Từ trước tới nay Thái Cẩn Ngôn vốn không hề để dư luận ảnh hưởng đến cuộc sống của mình, nếu không, chỉ với tin đồn hắn là con riêng, là con rơi vốn do mẹ con nhà kia cố ý thả ra đã khiến hắn sống không bằng chết rồi. Thế nên, trước những thông tin truyền miệng đầy định kiến kia, bấy lâu Thái Cẩn Ngôn luôn mặc kệ. Từ khi mẹ ruột của Thái Cẩn Ngôn qua đời, hắn đã không còn thói quen giải thích về mình với bất cứ ai nữa. Thái Cẩn Ngôn quan niệm rằng, việc mình làm, bản thân mình biết là được rồi. Nếu người ta đã tin tưởng hắn, thì cho dù hắn không cần giải thích, họ vẫn sẽ tin tưởng hắn. Còn nếu trong lòng người ta đã không tin, thì mắt của họ đã mờ, tai của họ cũng đã ù, lòng của họ chắc chắn đã nghiêng lệch, dù hắn có giải thích cả trăm ngàn lần thì cũng chỉ đổi lại sự nghi ngờ và xuyên tạc, thậm chí chụp mũ thêm cho hắn những ý đồ đen tối gì khác nữa.
Vì vậy, tin đồn rằng Thái Cẩn Ngôn muốn dùng cuộc hôn nhân với Triệu Chân Tâm để âm thầm thôn tính và chiếm đoạt tài sản của nhà vợ không khiến Thái Cẩn Ngôn nao núng. Hắn không thèm đính chính hay giải thích. Mà thật ra thì, Thái Cẩn Ngôn có muốn đính chính hay giải thích cũng chẳng biết phải nói với ai. Tất cả những tin đồn kia chỉ là thị phi dư luận mà thôi. Nếu bảo Thái Cẩn Ngôn chạy đến nói với Triệu Chân Tâm và anh trai, chị dâu của cậu rằng hắn không hề có ý định đó thì chẳng khác gì đang có tật giật mình. Hơn nữa, Thái Cẩn Ngôn cũng không có can đảm chạy tới trước mặt bất cứ ai trong gia đình của Triệu Chân Tâm để bàn luận chuyện thị phi. Cho nên, bấy lâu nay hắn vẫn phớt lờ những tin đồn kia.
Nhưng hôm nay, Triệu Chân Tâm lại tỏ vẻ quan tâm đến việc công tác của hắn. Có phải cậu cũng đã nghe tin đồn kia và nghi ngờ hắn có ý đồ với công ty của anh trai vợ hay không? Thái Cẩn Ngôn trong lòng cuống lên, tay của hắn khẽ run. Ly sữa trống không trong tay Thái Cẩn Ngôn không được nắm vững nữa, vuột ra, rơi xuống đất đánh choang một tiếng rồi vỡ tan tành. Một mảnh vỡ đã sượt ngang qua ngón chân của Triệu Chân Tâm, khiến máu ứa ra, đỏ thắm. Triệu Chân Tâm bị cơn đau không quá mạnh mẽ nhưng đột ngột ấy làm giật mình. Thái Cẩn Ngôn càng giật mình hốt hoảng nhiều hơn khi thấy màu máu tứa ra trên ngón chân trắng trẻo của Triệu Chân Tâm. Âm thầm nghiến chặt hai hàm răng để đè nén cảm xúc, Thái Cẩn Ngôn nhanh như chớp khom người lau đi vết máu trên ngón chân của Triệu Chân Tâm và hối hả chạy đi lấy hộp cứu thương.
Một lát sau, Thái Cẩn Ngôn quay lại, đặt hộp cứu thương vào tay của Triệu Chân Tâm rồi đứng lùi lại. Triệu Chân Tâm ngẩn ra trong bàng hoàng và hụt hẫng. Bởi vì cậu đã nhận ra, bản thân không còn nghe được tiếng lòng của Thái Cẩn Ngôn nữa rồi. Nhìn vào nét mặt cố ý lạnh lùng và ánh mắt lảng tránh của Thái Cẩn Ngôn, trong lòng Triệu Chân Tâm hiểu rõ, tảng băng ngốc nghếch kia nhất định lại đang nghĩ linh tinh gì nữa rồi. Nhưng vấn đề là lúc này bên tai Triệu Chân Tâm chỉ là một sự im lặng đến tịch mịch. Triệu Chân Tâm có thể nghe được tiếng côn trùng rỉ rả và tiếng gió thổi xào xạc ngoài vường, nhưng thanh âm trầm thấp quen thuộc nào đó lại không hề vang lên một lần nào, dù chỉ là một hơi thở dài.
Sự sững sờ đến lặng người của Triệu Chân Tâm lại bị Thái Cẩn Ngôn suy diễn theo một hướng khác. Hắn cố gắng giữ cho dáng vẻ ngoài mặt vẫn lạnh lùng và cất giọng lãnh đạm:
- Xin lỗi! Nếu em muốn, ngày mai tôi sẽ sắp xếp cho em một vị trí trong công ty để giám sát. Em thích làm ở vị trí nào?
Triệu Chân Tâm ngạc nhiên. Sao chủ đề lại nhảy tới chuyện sắp xếp công việc cho cậu rồi? Tuy nhiên, Triệu Chân Tâm cảm thấy đây là một cơ hội tốt để có thể thâm nhập vào cuộc sống của Thái Cẩn Ngôn. Dù sao thì tảng băng ngốc nhà cậu dành thời gian ở công ty còn nhiều hơn ở nhà còn gì. Hơn nữa, hai người bạn thân của Thái Cẩn Ngôn cũng đang làm ở công ty Thắng Lợi. Nếu Triệu Chân Tâm cũng đến làm đồng nghiệp với họ, việc cậu muốn tìm hiểu về Thái Cẩn Ngôn sẽ có nhiều khả năng hơn và chính xác hơn. Triệu Chân Tâm không muốn chỉ dựa vào việc nghe lén được tiếng lòng mới có thể thấu hiểu được Thái Cẩn Ngôn. Cậu muốn bản thân có thể thật sự đồng cảm và hiểu rõ hắn bằng chính tấm lòng và tình cảm của mình. Việc vào làm cùng một công ty với Thái Cẩn Ngôn có lẽ chính là bước đầu để Triệu Chân Tâm có thể dễ dàng tìm hiểu về tảng băng ngốc nghếch của nhà mình.