía sau lưng đột nhiên ngưng tụ ra một đôi cánh bằng chân khí.
- Cũng là vũ giả song hệ sao?
Lục Lâm Thiên ngạc nhiên nhìn thanh niên mặc hoàng y trước mặt này, vừa rồi thanh niên này mới thi triển vũ kỹ thủy hệ, lúc này đã là phong hệ.
- Phong hệ sao? Ta cũng giống vậy.
Lục Lâm Thiên mỉm cười nói. Phong chi dực phía sau mở rộng, thân ảnh lập tức bắn lên không trung.
Hai người ở giữa không trung, quanh thân lúc này có chân khí thuộc tính phong nồng đậm bao vây, hai cánh mở ra không ngừng rung động khiến cho không gian lắc lư.
- Liệt Phong Chưởng.
Không ngừng nghỉ một chút nào, thanh niên mặc hoàng y hét lớn một tiếng, thủ ấn trong tay biến đổi, một đạo chưởng ấn nhanh chóng được đẩy đi, trên thủ ấn tràn ngập kình khí cuồng bạo. Nơi chưởng ấn đi qua khiến cho không gian chugn quanh vang lên tiếng ma sát và gấp khúc.
- Chu chưởng môn, không nghĩ tới người đệ tử kia của ngươi là lại Vũ giả song hệ nha.
Vân Khiếu Thiên nhìn vào người thanh niên mặc hoàng y đang đấu với Lục Lâm Thiên, mỉm cười nói.
- Vân Tông Chủ, so ra cũng kém hai vũ giả tam hệ của Vân Dương Tông các ngươi mà.
Chu Hoành Viễn nhất thời mỉm cười, ánh mắt cũng nhìn về phía đệ tử trong môn. Đệ tử của Vân Dương Tông kia chỉ có thực lực Vũ Tướng nhất trọng, tuy rằng là vũ giả tam hệ cũng có chút bất phàm, thế nhưng đệ tử trong bổn môn hắn lại là Vũ Tướng tam trọng, lại là vũ giả song hệ, trong lòng hắn hiện tại đã cho rằng mình đã nắm chắc thắng lợi.
Vân Khiếu Thiên mỉm cười, ánh mắt nhìn chăm chú về phía Lục Lâm Thiên, cũng không có vẻ gì là khẩn trương cả.
Sưu.
Thanh niên mặc hoàng y kia cũng không dừng lại, thủ ấn trong tay nhanh chóng biến hóa. Chưởng ấn vốn đang bắn về phía Lục Lâm Thiên kia lúc này đột nhiên bạo phát, cuối cùng ngưng tụ thành một cái cung, cái cung bằng chân khí này bao phủ không gian, kình khì cuồng bạo khiến cho không gian gợn sóng.
Hai cánh cung giương lên, trong nháy mắt này thanh niên mặc hoàng y hóa thành một đạo tàn ảnh, trực tiếp bắn về phía Lục Lâm Thiên.
Nhíu mày, Lục Lâm Thiên cũng không quá ngưng trọng, thủ ấn bắt đầu biến hóa, thầm nói:
- Sớm kết thúc một chút cũng được.
Vừa nói xong, thân thể Lục Lâm Thiên cũng lập tức hóa thành một đạo tàn ảnh, không lùi mà tiến tới. Đồng thời trong hai tay xuất hiện hai đạo công kích đang nhanh chóng được ngưng tụ.
- Thiên Thủ Liệt Cương Ấn.
- Phong Quyển Tàn Vân.
Một tiếng quát nhẹ vang lên, trong tay Lục Lâm Thiên đột nhiên xuất hiện hai cỗ công kích thuộc tính khác nhau bạo phát ra.
- Đồng thời thi triển công kích của hai loại thuộc tính khác nhau, điều này sao có thể?
Nhìn thấy một màn này, không ít cường giả trên đài trực tiếp kinh ngạc. Trong những cường giả này cũng có không ít vũ giả song hệ, cho nên bọn họ hiểu rõ, nếu như không phải cùng một thuộc tính, muốn đồng thời thi triển ra căn bản không có khả năng.
Lúc này lại nhìn thấy Lục Lâm Thiên có thể làm như vậy khiến cho chúng cường giả vô cùng kinh ngạc, đồng thời thi triển hai loại thuộc tính khác nhau, không khác gì là hai người liên thủ công kích, uy lực tăng lên gấp bội.
Vân Khiếu Thiên, Vũ Ngọc Tiền, còn những trưởng lão Vân Dương Tông khác lúc này khẽ mỉm cười, đệ tử trong tông môn như vậy khiến cho bọn họ cũng có mặt mũi.
- Lão đại sắp thắng.
Trên vai Lục Vô Song, Tiểu Long lúc lắc cái đầu nói.
Nhưng vào lúc này, hai đạo công kích của Lục Lâm Thiên nhanh chóng bắn tới, chân khí không ngừng di chuyển trong kinh mạch. Độ dày và rộng của kinh mạch hắn hiện tại hoàn toàn có thể chống đỡ được sự vận chuyển chân khí khi đồng thời thi triển hai loại vũ kỹ Hoàng cấp cao giai khác nhau.
Trên tay trái của hắn, năng lượng phong thuộc tính nhanh chóng hội tu đến. Toàn bộ không gian lúc này có một vòng xoáy xuất hiện, giống như một cơn cuồng phong gào thét, khí thế phô thiên cái địa tỏa ra chung quanh.
Trên tay phải, một cỗ năng lượng hệ thổ khổng lồ cũng lấy xu thế phô thiên cái địa bạo phát ra, trong đó có một cỗ lực lượng cuồng bạo như thủy triều tản mát ra chung quanh, trong nháy mắt tạo thành một chưởng ấn.
Chương 537 Mạnh mẽ tấn cấp (2)
Năng lượng kinh khủng, đầy rẫy, một cơn cuồng phong lớn tới cực hạn được ngưng tụ, mà trong cơn cuồng phong này lại có một đạo chưởng ấn kinh khủng.
Nói thì chậm, thế nhưng trên thực tế lại không đến thời gian một hô hấp, ba đạo lực lượng khổng lồ nhanh chóng va chạm với nhau.
Kình khí kinh khủng khuếch tán, từng tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa vang lên, không ngừng vang vọng trong không gian, kình khí cuồng bạo ầm ầm lam rộng trong không trung.
Phanh Phanh Phanh.
Ba đạo lực lượng mạnh mẽ va chạm với nhau, trong chốc lát bộc phát ra vô số tia lửa kình khí. Kình khí tứ tán mang theo tiếng xé gió hung hăng đập vào mặt đất, nhất thời tạo thành từng tiếng nổ mạnh, đất đá cứng rắn phía dưới lập tức nứt nẻ.
Kình khí kinh khủng giữa không trung bạo phát ra, trong chốc lát lập tức khuếch tán ra không gian phía xa.
Nhìn thấy một màn này, không ít khán giả phía ngoài tức thì há hốc mồm. Trong mười bốn vũ đài thì hai người giữa không trung kia không thể nghi ngờ là hai người giao thủ có tràng diện đồ sộ nhất.
- Đồng thời thi triển hai cỗ thuộc tính, uy lực mạnh hơn phân nửa rồi.
Trên khán đài, chúng cường giả cũng âm thầm kinh ngạc.
Sưu.
Kinh khì kính khuếch tán, đồng thời thân ảnh của thanh niên mặc hoàng y trực tiếp bị rơi xuống phía dưới, dập vào mặt đất.
Khục Khục.
Mặt đất phía dướt nứt ra, người thanh niên kia phun ra một ngụm máu, sắc mặt cực kỳ tái nhợt.
- Ta thua.
Thanh niên mặc hoàng y kia lau vết máu ở khóe miệng nhìn Lục Lâm Thiên đang đứng trên bầu trời nói.
Các đệ tử của các tông môn, trước các kỳ đại hội đều được các trưởng lão dặn dò qua, nếu như cảm thấy mình không thể tái chiến, vô lực thì trực tiếp chịu thua. Nếu như mạnh mẽ tái chiến, bản thân lại bị trọng thương ảnh hưởng tới căn cơ thì thảm rồi.
Vì vậy lúc này thanh niên mặc hoàng y cảm giác mình không còn lực tái chiến nên trực tiếp nhận thua.
- Đa tạ.
Thu hồi Phong chi dực, Lục Lâm Thiên đáp xuống mặt đất, ý nghĩ đầu tiên trong đầu đó là bản thân hắn đã lại chiếm được một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai.
- Vân Tông Chủ, đệ tử vũ giả tam hệ này của các ngươi quả thực rất bất phàm. Chỉ có thực lực Vũ Tướng nhất trọng mà có thể đánh bại Vũ Tướng tam trọng lại còn là vũ giả song hệ nữa.
Trên khán đài, Cố Kiếm Phong nói, trong mắt hiện lên sự tán thưởng.
- Đệ tử này của chúng ta quả thực có chút bất phàm, cho nên mới dám mang hắn đến tham dự đại hội Tam tông Tứ môn.
Vân Khiếu Thiên mỉm cười, ánh mắt vô cùng thỏa mãn nhìn về phía Lục Lâm Thiên ở phía xa.
Lúc này Lục Lâm Thiên đang nhìn về một hướng, lập tức nhìn thấy Vân Hồng Lăng đang giao thủ với một thiếu nữ khác, tiên ảnh bao phủ không gian, tiên ảnh phá không, một mực áp chế đối phương.
Đối với Vân Hồng Lăng, Lục Lâm Thiên không có bao nhiêu lo lắng, nữ nhân điêu ngoa này trên người nàng không có khả năng không có con bài nào chưa lật. Cho nên chuyện bị thua ở vòng thứ hai này là chuyện không có khả năng.
- Lam Linh.
Tại khu vực thứ mười một, Lục Lâm Thiên nhìn thấy Lam Linh, bóng hình xinh đẹp khiến người ta sôi máu đang không ngừng di chuyển, mê hoặc giống như trời sinh mà thành, khiến cho người xem quên rằng bọn họ đang xem ca múa chứ không phải luận võ.
Lúc này trong tay Lam Linh là một trường kiếm màu xanh, kiếm ảnh bao phủ không gian, uy lực cực kỳ mạnh mẽ. Lục Lâm Thiên cũng có chút kinh ngạc, tu vi của Lam Linh này không ngờ cũng đã tới Vũ Tướng tam trọng đỉnh phong, phỏng chừng sau khi trở về Vạn Thú Tông nàng đã có kỳ ngộ gì đó.
Cuối cùng ánh mắt Lục Lâm Thiên cũng nhìn thấy được Khuất Đao Tuyệt đang ở trong khu vực số sáu cách đó không xa. Mà đối thủ của Khuất Đao Tuyệt chính là vũ giả tam hệ của Thiên Kiếm Môn - Nguyên Nhược Lan.
Lúc này Lục Lâm Thiên nhìn vào thì thấy quang mang trên người Khuất Đao Tuyệt đã có chút lờ mờ, sắc mặt tái nhợt, dáng vẻ có chút chật vật.
Mà Nguyên Nhược Lan kia, một thân y phục màu tím, dáng người lồi lõm mê người, khí tức có chút ba động, rõ ràng thực lực hơn hẳn Khuất Đao Tuyệt.
- Khuất Đao Tuyệt lần này phiền phức lớn rồi.
Lục Lâm Thiên thầm nói. Hắn cũng chỉ có thể khẽ thở dài mà thôi. Rút thăm quyết đấu tuy rằng là công bằng thế nhưng vẫn có chỗ thiếu sót. Giả dụ như một người thực lực có thể tiến vào top hai thế nhưng lại bắt phải thăm đối đầu với người thực lực đứng đầu, vậy sẽ lập tức thua ở vòng đầu tiên.
Lại ví như có người thực lực có thể tiến vào top ba thế nhưng bởi vì vận khí cho nên phải dừng chân ở vòng thứ nhất. Đây cũng chí nh là một trong những khuyết điểm của đại hội, thế nhưng cũng không có cách nào khác. Quy tắc chính là quy tắc, sẽ không quan tâm tới vận khí của ngươi tốt hay không.
- Trở về.
Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt tuy rằng rơi vào thế hạ phong, thế nhưng khí thế bá đạo quanh người vẫn không giảm. Hắn hét lớn một tiếng, chân dậm mặt đất khiến cho mặt đất nứt nẻ.
Sưu Sưu...
Ngay trong lúc này, Khuất Đao Tuyệt đồng thời nhảy dựng lên, chân khí bạo phát ra, chiến đao trong tay vung lên trực tiếp bổ ra một đao khiến cho không gian chung quanh gợn sóng. Đao mang cắt ngang không giang, chân khí cuồng bạo bắn ra bốn phía.
- Chiến Đao đệ tứ thức, Đại Địa Lưu Đao.
Đao mang bổ ra khiến cho không gian gợn sóng, kình khí bạo phát, thực lực cường hãn như vậy giống như là trực tiếp xé mở không gian vậy.
Trường kiếm trong tay Nguyên Nhược Lan tung lên, thân thể mềm mại lấy một tốc độ nhanh như thiểm điện biến mất tại chỗ. Loại tốc độ như vậy khiến cho Lục Lâm Thiên đứng ở phía xa nhìn lại cũng có chút hoa mắt.
- Phi Vân Kiếm Quyết.
Trong nháy mắt thân ảnh của Nguyên Nhược Lan biến mất, đến khi thân ảnh của nàng xuất hiện thì trên trường kiếm có một đạo kiếm quang vô thanh vô tức cắt ngang không gian, ngay cả không gian chung quanh cũng không bị ba động.
Phanh.
Kiếm quang vào đao quang va chạm, thế nhưng cũng không có âm hưởng quá lớn, chỉ là chỗ va chạm giữa kiếm quang và đao quang lúc này có một đạo quang mang chói mắt giống như pháo hoa hiện lên, khiến cho không gian chấn động.
Sưu Sưu.
Một mảnh kình khí mang theo tiếng xé gió khuếch tán, lực lượng cuồng bạo đủ để cắt vỡ gợn sóng của không gian.
Thân ảnh của Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt nhanh chóng thối lui, đồng thời nhanh chóng bố trí vũ kỹ phòng ngự. Thế nhưng vừa mới thối lui vài bước bỗng nhiên hắn phát hiện ra cánh tay và bàn chân mình không có cảm giác. Vội vàng cúi đầu xuống thì thấy không biết từ khi nào cánh tay và chân hắn lúc này có mấy dây mây quấn lấy không thể di chuyển.
- Không xong.
Sắc mặt Lục Lâm Thiên trầm xuống, kết quả coi như đã định.
- Ngươi thua. Vũ kỹ mộc hệ này của ta có chút đặc biệt, nếu như ngươi còn giãy dụa nó sẽ trực tiếp siết chặt làm đứt chân tay ngươi.
- Ta thua.
Khuất Đao Tuyệt thở dài, ánh mắt có chút thất vọng.
- Nguyên Nhược Lan này hình như cũng ẩn tàng không ít thực lực.
Lục Lâm Thiên nhíu mày, thực lực của Khuất Đao Tuyệt Lục Lâm Thiên hắn rất rõ ràng. Thế nhưng Nguyên Nhược Lan này đánh bại Khuất Đao Tuyệt dường như cũng không quá mức cật lực. Cho nên chỉ có một giải thích chính là nữ nhân này ẩn tàng không ít.
Chương 538 Phi vân kiếm quyết
Tức thì Lục Lâm Thiên nhìn qua nữ nhân này vài lần. Có thể nữ nhân này sẽ trở thành kình địch của hắn.
Đông.
Trên vũ đài, lúc này lần thứ hai vang lên tiếng chuông. Ngay khi Lục Lâm Thiên nhìn qua Khuất Đao Tuyệt và Nguyên Nhược Lan vài lần thì luận võ vòng hai đã kết thúc.
- Những đệ tử thắng lợi tiến lên, những đệ tử bị thua lùi lại.
Âm thanh của trưởng lão Thiên Kiếm môn mặc áo bào đỏ lần thứ hai vang lên.
- Triệu Kình Hải không ngờ cũng bị thua.
Lúc mười bốn người thắng lợi cùng tiến lên, Lục Lâm Thiên đưa mắt nhìn qua lúc này cũng phát hiện ra Vân Dương Tông hiện tại cũng chỉ còn có hắn và Vân Hồng Lăng mà thôi. Còn Triệu Kình Hải cường giả đứng đầu Long bảng không biết vừa rồi cùng ai giao thủ, không ngờ lại thất thủ ngay vòng thứ hai.
- Thực lực dường như không tồi.
Trong ánh mắt của Lục Lâm Thiên lúc này cũng nhìn về phía một đường cong quen thuộc. Trong mười bốn người bọn lại, thân ảnh Lam Linh cũng ở trong đó.
Lúc này ánh mắt Lam Linh cũng đang nhìn về phía Lục Lâm Thiên, trong mắt lộ ra chút tiếu ý. Có thể là bởi vì nữ nhân quá mức xinh đẹp khiến cho ánh mắt nhìn qua hắn lúc này gần như là ánh mắt khiêu khích vậy.
- Tiểu tặc, không được nhìn loạn.
Thanh âm của Vân Hồng Lăng truyền tới tai của Lục Lâm Thiên khiến cho hắn lập tức cúi đầu, cũng không dám đặc tội nữ nhân điêu ngoa này.
- Ồ, người này có chút kỳ quái.
Ngay khi cúi đầu xuống, dư quang trong mắt Lục Lâm Thiên chợt lóe. Hắn nhìn về thân ảnh thứ ba bên trái, lúc này thân ảnh này dường như đang không ngừng nhìn về phía hắn.
Lục Lâm Thiên đưa mắt nhìn lại thì ánh mắt kia lập tức thu hồi. Mà lúc này Lục Lâm Thiên lập tức kinh ngạc. Bởi vì người này mặc một trường bào, vóc dáng gầy gò, thế nhưng trên mặt lại đeo một cái khăn màu trắng, căn bản không nhìn thấy rõ dung mạo của đối phương.
Trong ngày đầu tiên Lục Lâm Thiên cũng từng nhìn qua người này. Khí tức tầm Vũ Tướng, cũng không phải đệ tử Tam tông Tứ môn, không biết là thuộc về thế lực nào, cho nên Lục Lâm Thiên cũng không chú ý nhiều lắm. Thế nhưng lúc này, Lục Lâm Thiên bởi vì ánh mắt vẫn luôn chú ý trên người hắn cho nên mới chú ý tới đối phương. Hắn có cảm giác dường như bản thân mình đã gặp kẻ này, thế nhưng loại cảm giác này cũng chỉ chợt hiện lên mà thôi, lập tức cũng không suy nghĩ nhiều nữa.
Mười bốn người hiện tại Lục Lâm Thiên đều thầm lưu ý. Có hai người không phải là đệ tử của Tam tông Tứ môn, mười hai người còn lại, Vân Dương Tông có hắn và Vân Hồng Lăng, Thiên Kiếm Môn cũng chỉ còn lại Nguyên Nhược Lan và thanh niên mặc hắc y mà thôi.
Vạn Thú Tông còn Lam Linh và một thanh niên khác. Khí tức của người thanh niên này đã đạt tới Vũ Tướng tam trọng.
- Mười bốn người còn lại các ngươi, chúc mừng các ngươi đã tiến vào vòng ba. Hiện tại mỗi người đều có thể tiến lên nhận một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai.
Trưởng lão mặc đạo bào màu đỏ của Thiên Kiếm Môn nói.
Thanh âm vừa dứt khiến cho mọi người phía dưới lập tức hưng phấn, nhanh chóng tiến lên nhận một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai.
Mà lúc này chung quanh vũ đài từng tiếng ầm ĩ vang lên, đối với những đệ tử còn lại trên vũ đài lúc này đều vô cùng sùng bái và cuồng nhiệt.
- Lục Lâm Thiên, thực lực bất phàm a. Hi vọng ngày mai ngươi còn có thể nhận một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai từ trong tay ta.
Khi tới phiên Lục Lâm Thiên tiến lên nhận vũ kỹ, nhìn thấy Lục Lâm Thiên, vị trưởng lão của Thiên Kiếm Môn kia lập tức mỉm cười nói.
- Đệ tử nhất định cố gắng hết sức.
Lục Lâm Thiên đáp, cuối cùng dựa theo lựa chọn từ trước của mình, chọn một bộ vũ kỹ hỏa hệ Huyền cấp sơ giai.
Khi trở lại đình viện của Vân Dương Tông, sắc mặt của Khuất Đao Tuyệt vẫn còn đang thất lạc.
- Lục Lâm Thiên, ta thua rồi. Trở về ta sẽ mời ngươi uống rượu. Ngày mai ngươi nhất định phải cố gắng, cố gắng tiến vào top ba.
Sau khi rời khỏi lưng yêu thú phi hành, trong đình viện Khuất Đao Tuyệt vỗ vai Lục Lâm Thiên nói.
- Lục Lâm Thiên, Hồng Lăng, hai người các ngươi mau cùng chư vị trưởng lão tới đại sảnh.
Vân Khiếu Thiên nói.
Lục Lâm Thiên để cho Tiểu Long và Bạch Linh về trước rồi lập tức tới đại sảnh.
Trong đại sảnh lúc này cũng chỉ có bốn vị trưởng lão, còn có tông chủ Vân Khiếu Thiên. Vân Hồng Lăng cũng đi theo Lục Lâm Thiên tiến vào trong đại sảnh.
- Lâm Thiên, biểu hiện của con không tồi, ngày mai phải tiếp tục cố gắng đấy.
Vũ Ngọc Tiền vui vẻ không ngớt, đệ tử của hắn có thể tiến vào vòng ba, ngay cả Triệu Kình Hải xếp thứ nhất trong Long bảng, còn có đệ tử Khuất Đao Tuyệt của Dương trưởng lão cũng không thể tiến vào, cho nên hắn cảm thấy mình vô cùng có mặt mũi, cười tới mức nở hoa.
- Đệ tử nhất định sẽ cố gắng.
Lục Lâm Thiên đáp.
- Được rồi, ngồi đi. Lục Lâm Thiên, Hồng Lăng, hai người các ngươi ngồi xuống.
Vân Khiếu Thiên nói.
Mọi người ngồi vào chỗ của mình, ba vị trưởng lão khác đều dùng ánh mắt tán thưởng nhìn vào Lục Lâm Thiên và Vân Hồng Lăng.
- Lục Lâm Thiên, Hồng Lăng, vòng thứ ba ngày mai Vân Dương Tông ta chỉ còn lại hai người các ngươi mà thôi. Ngày mai mười bốn người sẽ chỉ có năm người được tiến vào. Vòng thứ ba ngày mai đầu tiên sẽ đấu ra chọn lấy bảy người, tiếp theo sẽ rút thăm quyết định bốn người đấu một lần nữa. Cuối cùng lưu lại hai người thắng. Nếu như các ngươi muốn tiến vào top ba thì luận võ ngày mai vô cùng trọng yếu. Rất có thể các ngươi sẽ phải liên tục đánh hai trận.
Sau khi mọi người ngồi vào chỗ của mình, ánh mắt Vân Khiếu Thiên nhìn về phía hai người Lục Lâm Thiên, Vân Hồng Lăng rồi nói.
- Cha, thế này cũng không phải là quá khó, thực lực của bọn họ tuy rằng rất mạnh, thế nhưng con cảm giác, nếu như muốn tiến vào top năm không thành vấn đề.
Vân Hồng Lăng khẽ cười nói.
- Hồng Lăng, con không được sơ ý. Mười bốn người còn lại không thể nghi ngờ đều là kẻ có thực lực cực mạnh, có thể ai cũng có con bài chưa lật của mình. Vòng thứ ba ngày mai mới thực lực là bạo phát triệt để, nhất định phải cẩn thận.
- Cha, con biết rồi.
Vân Hồng Lăng lè lưỡi nói. Trong lòng nàng cũng hiểu rõ, mười bốn người hiện tại không phải là thứ đèn cạn dầu.
- Lục Lâm Thiên, vòng thứ ba sắp tới ngươi có nắm chắc không?
Vân Khiếu Thiên lại hỏi Lục Lâm Thiên.
- Đệ tử sẽ cố gắng hết sức.
Lục Lâm Thiên mỉm cười, có thể tiến vào top năm hay không Lục Lâm Thiên cũng không biết. Chủ yếu là vận khí phải tốt một chút mới được. Nếu như vận khí không tốt gặp phải cường giả vậy thì khó nói.
- Hai người các ngươi đều về phòng điều tức đi, ngày mai nhất định phải chú ý.
Vân Khiếu Thiên nói xong, lần thứ hai lấy ra hai viên đan dược ngũ phẩm đưa cho hai người.
Sau khi trở lại phòng của mình, Lục Lâm Thiên và Tiểu Long, Bạch Linh hàn huyên một lát mới bắt đầu điều tức. Vòng thứ ba ngày mai thực lực đối thủ của hắn sẽ càng ngày càng mạnh, phải bảo trì trạng thái tốt nhất mới có hy vọng chiến thắng.
Chương 539 Tiền đặt cược lớn (1)
Trong một chỗ tinh xảo ở thành Thiên Kiếm, có một đình viện có chút cổ xưa lúc này có mấy đạo thân ảnh đang ở trong đó, mà mấy đạo thân ảnh này chính là chưởng môn Cổ Kiếm Phong của Thiên Kiếm Tông, còn có Cổ Phong trưởng lão, Sử trưởng lão, Hồng Bào trưởng lão, mặt khác còn mấy lão giả khác ngồi đó, từ khí tức mà phán đoán có lẽ cũng là cấp bậc trưởng lão của Thiên Kiếm Môn.
Trừ bọn họ ra lúc này còn có một thân ảnh màu tím, khí chất cao quý chính là Nguyên Nhược Lan còn có một thanh niên mặc hắc y ở trong đó.
- Nhược Lan, hai ngày qua con có nhìn thấy ai có thể tạo thành uy hiếp tới con hay không?
Trong phòng, Cổ Kiếm Phong hỏi.
- Sư phụ, từ thực lực bọn họ thể hiện ra bên ngoài hai ngày nay đệ tử cảm thấy không có ai có thể uy hiếp được đệ tử.
Nguyên Nhược Lan nói.
- Vòng thứ ba ngày mai phải cẩn thận một chút, nếu như không cần thiết thì cố gắng không được bại lộ thực lực chân chính của con.
Cổ Kiếm Phong nói.
- Đệ tử hiểu rồi.
Nguyên Nhược Lan đáp, tinh quang trong mắt chợt lóe.
- Nhược Lan chính là đệ tử ngàn năm khó gặp của Thiên Kiếm Môn chúng ta, chúng ta phong tỏa tin tức vài chục năm chỉ chờ vào lần đại hội Tam tông Tứ môn này, tin tưởng tới lúc đó, thực lực của nó sẽ khiến cho mọi người giật mình.
Vẻ mặt của Cố Phong trưởng lão lúc này không khỏi hiện lên tiếu ý.
- Đúng thế. Thiên phú như vậy một trăm năm mươi lăm trở lại đây, hơn mười lần đại hội tam tông tứ môn cũng chính là đệ nhất.
Sử trưởng lão cười nói.
Ban đêm, trong thành Thiên Kiếm lại giống như ban ngày. Khắp nơi đều vô cùng náo nhiệt, người trong thành, người thì ở tửu quán, người thì ở tửu điếm bình dân, đều không ngừng nói chuyện về đại hội Tam tông Tứ môn. Vòng thứ ba vào ngày mai chính là tâm điểm nghị luận của mọi người.
Có đôi khi ý kiến không đồng nhất tức thì lớn tiếng đối đáp, vỗ bàn đứng dậy khắp nơi đều có. Coi như là vung tay đánh nhau cũng là chuyện bình thường.
Về phần chuyện đàm luận đương nhiên còn có cuộc chiến ban ngày của những đệ tử nằm trong top mười bốn đó. Không ít vũ giả trong thành hiện tại nước bọt văng tung tóe, không ngừng hăng hái vung tay kể lại như chính mình đang giao thủ trên vũ đài vậy..
Náo nhiệt như vậy cứ thế trôi qua. Một đêm kết thúc, ánh bình minh bắt đầu thay thế màn đêm, mà dòng người lúc này cũng bắt đầu đổ về phía diễn vũ trường. Hôm nay chỉ chọn ra năm người cho nên mọi người cực kỳ chờ mong, không biết là ai sẽ tiến vào vòng trong, đương nhiên sẽ không bỏ lỡ cơ hội như vậy.
Con đường dẫn tới Diễn võ trường lúc này chật như nêm, những đệ tử tuần tra của Thiên Kiếm Thành mấy ngày nay cảm giác mệt muốn chết. Có những đệ tử thậm chí vài ngày không ngủ. Diễn võ trường có thể chứa được trăm vạn người, thế nhưng số người trong Thiên Kiếm Thành hiện tại chỉ sợ đã tăng lên tới con số hàng ức.
Trên trời cao, màn đem biến mất, mấy ngôi sao vẫn đang lơ lửng trên bầu trời lưu luyến chưa muốn rời đi.
Cơn gió khẽ thổi qua khiến cho mọi người phía dưới cảm thấy thoải mái. Một lát sau toàn bộ Thiên Kiếm Thành được ánh sáng mặt trời nhu hòa bao phủ.
Nhân số trên Diễn võ trường của Thiên Kiếm Thành lúc này không ngừng tăng lên, ngay từ đầu vào trong chỉ mất hai mươi kim tệ, vòng thứ hai mất năm mươi kim tệ, về phần vòng thứ ba ngày hôm nay muốn đi vào xem mất tới tám mươi kim tệ.
Tám mươi kim tệ, đối với người thường mà nói đó chính là một số tiền lớn, thế nhưng những người tiến vào Diễn võ trường đều là vũ giả, linh giả, tám mươi kim tệ cũng không phải là con số lớn, cho nên bọn họ cũng không cảm thấy đắt.
Trên trăm vạn người vây quanh xem, một người tám mươi kim tệ, một vòng đấu xong chỉ sợ riêng tiền phí thu vào cửa cũng sáu trăm ngàn vạn, huống chi vị trí gần võ đài nhất ngoại trừ cấp cho một số thế lực khác ngoài Tam tông tứ môn ra cũng bán ra ngoài. Những người khác muốn ngồi chỗ này phí vào xem cũng là một ức kim tệ, đây mới chính là chỗ thu tiền tốt nhất của Thiên Kiếm môn trong khoảng thời gian này.
Phù.
Thở ra một ngụm trọc khí trong cơ thể, Lục Lâm Thiên mở mắt ra nhìn về phía ngoài cửa sổ, vòng thứ ba ngày hôm nay đã sắp bắt đầu.
Mang theo Tiểu Long và Bạch Linh thu nhỏ thân thể đi ra khỏi phòng, lúc này mọi người trong Vân Dương Tông cũng thấy trên vai của Lục Lâm Thiên có Tiểu Long và Bạch Linh, thế nhưng bọn họ chỉ biết Tiểu Long vô cùng cường hãn mà thôi cũng không biết Bạch Linh ra sao.
Mà đối với Tiểu Long, Vân Khiếu Thiên không ngừng quan sát, có vẻ vô cùng hiếu ý với nó.
- Tiểu tặc, hôm nay nhất định phải tiến vào top năm đấy.
Vân Hồng Lăng đi tới bên người Lục Lâm Thiên, quần áo che hết đường cong mê người, khiến cho Lục Lâm Thiên có cảm giác gần đây vóc dáng của cô gái nhỏ Vân Hồng Lăng này dương như tốt lên không ít, nếu như nàng chịu ăn mặc như Lam Linh phỏng chừng còn mê hoặc hơn nhiều nha.
- Nàng cũng vậy, nhớ phải thận trọng không được khinh địch.
Lục Lâm Thiên nói, tiến vào top năm không phải là một chuyện dễ dàng. Tuy rằng hắn biết Vân Hồng Lăng còn có con bài chưa lật, thế nhưng trong lòng Lục Lâm Thiên không khỏi có chút lo lắng.
- Được rồi, chúng ta đi thôi.
Vân Khiếu Thiên nói, hắn có thể nhìn ra được vẻ mặt vô cùng lo lắng của những trưởng lão trong Vân Dương Tông. Muốn tiến vào top ba thì nhất định phải tiến vào top năm. Mà tiến vào top năm tuyệt đối không phải là một chuyện dễ dàng, mà bọn họ cũng không có điểm gì chắc chắn cả.
Sáng sớm mỗi ngày đều có một đầu yêu thú phi hành của Thiên Kiếm Tông tới đây chở mọi người tới thành Thiên Kiếm.
Khi Lục Lâm Thiên đi tới Diễn võ trường thì bốn phía đã đông nghịt, theo sự xuất hiện của các đệ trong top mười bốn trong đám người lập tức vang lên tiếng gào thét ầm ĩ.
Lúc này, khóe miệng Lục Lâm Thiên không khỏi mỉm cười, trong đám người rốt cuộc đã nghe thấy tên hắn, dường như lúc này hắn cũng đã có không ít người ủng hộ.
Sau hai vòng đấu, mọi người đối với quy tắc của đại hội đã hiểu vô cùng rõ ràng. Khi toàn bộ mười bốn người đứng trên Diễn võ trường thì Hồng Bào trưởng lão kia cũng đã xuất hiện chủ trì đại hội.
Đông.
Sau một tiếng chuông, tức thì chung quanh Diễn võ trường lập tức yên tĩnh lại. Hồng Bào trưởng lão của Thiên Kiếm môn nói một số quy tắc trong ngày hôm nay. Sau một vòng đấu còn lại bảy người thì có bốn người phải rút thăm phân chia cao thấp tiếp.
Vòng thứ ba này cũng lại dùng phương pháp có chút công bằng chính là rút thăm quyết định đối thủ. Lúc này trên khu vực số hai mươi tám của Diễn võ trường đã chia làm bảy chỗ khác nhau, mỗi một chỗ đều được dựng lên một võ đài.
- Số hai.
Nhìn ngọc bài trong tay, Lục Lâm Thiên mỉm cười thầm nói, không biết đối thủ của hắn ở vòng này là ai.
- Tiểu tặc, ta là số ba, ngươi là số mấy?
Vân Hồng Lăng tay cầm ngọc bài đi tới bên người Lục Lâm Thiên rồi hỏi.
- Số hai.
Lục Lâm Thiên đáp.
- Chúng ta phải cùng nhau tiến vào top năm.
Chương 540 Tiền đặt cược lớn (2)
Vân Hồng Lăng mỉm cười, dung nhan tuyệt mỹ khiến cho mấy nam đệ tử chung quanh nhìn đến thất thần.
Khi Lục Lâm Thiên chạy tới khu vực số hai thì một thanh niên mặc áo bào màu xanh đã đứng ở đó rồi.
- Vũ Tướng tứ trọng.
Nhìn thanh niên trước mắt này Lục Lâm Thiên không khỏi nhíu mày. Người này Lục Lâm Thiên biết, hắn chính là đệ tử của Huyền Hồn Môn, thực lực Vũ Tướng tứ trọng. So với Hàn Phong bài danh thứ ba trên Long bảng của Vân Dương Tông, Khuất Đao Tuyệt đều mạnh hơn nhiều.
- Có lẽ phải thi triển một ít con bài chưa lật.
Lục Lâm Thiên lẩm bẩm nói. Bằng vào thực lực bình thường của bản thân muốn chống lại Vũ Tướng tam trọng đã vô cùng khó khăn, lúc này lại phải đối mặt với Vũ Tướng tứ trọng, không thi triển một ít con bài chưa lật thì rất khó có thể vượt qua.
Đông.
Tiếng chuông vang lên. Thi đấu vòng thứ ba chính thức bắt đầu.
Trong khu vực số hai lúc này hai đối thủ đang nhìn nhau, không ngừng đánh giá đối phương. Không ai sốt ruột xuất thủ cả. Tới vòng thứ ba này không một ai dám sơ ý.
- Vân Tông chủ, vũ giả tam hệ Lục Lâm Thiên của Vân Dương Tông ngươi không ngờ lại đụng phải Sài Thanh nhân tuyển chưởng môn của Huyễn Hồn Môn a. Vận khí của hắn quả thực không tốt chút nào.
Vi Bang Ngạn của Quy Nguyên Môn nhíu mày nói với Vân Khiếu Thiên ở bên cạnh.
- Vũ Tướng tứ trọng, đệ tử trẻ tuổi của Huyễn Hồn Môn quả thực là bất phàm.
Vân Khiếu Thiên nhướng mày, đối phương là Vũ Tướng tứ trọng, Lục Lâm Thiên cho dù mạnh thế nào đi nữa cũng chỉ là Vũ Tướng nhất trọng mà thôi, tu vi chênh lệch quá lớn.
- Hắc hắc, Vân Tông chủ, Lục Lâm Thiên của các ngươi cũng coi như là rất mạnh rồi, vũ giả tam hệ nha, cho hắn thời gian phát triển tuyệt đối không phải là người bình thường.
Nhâm Trường Thanh, chưởng môn của Huyễn Hồn môn cười nói. Một đệ tử cực mạnh trong môn phái hắn đối phó với một Vũ Tướng nhất trọng, tuy rằng đó là vũ giả tam hệ, thế nhưng cũng không có khả năng chống lại Vũ Tướng tứ trọng.
- Lẽ nào Nhâm trưởng môn cho rằng đệ tử của ngươi đã nắm chắc chiến thắng?
Vân Khiếu Thiên nói, tuy rằng trong lòng hắn lo lắng, thế nhưng trên phương diện mặt mũi tuyệt đối không thể để thua thiệt được.
- Đúng vậy.
Nhâm Trường Thanh mỉm cười, ánh mắt không có chút ý tốt nào nói:
- Vân tông chủ đối với đệ tử của mình tự tin vậy tại sao chúng ta không đánh cược một ván. Nếu như Sài Thanh của chúng ta thua ta sẽ đưa cho Vân Tông chủ một bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai. Nếu như Lục Lâm Thiên của Vân Tông chủ thua vậy ngươi cũng mất một bộ vũ kỹ Huyền Cấp cao giai. Vân tông chủ, ngươi có dám không?
Ánh mắt Vân Khiếu Thiên lóe lên, không nghĩ tới bản thân lại bị Nhâm Trường Thanh này khiêu khích. Xem ra Nhâm Trường Thanh này đối với Sài Thanh có tự tin vô cùng lớn. Tuy rằng hắn ôm hy vọng vô cùng lớn với Lục Lâm Thiên, thế nhưng trước mặt một Vũ Tướng tứ trọng, nếu như Vũ Tướng nhất trọng muốn thắng lợi trừ khi phải thi triển một ít con bài chưa lật.
- Vân Tông chủ, ngươi thực sự không dám sao?
Nhìn thấy sắc mặt biến hóa của Vân Khiếu Thiên, Nhâm Trường Thanh lập tức cười nói.
- Chỉ là một bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai nho hỏ mà thôi, có gì không dám.
Vân Khiếu Thiên nói:
- Vân mỗ sẽ bồi tiếp Nhâm trưởng môn.
- Vân Tông chủ, Nhâm trưởng môn, các ngươi náo nhiệt như vậy không nên bỏ ta lại đằng sau chứ, ta cũng tới. Từ biểu hiện hiện tại dường như Sài Thanh có cơ hội lớn giành chiến thắng nha. Ta đặt cho Sài Thanh.
Duẫn Ngạc của Vạn Thú Tông lúc này nói.
- Ta cũng đặt một ván, trợ hứng cho mọi người, ta đặt Sài Thanh thắng.
- Không có lý nào bỏ ta lại phía sau nha, ta cũng đặt Sài Thanh thắng.
Trong nháy mắt, sáu sơn môn khác trong Tam tông Tứ môn gồm Cổ Kiếm Phong, Vi Bang Ngạn, Âu Dương Huyền Anh, Chu Hoành Xa đều yêu cầu tham dự, loại chuyện tình chiếm tiện nghi của kẻ khác thế này bọn họ sao có thể bỏ qua được cơ chứ.
- Cái này...
Vân Khiếu Thiên thầm mắng trong lòng không ngớt. Đám cáo già này đều là kẻ thành tinh, ở nơi nào có lợi sẽ lập tức bu tới. Tới mức độ này hắn lại không thể cự tuyệt, biết rõ không nắm chắc chiến thắng nhưng cũng chỉ có thể kiên trì mà thôi.
- Được, Vân mỗ bồi tiếp các vị lần này.
Vân Khiếu Thiên mỉm cười nói, ánh mắt lập tức chuyển về phía Lục Lâm Thiên và Sài Thanh. Trong lòng cũng chỉ có thầm cầu khẩn Lục Lâm Thiên không được thua Sài Thành, bằng không trong một lúc thua sáu bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai, đây tuyệt đối không phải là một con số nhỏ. Chảy máu rất lớn đó nha.
- Đồ đệ bảo bối, ngươi không được thua.
Vũ Ngọc Tiền nghe thấy Vân Khiếu Thiên và các sơn môn khác đặt cược, nhất thời lẩm bẩm nói.
Lúc này, bởi vì liên quan tới tiền đặt cược, hầu như các cường giả của các sơn môn tông phái khác đều nhìn về phía hai người Lục Lâm Thiên và Sài Thanh.
Phanh Phanh.
Lúc này trên Diễn võ trường đã có không ít người giao thủ với nhau, tiếng binh khí va chạm trong nháy mắt truyền tới.
- Vũ Tướng nhất trọng lại có thể tiến vào vòng ba, quả thực ngươi vô cùng may mắn.
Nhìn chăm chú vào Lục Lâm Thiên, thanh niên mặc áo bào màu xanh nói.
- Ngươi cũng như vậy.
Lục Lâm Thiên đáp, chân khí trong cơ thể vận chuyển, đối mặt với Vũ Tướng tứ trọng, Lục Lâm Thiên không dám có một chút sơ ý nào.
- Ngươi ra tay trước đi.
Thanh niên áo xanh nói xong, một cây trường côn màu đỏ lập tức xuất hiện, tay cánh tay hắn vung lên, trường côn rơi xuống mặt đất, một cỗ kình phong tỏa ra chung quanh khiến cho bụi bặm dưới mặt đất bị thổi bay, trên mặt đất có những khe nhỏ lan tràn.
Binh khí của thanh niên áo xanh kia xuất hiện, quanh thân hắn có một tầng quang tráo màu đỏ bao phủ chugn quanh, khiến cho không gian lắc lư gợn sóng, bộc phát ra khí thế hung hãn. Trong không gian lúc này có một cỗ khí thế áp bách tràn ra khiến cho vô hình trung Lục Lâm Thiên bị áp chết.
Cảm giác được cỗ khí thế này của Sài Thanh, Vân Khiếu Thiên không khỏi nhíu mày, trên Long bảng của Vân Dương Tông cũng không có ai có được khí thế như vậy.
Lục Lâm Thiên ngẩng đầu nhìn thanh niên áo xanh trước mặt này, một cỗ chân khí không ngừng vận chuyển trong kinh mạch, hắn nói:
- Vậy ta sẽ không khách khí nữa.
Lời còn chưa dứt, thân ảnh của Lục Lâm Thiên trong nháy mắt biến mất tại chỗ. Trong nháy mắt này thân thể bắn về phía trước giống như một mũi tên rời cung, tốc độ cực nhanh, khiến cho những người xem chỉ thấy một đạo tàn ảnh mà thôi.
- Thiên Thủ Liệt Cương Ấn.
Không có bất luận chiêu thức thăm dò nào, Lục Lâm Thiên trực tiếp thi triển vũ kỹ Hoàng cấp cao giai Thiên Thủ Liệt Cương Ấn, thực lực đối phương đã không cần thử nữa, tuyệt đối khiến cho hắn phải toàn lực ứng phó. Trên chưởng ấn lúc này có vô số năng lượng thổ hệ nhanh chóng hội tụ, chưởng ấn phóng lên cao, trong nháy mắt hóa thành mấy đạo chưởng ấn không rõ ràng, đem theo từng đạo tàn ảnh liên miên trong nháy mắt đánh về thanh niên mặc áo xanh kia.