Edit: Nho
Hứa Gia Ninh tĩnh dưỡng thêm năm ngày rồi xuất viện, khí thế hừng hực chuẩn bị cho hôn lễ, buổi chiều Lương Thu Thu đi mua kẹo mừng, vừa ra tới cửa tiểu khi thì gặp một người phụ nữ yểu điệu.
"Xin hỏi cô là cô Lương phải không?" Cô gái vội vàng tiến lên, nhút nhát sợ sệt hỏi cô.
Lương Thu Thu nghi hoặc gật đầu, "Cô là?"
"Tôi là Từ Từ."
Từ Từ? Cái tên này nghe hơi quen, từng nghe thấy ở đâu rồi nhỉ?
"Tôi là bạn gái Mạc Tử Hiên." Mắt Từ Từ phiếm hồng, nhỏ giọng giải thích thân phận của mình.
Lương Thu Thu bừng tỉnh, "Cô tìm tôi có việc gì?"
Thời điểm bắt gian, cô cũng không mấy quan tâm đến người phụ nữ này, hơn nữa thời gian đã qua lâu vậy rồi, cơ bản là cũng không nhớ đến sự tồn tại của cô ta, nếu không phải ngày đó Mạc Tử Hiên đến tìm cô, ngay cả tên cô ta là gì cô cũng không biết.
"Cô Lương, tôi biết tôi không có tư cách quấy rầy cô, nhưng cầu xin cô, làm ơn nói cho tôi biết Mạc Tử Hiên đang ở đâu đi, tôi thật sự muốn gặp anh ấy." Từ Từ nghẹn ngào cầu xin cô.
Lương Thu Thu trợn tròn mắt, "Anh ta không phải đã trở về rồi sao?"
"Từ hôm 27 anh ấy rời khỏi đây đến giờ cũng không quay lại, tôi hỏi bạn anh ấy thì mới biết anh ấy đã tới thành phố S."
"Cho nên cô đoán là anh ta tới tìm tôi?" Lương Thu Thu hỏi.
Từ Từ trầm mặc gật đầu, "Nửa tháng trước tôi phát hiện mình mang thai, vui vẻ muốn kết hôn với anh ấy, nhưng anh ta lại bảo mình không có tiền rồi từ chối tôi, sau lại mất liên lạc với anh ta."
"Xin lỗi, tôi không giúp được cô, tôi cũng không biết anh ta đang ở đâu." Hôn lễ đã gần kề, cô cũng không rảnh đi quản việc của đôi gian phu dâm phụ này.
"Cô Lương, tôi thật sự không biết nên làm cách nào, cầu xin cô phát lòng từ bi, giúp tôi một chút, đứa bé trong bụng tôi đợi anh ta không được." Từ Từ bắt lấy tay Lương Thu Thu, không cho cô rời đi.
Lương Thu Thu nhìn bụng cô ta, "Bụng cô thì liên quan gì tới tôi, thứ nhất, tôi không phải bác sĩ, thứ hai, tôi cũng chẳng phải Mạc Tử Hiên."
Nếu không phải cô ta đang có thai, cô cũng lười nói nhảm với cô ta.
"Cô Lương, tôi biết anh ấy tới thành phố S là muốn quay lại với cô, chỉ cần cô gọi cho anh ấy, nhất định anh ấy sẽ xuất hiện." Từ Từ khóc đến hoa lê đái vũ, tựa như giây tiếp theo sẽ trực tiếp ngất xỉu ra đó.
Người đi đường liên tục ngoái đầu nhìn lại đây, hận không thể dính mắt lên người hai người.
Lần trước Lương Thu Thu lên hotsearch nên khá e sợ ánh mắt người đi đường, vì muốn thoát khỏi khốn cảnh này, cô đành phải căng da đầu nói: "Đừng khóc nữa, tôi gọi giúp cô."