Mục lục
Vạn Cổ Ma Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 548

Nhưng vương triều Đại Can…hình như không giống với các vương triều khác cho lắm.

“Hì hì, Tiêu Tiêu có phải cảm thấy vương triều Đại Can của bọn ta có chút khác thường không.” Can Anh Túc nở nụ cười, hỏi.

Lâm Tiêu nhìn đối phương, đợi đối phương nói tiếp.

Can Anh Túc nở nụ cười giảo hoạt, nói: “Nắm tay ta đi, ta nói cho ngươi nghe!”

Lâm Tiêu liếc nhìn nàng ta một cái, không động đậy.

Nơi này là trước cổng hoàng thất Đại Can, cô nàng này lại đột nhiên đưa ra yêu cầu kỳ lạ vậy.

Chuyện bất thường thì ắt có biến.

Can Anh Túc thấy Lâm Tiêu không động đậy, hừ một tiếng, thân hình lóe lên, túm lấy tay Lâm Tiêu.

“Được rồi, vậy ta miễn cưỡng nói cho ngươi biết vậy.” Can Anh Túc nói.

Lâm Tiêu: …………..

Vậy cũng được nữa hả???

Tâm tư của cô nàng này cũng thật là nhiều đáo để.

“Vương triều Đại Can bọn ta là trọng văn khinh võ, ví như hoàng thất Đại Can bọn ta, có tổng cộng bốn vị cường giả Hóa Đỉnh.”

“Thì trong đó, có một vị ngươi gặp rồi, là Cốc lão đi theo ta lúc ở mộ kiếm Phạm Thiên. trong số các cường giả Hóa Đỉnh Cảnh của hoàng thất Đại Can, ông ấy chính là dùng võ nhập đạo, tấn thăng lên Hóa Đỉnh.”

“Mà ba vị còn lại là dùng văn nhập đạo, Nho đạo Hóa Đỉnh….”

Nghe cô nàng này giải thích, Lâm Tiêu thật sự kinh ngạc.

Dùng văn nhập đạo?

Cường giả Nho đạo?

Nho đạo không phải là một đám Nho sĩ hay sao? Người như vậy, sao có thể phân cao thấp với người luyện võ chứ.

Lại làm cách nào mà đẩy lui yêu thú và quân địch đây.

Hơn nữa, một cô nàng được mệnh danh là yêu nữ giết chóc, chả có tí dính dáng nào tới Nho đạo hết, biết không hả!

Lâm Tiêu lộ vẻ nghi hoặc và ngờ vực.

Can Anh Túc thấy ánh mắt của Lâm Tiêu, liền đoán được hắn đang nghĩ gì.

“Đi thôi, ta dẫn ngươi tới một nơi, người bình thường không vào được đâu đó nha.”

Can Anh Túc nói xong liền kéo Lâm Tiêu bay về phía hoàng cung Đại Can.

“Không phải đã nói là không được bay sao?” Lâm Tiêu hỏi.

“Ờ!….Vui quá, quên mất rồi.” Can Anh Túc lè lưỡi, ngại ngùng nói.

Quả nhiên.

Ngay sau đó, một đội hộ vệ có mười mấy người, bay về phía hai người.

“To gan!!! Không có lệnh bài mà dám phi hành bên trên hoàng cung, hai ngươi đã xúc phạm tới…ủa???”

“Người, người là….Đội hộ vệ thứ ba, bái kiến trưởng công chúa điện hạ, xin trưởng công chúa điện hạ tha mạng, thuộc hạ, thuộc hạ….thuộc hạ thật sự không phải cố ý đâu….”

“Bái kiến trưởng công chúa điện hạ, xin trưởng công chúa điện hạ tha mạng!!”

“Mong trưởng công chúa điện hạ tha mạng!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK