Quách Minh còn tiết lộ rằng cô bị hãm hại bởi chính đồng đội trong câu lạc bộ, dẫn đến việc phải rời bỏ sự nghiệp. Nhưng hiện tại, vết thương của cô đã hồi phục hoàn toàn.
Điều này làm cư dân mạng phẫn nộ vô cùng. Áp lực dư luận quá lớn, chính quyền vào cuộc điều tra sự việc năm đó và đưa ra lời giải thích cho Thời Mặc, đồng thời đóng cửa câu lạc bộ đã hại cô.
Ngay sau đó, cộng đồng mạng kêu gọi Thời Mặc trở lại để khôi phục vinh quang cho nền thể thao điện tử đang trì trệ.
Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, nữ chính quyết định quay lại với tư cách là tuyển thủ, bắt đầu con đường lội ngược dòng mới của mình.
Thời An chợt nhớ lại toàn bộ cốt truyện. Có thể nói nhờ bộ phim này mà Thời Mặc không còn sống ẩn dật, cô bắt đầu hành trình tỏa sáng thực sự với vai trò nữ chính.
Nhưng bây giờ Thời An chỉ muốn khóc, cô đang lưỡng lự ở cửa, không biết có nên bước vào hay không. Tại sao ư?
Vì trong nguyên tác, Quách Minh không tìm được nữ diễn viên phù hợp, cuối cùng phải cầu xin Thời Mặc vào vai chính.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương
Có thể nói chính Thời Mặc mới là nữ chính của bộ phim này.
Giờ thì sao? Thời An đứng gãi đầu đầy bối rối, cô lại đi thử vai ngay trước mặt chính chủ rồi.
Không được, cô không thể nhận vai này. Nếu nhận, làm sao Thời Mặc có thể thực hiện được con đường lội ngược dòng của mình?
Quan hệ giữa cô và Thời Mặc đang dần tốt lên, cô không thể phá hỏng như vậy được.
Đợi Thời Mặc trở thành người đứng đầu, cô sẽ có chỗ dựa. Đến lúc đó, chẳng phải cô có thể ngang nhiên mà đi lại sao?
Thời An nghĩ vậy và đã quyết định quay đầu bỏ đi.
Nhưng đúng lúc đó, một giọng nói lạnh lùng vang lên: "Thời An, sao không vào?"
Thời An cảm thấy như bị bắt quả tang làm điều xấu, cô chột dạ chậm rãi quay người, nhìn vào bên trong phòng họp nơi Thời Mặc đang đứng, mỉm cười vẫy tay chào nữ chính.
【 Ai hiểu được chứ, mọi người ơi, tôi đang thử vai ngay trước mặt chính chủ đây này!】
Ánh mắt Thời Mặc khẽ d.a.o động, những ngón tay trắng mịn nhẹ nhàng lướt qua chuỗi tràng hạt trên cổ tay. Trên khuôn mặt lạnh lùng hiện lên chút bất ngờ.
Chỉ có điều vành mũ lưỡi trai của cô kéo thấp xuống, không ai có thể thấy rõ suy nghĩ của cô.
Câu nói của Thời An có phải đang ám chỉ rằng vai diễn này được xây dựng dựa trên cô không?
Đôi tay Thời Mặc khựng lại. Liệu Thời An đã biết đến danh tính trong giới thể thao điện tử của cô?
Hay... câu nói đó có ý gì khác?
Khi Quách Minh nghe thấy nữ thần Muse của mình quen biết Thời An, anh há hốc miệng, sau đó ngay lập tức vòng qua bàn để đến bên cạnh Thời An.
Ánh mắt anh rơi lên gương mặt cô.
Quách Minh nhìn cô chằm chằm, ngây ngẩn. Thật sự quá giống. Ngay khi nhìn vào hồ sơ của Thời An, anh đã nghĩ rằng cô có nét rất giống với nữ thần Muse của mình.
Không ngờ, cảm giác khi gặp người thật còn mạnh mẽ hơn nhiều.
"Chính là cô ấy, chính là cô ấy!" Anh hứng khởi giới thiệu với Thời Mặc: "Lúc tôi nhìn thấy ảnh cô ấy, tôi đã cảm thấy cô ấy rất giống với cậu."
Quách Minh không thể kiềm chế được sự phấn khích. Một lát sau, anh cố gắng kiềm chế cảm xúc và quay lại chỗ ngồi.
Thời An đứng trước mặt hai người, chỉ muốn khóc. Cô hối hận vô cùng, sao bản thân lại không nhận ra phần cốt truyện này sớm hơn một chút chứ.
Nếu biết trước cô đã không đến đây rồi!
【Bây giờ em chỉ muốn quay người và bỏ đi ngay lập tức. Vai nữ chính của bộ phim này vốn thuộc về chị đẹp, em chỉ là người lạc đi nhầm chỗ thôi. Tội lỗi, tội lỗi...】
Thời An không muốn làm ảnh hưởng đến con đường thăng tiến của Thời Mặc. Ngược lại, cô còn phải chờ Thời Mặc trở thành chỗ dựa vững chắc để sau này cô có thể thoải mái ôm đùi, dựa lưng mà hưởng thụ.
Nghe thấy lời này, ánh mắt Thời Mặc trầm xuống. Hồi Quách Minh đến tìm cô để quay bộ phim này, cô ngàn lần không đồng ý. Nhưng vì anh ta kiên trì đeo bám quá, cuối cùng cô cũng đành phải chấp nhận.
Nếu không phải vậy, cô đã chẳng bao giờ phí thời gian vào chuyện vô bổ này.
Nhưng Thời An lại nói...
Vai chính của bộ phim này vốn là của... cô?!
Thời Mặc nhướng mày, hơi bất ngờ. Với tính cách của cô, việc trở thành diễn viên là điều không bao giờ xảy ra.
Cô ghét cảm giác bị phơi bày trước ống kính.
Nghĩ về số phận ban đầu của mình, Thời Mặc cau mày. Bên cạnh, giọng của Quách Minh vang lên: "Được rồi, trước mặt em là một đoạn kịch bản. Xem xong thì diễn thử nhé."
Ánh mắt Thời Mặc dừng lại trên người Thời An, lúc này cô ấy đang cúi đầu đọc kịch bản.
Cô nghĩ: "Em gái này đến thử vai, chắc hẳn là rất thích bộ phim này."
Nhưng Thời An lại lo lắng vì biết rằng vai nữ chính của bộ phim vốn dĩ là của cô, nên mới có ý định rút lui không diễn nữa.
Ánh mắt của Thời Mặc thoáng lên một cảm xúc khó tả.
Chẳng mấy chốc, Thời An đã đọc xong kịch bản và diễn xong đoạn thử vai theo cách hiểu của mình.
Sau khi diễn xong, Thời An ngồi xuống chiếc ghế trước mặt họ, trong lòng thầm nghĩ:
【 Vậy là xong rồi!】
【 Không đời nào họ chọn mình.】
【 Giờ mình có thể nhường vai rồi. Ôi vui quá, về nhà ngủ một giấc thôi!】
Màn biểu diễn vừa rồi chỉ thể hiện ở mức trung bình, không có gì nổi bật, nhưng cũng không có điểm nào có thể chê được.
Thời An cố ý không thể hiện quá tốt để tránh bị chọn.
Đối với một đạo diễn danh tiếng như Quách Minh, người luôn yêu cầu từng chi tiết phải đạt đến mức hoàn hảo, chắc chắn sẽ không chọn cô.
Điều này khiến Thời An cảm thấy yên tâm hơn rất nhiều.
Ánh mắt Thời An tràn đầy niềm vui, nhìn Thời Mặc với nụ cười như một người dì đầy yêu thương, âm thầm cổ vũ cho cô ấy.
【Ôi chị đẹp của lòng em, cứ mạnh mẽ tiến về phía trước đi nhé! Tương lai của chị sẽ rực rỡ lắm, và em sẽ luôn đứng sau lưng chị, luôn cổ vũ và làm chỗ dựa vững chắc nhất của chị!】
Trong lòng Thời An cười khúc khích, nghĩ về tương lai khi Thời Mặc thành công, cô sẽ có cơ hội sống sung sướng, ăn ngon mặc đẹp cùng Thời Mặc!
Quách Minh cúi đầu, lật đi lật lại hồ sơ của Thời An. Khuôn mặt anh nhăn lại, lông mày không hề giãn ra, anh cẩn thận xem lại hồ sơ một lần nữa.
Anh mím môi. Tại sao phần trình diễn vừa rồi của Thời An không hề khớp với những gì được ghi trong hồ sơ vậy?
Khuôn mặt Quách Minh lộ rõ sự không hài lòng.
Dù rằng màn diễn của Thời An không thể nói là xuất sắc, nhưng so với mấy diễn viên trước đó thì tốt hơn rất nhiều.
Nhân vật chính của bộ phim này là một người trẻ, vì vậy, không thể chọn những diễn viên già dặn với kỹ năng diễn xuất thành thục được.
Nhưng để tìm được một diễn viên trẻ có tài cũng phải phải dễ dàng. Khó khăn lắm anh mới tìm được một người phù hợp, cứ ngỡ có thể chốt vai luôn.
Nhưng sau khi thử vai...
Quách Minh thở dài, dựa vào ghế, ánh mắt lướt qua Thời An.
Thời An có linh cảm rằng mình sắp bị loại.
Trong lòng cô đã bắt đầu nghĩ xem lát nữa sẽ đi ăn món gì ngon rồi.