Hoắc Cảnh Thâm rũ mắt xuống nhìn lướt qua nội dung trên giấy: “Chuyện này, cô muốn tự mình xử lý sao?” Vân Thanh mạnh mẽ gật đầu, chắp tay khẩn cầu nhìn anh.
Cô ấy thậm chí còn không nhận ra điều đó, như đang nũng nịu.
Hoắc Cảnh Thâm lập tức không lên tiếng, ánh mắt u ám, nhìn cô với thái độ dò xét.
Vân Thanh trong lòng dấy lên, cô đã có kế hoạch cho mọi thừ, nhưng ở trước mặt Hoắc Cảnh Thâm, cô không dám chắc …
Một lúc sau, Hoắc Cảnh Thâm vò mảnh giấy bạc thành cục rồi ném vào thùng rác.
“Kết quả xừ lý của anh, tốt nhất là làm hài lòng tôi.” Anh nhẹ buông một câu, sau đó đứng dậy đi ra ngoài.
Lục Tu lập tức đi theo anh ta.
Vàn Thanh thờ phào nhẹ nhõm, cô nhanh chóng bật máy tính trong phòng lên, ngốn tay thao tác như bay trên bàn phím.
Ngay sau đó, cô đã xâm nhập vào hệ thống an ninh của khách sạn và tìm thấy số phòng má Vân Kiều Kiều đả đảng ký.
Trong mắt Vân Thanh hiện lên một tĩa giễu cợt, cô gọi cho Tạ
Lãng từ điện thoại của khách sạn: “Tìm người cho tôi…”
Lúc này, trong một căn phòng nào đó của khách sạn, Vân Nghiên Thư vừa từ phòng tắm đi ra.
Cô ta đã thuê sẵn một vài tay săn ảnh, ngay khi hết giờ làm việc, cô ta sẽ lập tức lao vào phòng tồng thống để chụp ảnh.
Lục gia là danh gia vọng tộc, Lục lão gia cũng được coi là đức cao vọng trọng, Lục Tu nhất định sẽ không dám lãm lớn chuyện, có thể đến lúc đó sê lừa được hắn.
Còn thứ hèn hạ câm điếc Vân Thanh, sau này sẽ bị chúng chèn ép!
Đến lúc đó, cô ta phải hành hạ con nhỏ đó!
“Ding dong—-‘
Chuông cửa đột ngột vang lên.
uAi vậy?” Vân Kiều Kiều hỏi một cách thận trọng khi đi về phía cửa, một người đản ông trẻ tuổi mặc đồng phục khách sạn nhỉn qua lỗ cánh cửa, trông rất đẹp trai.
“Cô Vân, tôi là nhân viên cùa khách sạn.”
Vân Kiều Kiều kéo cỏ áo xuống, lộ ra một đường quyến rũ, rồi mở cửa.
“Có chuyện gì vậy?” Cô tựa vào cửa nhẹ nhàng vuốt tóc mình, giọng ỏng ẹo.
“Lục thiếu gia muốn mời cô đến phong anh ấy, anh ấy muốn gặp cô.”
“Tôi?!” Mắt Vân Kiều Kiều sáng lên khi nghe thấy lời này, cô không thề tin được “Thật sao? Lục thiếu gia muốn gặp tôi..?!”
“Đúng vậy, Lục thiếu gia nghe nói Vân nhị tiểu thư là mỹ nữ, muốn mờ mang tầm mắt.”
Tuy rằng Lục thiếu gia là kẻ ăn chơi số một ở Bắc thành, nhưng gia cảnh và ngoại hình của anh đều là hạng nhất…
Nếu cô có thề quyến rũ anh ta rồi gả vào nhà họ Lục, chẳng phải cô sẽ trở thành phượng hoàng sao!
“Chờ tôi một chút!”
Vân Kiều Kiều hưng phấn chạy về phòng ngù, mặc một bộ đồ ngủ bằng lụa tơ tằm, lộ ra gần hết bộ ngực, còn xịt nước hoa trước khi đi tới phòng tồng thống. ,
MAnh tên gì?” Trong thang máy cô nhìn lên nhỉn xuống người nhân viên tởi đưa tin, đây cũng coi như là thượng hạng, giũ’ lại chơi cũng không tệ.
Thang máy đã dừng ở tầng cao nhất, người đàn ông nhẹ nhàng giữ cửa thang máy, nhưng anh ta không đi ra ngoài.
Anh nhếch mép cười quyến rũ nói” Họ là Tạ, tên chĩ một chữ Lảng Chúc cô Vân vui vẻ.”
Danh Sách Chương: