• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Vương tử của Viêm Hỏa quốc đến."


Nam nhân có mái tóc đỏ rực bước đến, thân hình thon dài cao ngất, y phục đỏ rực như máu. Vẻ đẹp lai của hắn đã khiến hàng chục nữ tử ở đây phải hét lên đồng loạt, vô cùng mất hình tượng.


Đôi mắt xanh dương nhạt quét qua, dường như đang tìm kiếm thứ gì đó tạo cho hắn hứng thú.


"Bật chế độ ẩn náu đẳng cấp."


"Hệ thống, tên đầu đỏ này đang dò xét tu vi sao?"


"Phải."


Cổ Phong Thần nhìn đông nhìn tây, chỉ có thể bĩu môi, người có thực lực ở đây rất ít, mạnh nhất cũng chỉ là Nam Cung Hiệu với đẳng cấp cao Đỉnh giai nhị đẳng, không đáng để hắn đánh một chiêu, nhưng đối với một vị vua chỉ chăm chăm vào việc triều chính như hắn thì tu vi này cũng không đến nỗi tệ.


Hắn cao ngạo bước vào điện, hành lễ sơ bộ rồi đem quà tặng của mình cho hoàng đế. Là một hộp hồng ngọc chỉ có ở Viêm Hỏa quốc, giá trị vô cùng lớn.


Cổ Phong Thần nhếch đôi mắt sâu thẳm như biển xanh, hắn phát hiện ra một nữ tử rất thú vị, nàng đang nhíu mày thăm dò hắn. Nữ nhân này sinh ra rất tốt, vẻ đẹp khá giống với người trong tộc hắn.


Tiêu Lâm ngó ngó nghiêng nghiêng, tập trung thế nào cũng bị nốt ruồi đỏ son gần đuôi mắt trái của hắn gây xao nhãng, quả thật người này rất thu hút.


Tuy nhiên thì, ta không quan tâm!


Nàng tiếp tục ngẩn người, ánh mắt chuyển dời từ gương mặt hắn sang bộ ngực bò sữa của Lạc quý phi, quả thật trông chúng rất ngon mắt. Lúc nãy nàng đã có dịp sờ thử, cảm giác rất tốt, rất mềm mại.


" Quốc vương của Hồng Hoang quốc tới."


Nhân vật nam chính 1 đến rồi và còn... dắt theo cả nữ chính nữa.


Lăng Ngạo Quân khí thế cao quý bước đến, nhiệt độ trong bữa tiệc liền hạ xuống âm độ, tuy đẹp trai nhưng quá lãnh khóc, đám nữ tử im thin thít nhìn hắn, có người còn cố tình tránh mặt.


Ai ngờ bên cạnh nam nhân ấy là là đại tiểu thư của Nhan gia Mạc Ly. Nàng hôm nay cũng rất xinh đẹp động lòng người, đứng cạnh Lăng Ngạo Quân lại tạo thành một hình ảnh hài hòa.


Hoàng đế cũng rất bất ngờ về việc này, nhìn hành động thân thiết của hai người, lẽ nào là tình nhân?


Lăng Ngạo Quân siết chặt vòng eo nàng, làm Mạc Ly thật đỏ mặt vẫn không ngừng lại.


"Hệ thống, Mạc Ly giỏi vậy sao không khảng kháng?"


Team hỏi ngu được thành lập ngay từ lúc này.


"Là kiểu đã nghiện mà còn ngại đó."


Không ngờ hệ thống rất có hiểu biết, chỉ cần nhìn thôi cũng đoán ra được tâm lí của nữ chính, bái phục! Bái phục!


Còn Cổ Phong Thần thì cười lên một cách thích thú, hắn nhìn ra đẳng cấp của nam nhân vừa tới, là hoàng giai nhất đẳng, cũng rất đáng để so tài đây.


Mạc Ly định bước tới Nhan gia, nhưng lại bị Lăng Ngạo Quân kéo lại, bắt nàng phải ngồi cùng hắn.


Gian tình của hai người bắt ra tứ phía, làm chói lòa con dân F.A.


"Thái tử điện hạ đến." Đột ngột công công lại cất lời.


Thái tử của Thủ Hộ quốc Nam Cung Triệt, sau khi tham gia trận chiến giành ngũ sắc quả, người này đã xin ra ngoài lịch luyện trong 2 năm, nay lại đột ngột trở về làm mọi người rất ngạc nhiên.


Có vẻ như người này rất vội, quần áo vẫn chưa chuẩn bị kĩ càng, hơi lộn xộn một chút. Nhưng vẻ đẹp trai ngời ngời như mặt trời đều làm trái tim thiếu nữ rộn ràng.


"Tham kiến phụ hoàng."


"Triệt nhi, sao lại về rồi?"


"Ta đường đường là thái tử của một nước, không thể không có mặt tại những sự kiện quan trọng này."


"Tốt lắm, rất có chí khí, ban tọa."


Vừa ổn định tại chỗ ngồi, Nam Cung Triệt đã quan sát ngay người con gái mà hắn mong nhớ, nàng vẫn xinh đẹp như vậy, vẫn lạnh lùng khó gần như lúc ban đầu. Hắn gấp gáp về đây, là do nghe tin nàng sẽ tham dự yến tiệc.


Nhưng vừa ngắm nàng được mấy giây, thì hắn đã bị Lăng Ngạo Quân trừng lại không thương tiếc. Hai người đấu mắt vô cùng ác liệt, nhưng Nam Cung Triệt biết mình không phải là đối thủ của hắn.


"Đã đến đông đủ rồi, khai tiệc thôi."


Những sơn hào hải vị lần lượt được bưng ra, mỹ vị quả nhiên là tinh túy của đất trời, mọi người vừa dùng bữa, vừa ngắm vũ cơ uyển chuyển múa, cảnh đẹp ý vui, mọi chuyện diễn ra rất suôn sẻ.


Hoàng Hậu ngồi cạnh Nam Cung Hiệu xoay xoay li rượu, tự mỉm cười với bản thân, kịch hay đến rồi.


Tiếp theo lên sàn là một đoàn vũ nữ y phục đỏ rực, đi ở giữa nổi bật nhất là nữ nhân với mái tóc buông dài, vòng eo mê người được lộ ra vô cùng quyến rũ, nàng đeo khăn che mặt, lập tức thu hút sự tò mò với mọi người.


Vừa nhìn thấy đôi mắt e lẹ quen thuộc, Nam Cung Hiệu nhận ngay ra đó là Hoa chiêu nghi, một trong những phi tần của hắn, đã lâu rồi hắn không ân sủng nàng.


Hoa chiêu phi bắt đầu múa, thân hình nàng dẻo dai thực hiện từng động tác khó khăn mà không thất bại.


Xung quanh Hoa mận trắng theo gió tung bay, kết hợp với mỹ nữ như mộng, ai cũng phải chìm trong từng động tác của nàng.


Tiếc vỗ tay vang lên không dứt, yến tiệc trở nên thú vị hơn khi có sự xuất hiện của nàng.


Nam Cung Hiệu sớm đã mê say, nhưng lại bị Lạc Ngọc Nhi bên cạnh làm cho tỉnh lại, hắn thay đổi ánh mắt, chỉ nhìn nữ nhân mà hắn yêu thương nhất.


Hoa chiêu nghi đáy mắt ảm đạm, trong mơ hồ, có những giọt nước mắt theo gió bay đi.


Cùng với đó là một lưỡi dao sắc hén hướng tới trái tim của Lạc Quý Phi, không chệch một li nào.


Vì động tác đâm của nàng vốn là kết hợp với múa, nên không có ai nhìn ra được, còn những người có thể, thì không muốn ra tay.


Lạc Ngọc Nhi đã sớm khó thở, chỉ biết gào thét trong tâm can.


Lưỡi dao vừa kề sát đến gần, Hoa chiêu nghi tưởng chừng như mình sẽ giết được tình địch, thì một luồng nội lực cực lớn đánh bay nàng ra phía sau.


Mà chủ nhân của sức mạnh này, chính là Tiêu Lâm. Nàng chắn phía trước Lạc quý phi, tà áo phiêu dật, nhưng không còn chút nét ngây thơ nào nữa, mà đổi lại là một nụ cười lạnh lẽo.


"Không nên đâu."


Giọng nói từ tính cất lên, dung nhan hoa lệ thần hồn điên đảo.


Mọi người đều đồng loạt kinh ngạc trước hành động vừa xảy ra.


Cổ Phong Thần ngồi một bên nhếch môi, không ngờ nữ nhân này lại là một tu chân giả, tu vi cao đến mức nào mà hắn lại không nhìn ra được, hắn rất hứng thú nếu được so tài với nàng.


Hoàng Hậu tuy hơi tiếc nuối vì không lấy mạng được Lạc tiện nhân, nhưng Hoa chiêu nghi này xem ra cũng không xong rồi, kế hoạch của nàng xem như thành công phân nửa.


Hoa chiêu nghi phun ra một búng máu, nàng đau đớn ôm ngực, mạng che mặt rơi xuống làm lộ ra dung nhan bi thương đầy nước mắt.


"Hoàng thượng, thiếp sai rồi."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK