Edit: Nho
"Cho nên..." Lương Thu Thu lẩm bẩm tự nói chuyện, cho nên mà nói, Hứa Gia Ninh thật sự thích cô sao? Chỉ vì xưng hô mà...
Lắc đầu, hiện tại không phải lúc nghĩ đến việc này.
"Lương tiểu thư, váy cưới đuôi sam kiểu trễ vai như này cô thấy thế nào, dáng người cô rất đẹp, mặc loại váy cưới này có thể thể hiện được đường cong."
Nhân viên của hàng mang ra một chiếc váy cưới trễ vai đính kim cương đến trước mặt cô, Lương Thu Thu nhìn thoáng qua liền dời đi.
"Vẫn là nên chờ chồng tôi trở lại rồi bàn tiếp." Cô thất thần ngồi trên sôpha, uống trà trong ly nhỏ.
Nhân viên cửa hàng hơi sửng sốt, sau lại cười, nói: "Lương tiểu thư muốn Hứa tiên sinh quyết định sao?"
Lương Thu Thu tay nắm ly trà, có lệ nói: "Ừm."
"Vậy cũng được, nhưng Lương tiểu thư có thể chọn vài chiếc váy mà mình thích, mỗi cái đều thử để Hứa tiên sinh chọn cái phù hợp nhất."
Nhân viên cửa hàng nhiệt tình đề nghị cô.
Lương Thu Thu suy nghĩ một chút, "Tôi muốn để chồng tôi chọn."
Hôm nay cô tới cửa hàng váy cưới chủ yếu là vì muốn xác nhận bên hông Hứa Gia Ninh có nốt ruồi son hay không. Cho nên váy cưới gì đó, chọn sao cũng được.
Nhân viên cửa hàng cười cứng ngắc, lát sau lại khôi phục độ cong của môi.
"Lương tiểu thư thích kiểu váy như thế nào? Ở đây chúng tôi đều có kiểu Trung Quốc hoặc kiểu Tây." Nhân viên cửa hàng đi theo Lương Thu Thu đi vào một khu khác bày biện lễ phục cho chú rể.
Thẩm mỹ Lương Thu Thu khá tốt, cô hứng thú lật xem những kiểu áo cho chú rể.
"Lấy dung mạo của Hứa tiên sinh mà nói, dù có mặc vải rẻ tiền lên người cũng đẹp hơn người bình thường." Nhân viên cửa hàng trêu ghẹo nói.
"Sự thật là vậy." Lương Thu Thu nở mặt, Hứa Gia Ninh tuy hay lật mặt nhưng dáng người rất chuẩn, cơ nào ra cơ đó, không thể phủ nhận sự thật này.
"Thu Thu, sao em lại chọn đồ cho chú rể?"
Hứa Gia Ninh không biết ra tới khi nào, thấy Lương Thu Thu đứng chọn ở trang phục chú rể, trên mặt hiện ra nét nghi hoặc.
Mà Lương thu Thu đang đứng chọn lại nhạy cảm phát hiện vành mắt anh có chút đỏ hồng, tóc bên thái dương có chút ướt, như bị nước quét qua.
Anh ta khóc sao?
Trong lòng Lương Thu Thu thầm nghĩ, nhưng cũng nhanh chóng quên đi ý nghĩ này.
"Thu Thu?"
"Hứa tiên sinh, Lương tiểu thư đang lựa quần áo cho ngài." Nhân viên cửa hàng cần cù giúp Lương Thu Thu trả lời câu hỏi của Hứa Gia Ninh.
Lương Thu Thu hoàn hồn, sau đó lấy trong dàn quần áo ra một bộ tây trang màu xám đưa cho anh, "Thử cái này xem."
Hứa Gia Ninh ngơ ngẩn mà nhận lấy tây trang, ngón tay đang giữ ở giá áo hơi phát run.
Thu Thu giúp anh chọn quần áo... Thu Thu ở đây, lựa quần áo cho anh...
"Có chuyện gì sao?"
Chẳng lẽ anh ta không thích cái này, vậy đổi cái khác đi, "Không thích thì đổi cái___"
"Lấy cái này đi, quẹt thẻ." Hứa - đang cảm động - Gia Ninh nhanh chóng hạ lệnh.
"Hả?"
"À?"
Lương Thu Thu cùng nhân viên cửa hàng đồng loạt kinh ngạc.
Giây tiếp theo, Lương Thu Thu xấu hổ đi đến bên cạnh anh, nhón chân, thấp giọng nói với anh, "Hứa Gia Ninh, chúng ta đến đây để thử đồ cưới, không phải để mua quần áo."
"..."
"Xin lỗi em, Thu Thu."
Hứa Gia Ninh vốn đang cao hứng, nhất thời quên mất họ đang thử đồ cưới ở cửa hàng chứ không phải đang đi mua sắm.
Nhưng dù không phải đi mua sắm, đây cũng là đồ Thu Thu lựa cho anh, rất có giá trị kỷ niệm, anh muốn mua nó.
"Không sao, anh nhanh đi thử đi."
Lương Thu Thu đẩy anh, ý bảo anh nhanh đi thử quần áo.
Hứa Gia Ninh đang vui sướng tột cùng ôm quần áo đi đến phòng thử đồ, Lương Thu Thu thấy thế, khóe miệng giương lên, quay đầu nói, "Xin lỗi, tôi khát nước, phiền cô cho tôi một tách trà."
"Vâng, Lương tiểu thư." Nhân viên cửa hàng chậm rãi rời đi.
Lương Thu Thu xác nhận xung quanh mình không còn ai, rón rén đi đến cửa phòng thử đồ, lặng lẽ mở khóa.
"Lương tiểu thư, cô muốn uống trà___"
Giọng nói đột nhiên im bặt, nhân viên cửa hàng trừng lớn đôi mắt, "Lương tiểu thư, cô đang làm gì vậy?"
Lời tác giả:
Hứa Gia Ninh: Phàm là đồ Thu Thu chọn cho tôi, toàn bộ quẹt thẻ.
851 words
30/10/2021