Edit: Nho
"A Trì, tớ tan tầm đây."
Hứa Gia Ninh nhanh chóng thu dọn những đồ vật trên bàn, mặt mày hớn hở nói 'hẹn gặp lại' với Lâm Trì.
Vẻ mặt Lâm Trì như nhìn thấy quỷ, ai cũng biết vì Lương Thu Thu mang thai nên sau khi kết hôn vẫn luôn không muốn thân mật với Hứa Gia Ninh, dẫn đến việc mỗi ngày anh đi làm đều treo 4 chữ 'dục cầu bất mãn' lên mặt, điên cuồng làm việc, liên tục tăng ca, tiếng oán của nhân viên cấp dưới cũng sắp vọng lên đến trời cao rồi.
Mà cái tên này hôm nay lại đột nhiên cười tươi rói, lại còn tan tầm sớm nữa chứ? Chẳng lẽ trời sắp nổi bão?
"Có hẹn với chị dâu hả?" Lâm Trì thăm dò hỏi một câu.
Hứa Gia Ninh liền cười, hai mắt cong cong trả lời: "Đúng vậy, cô ấy bảo có bất ngờ cho tớ."
"Bất ngờ sao..."
Cười dâm đãng như vậy, nhìn là biết loại bất ngờ nào rồi.
"Hắc hắc, chúc cậu đêm nay " tính" phúc."
Lâm Trì cười một cách đáng khinh, giờ phút này anh ta chỉ có hy vọng là đêm nay Lương Thu Thu sẽ cột Hứa Gia Ninh trên giường, trói tầm mười ngày nửa tháng, để anh ta có thể thoát khỏi bàn tay ma quỷ của Hứa Gia Ninh một thời gian.
"Không nói nữa, Thu Thu nhà tớ sẽ chờ không kịp."
"Đúng đúng đúng, chị dâu chờ không kịp."
Khỏi phải nói, rõ ràng là chính cậu ta chờ không kịp.
Trong lòng Lâm Trì lẳng lặng dựng lên ngón giữa cho Hứa Gia Ninh.
Tiếng bước chân đi ngày càng xa, thẳng cho đến khi bóng người đã biến mất thì Lâm Trì mới ra khỏi văn phòng.
Một đám nhân viên hốc hác như zombie, anh ta lớn tiếng hắng giọng, nhóm nhân viên khổ sở đầu tắt mặt tối liền sôi nổi ngẩng đầu.
Ai da, nhìn kìa, cả đám không còn ai giống người nữa.
"Xét thấy mọi người đã vất vả tăng ca hơn nửa tháng nay, hôm nay đặc cách cho tan tầm sớm."
Lời nói trần đầy khí phách vang lên trong văn phòng, mọi người sợ ngây người, theo sau là những tiếng hoan hô, vỗ tay như sấm.
Chị dâu à chị dâu, hy vọng đêm nay chị có thể "chiếu cố" thật tốt cái tên ông chủ sát tinh này.