Mục lục
Cô Vợ Khế Ước Của Tổng Tài
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tầm mắt Mộc Nhược Na chuyển tới trên người Cố Hề Hề, cười nói: "Cô cũng tới."

"Ừ." Cố Hề Hề cười gật đầu.

"Tôi thật vất vả mới có chút thời gian chạy tới thành phố S mua sắm, không nghĩ tới đây có thể gặp hai người. Đúng rồi, đây là trụ sở chính của Tập đoàn Doãn thị, hai người xuất hiện ở đây cũng là bình thường." Mộc Nhược Na cười nói: "Trùng hợp như vậy, có muốn uống một ly hay không?"

Cố Hề Hề cũng không nghĩ tới đến nơi này cũng có thể gặp Mộc Nhược Na, nhất thời gật đầu cười.

Cố Hề Hề đã gật đầu, Doãn Tư Thần cũng không có lý do cự tuyệt, liền cùng đi theo.

Cập nhật sớm nhất tại Cô vợ hợp đồng bỏ trốn của tổng giám đốc.

Quản lý và nhân viên cung kính tiễn ba người đi. Sau khi nhìn chiếc xe Mercedes Benz sang trọng rời đi, tất cả mọi người mới thở phào nhẹ nhõm.

"Quản lý, cô gái đó rốt cuộc là ai?" Một nhân viên không nhịn được mở miệng hỏi.

Quản lý thiếu chút nữa chảy mồ hôi lạnh, ngắt lời nhân viên: "Nên hỏi thì hỏi, không nên hỏi tuyệt đối không hỏi. Thời điểm cô vào Tập đoàn Doãn thị, không phải có người nói cho cô điều này rồi sao? Nhất là chuyện của tổng giám đốc, không được phép nhiều chuyện!"

Nhân viên bị dọa sắc mặt tái nhợt. Nếu những lời này bị những người khác nghe được, truyền tới tai tổng giám đốc, vậy thì cô ta xong đời rồi.

Ba người tới một quán cà phê yên tĩnh, Mộc Nhược Na hình tượng quyến rũ nổi bật, luôn dễ dàng thu hút tầm mắt người khác nhất.

Doãn Tư Thần tướng mạo anh tuấn, khí chất bất phàm, hai người xuất hiện lập tức thu hút vô số ánh mắt.

Tuy nhiên, Doãn Tư Thần luôn giữ khoảng cách với Mộc Nhược Na, ngược lại đi gần bên Cố Hề Hề dung nhan thanh thuần, khuôn mặt nhỏ nhắn mộc mạc.

Vừa ngồi xuống, Mộc Nhược Na nói với phục vụ: "Phiền anh cho ba ly cà phê.."

"Chờ chút, một ly nước lọc." Không đợi Cố Hề Hề mở miệng, Doãn Tư Thần đã mở miệng nói: "Cô ấy không uống cà phê."

Mộc Nhược Na lập tức tròn mắt nhìn. Nếu nói Doãn Tư Thần và Cố Hề Hề không có quan hệ gì, đánh chết cô cũng không tin.

Cố Hề Hề cảm thấy mình đến đây mà chỉ gọi nước lọc thì thật kỳ, vì vậy áy náy nói với phục vụ: "Sữa tươi cũng được.."

"Em cảm thấy chỗ này sẽ có sữa tươi loại chuyên dụng của hoàng gia Nhật?" Giọng Doãn Tư Thần lạnh lùng: "Dạ dày em trừ loại sữa này ra, có thể uống mấy thứ khác sao?"

Cố Hề Hề lập tức không lên tiếng. Còn Mộc Nhược Na càng tràn đầy hứng thú.

Doãn Tư Thần rõ ràng rất để ý Cố Hề Hề, ngay cả cô uống sữa gì cũng biết. Quan hệ như vậy, sao có thể là "tình nhân" thông thường?

Tầm mắt nữ phục vụ không ngừng lởn vởn trên mặt Doãn Tư Thần, thấy anh quan tâm cô gái thanh thuần đó như thế, đáy lòng cũng cực kỳ hâm mộ.

"Được rồi, tôi cũng không uống cà phê, cho tôi một ly nước lọc đi." Mộc Nhược Na định lấy bóp tiền ra, thì Doãn Tư Thần đã đẩy tiền mặt tới.

"Ba ly nước lọc, còn lại là tiền boa của cô." Thanh âm Doãn Tư Thần lãnh đạm.

Phục vụ rất nhanh nhìn lướt qua số tiền Doãn Tư Thần đẩy tới, nhanh chóng cất tiền xoay người rời đi.

Mộc Nhược Na đầy hiếu kỳ nhìn Doãn Tư Thần và Cố Hề Hề, nói: "Hiện tại tôi thật tò mò, hai người rốt cuộc là quan hệ gì? Doãn tổng, hiện tại anh cũng đã ký hợp đồng với công ty tôi, anh không cần lo lắng tôi sẽ quấn anh, có thể tiết lộ bí mật này rồi chứ?"

"Bí mật?" Doãn Tư Thần khẽ nhíu mày, quay đầu nhìn Cố Hề Hề nói: "Vậy phải xem phu nhân của tôi có đồng ý công bố bí mật này không."

"Phu nhân?" Mộc Nhược Na không khỏi nhấn giọng, mặt đầy vẻ khó tin nhìn Cố Hề Hề: "Anh ấy kêu cô là phu nhân?". Kiếm Hiệp Hay

Cố Hề Hề hung hăng trừng mắt nhìn Doãn Tư Thần, không phải anh nói với cô chẳng qua chỉ là vợ chồng hợp đồng, sẽ không công khai ra ngoài sao? Sao anh phạm vi trước?

Doãn Tư Thần tựa như không nhìn thấy Cố Hề Hề trừng mình, tiếp tục nói: "Chuyện này sớm muộn cũng phải công bố, nếu không sau này sao giải thích Doãn Tư Thần tôi lại có một đứa con trai?"

"Con trai?" Mộc Nhược Na cảm thấy hôm nay thần kinh nhất định hỏng rồi, nếu không sao lại nghe được câu trả lời đáng sợ như thế.

Cố Hề Hề há miệng kinh ngạc, lại hung hăng trừng Doãn Tư Thần sau đó mới nói với Mộc Nhược Na: "Xin lỗi, không phải cố ý gạt mọi người chuyện này, chỉ là cảm thấy không cần phải nói ra, cho nên mới.."

"Chờ chút, cho tôi yên tĩnh trước đã." Mộc Nhược Na đã bị hai tin tức chấn động làm mất hồn vía: "Vừa rồi anh kêu cô ấy là phu nhân? Anh còn nói con trai của hai người?"

"Có thể là con trai, hiện tại chưa đủ tháng siêu âm giới tính." Doãn Tư Thần bổ sung: "Dĩ nhiên con gái tôi cũng thích."

Mộc Nhược Na đã hoàn toàn bị dọa sợ, không nói được câu nào, cầm ly nước trước mặt lên uống ừng ực một hơi cạn sạch.

Cố Hề Hề không hiểu nhìn Doãn Tư Thần, lúc đầu người nói phải giữ bí mật là anh, nhưng người công khai trước cũng là anh.

"Mộc tổng tới một mình?" Doãn Tư Thần là người bình tĩnh nhất trong ba người, ngón tay nhẹ nhàng cầm ly, nhưng không uống.

"Đúng vậy, vì không đàm phán với Doãn tổng thành công, cho nên bị lão đại dạy dỗ cho nghỉ một thời gian, đành tới đây giải sầu." Mộc Nhược Na tức giận nói: "Tôi đàm phán với anh nhiều năm như vậy, vẫn không thắng nổi, thật không cam lòng!"

"Chuyện bình thường, lão đại của cô cũng đâu thắng nổi." Khoé mắt Doãn Tư Thần hiện lên nụ cười thản nhiên, mắt lướt qua ly nước trong tay Cố Hề Hề, khẽ cau mày.

Doãn Tư Thần đưa ly nước trong tay mình, đổi ly nước trong tay Cố Hề Hề, đưa tới mũi ngửi, tròng mắt trầm xuống. Một mùi vị lau rửa không sạch sẽ..

Doãn Tư Thần nói: "Đừng uống, về nhà rồi uống. Thời gian không còn sớm, nên về nghỉ ngơi."

Cố Hề Hề ngẩng đầu nhìn Doãn Tư Thần, sao vừa ngồi xuống đã muốn đi?

Mộc Nhược Na và Doãn Tư Thần biết nhau không chỉ mới một hai ngày, từ động tác nhỏ của anh cũng đã đoán được, Doãn Tư Thần rất không thích nơi này. Cũng hết cách, Doãn Tư Thần mắc bệnh sạch sẽ, điều này toàn thế giới đều biết.

"Dù sao tôi cũng đã tới chơi, gặp nhau sớm hay muộn đều như nhau, không bằng ngày mai rảnh rỗi thì cùng ra ngoài dạo phố." Mộc Nhược Na cũng đứng lên theo.

Cố Hề Hề nghe nói đi dạo phố, trong mắt sáng lên, nhìn Doãn Tư Thần xin phép: "Có được không?"

Lần đầu tiên Doãn Tư Thần thấy Cố Hề Hề dùng ánh mắt mong chờ nhìn mình, đáy lòng nhất thời mềm nhũn trả lời: "Dĩ nhiên được."

"Mộc tổng, vậy ngày mai gọi điện thoại nhé?" Cố Hề Hề quay đầu nhìn Mộc Nhược Na.

"Kêu tôi Nhược Na là được." Mộc Nhược Na cười nói: "Tôi và Doãn tổng đã quen biết mấy năm."

"Ừ, được, cô cũng kêu tôi Hề Hề là được rồi." Cố Hề Hề cười trả lời.

Doãn Tư Thần không có hứng thú nghe phụ nữ xã giao, kéo Cố Hề Hề rời đi.

Mộc Nhược Na nhìn bóng lưng Cố Hề Hề và Doãn Tư Thần, không khỏi lầm bầm: "Doãn Tư Thần ơi Doãn Tư Thần, anh rốt cuộc cũng biết rung động! Có phải nên chúc mừng anh không nhỉ?"

Phụ nữ có thể khiến Doãn Tư Thần khẩn trương như thế, Cố Hề Hề tuyệt đối là người đầu tiên.

Tuy nhiên, Mộc Nhược Na cũng ngày càng có hứng thú. Cố Hề Hề rốt cuộc là mẫu phụ nữ gì, mà có thể khiến một Doãn Tư Thần không gần nữ sắc lại quan tâm cô như vậy?

Mộc Nhược Na vừa rời khỏi quán cà phê không lâu, Tiểu A xuất hiện trước quán, nụ cười ôn hòa nói: "Vô cùng xin lỗi, vừa rồi ông chủ đã bán quán này cho Tập đoàn Doãn thị. Cho nên, các người có một tuần chuẩn bị thu dọn."

Quản lý mặt đầy kinh hãi, ông ta cũng không biết tại sao Tập đoàn Doãn thị lại quan tâm một quán cà phê nhỏ như vậy. Phải biết, một nửa những trung tâm mua sắm lớn nhất nước đều là của Tập đoàn Doãn thị. Tại sao để ý một quán cà phê nhỏ như vậy chứ?

Tiểu A làm hết phận sự, lời nên nói một chữ cũng không thiếu, lời không nên nói một chữ cũng không đề cập tới.

Cố Hề Hề được Doãn Tư Thần dẫn về biệt thự. Vừa xuống xe, anh liền nói với quản gia: "Hề Hề khát nước, lấy sữa cho cô ấy."

Cố Hề Hề có chút mờ mịt, cô khát nước khi nào.. cô không uống ly nước kia vì nó quá lạnh. Cố Hề Hề vừa vào cửa, nữ giúp việc đã đứng bên cạnh, cầm dép tới cho cô, nhận lấy túi xách, hơn nữa cầm khăn lông ấm lau tay cho cô.

Cố Hề Hề vừa đi vừa lau tay, lau xong, lập tức có người đem sữa tươi tới trước mặt. Cô có chút dở khóc dở cười, nhưng thấy những người đó mất công như vậy, cô cũng không thể cự tuyệt, nhận lấy ly sữa uống hai hớp.

Đúng lúc đó, Doãn Tư Thần đột nhiên lấy ly sữa trong tay cô, ngửa đầu uống hai hớp. Cô hơi sửng sốt, không hiểu ngẩng đầu nhìn anh.

Ly sữa đó cô đã uống..

"Tôi chỉ đột nhiên cảm thấy miệng có chút khô.. mà thôi.." Doãn Tư Thần uống thêm một hớp rồi trả ly sữa vào tay Cố Hề Hề, xoay người rời đi.

Anh còn vừa đi vừa huýt gió?

Quản gia và những người khác yên lặng đứng đó. Từ lúc thiếu phu nhân bước vào Doãn gia, thỉnh thoảng thấy thiếu gia huýt gió.

"Thiếu phu nhân, cần tôi đổi ly sữa cho cô không?" Một nữ giúp việc chậm hiểu lại gần thận trọng hỏi.

Cố Hề Hề nhìn cái ly trong tay một lát, vừa ngẩng đầu liền thấy Doãn Tư Thần ở phía trước đã dừng chân lại.

"Không cần, tôi uống ly này được rồi." Cố Hề Hề nghĩ đã trễ thế này, làm phiền người khác không tốt. Dù sao cô từng uống chung ly với anh nhiều lần, giờ cũng không cần kiểu cách làm gì.

Nghe cô trả lời, bước chân Doãn Tư Thần đi phía trước dường như nhẹ nhàng rất nhiều.

Cố Hề Hề uống sữa xong, cũng đi lên lầu về phòng nghỉ ngơi. Sau khi vào phòng, cô mới nhớ đến một vấn đề: Xế chiều hôm nay cô và Doãn Tư Thần ôm nhau ngủ. Chẳng lẽ tối nay, hai người tiếp tục..

Vừa nghĩ tới mùi hương và hơi ấm trên người Doãn Tư Thần, Cố Hề Hề không khỏi đỏ bừng hai bên tai.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK