Chương 689
Tháp Chân Long và thanh kiếm nhỏ màu đen lắc lư, ý là chúng không cảm nhận gì.
“Kỳ lạ! Ta cảm giác được một loại mùi giống như nguyên tố.” Tiếu Hỏa cũng không buông lỏng cảnh giác,quan sát đến mọi ngóc ngách của mỏ vàng Tuế Nguyệt.
Lúc này.
“Gầm!!” Một tiếng gầm cùng với một bóng đen lao thẳng về phía Lâm Tiêu.
“Không ổn rồi! Địch tấn công!”
“Chủ nhân, mau tỉnh lại, có nguy hiểm!” Ngay lập tức Tiểu Hoả truyền tín hiệu nguy hiểm cho hai chí bảo khác và chủ nhân. Đồng thời, nó đã biến thành một nguyên tố lửa hình người để chặn bóng đen đó.
Bóng quái vật màu đen đó không nghĩ ngợi đã vung một chưởng và đánh mạnh qua.
Phụt! !
Nguyên tố lửa bị đánh bay ra xa hơn mười mét, đập mạnh vào mỏ vàng Tuế Nguyệt, cơ thể gần như bị tan thành từng mảnh.
Hai tiếng leng keng.
Tháp Chân Long và thanh kiếm nhỏ màu đen đã kịp thời chặn bóng đen đó lại. Hai kiện chí bảo đã toàn lực triển khai uy năng, vật lộn với bóng đen quái thú đó.
Khi Tiểu Hoả phát ra cảnh báo, Lâm Tiêu cũng tỉnh dậy. Ngay khi mở mắt ra, hắn đã thấy Xích Viêm Trường Kiếm cùng Tiểu Hoả bị đánh bay ra ngoài.
Thực thể quái vật màu đen xám đó, thân hình cường tráng, cao gần ba mét, nhìn tổng thể có chút giống tinh tinh nhưng ngũ quan trên khuôn mặt không được rõ ràng lắm.
Vấn đề là, quái vật màu đen này cũng phát ra khí tức Tuế Nguyệt, cực kỳ nồng đậm.
Đây là gì? !
Lâm Tiêu cau mày. Quái vật này khiến hắn cảm giác giống như lần đầu tiên hắn nhìn thấy Tiểu Hoả.
“Chủ nhân, chủ nhân… Đây là ý chí nguyên tố thế được sinh ra từ mỏ vàng Tuế Nguyệt. Mặc dù linh trí của nó kém xa ta, nhưng cực kỳ nguy hiểm! Đặc biệt đây là ý chí Tuế Nguyệt, chủ nhân không thể nào đánh bại!” Giọng nói yếu ớt của Tiểu Hỏa truyền đến.
Nó đã tự động trở lại bên trong Xích Viêm Trường Kiếm.
Một đòn của quái vật màu đen này chứa đựng toàn bộ ý nghĩa phân chia Tuế Nguyệt, suýt nữa biến nó thành tro bụi.
Sau khi tháp Chân Long và thanh kiếm đen nhỏ thấy Tiểu Hoả bị trúng một chưởng thì thận trọng xoay quanh quái vật màu đen dựa vào phẩm chất của đạo khí.
Thấy vậy, Lâm Tiêu lập tức triệu ba kiện chí bảo này về. Đôi mắt hắn nhìn chằm chằm vào quái vật màu đen xám do ý chí Tuế Nguyệt ngưng tụ thành.
Tiểu Hoả đã bị một đòn đả thương nên hắn không muốn hai đạo khí còn lại bị hư hại gì nữa.
Thấy thứ đáng ghét như con ruồi vừa nãy đã biến mất, quái vật màu đen hung dữ nhìn chằm chằm vào Lâm Tiêu với đôi mắt to như đèn lồ ng.
“Gầm!!” Nó gầm lên một tiếng, thân thể hóa thành hắc quang lao tới.
Lâm Tiêu không lùi mà tiến lên, huyết khí chi lực trong cơ thể dâng trào, cộng thêm Hoang Chi Ý Cảnh, Trọng Lực Ý Cảnh và Sát Sinh Ý Cảnh được truyền vào cánh tay phải của hắn.
Hắn muốn thử xem xem, quái vật được hình thành bởi ý chí Tuế Nguyệt này có thể mạnh đến mức nào.
Nếu có thể luyện hóa thứ này, chắc chắn sẽ rất tuyệt vời.
Uỳnh! ! Bàn tay cực lớn của quái vật và nắm đấm của Lâm Tiêu va vào nhau.
Lâm Tiêu khịt mũi, một ngụm máu bị ép đến tận cổ họng. Toàn thân hắn giống như một quả đạn pháo, hắn lập tức bị đánh bay ra ngoài.