• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

May thay Tiêu Lâm đã thành công đáp được xuống mặt đất an toàn.


Nàng quan sát xung quanh, đồng dạng bắt gặp ánh mắt tò mò của Phượng Liên.


Cô bé bị trật chân, không thể di chuyển được.


"Muội không sao chứ?"


Phượng Liên chỉ kịp nhìn thấy một nữ nhân vô cùng xinh đẹp đang hỏi mình. Giọng nói mang thêm vài phần phong tình. Từ khi sinh ra đến giờ nàng chưa thấy thấy ai xuất sắc như nàng, bao gồm cả Mạc Ly.


"Tỷ tỷ, ngươi đẹp quá!"


"A, cảm ơn lời khen của muội. Chân muội bị thương hả?"


"Ừm, ta bị ngã khi mất dấu Long Thất, không biết giờ này hắn đang ở đâu."


Tiểu muội muội đôi mắt mọng nước, giọng nói mang thêm ủy khuất trông rất tội nghiệp.


"Được rồi, để ta coi thử."


Nàng cởi đôi hài nhỏ ra, phần cổ chân của Phượng Liên đã tím bầm, sưng lên thành một cục to tướng.


"Muội nuốt thứ này vào đi." Tiêu Lâm đưa cho nàng viên tiên dược 500 điểm cho Phượng Liên, thứ này sẽ khiến nàng phục hồi nhanh hơn.


Quả nhiên vừa uống xong, vết bầm trên cổ chân cũng tan hết.


"Tỷ tỷ, đây là loại thuốc gì vậy? Thần dược sao?"


"Đại loại vậy."


Hai nữ nhân tiếp tục lên đường, nàng thì đi tìm thỏ, Phượng Liên thì tìm Long Thất.


Trên đường đã có thêm đồng đội là Phượng Liên nên không khí mới náo nhiệt hơn chút.


Sớm chốc hai người tìm thấy một lối rẽ khá lớn, cách trang trí cũng khác với hành lang lần trước. Cùng với đó là tiếng chém giết rất hỗn loạn, chuyện này có lẽ là xuất phát từ những kẻ ngoại đạo, còn đệ tử tông môn sẽ không bao giờ gây hấn với người khác.


Không ngờ Long Thất và một số đệ tử Huyền Vũ tông lại lọt vào vòng vây, mà người tấn công là một nhóm sát thủ áo đen kì dị, nàng chưa thấy họ bao giờ.


Dưới chân bọn họ là thân thể của nhiều người khác. Xem ra là kiểu giết cùng diệt tận đây mà, đám người này chắc hẳn là muốn một mình chiếm giữ kho báu ở đây.


"Tỷ tỷ, là Long Thất kìa." Ừ Hắn là của ngươi mà chứ có phải của tỷ đâu mà thông báo. Phải biết là hắn rất ghét ta đó.


"Muội mau trốn đi, đám người này rất nguy hiểm."


"Nhưng Long Thất của ta."


Ôi của ta luôn, xác nhận tình cảm rồi nhé.


"Muội yên tâm, ta sẽ cứu hắn."
...


Ở phía bên kia.


"Các ngươi là ai? Sao lại tấn công Huyền Vũ tông chúng ta."


"Hừm, sắp chết rồi còn lắm lời. Mấy đứa nhóc như ngươi có thể làm gì chứ."


Hắc y nhân cười lạnh, ánh mắt hắn quét qua từng đệ tử trong vòng vây. Lũ trẻ này rất có triển vọng, tuy nhiên hôm nay sẽ là ngày dỗ của chúng.


Đám hắc y nhân nghe lệnh rút kiếm tấn công. Phía các đệ tử cũng không phải dạng yếu, bọn họ đều đồng loạt xông lên chiến đấu.


Đám hắc y nhân đều thuộc hàng cao thủ, sự khác biệt về thực lực đã dần lộ rõ.


Long Thất hét lớn, hắn cầm kiếm lao vào, muốn giết tên thủ lĩnh, nhưng hắc y nhân đã sớm nhìn thấu, hắn đồng dạng cầm ám khí, chỉ trực chờ cho Long Thất lao đến.


Phi châm bắn ra, thì lại bị chệch hướng bởi một mũi tên đầy linh lực.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK