Edit: Thiên Ân
Beta: Hạ Liên Tuyết Vũ
Nhưng hiện tại thứ nàng có nhiều nhất chính là tiền.
Từ khi loại bỏ được Tuyết di nương, Cầm di nương và Tiêu Viễn Trình, việc thu chi của phủ trưởng công chúa đều nằm trong tay nàng, nhiều năm như vậy nàng không có mặt trong phủ, đều là do Phương di nương thay nàng quản lý sổ sách.
Phương di nương là người thông minh, biết nàng không giống người bình thường, nên không dám giở trò, do đó tiền thuế hàng năm và sổ sách đều gửi tại gia tộc Cát Bố Nhĩ trên khắp đại lục, nàng đi đến đâu cũng có thể tuỳ ý lấy.
Cát Khắc là người chính trực ngay thẳng, liền khinh thường nói: “Thứ tốt chúng ta cũng có, khi còn ở trong rừng không phải đã thấy rất nhiều sao!”
“Nếu đã không thích, Cát Khắc đại ca còn mang vào làm cái gì?” A Tát Lôi cười hỏi.
“Hừ!” mặt Cát Khắc hơi đỏ lên, hừ lạnh một tiếng, nói: “Người tới đưa đồ này là một tiểu cô nương, nếu ta không nhận nàng liền bám dính ta không tha!”
“Hahahaha ” A Tát Lôi vừa nghe liền cười ha hả, đến cả Hoàng Bắc Nguyệt cũng không nhịn được mà cười, Quyền vương đúng là cáo già, lại có thể để một nữ nhân tới chuyển giao đồ, chẳng trách Cát Khắc từ bên ngoài vào mặt liền sa sầm lại.
“Tiểu cô nương kia ngoại trừ tặng đồ, còn nói gì nữa không?” Hoàng Bắc Nguyệt che môi nhịn cười hỏi.
Cát Khắc thấy ngay cả nàng cũng cười, lại càng thêm xấu hổ, đỏ mặt nói:” Quyền vương còn mời người đến vương phủ làm khách!”
“Ài!Quyền vương là muốn mượn sức của chúng ta sao?” A Tát Lôi cười nói.
” Một vị luyện dược sư ai mà không nghĩ đến chuyện muốn mượn sức? Với lại Vương của chúng ta không chỉ là luyện dược sư mà còn là một triệu hoán sư nữa!.”Hoàng Bắc Nguyệt vung tay nói: “Ngày đó những lính đánh thuê nhìn thấy dung mạo của ta, đều bị Chỉ Chỉ tạo ra ảo cảnh làm cho bọn họ quên hết rồi, về sau đừng nên nhắc lại nữa.”
Cát Khắc và A Tát Lôi cùng nhau kinh ngạc hỏi: “Vật nhỏ kia còn có tác dụng này?”
Bọn họ đều đã nhìn thấy Chi Chi, mặc dù bọn họ không thể giao tiếp với tiểu viên cầu màu trắng kia, nhưng cảm thấy nó vô cùng đáng yêu.
“Ta cũng vừa mới biết, ảo cảnh này đối với một số cao thủ không có tác dụng, ví dụ như Mặc Liên có thần thú bảo hộ.”
“Mặc Liên trầm mặc ít nói, hẳn là sẽ không đem chuyện của Vương đi nói lung tung.” A Tát Lôi nói.
Hoàng Bắc Nguyệt cũng rất yên tâm về chuyện này.Cát Khắc đột nhiên nghĩ tới cái gì, liền nói: “Lúc ta trở về có nhìn thấy Mặc Liên, hắn không đi cùng đám người Hồng Liên, ta thấy hắn đói bụng rất đáng thương, liền mua cái bánh nướng cho hắn, vậy mà hắn còn không chịu lấy.”
Cát Khắc tự mình nói, rồi lại tự mình cười rộ lên.
“Người ta là Mặc Liên tôn thượng của Quang Diệu điện, sao lại ăn bánh nướng được!” A Tát Lôi cười cười nói. ” Nhưng mà tên kia có vẻ rất nghe lời Vương của chúng ta, lần sau thấy hắn, ta nhất định sẽ mời hắn uống rượu.”
“Nhưng mà….” Cát Khắc nhíu mày nói: “Ta thấy người của Quyền vương phủ cũng đang tìm hắn, có lẽ cũng muốn mời hắn đến vương phủ làm khách.”
“Mặc Liên sẽ không đi.” Hoàng Bắc Nguyệt thản nhiên nói, nàng tương đối hiểu rõ tính cách của Mặc Liên, sẽ không dễ dàng để người của Quyền vương phủ mua chuộc.
Cát Khắc gật gật đầu, nói: “Mặc Liên quả thật không đáp lại liền đi mất, Vương, ta cũng ra ngoài bảo bọn họ trở về đi.”
Hoàng Bắc Nguyệt suy nghĩ một lúc, mở miệng hỏi: “Cát Khắc, Quyền vương mời khách thế nào?”
“Nói là trong vương phủ có một vị vũ nữ khuynh quốc khuynh thành, ba ngày sau sẽ biểu diễn, mời anh hùng khắp nơi cùng nhau xem, ngay cả Tề vương cũng sẽ đi, phần lớn lính đánh thuê là vì muốn xem mặt của Tề vương nên mới đồng ý tham dự.”
Tề vương cũng đi?!
Nói như vậy lần này trên danh nghĩa là xem người đẹp biểu diễn, Quyền vương vừa muốn mượn sức của những cao thủ lính đánh thuê này, vừa nhân cơ hội này để chèn ép thế lực của Tề vương đi xuống.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK