Mục lục
Vạn Cổ Ma Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 552

“Ta nói rồi, hắn chính là ý trung nhân của ta, đời này nếu không phải hắn thì ta sẽ không gả. Ai cũng đừng hòng ngăn cản ta, cho dù là Đằng lão ngài cũng vậy.” Can Anh Túc nói với giọng nghiêm túc.

Trên người nàng ta tỏa ra sát ý cực kỳ mạnh mẽ, huyết ảnh màu đỏ hóa thành những cái gai sắc, chỉ về phía tất cả mọi người xung quanh.

Bầu không khí bỗng chốc đối chọi gay gắt.

Những đại Nho kia đều không chịu nổi khí tức giết chóc của Can Anh Túc, không khỏi lùi về sau vài bước.

Đằng Văn Hiên cười khổ, nhìn trưởng công chúa điện hạ, giọng nói vẫn điềm nhiên như không: “Trưởng công chúa điện hạ, người cố chấp như vậy, sẽ chỉ hại thiếu niên này mà thôi.”

Can Anh Túc cắn chặt răng.

Ánh mắt của nàng ta chỉ khi nhìn Lâm Tiêu mới toát ra vẻ dịu dàng.

“Cho dù là như vậy, ta cũng….” Can Anh Túc còn chưa nói xong.

Coong!!

Một tiếng chuông vang khắp ngàn dặm xung quanh và hoàng cung Đại Can.

Tiếng chuông này truyền ra từ thánh địa Văn cung.

“Ủa? Chuông thánh Nho văn sao lại vang lên vậy!”

“Đây, đây là…. lần trước vang lên là ngày Lâm đại Nho trở thành đại năng nhỉ.”

“Đúng vậy, lần trước Lâm đại Nho đã dẫn động ba hồi chuông, trở thành đại năng! Lẽ nào, lại có đại Nho đột phá rồi?”

“Có thể lắm! Đây cũng là chuyện mừng của vương triều Đại Can ta.”

Trong tiếng nghị luận.

Coong!….coong!…..coong!

Tiếng chuông vẫn tiếp tục vang lên không dứt.

Bốn hồi, năm hồi, sáu hồi….

Liên tiếp tới hồi chuông thứ chín.

Người bên ngoài thánh địa Văn cung đều sững sờ.

Ba hồi là đại Nho đột phá.

Vậy chín hồi là ý gì?

“Chuông thánh chín hồi, chính là khi thánh nhân chi tư của Nho đạo xuất thế, chỉ là không biết người này giờ đang ở……”

Tại hiện trường, duy chỉ có ánh mắt của Đằng Văn Hiên lộ vẻ kinh ngạc.

Nhưng không đợi ông ta nói xong.

Thánh địa Văn cung đột nhiên bắt đầu chấn động.

Chính khí cương trực vô tận hóa thành một luồng ánh sáng trắng thuần khiết xông lên trời.

Cũng vào lúc này.

Lâm Tiêu nãy giờ vẫn luôn ngơ ngác, trên người đột nhiên phát ra một tia kim quang của chính khí cương trực không hề yếu ớt, cũng đồng thời xông lên trời.

Bạch quang và kim quang quấn lấy nhau, thiên địa bắt đầu biến sắc.

Chuông thánh Nho văn lần nữa vang lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK