Hắn không ngừng xỏ xuyên ra vào cơ thể tiêu hồn dưới thân, tốc độ càng lúc càng nhanh khiến Quý Trình Chu không theo được nhịp điệu bên trên, bàn tay trắng nõn nắm chặt lấy ga giường đến nhăn nhúm, cả người rung lắc theo từng cú thúc mạnh mẽ.
Không gian bao trùm bởi mùi vị ám muội, hương pheromone hòa hợp nồng đậm tản ra từ người bọn họ, tiếng nước óc ách càng khiến căn phòng trở nên dâ.m loạn hơn.
Hô hấp Giang Dực nặng nề loạn nhịp, từng giọt mồ hôi nhễ nhại chảy theo từng thớ cơ bắp săn chắc, lướt qua cơ bụng dũng mãnh rồi kịch liệt rơi xuống ga giường, hòa vào đống vải nhàu nhĩ phía dưới.
Sau trăm lần điên cuồng trừu sáp, cuối cùng Giang Dực cũng có cảm giác muốn phóng thích, bàn tay ướt mồ hôi của hắn mò ra sau gáy của Quý Trình Chu, chạm đến một nơi phồng rộp nhẵn nhụi.
Yết hầu hắn lên xuống vài nhịp, thở ra hơi thở âm trầm nặng nề, Giang Dực không báo trước lật người cậu lại, để Quý Trình Chu nằm úp xuống, trầm ngâm nhìn cái ót mẫn cảm trước mắt thật lâu.
Không để Quý Trình Chu kịp phản kháng, Giang Dực ngay lập tức cúi người cắn xuống…
“A… đau…hức…”
Quý Trình Chu vùng vẫy muốn trốn thoát, khuôn mặt cậu nhăn lại vì đau đớn, hai hàm răng cứng rắn cắn chặt lấy da thịt sau gáy, vang lên tiếng phập rất rõ, tầm mắt cậu trắng xóa, cảm giác hoảng loạn khi nhận ra tuyến thể đang bị xâu xé, cắn nát.
Vết cắn rất sâu, một lượng lớn hương rượu Pinot Noir ngang tàn truyền vào tuyến thể nhỏ bé khiến nơi ấy trở nên nóng bừng, sưng vù. Kích thích quá lớn khiến Quý Trình Chu rên rỉ vài tiếng khe khẽ trong gối, nước mắt không tự chủ mà trào ra…
Liên kết được hình thành… Cậu bị một Alpha đánh dấu, còn là Alpha mà cậu phải lòng…
Nhìn tuyến thể đáng thương trước mắt, trong lòng Giang Dực dâng lên một cỗ phấn khích cùng vui sướng. Đôi mắt hắn đỏ ngầu, biểu cảm trở nên dữ tợn hơn, hơi thở gấp gáp, điên cuồng đưa đẩy hơn chục cái rồi bắn thẳng vào vách thịt mẫn cảm.
Thân thể Quý Trình Chu cong lên thành một đường cong đẹp đẽ, ngửa đầu lên làm lộ ra cái cổ thiên nga kiêu sa. Một thanh âm ngọt lịm được cất lên, sau đó vật nhỏ phía dưới cũng nhanh chóng bắn ra chất lỏng trắng đục.
Cả hai thở hổn hển nằm cạnh nhau, tận hưởng dư vị ngọt ngào sau khi kết thúc cao trào…
Vì đây là lần đầu tiên của Quý Trình Chu nên Giang Dực thương xót muốn dừng lại, nhưng chỉ mới làm một lần vẫn không khiến cậu thỏa mãn trong kỳ phát tình, rất nhanh đã dùng đôi chân thon dài quấn chặt lấy eo hắn.
Nhưng rồi Quý Trình Chu cảm thấy tư thế này có chút nhàm chán, cậu đè Giang Dực nằm xuống giường, sau đó đỡ cái eo đau nhức của mình ngồi trên thắt lưng cứng rắn bên dưới.
Nhìn từ trên cao xuống như thể đang nắm cuộc chơi trong tay, Quý Trình Chu nhoẻn miệng cười ngọt ngào, vẻ mặt vừa ngây thơ vừa quyến rũ này khiến hung khí phía sau lại nhanh chóng ngóc đầu dậy.
Giang Dực vốn còn định tạm bỏ qua cho cậu lần này, nhưng nhìn cậu sung sức như vậy, hắn không thuận theo thật có lỗi với lương tâm. Khóe miệng hắn cong lên, bàn tay to lớn để hai bên đùi cậu bắt đầu sờ soạng, hất cằm cất giọng.
“Cậu muốn chơi tư thế này sao??”
Giọng nói của hắn rất êm tai, toát ra một loại mị lực khó tả khiến Quý Trình Chu bị mê hoặc mà gật nhẹ đầu đồng thuận. Sau đó, cậu mới mơ hồ phát hiện ra bản thân không biết nên làm gì trước, đầu óc rối như tơ vò.
Cùng lúc này, một thứ nóng hổi cứng rắn đang không ngừng cọ xát vào cặp mông đào đầy đặn, khiến hậu đình đang khổ sở đói khát vui sướng tiết ra một dòng nước ấm trong suốt.
Quý Trình Chu rất nhanh đã thông suốt, mặc dù cậu chẳng có tí kinh nghiệm gì ở phương diện này nhưng vừa được phục vụ đến dục tiên dục tử nên cũng hiểu ra chút ít, chỉ cần đút thứ to lớn này vào phía sau là được.
Tâm trí mơ hồ suy đoán như vậy, Quý Trình Chu khẽ nâng cặp mông đào đầy đặn lên, hành động này khiến cửa miệng bỗng hé ra một khe hở nhỏ đẫm nước, cậu lúng túng cầm lấy tính khí đang cươ.ng cứng của hắn, chậm rãi ngồi lên…
Mặc dù mặt sau vừa mới qua cao trào một lần, nhưng khi vừa rút thứ dữ tợn ấy ra, cửa miệng liền nhanh chóng khép chặt lại. Giang Dực cực kỳ bực bội, giống như trước đó nơi này vốn chẳng có thứ gì tiến vào…
Thành ra việc đưa vật to lớn ấy vào bên trong hang động lần nữa rất khó khăn, mi tâm Quý Trình Chu chau lại, bị giày vò vì bên trong quá mức ngứa ngáy.
Đôi bàn tay nhỏ chống trên bờ ngực cứng rắn của hắn, Quý Trình Chu run run hạ người xuống, cảm nhận vật to lớn kia đã vào được một nửa, sảng khoái mà thở ra một hơi đầy thỏa mãn.
Cả người cậu đỏ ửng như thể đã uống quá chén, tỏa ra mùi chanh ủ dưới trời nắng thơm ngát. Hung khí vẫn chưa vào hết khiến hắn bất mãn nhéo nhéo đùi cậu, Quý Trình Chu chỉ đành ngồi xuống thêm một chút.
Hai chân cậu trở nên tê dại khi phải chống đỡ cả cơ thể, bắp đùi non mềm không ngừng run rẩy đầu hàng trước bàn tay đang vuốt ve của hắn, cuối cùng quỳ không vững mà ngồi sụp xuống…
“Ư… AAA!!!”