Mục lục
Vạn Cổ Ma Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đó chính ra thanh niên cõng bia đá vừa mới rời đi lúc trước.

Sau khi hắn ta cảm nhận được tên tiểu tử kia đứng bất động tại chỗ không nhúc nhích, thì đã đoán được chuyện gì xảy ra rồi.

“Hề hề, tiểu tử, ngươi vẫn còn non và xanh lắm. Thứ đồ tốt như thế này sao có thể thật sự giao cho ngươi chứ. Nhìn một lượt kiếp trước kiếp này, chỉ e là phải mất vài ngày đấy, nhiêu đó thời gian cũng đủ rồi.” Người thanh niên khẽ cười.

Hắn bước nhanh về phía Lâm Tiêu.

Sau khi nhìn thấy tay Lâm Tiêu chạm lên đá Tam Sinh, thanh niên này lại cười tiếp.

Cảnh tượng y hệt như hắn ta năm đó, vẫn là đánh giá thấp đá Tam Sinh rồi.

Tiếp đó, người thanh niên giơ ngón áp út trên bàn tay phải của mình ra.

Phập!

Không hề di dự, hắn trực tiếp cắt rách đầu ngón tay.

Chỉ thấy sắc mặt hắn trầm xuống, vận linh lực, dường như đang thi triểu một bí thuật nào đó vậy.

Đại khái là sau tầm mười phút, một con côn trùng trong suốt to bằng cái móng tay lại từ trong vết thương đầy máu thịt ấy chui ra.

“Nữ nhân khốn nạn, thật sự cho rằng chỉ dựa vào loại cổ trung này là có thể mặc sức nhào nặn ta hay sao?” Người thanh niên nhìn con côn trùng trong suốt tức giận lẩm bẩm.

Không dám chậm trễ một giây, ngay khi con côn trùng trong suốt kia chui ra, hắn liên nhanh chóng đặt lên người kẻ truy đuổi hắn.

Sau khi nhìn thấy con cổ trùng tiến vào trong cơ thể đối phương, người thanh niên này mới lộ ra nụ cười mãn nguyện.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Mọi chuyện xong xuôi!

Cuối cùng hắn cũng được giải thoát rồi.

Tuy rằng không biết có thể giải thoát trong bao lâu, nhưng ít nhất thì trước khi cánh cổng phong ấn thứ ba bị phá hủy, hắn cũng có thể làm chuyện của mình rồi.

“Tiểu tử, ngươi tự cầu nguyện cho chính mình đi. Còn về bia đá Tam Sinh này đợi vài ngày nữa ta sẽ quay lại lấy. Dù gì thì cũng không có cách nào trở về Tôn Hoàng Giới, ở Huyền Thiên Giới chỉ có cường giả Đại Đế Cảnh này, không ai có thể làm gì được ta hết!” Thanh niên cõng bia đá cười vài tiếng rồi nhanh chóng bay đi, rời khỏi nơi này.

Mà toàn bộ quá trình, Lâm Tiêu đều đứng yên tại chỗ.

Cho dù bị con côn trùng trong suốt chui vào trong người cũng không hề biết gì hết.

Chỉ là, sau khi người thanh niên kia rời đi.

Một nguồn sức mạnh Tuế Nguyệt cực lớn bắt đầu không ngừng truyền vào trong cơ thể Lâm Tiêu, chuyện này khiến cho Tuế Nguyệt Chi Lực vốn đã đạt đến tầng Quy Tắc, bắt đầu tăng lên một tầng mới.

Cả người Lâm Tiêu bị một vầng thần quang dịu nhẹ bao bọc lại, Nguyên Thần Chi Lực vào thời khắc này cũng càng thêm mạnh mẽ, nồng đậm.

Đồng tử của hắn tuy là tạm thời không có tiêu cự, nhưng bên trong sâu thẳm như vực cổ kia lại khiến người ta không cách nào nhìn thấu.

Tình trạng bất thường này kéo dài không lâu, rất nhanh sau đó đã thu lại và bắt đầu vận hành.

Cứ như vậy.

Qua khoảng chừng hơn nửa tiếng.

Cách đó không xa có bảy bóng người đang lao tới, khi bọn họ nhìn thấy Lâm Tiêu, sắc mặt mỗi nữ tử đều khác nhau.

“Cuối cùng cũng tìm được hắn rồi, hóa ra là trốn ở đây.”

“Xem ra đá Tam Sinh lại kích hoạt rồi.”

“Lần này, chúng ta nhất định không thể để hắn chạy thoát.”

“Cái tên này, lại đổi một khuôn mặt mới rồi, ngay cả quần áo cũng thay rồi.”

“Chính là hắn, không sai vào đâu được, đá Tam Sinh ở đây, cổ trùng bản mệnh của ta cũng đã có phản ứng, ở ngay trong cơ thể hắn.”

“Gã đàn ông phụ bạc, lần này cho dù có trói cũng phải trói ngươi mang về!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK