*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tại thời điểm này một người lính đứng trong hàng ngũ nhạy bén phát hiện.
“Người, trong đại quân ma quỷ có một người.” Hắn không nhịn được phá vỡ hàng ngũ chạy lại.
“Hả? thật kìa, là một cô gái, hình như trẻ tuổi, hơn nữa cũng là người thức tỉnh bay được!”
“Trời ạ, cường giả Toàn Đan cảnh, nếu đúng là như thiếu niên kia nói, thì đã có tới hai cường giả Toàn Đan cảnh.”
“Sao lại có chuyện như vậy, từ bao giờ người trẻ tuổi lại tiến bộ nhanh như vậy?”
Trong tiếng kinh ngạc của những binh sĩ, đại đội trưởng và phó đội trưởng phát hiện ra một người con gái mặc quần áo đỏ trong đám yêu ma kia. Hơn nữa đối phương cũng là một cường giả Toàn Đan cảnh.
Bây giờ hai người đã kinh ngạc không nói lên lời. Nếu đúng như vậy thì bọn họ có hai cường giả Toàn Đan cảnh, nếu cộng thêm bọn họ nữa……
Nhưng còn chưa đợi hai người này tính toán xong đã thấy cô gái kia lao vào đám yêu ma.
“Cái gì?” Tất cả mọi người kinh hô.
Bọn họ thật sự không hiểu nổi hành động liều lĩnh của cô gái này. Ngay cả khi là một cường giả Toàn Đan cảnh cũng không nên lao vào đại quân yêu ma như thế!
“Kia là bạn đồng hành với ngài sao? Ngài vẫn nên mau chóng gọi cô ấy quay lại!” Đội trưởng Từ hướng về phía Lâm Tiêu nói.
“Đúng vậy, đám yêu ma này không dễ đối phó!” Phó đội trưởng cũng vội vã nói.
Nếu bọn họ có hai cường giả Toàn Đan cảnh, lại thêm vũ khí nóng và nhiều binh sĩ như vậy thì chắc chắn có cơ hội tiêu diệt đám yêu ma kia. Nhưng cũng không thể quá liều lĩnh.
Lâm Tiêu nghe thấy hai người này nhắc nhở thì cũng rất tự nhiên trả lời: “Không cần lo lắng, bạn đồng hành của tôi, mạnh hơn đám yêu ma kia một chút.”
Ầm!! đúng lúc này trong đại quân yêu ma phát ra một tiếng nổi.
Phụt! chỉ nhìn thấy con yêu ma Toàn Đan cảnh nổ thành một đống thịt vụ chết ngay tức khắc. Sau đó lại một tiếng nổ nữa, rồi lại một tiếng nổ nữa.
Con yêu ma Toàn Đan cảnh thứ hai rồi thứ ba cũng chết một cách quái dị.
Hai đội trưởng: “???”
Tất cả các chiến sĩ: “???”
Cái quái gì vậy? ba con yêu quái Toàn Đan cảnh chứ vậy mà chết? Một chút phản kháng cũng không có, đây là giả đúng không!
Bọn họ còn chưa thấy bóng dáng của mấy con yêu ma Toàn Đan cảnh này trong máy quay, có thể nói đây là sức mạnh làm người khác run sợ. Vậy mà hôm nay còn chưa kịp nhìn thấy gì chứ thế đã bị giết chết.
Yêu ma Toàn Đan cảnh chỉ có vậy thôi hả?
Trong đám binh lính thì đại đội trưởng Từ và phó đội trưởng là hai người há hốc mồm to nhất, giống như sắp rơi cả cằm xuống đất. Là đội trưởng đội phó nên đương nhiên họ biết, yêu thú Toàn Đan cảnh không thể yếu tới vậy.
Có nghĩa là người con gái kia quá mạnh, mạnh tới mức yêu thú Toàn Đan cảnh không thể chống cự được. Hai người kinh ngạc nhìn lên thiếu niên trước mắt, thế mà nói là chỉ mạnh hơn một chút???
Chút này chắc cũng khoảng một tỷ chữ chút.
Ba con yêu ma Toàn Đan Cảnh chỉ huy đại quân yêu ma chết bất đắc kỳ tử.
Điều này khiến đại quân yêu ma trong nháy mắt như rắn mất đầu.
Linh trí của bọn chúng không cao, chỉ nhớ mệnh lệnh cuối cùng là xông phá tường thành nhân loại, đồ sát thỏa thích.
Mà bây giờ ba con yêu ma chỉ huy đều chết rồi.
Thế thì bọn chúng càng không có đường lui.
Chỉ có thể xông lên, phá vỡ tưởng thành, đồ sát nhân loại.
Gào!!!
Đại quân yêu ma gầm lên từng trận, đội hình tuy hỗn loạn, nhưng cơn sóng xung kích và tốc độ tấn công lại cao hơn gấp đôi.
Đại đội trưởng Từ thấy vậy, đồng tử co rút lại.
“Tất cả mọi người, chuẩn bị chiến đấu!!!” Hắn hô lớn.
“Rõ!!!” Toàn bộ chiến sĩ lập tức đáp lại.
Chuyện gì phải tới, rồi cũng sẽ tới thôi!
Nhưng mà, bất kể thế nào, ba con yêu ma Toàn Đan Cảnh đều đã tử trận.
Vậy thì áp lực của bọn họ cũng giảm đi không ít.
Bây giờ, chỉ cần ngăn chặn đám yêu ma cấp thấp không sợ đòn này là có thể giành thắng lợi trong trận này rồi.
“Tôi nói rồi, đám yêu ma này cứ giao cho bọn tôi là được.” Lâm Tiêu lại lần nữa lên tiếng.
Ngay sau đó.
Một cây bút lông Tử Kim xuất hiện trong tay hắn.
Lâm Tiêu tùy ý phất lên.
Bút lông Tử Kim vạch một đường lên không trung.
Lấy trời làm nghiên, lấy đất làm đài.
Một cỗ chính khí hạo nhiên mạnh mẽ, từ trong cơ thể Lâm Tiêu lập tức bạo phát ra.
Ầm ầm ầm!!!
Từng chữ màu vàng kim tỏa sáng, tỏa ra chính khí vô tận, được bút lông Tử Kim viết ra, sừng sững trên tường thành.
Hoa! Hạ! Phía! Trước!
Yêu! Ma! Cấm! Vào!
Cùng với sự xuất hiện của tám chữ này, trên bầu trời cũng bắt đầu có từng đám mây màu tím đang tụ lại, mỗi một đám mây đều là chính khí hạo nhiên hóa thành.
Vô số hào quang từ trong đám mây chiếu rọi xuống, xua tan đi sương mù, khôi phục ánh sáng.
(Khụ khụ khụ, chép một câu thì không tính là đạo nhái đâu nhỉ!)
Ngay lập tức, đám sương mù tà khí bên ngoài tuyến phòng ngự duyên hải, toàn bộ bị đẩy lùi mấy chục km tới hàng trăm km.
Không chỉ có thế.
Khi chính khí hạo nhiên và hào quang tỏa ra, những yêu ma kia giống như là gặp phải thiên địch, toàn thân bốc khói xanh, đồng thời phát ra những tiếng gào thét thảm thiết khiến người ta sởn gai ốc.
Trong chốc lát, đám đại quân yêu ma đang điên cuồng lao tới như một cơn sóng dữ bỗng chốc dừng lại.
Bọn chúng hoàn toàn ngơ ra.
Càng lại gần tám chữ màu vàng kim kia, bọn chúng lại càng cảm thấy linh hồn như bị thiêu đốt, một cảm giác uy hiếp nghiêm trọng tới tính mạng.
Còn là loại tử vong nguy hiểm tới hồn bay phách tán.
Bọn chúng muốn rút lui.
Nhưng cùng lúc này, một bóng dáng màu đỏ giống như một cỗ máy giết chóc, đang dùng tốc độ cực nhanh, càn quét xuyên qua đại quân yêu ma.
Đi tới đâu, thi thể yêu ma rơi xuống tới đó, mà còn không có một thi thể nào là hoàn chỉnh.
Phía trước có sói, đằng sau có hổ.
Danh Sách Chương: