Mục lục
Cô Vợ Khế Ước Của Tổng Tài
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc Doãn Tư Thần còn ở nước ngoài cũng đã nghe về cái tên Mặc Tử Hân này. Nhiều người nói rằng đây là người khí định thần nhàn, không chỉ dung mạo hơn người, mà còn là bậc kỳ tài.

Chỉ với năm năm ngắn ngủi đã khiến cho Mặc gia từ một gia tộc kề cận phá sản, nhảy một cái vượt bậc trở thành gia tộc hùng mạnh, có thể chia đều thiên hạ với Doãn gia.

Người đàn ông có thể chia đều thiên hạ với Doãn gia, sao không khiến người khác kinh diễm?

Dù Doãn Tư Thần cũng không cho rằng nhan sắc Cố Hề Hề khuynh nước khuynh thành đến mức có thể làm bất kỳ ai khó quên, cô chỉ có nét mặt mộc mạc thanh thuần đáng yêu. Nhưng trong tiềm thức, anh hoàn toàn không muốn cho Mặc Tử Hân gặp Cố Hề Hề.

Anh luôn có dự cảm kỳ quái, nếu để cho Mặc Tử Hân gặp Cố Hề Hề, anh sẽ mất đi cô.

Đọc truyện Cô vợ hợp đồng bỏ trốn của tổng giám đốc tại đây.

Mất đi!

Tại sao anh đột nhiên có ý niệm như thế? Anh chưa bao giờ thật sự từng có, sao gọi là mất đi?

Nhưng nỗi sợ không rõ tên này, lại hung hăng chạm vào đáy lòng Doãn Tư Thần, không gì cản phá nổi.

Không, anh tuyệt đối không cho phép!

"Không cần, Mặc tổng bận rộn như vậy, không cần phiền chuyện nhỏ này." Doãn Tư Thần sãi bước ra khỏi phòng bệnh, chỉ để lại trong tầm mắt Cố Hề Hề một bóng lưng: "Thân thể em không khỏe thì ở bệnh viện nghỉ ngơi thật tốt đi."

Bỏ lại những lời này, Doãn Tư Thần rất nhanh liền rời đi. Cố Hề Hề nghe thấy lời của Tiểu A, nhưng cô cũng không cảm thấy Doãn Tư Thần có gì không ổn. Mặc Tử Hân đó, cô không quen anh ta, có thể hỏi thăm gì?

Lời đáp của Doãn Tư Thần rất nhanh được chuyển đến Mặc Tử Hân.

Mặc Tử Hân đang dâng hương, nghe thư ký báo cáo lại, nhếch miệng cười nhẹ. Khác với Doãn Tư Thần cao lãnh tà mị, Mặc Tử Hân luôn như làn gió mùa xuân.

Doãn Tư Thần vội vàng từ chối như vậy?

Người đàn ông này vốn ngăn chặn tin tức về hôn nhân, cho nên người bên ngoài căn bản không biết anh ta đã kết hôn. Nếu không phải có người thăm dò tin tức mau lẹ, chỉ e cũng không biết người hôm nay thủ hạ của mình đụng phải lại là vợ anh ta.

Dựa theo lẽ thường, mình đi hỏi thăm một lần cũng là hợp tình hợp lý. Nhưng tại sao Doãn Tư Thần cất giữ vợ nghiêm ngặt như thế? Chẳng lẽ trên người vợ anh ta có cất giấu bí mật gì?

Mặc Tử Hân nói với thư ký: "Mặc dù Doãn tổng không để tâm, nhưng chúng ta thân là khách, cũng không thể thiếu lễ phép. Thuộc hạ gây họa, dĩ nhiên tôi phải nhận trách nhiệm này. Huống chi công ty vẫn muốn hợp tác Tập đoàn Doãn thị, nếu Doãn tổng đồng ý, tôi xin phép làm chủ, mời Doãn tổng uống trà."

Thư ký ghi nhớ lời Mặc Tử Hân, nhanh chóng xoay người rời đi.

Mặc Tử Hân nhìn bóng lưng thư ký, đột nhiên không có hứng thú gì bàn về công việc nữa, tiếp tục dâng hương.

"Xin lỗi các vị. Hôm nay tôi còn có chuyện khác.." Mặc Tử Hân nói tới đây, người đi cùng anh ta đã hiểu ý.

"Đúng lúc chúng tôi cũng có chuyện khác, chúng tôi không quấy rầy nữa. Tạm biệt." Đám người đáp lời rồi trong nháy mắt đi hết.

Chỉ còn lại một mình, Mặc Tử Hân trầm lặng, ngón tay khẽ chạm vào tấm hình trên bàn, trong hình là một cô gái điềm tĩnh ôn hòa. Cô ấy hoàn toàn giống Cố Hề Hề như đúc, chỉ có khí chất khác nhau.

"Nặc Nặc, em nói xem anh còn gặp lại cô gái kia không?" Mặc Tử Hân nhìn cô gái trong hình, ánh mắt nhu hòa: "Cô gái kia có phải thiên sứ tới yêu anh thay em không?"

"Cốc cốc cốc." Bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa.

"Vào đi." Mặc Tử Hân đặt hình xuống bàn, thuận tay lấy khăn trùm lên.

Thư ký đi tới rất nhanh, đứng bên Mặc Tử Hân thấp giọng nói: "Doãn tổng đồng ý lời mời của ngài. Tuy nhiên, Doãn tổng nói thành phố S là nơi của Tập đoàn Doãn thị, không thể để khách mời chủ, cho nên Doãn tổng đã đặt chỗ quán bar Mỹ Kỳ. Đây cũng là quán bar cấp sáu sao của Tập đoàn Doãn thị."

"Biết. Nói với Doãn tổng, tôi sẽ đến đúng hẹn." Ánh mắt Mặc Tử Hân lóe lên, nắm chắc phần thắng.

Doãn Tư Thần, chúng ta rốt cuộc phải đối mặt chính diện. Tôi rất mong đợi, giữa chúng ta sẽ xảy ra cái gì.

Còn về phía bên kia, sau khi chủ tịch phu nhân trở về, kể đầu đuôi chuyện xảy ra hôm nay cho chủ tịch Hàn Quốc. Ông chủ tịch vừa nghe là Cố Hề Hề cứu vợ mình, nhất thời mang lòng cảm kích, nói muốn cảm tạ cô thật tốt.

Chủ tịch trực tiếp gọi điện thoại Cố Hề Hề cảm ơn, khiến cô có chút cảm giác thụ sủng nhược kinh.

"Chủ tịch, ngài vạn lần đừng khách sáo, thật ra thì cho dù không phải phu nhân mà là bất kỳ người nào khác, tôi cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn." Cố Hề Hề lập tức nói.

"Là vậy, đúng lúc bác sĩ tư nhân của gia đình chúng tôi đến Trung Quốc, nếu thuận tiện, có thể để bác sĩ kiểm tra sức khỏe cho cô một chút không?" Chủ tịch trong điện thoại vô cùng khách sáo: "Bất kể nói thế nào, cô đã cứu mạng vợ tôi, về tình về lý đều phải cảm tạ. Xin cho tôi cơ hội cảm tạ."

Cố Hề Hề suy nghĩ, hiện tại chủ tịch chủ động có lòng tốt, nói không chừng đi một chuyến có thể làm chủ tịch và phu nhân thay đổi cái nhìn về Tập đoàn Doãn thị và Doãn Tư Thần?

Hiện tại cơ thể cô cũng không có gì bất ổn, đi một chuyến cũng không sao. Chỉ cần thành công là có thể về nhà thăm mẹ một chút.

Cố Hề Hề quyết định trả lời: "Được, vậy tôi đến đâu gặp ngài?"

"Hiện tại chúng tôi đang ở quán bar Mỹ Kỳ, cô có tiện tới không?" Chủ tịch vô cùng khách sáo nói: "Nếu không tiện, có thể đổi ngày."

"A, không sao, tôi có thể đến." Cố Hề Hề trả lời ngay: "Xin chờ tôi một lát."

Cố Hề Hề tìm cớ thay quần áo, thừa dịp người giúp việc nghỉ ngơi, chạy ra ngoài, kêu taxi tới thẳng quán bar Mỹ Kỳ. Cô lên xe mới phát hiện mình quên mang ví tiền. May còn có điện thoại di động, không trả tiền mặt nên chỉ có thể trả tài khoản.

Cố Hề Hề nhanh chân vào thang máy, ấn tầng lầu chủ tịch và phu nhân đã đặt trước. Một khắc cửa thang máy khép lại, Mặc Tử Hân vừa đi ngang để qua tới thang máy kế bên.

Bước chân Mặc Tử Hân đột nhiên khựng lại, quay đầu, nhưng chỉ kịp thấy cửa thang máy chậm rãi khép lại.

"Mình.. làm sao? Vừa rồi mình không hoa mắt? Mình lại thấy cô bé kia.. Không, sao có thể? Sao cô ấy có thể ở đây?" Mặc Tử Hân im lặng cười một tiếng, tiếp tục đi tới thang máy bên cạnh.

Cố Hề Hề nhìn thang máy đinh một tiếng dừng lại, hít sâu một hơi, bước chân ra ngoài. Tầng trên cùng của bar Mỹ Kỳ là khu cao cấp, gồm hồ bơi ngoài trời, phòng thể thao. Ở tòa nhà này, tầng 1 đến tầng 6 là phòng ăn, tầng 7 đến tầng 12 là phòng hội nghị, tầng 13 đến tầng 30 đều là phòng tiếp khách.

Cố Hề Hề dừng ở tầng 12. Cô vừa ra thang máy, lập tức có người nghênh đón: "Doãn thiếu phu nhân.."

"Chủ tịch và phu nhân.." Cố Hề Hề mỉm cười lên tiếng.

"Chủ tịch và phu nhân dặn tôi ở đây nghênh đón Doãn thiếu phu nhân, xin mời." Đối phương vô cùng cung kính trả lời.

Cố Hề Hề nói cảm ơn, sau đó đi theo vào phòng. Vừa vào cửa, liền thấy chủ tịch phu nhân bước tới ôm chầm mình, Cố Hề Hề sửng sốt một chút.

"Cô gái ngoan, hôm nay thật tội cho cô." Chủ tịch phu nhân hốc mắt hồng hồng nói: "Hôm nay nguy hiểm như vậy, may trời phù hộ, may mà cô không sao."

Chủ tịch và phu nhân vẫn luôn tình thâm, thấy vợ mình cảm khái, thái độ chủ tịch đối với Cố Hề Hề cũng tốt hơn: "Bác sĩ của chúng tôi đang chờ, không bằng kiểm tra sức khỏe cho cô trước rồi hãy nói?"

Phu nhân vội vàng gật đầu: "Đúng đúng đúng, kiểm tra sức khỏe trước rồi nói sau."

Cố Hề Hề không thể làm gì khác hơn là theo cùng bác sĩ vào phòng, tiến hành kiểm tra tỉ mỉ lần nữa. Chỉ trong chốc lát, bác sĩ cười híp mắt nói: "Thân thể cô rất khỏe mạnh. Tuy nhiên, giai đoạn trước ưu tư quá nhiều, phải giải tỏa tâm tình. Như vậy đứa bé mới có thể phát triển tốt." Tiếng Trung của bác sĩ này hơi cứng ngắc, nhưng cũng may biết biểu đạt.

Cố Hề Hề cười khổ. Giai đoạn trước sao cô có thể không ưu tư? Bị bạn thân mưu hại phản bội, bạn trai vứt bỏ, nhà ngổn ngang một đống chuyện. Tâm tình cô tốt được mới là lạ.

"Cảm ơn ông." Cố Hề Hề cười một tiếng với đối phương.

Trải qua hai lần kiểm tra chắc chắn đứa bé trong bụng không có chuyện gì, cô hoàn toàn yên tâm. Lúc từ bên trong đi ra, nụ cười trên mặt cô vẫn không biến mất.

Thấy nụ cười trên mặt Cố Hề Hề, chủ tịch và phu nhân thở phào nhẹ nhõm. Nếu cô thật sự có chuyện không may, đoán chừng chủ tịch và phu nhân sẽ bất an day dứt. Bởi vì người càng coi trọng gia đình, càng nặng người thừa kế đời sau.

"Thân thể cô không có gì đáng ngại là tốt rồi." Chủ tịch nhìn Cố Hề Hề nói: "Tôi vốn rất tức giận chuyện hôm qua, định hôm nay trở về nước. Nhưng nghe vợ tôi nói, giữa hai người không giống như diễn trò, cho nên tôi quyết định cho cô một cơ hội giải thích tất cả. Cô nên biết, tôi ghét nhất là lừa dối."

Ánh mắt Cố Hề Hề sáng lên: Cơ hội đã tới.

Quá tốt! May là cô tới! Nếu không, cơ hội này mà biến mất thì muốn gặp chủ tịch lần nữa chưa chắc dễ dàng.

Cố Hề Hề gật đầu, có chút cẩn trọng nói: "Dạ, lần này tôi nhất định không gạt hai người lời nào."

Chủ tịch và phu nhân mời Cố Hề Hề ngồi trên sofa, người giúp việc đưa một cái gối dựa, để cho cô được thoải mái nhất có thể.

"Tôi và Doãn Tư Thần kết hôn là thật, đứa bé của chúng tôi cũng là thật. Lời Lâm Tiểu Nhã nói có một phần là thật. Nhưng sự thật hoàn toàn không như hai người đã nghĩ." Cố Hề Hề suy nghĩ một lát, vẫn quyết định nói: "Tôi và Doãn Tư Thần biết nhau thông qua Lâm Tiểu Nhã, nhưng tôi không câu dẫn đàn ông, mà tôi bị bạn thân của mình tính kế. Trong một ngày quan trọng của mình, tôi mất đi thứ quan trọng nhất."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK