Mục lục
Phượng Nghịch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vừa dứt lời, Mạnh Kỳ Thiên bên kia đã nhanh chóng cưỡi Độc Giác Thú bay tới, bàn tay vừa lật, một thanh trường thương trắng như tuyết lập tức xuất hiện trong tay hắn, tiên phát chế nhân, trường thương vũ động, Phong nguyên khí xung quanh cấp tốc ngưng tụ tạo thành một cái lốc xoáy càng ngày càng lớn.

Lốc xoáy lấy thế như mãnh hổ xuống núi điên cuồng lao về phía Chiến Dã.

Sắc mặt Chiến Dã lãnh khốc, điều khiển Tử Diễm Hỏa Kỳ Lân nhảy lên trên.

Tử Diễm Hỏa Kỳ Lân khinh thường cúi đầu nhìn hắn một cái, miệng há ra, ngọn lửa màu tím giống như vạn mã chạy chồm nhào về phía Mạnh Kỳ Thiên!

Trận chiến bên này vừa mới bắt đầu, Hồng Liên đã đi tới trước mặt Đông Lăng, hung hãn vung roi quấn lấy thân thể của Đông Lăng.

“Xú nha đầu, vừa rồi ngươi dám ám toán ta, bây giờ ta sẽ cho ngươi biết kết cục của việc chọc vào ta!”

Tiểu Hổ giận dữ gầm rống, hình thái lão hổ dần dần rút đi, trên người bắt đầu phát tán ra hào quang màu vàng nhạt, tuy vẫn là vóc dáng của ấu thú nhưng nó vẫn vô cùng hung mãnh thần thánh.

Hổ trảo khẽ huơ vào không khí, sợi roi của Hồng Liên đã lập tức đứt lìa!

Đông Lăng rơi xuống đất, Tiểu Hổ và Chi Chi thì bị văng ra rất xa.

Hồng Liên không kềm được cơn giận, nàng biết nếu không giết chết cô gái này, hai con Thần Thú kia chắc chắn sẽ không khuất phục nàng!

Nàng để cho Thôn Thiên Hồng Mãng dùng đuôi quấn lấy thân thể gầy yếu của Đông Lăng, sau đó đưa lên cao.

Cửu Đầu Điểu vẫn lượn lờ trên không trung, miệng liên tục phát ra tiếng kêu khiến da đầu người ta tê dại!

Hồng Liên âm lãnh cười nói: “Đói thế à, vậy ta sẽ để cho ngươi no bụng!”

Trong mắt Đông Lăng lóe lên vẻ sợ hãi, nàng thấp thoáng thấy được một bóng dáng quen thuộc đang ở trong rừng rậm đằng xa cấp tốc chạy về bên này.

“Xích Luyện, ném qua!”

Hồng Liên cười lạnh hạ lệnh, Thôn Thiên Hồng Mãng không chút do dự, lập tức ném thân thể của Đông Lăng về phía Cửu Đầu Điểu.

“Tiểu thư…!!!”

Đông Lăng thê thảm hét lên một tiếng, thân thể ở giữa không trung đã bị Cửu Đầu Điều quắp lấy.

Anh Dạ công chúa che miệng phát ra tiếng kêu thất thanh, bất chấp tất cả xông lên, nhưng nàng chỉ xông được một nửa thì đã nghe được một âm thanh khác.

“Đông Lăng!”

Trong rừng rậm đằng xa, Băng Loan màu trắng đột nhiên vỗ cánh bay ra, đôi cánh băng to lớn gần như muốn che lấp cả bầu trời.

Trên lưng Băng Loan, một thiếu nữ cầm Băng Vũ hung hăng vẫy động về phía Cửu Đầu Điểu.

Cửu Đầu Điểu vừa túm lấy Đông Lăng thì một con Linh thú cường đại hơn nó rất nhiều đột nhiên xuất hiện, nó không dám đối kháng, chỉ có thể túm lấy Đông Lăng hốt hoảng xoay người bỏ chạy!

Băng Vũ chém lên đầu nó, một cái đầu trong nháy mắt liền bị chặt mất!

Cửu Đầu Điểu đau đớn kêu thảm không thôi, càng không dám ham chiến, chỉ có thể bỏ chạy.

Mắt Hoàng Bắc Nguyệt đỏ ngầu, nhìn thấy Đông Lăng bị móng vuốt của Cửu Đầu Điều cào đến mức toàn thân đẫm máu, trong đầu nàng trống rỗng, nhanh chóng nắm lấy Vạn Thú Vô Cương.

Trong chớp mắt, giống như có ma pháp xuất hiện, mái tóc đen tung bay trong gió bỗng nhiên biến thành màu đỏ chói mắt.

“Muốn chết!”

Hắc khí tụ tập trong Băng Vũ, lần thứ hai đánh về phía Cửu Đầu Điểu!

Người phía dưới lập tức ngẩng đầu lên, nhìn thấy biến hóa đột nhiên xuất hiện này, ai nấy đều trở nên ngây ngẩn.

Ngay cả Chiến Dã và Mạnh Kỳ Thiên đang chiến đấu kịch liệt cũng đều dừng lại.

Nhìn thấy đầu Băng Linh Huyễn Điểu quen thuộc kia, Chiến Dã hơi ngẩn ra, đến khi nhìn thấy thiếu nữ trên lưng Băng Linh Huyễn Điểu, con ngươi của hắn trong nháy mắt mở to, tim đập mạnh một cái, đau đớn từ ngực bắt đầu lan tràn.

Không có sự che chắn của áo choàng, khuôn mặt dưới mái tóc màu đỏ lửa kia cũng hoàn toàn bại lộ!

Anh Dạ công chúa kinh hô: “Bắc…Bắc Nguyệt!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK