Mục lục
Vạn Cổ Ma Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 595

Các nho gia Đại Can do dự một lúc. Vào thời khắc mấu chốt, thời gian ngắn ngủi như vậy, cũng đủ lấy đi tính mạng của một người.

Bùm bùm bùm! !

Một loạt âm thanh bùng nổ.

Các nho gia Đại Can đã bị những kẻ thi triển huyết bạo bí thuật đánh bay ra ngoài. Ba nho gia đã chết ngay tại chỗ, các nho gia còn lại cũng bị thương nặng và mất khả năng chiến đấu.

Duy chỉ có hai người là không bị ảnh hưởng. Một người là Đằng lão, khi những nhân lực huyết bạo lao về phía mình, theo bản năng ông ta vung ra vài đạo phòng ngự để ngăn cản.

Một người khác đương nhiên là Lâm Tiêu. Có hai trụ nhân lực huyết bạo lao về phía hắn. Còn hắn thì cứ đứng tại chỗ, không động đậy gì cả.

Chỉ cần vẫy tay một cái, ý cảnh chi lực đã được kích hoạt. Hai trụ nhân lực huyết bạo trong nháy mắt bị đánh bay mấy trăm mét, vỡ thành hai quả cầu huyết vụ.

Đằng lão sững sờ nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng có chút áy náy và tự trách.

Là lỗi của ông ta, ông ta đã không xác nhận kỹ tình hình của doanh trại con người mới dẫn đến tổn thất nghiêm trọng này.

Đó là ba đại nho. Phải mất rất nhiều thời gian và tinh lực để bồi dưỡng một đại nho. Chết một người đã là tổn thất lớn của Đại Can, huống hồ là chết ba người.

“Đa tạ tiểu hữu nhắc nhở, nếu không phải tiểu hữu sớm cảnh báo, lần này ngã xuống không phải chỉ là ba đại nho gia.” Đằng lão chân thành cảm tạ.

“Đằng lão nặng lời rồi, chúng ta hãy những người bị thương ra ngoài trước rồi hãy tính kế lâu dài.” Lâm Tiêu nói.

“Được!” Đằng lão đáp lại.

Bởi vì cột nhân lực yêu ma huyết bạo vừa rồi cho nên các nho gia Đại Can không thể động đậy, hơn nữa còn bị phân tán ra tứ phía.

Ngay khi Lâm Tiêu chuẩn bị kéo một nho gia đã hôn mê thì có một cảm giác nguy hiểm bản năng từ tận đáy lòng dâng trào, lông trên người hắn lúc này đều dựng đứng cả lên.

Ngay sau đó, đôi mắt của Lâm Tiêu phát ra kim quang và nhìn xung quanh một lượt. Vô số chấm đỏ xuất hiện trong tầm mắt của hắn.

Đó, đó là… những chấm đỏ phát ra từ hàng trăm xác chết trên mặt đất.

Ánh mắt Lâm Tiêu nghiêm trọng, lập tức kêu to: “Không được! Đằng lão, những thi thể này là —— ”

Không đợi hắn nói xong chuyện mất cảnh giác đã xảy ra bất ngờ. Những thi thể vốn đã chết đều lần lượt đứng dậy.

Từ trong cơ thể ‘bọn họ’ phát ra một luồng khí tức hung hãn, nhanh chóng lao về phía hai người bọn họ.

Bùm bùm bùm bùm bùm bùm! !

Vô số tiếng nổ truyền tới, từng đợt, từng trận, ùn ùn kéo đến, càn quét mọi thứ.

Lúc này, một yêu ma mắt đỏ thể hình cực lớn đang đứng ở phía xa trong hư không, quan sát tất cả.

“Chậc chậc chậc, lần này ta thu hoạch được một nho gia đại năng, không uổng công bản ma lãng phí bao nhiêu thi thể. Có điều, với miếng mồi này, nói không chừng có thể câu được cá lớn hơn!” Yêu ma mắt đỏ vui vẻ cười nói.

Khiến hắn ta cảm thấy hơi lạ chính là… Tại sao lại không thể nhìn rõ thực lực của thiếu niên loài người lại trà trộn vào những nho gia đó để vào đây?

Hơn nữa, thiếu niên đã hai lần tiên tiếp phát hiện ra sự sắp xếp của hắn ta.

Thật là kỳ lạ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK