Tạ Yến Lễ hít sâu, ánh mắt anh trở nên tối tăm hơn, giọng nói cực kỳ âm trầm: “Vợ à, tay nghề của em quả thật rất tuyệt.”
Mỗi một từ đều là chậm rãi từ miệng anh bật ra, giống như gằn từng chữ, như thể anh muốn ăn tươi nuốt sống cô vậy.
Nhìn thấy tai Tạ Yến Lễ vẫn còn đỏ bừng, Thời An nhịn không được mà bật cười.
【Hóa ra ông chồng của mình cũng có điểm nhạy cảm, còn ẩn nấp ở eo nữa, lại dễ bị kích thích đến vậy.】
【Lần này tôi đã nắm được điểm yếu của anh rồi (cười ác ý như bà chúa tuyết) (ánh mắt trêu đùa)】
Tạ Yến Lễ nhíu mày thành hình chữ "Xuyên" (川): “Vậy tôi phải cảm ơn em yêu đã chăm sóc tận tình rồi.”
Đến bữa tối, mọi người trong gia đình đã ngồi vào bàn, Tạ Yến Lễ không tiện ra ngoài nên Bạch Tĩnh đã mang thức ăn đến cho anh.
Thời An ngồi cạnh Thời Mặc, hai người anh của cô thì ngồi phía đối diện.
Thời Phong nhìn mọi người đã có mặt, quay sang nhìn vợ mình, Thẩm Ngọc Uyển.
Nhận được ánh mắt ra hiệu, Thẩm Ngọc Uyển mỉm cười, công bố mục đích thực sự của buổi tối hôm nay: “Cha mẹ dự định tổ chức một buổi tiệc nhận thân cho Tiểu Mặc.”
Câu nói này khiến cả bàn ăn xôn xao.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương
Thời Diễm là người đầu tiên phản đối, anh lập tức đặt đũa xuống, đứng dậy hét lên: “Con không đồng ý!”
Giọng anh lớn đến mức khiến cả người làm trong bếp bị dọa cho giật mình, khăn lau rơi xuống đất.
Thời Phong quay ánh mắt, nghiêm khắc nhìn Thời Diễm: “Cha vẫn chưa chết, quyết định của cha mẹ không cần sự đồng ý của con.”
Ông không hài lòng với việc con trai út liên tục phản đối. Trong nhà này chưa đến lượt đứa con này làm chủ!
Thời Mặc - nhân vật chính tối nay, cũng rất bất ngờ.
Cô - người thường không gây sự chú ý, giờ lại trở thành tâm điểm của bữa ăn. Cô nâng mắt nhìn quanh, ánh mắt thường không có cảm xúc giờ đầy vẻ ngạc nhiên.
Nhưng ngay sau đó, cô nhíu mày, gương mặt đầy sự nghi vấn.
Tại sao đột nhiên lại có quyết định này? Có phải vì những ngày gần đây cô trở về sống cùng gia đình không? Hay là do cô đã làm theo các yêu cầu của Thẩm Ngọc Uyển?
Ngoài lý do này, Thời Mặc không thể nghĩ ra nguyên nhân nào khác. Có lẽ chính việc cô chấp nhận trở về và làm theo những gì Thẩm Ngọc Uyển yêu cầu đã khiến bà hiểu nhầm rằng, cô đã trở thành một cô tiểu thư quý phái.
Thời Mặc khẽ cười châm biếm. Tuy nhiên, lý do cô quay về nhà là vì Thời An. Nếu không phải vì sự tốt bụng của Thời An khiến cô muốn gần gũi hơn, cô chắc chắn đã không quay trở lại.
Giờ thì hay rồi, cô đã làm theo yêu cầu của Thẩm Ngọc Uyển, bây giờ lại khiến bà hiểu lầm rằng cô đã thật sự trở thành người như bà mong đợi.
Thời An mở to mắt, nhìn về phía Thời Mặc và Thẩm Ngọc Uyển, cảm thấy không thể tiêu hóa hết thông tin này.
Cô thực sự đã no rồi.
Cô không ngạc nhiên về việc gia đình tổ chức tiệc nhận thân, mà ngạc nhiên vì thời gian tổ chức đã được đẩy lên sớm hơn ba tháng.
“Chuyện gì xảy ra thế này? Sao kịch tình diễn ra nhanh quá vậy?”
【(Phát ra tiếng nổ chói tai) Tại sao lại nhận thân ngay bây giờ?】
Thời Mặc nhíu mày khi nghe câu nói này. Mặc dù cô không muốn tham gia vào buổi tiệc nhận thân, nhưng khi Thời An bày tỏ sự nghi ngờ, cô lập tức tỉnh ra.
Đúng vậy, giờ đây trong giới thượng lưu đều nghĩ Thời An mới là tiểu thư chính thức của gia đình họ Thời. Một khi danh tính của cô bị lộ ra, Thời An sẽ được gọi là gì nhỉ?
Thời An không muốn tổ chức buổi tiệc nhận thân cũng là có lý do của nó cả.
Thời Mặc nghĩ sâu hơn, có phải trước đây Thời An đối xử tốt với cô chỉ để giữ lại danh phận tiểu thư của mình, giữ cho Thời An làm tiểu thư của gia đình họ Thời không?
【Buổi tiệc nhận thân lẽ ra phải được tổ chức sau ba tháng nữa mà. Mình đã chuẩn bị sẵn một màn pháo hoa lớn để chúc mừng chị ấy rồi.】
Thời Mạc thở dài, hóa ra Thời An đã chuẩn bị để chúc mừng cho chính mình. Thời An thật đúng là một người rất kỳ lạ.
Người bình thường gặp phải tình huống như thế này, không phải nên đuổi cổ cô ra khỏi gia đình sao? Tại sao Thời An lại tìm cách đối xử tốt với cô như vậy?
Sau khi Thời Phong nói xong, không ai trong phòng lên tiếng. Ông quay sang nhìn Thời An, vẻ mặt nhẹ nhàng, hỏi:
“An An, con có ý kiến gì không?”
Thời An ngoan ngoãn lắc đầu: “Không ạ, chị trở về con vui còn không kịp nữa là. Từ giờ con sẽ có một người bạn rồi!”
Thời Phong gật đầu hài lòng. Quả đúng là con gái ông, hiểu chuyện và biết lắng nghe. Tuy vậy ông vẫn cảm thấy một chút áy náy trong lòng, ông nhìn Thời An nói:
“Con yên tâm, An An, con và Mặc Mặc đều là con gái của cha!”
Những lời này nặng như nghìn cân.
Thời An biết rằng mẹ cô ở quê đã mất, cha ruột của cô cũng đã bỏ đi. Dự định của cô là khi Thời Mặc được công nhận là cô và Tạ Yến Lễ sẽ chuyển ra ngoài sống.
Không ngờ Thời Phong lại nói câu này.
Cô quay sang mỉm cười nhìn Thời Mặc:
【Tốt quá, chị đẹp ơi, từ giờ chúng ta có thể cùng nhau đi kiếm người mẫu nam rồi.】
Thời Mặc: “???”
Em gái của cô có vẻ hơi phóng khoáng quá nhỉ.
Thời Dung Cảnh từ đầu đến cuối không nói một lời. Thời Diễm ra hiệu đá vào chân anh mấy lần dưới bàn nhưng anh vẫn im lặng.
Giờ đây, Thời An và cha mẹ đều muốn công nhận thân phận của Thời Mặc, anh muốn ngăn cũng không thể cản được. Vậy thì cần gì phải tổn công ngăn cản chứ!
Thời Dung Cảnh không động đậy. Thời An và Thời Diễm đã đứng về phía đối lập.
Thời Diễm cười lạnh, hóa ra bây giờ toàn gia đình chỉ có mình anh phản đối việc Thời Mặc trở về nhà thôi.
Anh hừ lạnh một tiếng, đứng dậy rời đi.
Thời An cười dịu dàng, yếu ớt nói: "Anh Ba còn nhỏ, chưa hiểu chuyện, đợi lớn thêm chút nữa sẽ hiểu thôi."
Nhưng trong lòng lại nghĩ: 【Không được, ba cân trà hoa cúc là không đủ, phải thêm ba cân nữa!!!】
Thời Diễm đang bước đi, nghe câu này thì lảo đảo suýt ngã.
Thời Diễm rời bàn cũng không thay đổi được quyết định của gia chủ Thời Phong. Ánh mắt Thời Phong thoáng lạnh, ông bị cậu con trai nhỏ làm mất mặt, bộ dáng hiện rõ sự tức giận.
Ông lạnh lùng nói: "Thứ bảy tuần này."
Rồi quay sang nhìn Thời Mặc: "Mặc Mặc, con chuẩn bị đi."
Thời Mặc gật đầu, không phản đối.
Thời Phong nhớ lại vẻ chán ghét của cậu con út, cùng sự phản đối dữ dội của các anh trai trước khi đón Thời Mặc về nhà.
Ông nhìn lướt qua Thời Dung Cảnh, nghiêm nghị nói: "Cha không muốn có bất kỳ tin xấu nào trước khi bữa tiệc diễn ra."
Mọi người đều im lặng cúi đầu.
Thời An nhìn Thời Mặc. Đến khi Thời Mặc nghi ngờ nhìn lại, nhưng vẫn đáp lại Thời An bằng một nụ cười dịu dàng.
Thứ bảy sao? Nghĩa là còn năm ngày nữa, hôm nay là thứ hai rồi.
Trong cốt truyện gốc, buổi tiệc nhận thân là một điểm nhấn quan trọng. Trước thời điểm này, những việc Thời An làm để hãm hại Thời Mặc chỉ là chuyện nhỏ. Buổi tiệc này mới thực sự là cao trào.
Vì ghen tị, Thời An đã làm vài chuyện rất xấu xa. Điều này khiến Thời Mặc ghét cô đến tột cùng.