• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Nho

Lúc Thu Thu tỉnh lại, mẹ Lương đã tựa vào mép giường cô ngủ rồi, vết nhăn ở khóe môi rõ ràng như vậy, Lương Thu Thu bỗng nhiên ý thức được, mẹ đã từng che mưa chắn gió cho cô, người mẹ "không gì không làm được" cũng sẽ già đi theo thời gian vô tình.

Ngón tay cô nhẹ nhàng xoa đôi mày đang nhíu chặt của mẹ, bà bỗng bừng tỉnh, nhìn thấy con gái, ánh mắt bà vẫn còn hơi mơ màng, "Tỉnh rồi hả con? Mẹ xuống mua đồ ăn cho con nhé."

Lương Thu Thu cười, lắc đầu, "Không cần đâu mẹ, con chưa đói."

Mẹ Lương không đồng ý với lời cô: "Con không đói mẹ mặc kệ, nhưng cháu mẹ thì phải ăn gì đó, ồn ào cả đêm không biết cháu ngoan có bị ba mẹ nó dọa sợ không nữa."

"Mẹ, con xin lỗi."

Mẹ Lương ngẩn ra, "Con không có lỗi gì, lần sau bảo Gia Ninh lái xe cẩn thận một chút, cảnh sát giao thông bảo tai nạn ngoài ý muốn lần này là do nó chạy nhanh quá thôi."

Nói tới chuyện này, mẹ Lương còn hơi sợ hãi.
Tối khuya lại đột nhiên nhận được điện thoại báo tai nạn của con gái, cả nhà suốt đêm chạy đến bệnh viện thì phát hiện cô nằm trên giường bệnh không nhúc nhích, thiếu chút nữa bà đã bị hù chết, tuy rằng bác sĩ giải thích là không có nguy hiểm, chỉ hôn mê, nhưng cũng dọa hai vợ chồng bà một phen.

"Lúc trước Gia Ninh bảo em bé đã được một tháng, mà hôm nay mẹ nhìn bệnh án cũng là một tháng, có chuyện gì vậy?"

Lúc bác sĩ giải thích tình trạng của cô có nhắc đến chuyện cô mang thai với bà, ý của mẹ Lương muốn hỏi tại sao thời gian mang thai mà Hứa Gia Ninh nói lại lệch với thời gian chẩn đoán.

Lương Thu Thu căng thẳng, "Lúc trước là chẩn đoán nhầm, lần này mới đúng." Cô cúi đầu, hơi chột dạ vì đã nói dối mẹ.

Mẹ Lương sâu kín thở dài, "Mẹ không biết chuyện gì đã xảy ra giữa con và Hứa Gia Ninh, nhưng hiện tại mẹ muốn hỏi con, con thật sự muốn kết hôn cùng Gia Ninh sao?"

Lương Thu Thu cười gượng: "Không phải nhà mình đã bàn bạc rồi sao, ngày 23 tháng sau, thiệp mời đã phát đi hết rồi."

Bà nhìn cô thật sâu, "Thu Thu, con thật sự thích nó sao? Con cứ cẩn thận suy nghĩ đi, trước nay mẹ không quan tâm đến vấn đề này của con mà cứ khăng khăng muốn con kết hôn."

Lương Thu Thu nghe xong lại ngây ngẩn cả người, "Mẹ, có phải mẹ nghe thấy ai nói cái gì không?"

Không lẽ bác sĩ đã nói việc Hứa Gia Ninh nổi điên nói cho mẹ Lương, để bà cho rằng Hứa Gia Ninh có vấn đề về tinh thần, không thích hợp để kết hôn?

"Mẹ, anh ấy bị va chạm phần đầu, những chuyện đó là hành vi không có ý thức, chờ anh ấy khôi phục bình thường là được."

Khủng hoảng dâng cao trong lòng, suy nghĩ cơ hồ chiếm cứ cả đầu cô.

Mẹ Lương nghi ngờ hỏi: "Hành vi không có ý thức là chuyện gì?"

Thôi xong, hình như bác sĩ chưa nói gì.

Lương Thu Thu lắp bắp giải thích: "Chỉ là... lúc Hứa Gia Ninh hôn mê cứ nắm tay con mãi."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK