Hai ngày nay trong đầu Ngụy Sâm chỉ toàn là câu này, thường thì cứ hỏi Trần Lê một vài vấn đề, hoặc là Trần Lê sẽ im lặng nhìn Ngụy Sâm, thỉnh thoảng lại sẽ lắc đầu hoặc gật đầu, những lúc như này, Ngụy Sâm sẽ không nhịn được mà ôm Trần Lê vào lòng đè đầu xoa xoa một hồi.
Cảm giác này giống như khi người cha biết con mình đã học được cách đi bộ, ngạc nhiên mà lại tự hào. Nếu không phải thần kinh mặt không đồng ý thì hai ngày nay trên mặt Ngụy Sâm chắc có lẽ đang nở nụ cười ngây ngô.
Trần Lê không hiểu tại sao Ngụy Sâm lại vui như vậy, nhưng tâm trạng Ngụy Sâm cũng ảnh hưởng đến tâm trạng của Trần Lê, sau khi an tĩnh lại, thời gian Trần Lê rơi vào thế giới của mình trở nên ít đi, cậu sẽ nhìn Ngụy Sâm đang cười ngố, sau đó lúc Ngụy Sâm hỏi cậu mấy câu, sẽ dùng cách gật đầu hoặc lắc đầu để trả lời. Trần Lê phát hiện, chỉ cần mình gật đầu hay lắc đầu thì Ngụy Sâm đều sẽ rất vui.
"Lê Lê, anh rất vui." Ngụy Sâm lại ôm Trần Lê vào lòng, dịu dàng nói bên tai Trần Lê: "Anh rất vui vì em có thể dùng gật đầu hoặc lắc đầu để bày tỏ ý của mình, nhưng em nên biết rằng cuộc sống không chỉ có hay không, mà còn có rất nhiều chuyện không thể diễn tả bằng sự đồng ý hay không muốn, anh hy vọng một ngày nào đó, em có thể mở miệng nói với anh những suy nghĩ nội tâm của mình."
Trần Lê vùi đầu vào ngực Ngụy Sâm, lần này không phản ứng lại.
Sau đó, Ngụy Sâm ôm Trần Lê không nói lời nào, y biết những chuyện này không thể gấp được, ăn một miếng cũng không thể thành một người mập được, sự thay đổi của Trần Lê y nhìn thấy, chỉ trong một tháng ngắn ngủi, mà đã có thay đổi như vậy, Ngụy Sâm đã cảm thấy rất vui mừng.
Mấy ngày tiếp theo, hai người ở chung đều rất hòa hợp, dưới sự chỉ dẫn của Ngụy Sâm, lúc nào cần lắc đầu hay gật đầu thì Trần Lê cũng đã rõ, nhìn Trần Lê tiến bộ từng ngày, tâm tình Ngụy Sâm càng ngày càng sung sướng. Cảm giác sung sướng này giống như nếu cho Ngụy Sâm một đôi cánh ngay bây giờ thì Ngụy Sâm có thể lập tức bay lên trời.
Nhưng tâm trạng tốt của Ngụy Sâm không kéo dài bao lâu sau khi có một cuộc điện thoại tới, cắt đứt những tháng ngày chung sống của Ngụy Sâm và Trần Lê.
Điện thoại được gọi bởi tổng giám đốc của tập đoàn Trường Phong, tổng giám đốc có ý rất uyển chuyển, hy vọng Ngụy Sâm có thể đi làm vào thứ hai tới. Ngụy Sâm cũng biết mình vẫn chưa đi làm mà đã bắt đầu xin nghỉ là hơi quá, liền đồng ý.
Ngụy Sâm phải đi làm, người không yên lòng nhất chính là Trần Lê, khi cúp máy, Ngụy Sâm nói chuyện này với Trần Lê, ban đầu Trần Lê còn chưa kịp phản ứng việc Ngụy Sâm đi làm có liên quan gì tới mình, đến khi hiểu rõ, cậu liền nhìn Ngụy Sâm, không nói lời nào.
"Lê Lê, có phải em không muốn anh đi làm hay không?" Thật ra Ngụy Sâm đã tính toán rồi lên kế hoạch hết rồi, lúc này vì dẫn dắt Trần Lê biểu đạt ý của cậu nên không tiết lộ kế hoạch của mình với Trần Lê.
Trần Lê gật đầu, sau đó lắc đầu, cậu cũng không biết mình muốn biểu đạt ý gì. Cho dù cậu bị tự kỉ thì cũng biết Ngụy Sâm không thể luôn luôn ở bên mình, nhưng biết là một chuyện, có nhận hay không thì lại là một chuyện khác.
Ngụy Sâm thấy Trần Lê rơi vào trạng thái mờ mịt, liền mềm lòng, y xoa xoa tóc Trần Lê, dịu dàng nói: "Anh đã xin công ty rồi, họ đồng ý để anh dẫn em theo đi làm."
Trần Lê mở to hai mắt nhìn Ngụy Sâm, trong đó có một tia quang đột nhiên xẹt qua.
"Thật mà, thứ hai anh sẽ dẫn em đi làm."
Những lời này của Ngụy Sâm vừa dứt, liền cảm thấy trước mắt tối sầm lại, sau đó trên trán có một xúc cảm ấm áp truyền đến, vừa chạm vào đã tách ra, nhưng nhiệt độ chưa dứt lại chạy vào trong lòng Ngụy Sâm, nhịp tim lập tức mất khống chế, đập loạn thình thịch cả lên.
Vừa rồi...
Lê Lê hôn y...
Thật sự hôn y một cái!
Ngụy Sâm ngơ ngác nhìn Trần Lê, "Lê Lê, có thể hôn anh thêm một cái nữa được không?"
Trần Lê rất nghe lời cúi người hôn lên trán Ngụy Sâm một cái, sau đó dùng đôi mắt to ướt của mình nhìn chằm chằm Ngụy Sâm.
"Hôn thêm một cái." Ngụy Sâm còn chưa bao giờ hoàn hồn trong tư vị tuyệt diệu này, nhìn hai mắt Trần Lê, lại đòi hôn thêm lần nữa.
Lại là một nụ hôn ướt đẫm rơi lên trán Ngụy Sâm, lần này không còn là chạm vào đã rời, Trần Lê dán môi cậu lên trán Ngụy Sâm, sau đó bất động.
Ngụy Sâm cảm thấy mình tự chuốc thêm phiền, thời tiết mùa hè đúng là rất nóng, hiện tại cả người y đều nóng lên, y vội đẩy Trần Lê ra, có hơi vội vàng nói: "Lê Lê, được rồi." Giọng đã có hơi khàn khàn.
Trần Lê không hiểu chuyện gì mà nhìn Ngụy Sâm, trong mắt là một mảng trong suốt, giống như một đứa trẻ cái gì cũng không biết.
"Lê Lê, sau này không thể hôn người khác biết chưa?" Sau khi Ngụy Sâm ép được sự khô nóng trong người xuống, lập tức dặn dò, y lo Trần Lê tưởng nhầm hôn môi là một cách khen ngợi, đến lúc đó nếu đi hôn người khác, y sẽ hối hận chết.
Trần Lê gật đầu, lại cúi người hôn lên trán Ngụy Sâm một cái, xem ra có vẻ nghiện.
Ngụy Sâm đối mặt với ánh mắt trong suốt của Trần Lê, chỉ cảm thấy vô lực, trong lòng đoán có lẽ sự tra tấn ngọt ngào này sẽ kéo dài rất lâu.
Thời gian thoáng cái đã đến thứ hai, hôm nay là ngày Ngụy Sâm đến tập đoàn Trường Phong báo cáo.
Ngày đầu tiên đến công ty báo danh, Ngụy Sâm lại không cảm thấy khẩn trương chút nào, dậy sớm xử lí mình gọn gàng sạch sẽ, lại làm mì trộn hành lá xong rồi mới kéo Trần Lê ra khỏi giường.
Trần Lê ngủ tới mơ hồ, nhưng chỉ một chút thôi là hết, chỉ là rời giường rồi thì sẽ không ngủ lại nữa, trong tình trạng rất buồn ngủ cũng sẽ không.
Bị đẩy vào phòng tắm, Trần Lê ngoan ngoãn rửa mặt xong, cũng đã hoàn toàn tỉnh táo. Cũng nhớ hôm nay phải tới công ty Ngụy Sâm để đi làm, liền kéo Ngụy Sâm đến phòng thay đồ giúp mình chọn quần áo.
Ngụy Sâm chọn cho Trần Lê một bộ đồ giản dị nhẹ nhàng, đơn giản, Trần Lê không hài lòng, cậu chỉ chỉ cà vạt âu phục trên người Ngụy Sâm, tỏ vẻ mình cũng muốn mặc giống như Ngụy Sâm.
"Sao, em còn muốn mặc đồ tình nhân với anh à?" Ngụy Sâm nói đùa.
Đôi mắt to của Trần Lê sáng lên, gật mạnh đầu.
Ngụy Sâm không ngờ đáp án lại đúng là như vậy, nhất thời không biết phản ứng thế nào, cuối cùng xoa xoa tóc Trần Lê.
Thật là, lúc nào cũng trêu chọc y, quan trọng nhất lại còn là trêu chọc trong vô thức nữa chứ!
"Mặc cái này nóng lắm, em cứ mặc bộ này đi." Ngụy Sâm lại đẩy bộ đồ giản dị trên tay cho Trần Lê, nghiêm mặt nói, thật ra là để che giấu lòng trêu chọc đi.
Cuối cùng Trần Lê vẫn thành thật mặc đồ Ngụy Sâm đưa, sau đó đan mười ngón tay ra cửa với Ngụy Sâm.
Tập đoàn Trường Phong nằm ở trung tâm thành phố Đế Đô, sở hữu một tòa văn phòng độc lập rất có khí phách, toàn là tinh anh vào ra, mặc âu phục thắt cà vạt, bước đi vội vã, những người này luôn hận không thể tách thời gian ra thành hai để dùng, mỗi ngày không cần phải vội đuổi theo tiến độ này, rồi lại bắt kịp tiến độ kia.
Bầu không khí của bộ phận thị trường ngày hôm nay có hơi sôi nổi, tất cả họ đều nhận được thông báo, hôm nay bộ phận của họ sẽ có giám đốc mới nhậm chức, hôm qua tư liệu của tổng thanh tra đã được lan truyền trong bộ phận thị trường, thật thật giả giả.
Nghe nói tổng thanh tra là sinh viên tài năng, tốt nghiệp đại học Q, tay cầm hai bằng tiến sĩ quản lí tài chính và thị trường marketing.
Nghe nói tổng thanh tra năm nay chỉ mới 24 tuổi, nhỏ hơn họ, nhưng năng lực làm việc rất rõ, công ty đã bỏ ra một khoản tiền lớn để mời tổng thanh tra này tới.
Nghe đâu lớn lên anh tuấn cao to, hồi còn ở trường chính là hotboy.
Nghe nói tổng thanh tra mới là độc thân ẳng ẳng, đã được tổ lắm mồm trong công ty bình chọn là người đàn ông độc thân kim cương tiềm năng nhất năm nay của tập đoàn Trường Phong!
Dù là tập đoàn Trường Phong nằm trong 500 công ty lớn mạnh hàng đầu thế giới, những tin tức nhỏ này cũng lưu truyền rất nhanh, rất nhiều nhân viên nữ độc thân sau khi nghe những tin này, ngay lập tức tiến vào trạng thái mài dao soàn soạt, hận không thể bắt luôn tổng thanh tra ngay lập tức.
Cái gì, lớn hơn tổng thanh tra ư? Không sao, không phải nữ sinh năm 3 ôm kim chủ sao? Các cô tin rằng phong cách thục nữ phong tình của các cô chắc chắn sẽ chinh phục được tổng thanh tra mới tới.
So với sự nhiệt tình của các đồng nghiệp nữ, các đồng nghiệp nam lại thiếu đi một chút hưng phấn, dù sao đồng nghiệp nữ của công ty có hạn, bây giờ có một tổng thanh tra ưu tú như vậy, sau này ánh mắt của đồng nghiệp nữ làm sao có thể chiếu tới trên người bọn họ nữa?
Tạm thời không bàn tới trong lòng đồng nghiệp nghĩ như thế nào, xe của Ngụy Sâm đã lái vào bãi đỗ xe ngầm của tòa nhà Trường Phong, y tới rất khiêm tốn, cũng không làm kinh động tới lãnh đạo tập đoàn, chỉ là khi đến công ty, gửi cho tổng giám đốc một tin nhắn, sau đó liền đi thẳng tới bộ phận thị trường.
Ngay lúc này trong bộ phận thị trường, đang trao đổi thăm dò tin tức.
"Tôi nghe nói tổng thanh tra mới của chúng ta chưa từng yêu đương." Một đồng nghiệp nữ nháy mắt với các đồng nghiệp nữ khác bên cạnh.
"Không thể nào? Thời nay còn có đàn ông ngây thơ như vậy?" Một đồng nghiệp nữ khác khinh thường nói.
"Em gái tôi học ở đại học Q, nó nói tổng thanh tra của chúng ta là một truyền kỳ của trường, rất nhiều người theo đuổi, nhưng anh ấy không đồng ý."
"Thật không? " Nữ đồng nghiệp rất ngạc nhiên, rõ ràng không quá tin thế giới này vẫn còn có một người đàn ông như vậy.
"Hai người thôi đi, cho dù tổng thanh tra chưa từng yêu đương thì cũng sẽ không coi trọng các cô, cứ ngừng những tâm tư này lại đi." Một đồng nghiệp nam vừa vặn bưng nước nóng đi ngang qua, nhịn không được mà phỉ báng.
Nữ đồng nghiệp cùng chí hướng liếc đồng nghiệp nam kia: "Xuống địa ngục đi!"
Chờ ngụy Sâm dẫn Trần Lê đến bộ phận thị trường, nhân viên bộ phận thị trường còn đang nói về chuyện tổng thanh tra mới tới, chờ bọn họ xoay người, thì nhìn thấy một người đàn ông đẹp trai mặt lạnh đứng ở cửa, mà bên cạnh y là một thanh niên có hơi gầy yếu đang đứng, lúc này đang rụt rè quan sát bọn họ.
Ai đây? Tại sao lại xuất hiện không tiếng động chứ?
Các đồng nghiệp trong bộ phận thị trường không hẹn mà cùng nghi hoặc, nhưng ngay sau đó, họ thấy thang máy mở ra, tổng giám đốc mặc tây trang trắng bước ra khỏi thang máy, các đồng nghiệp trong bộ phận thị trường vội vàng quay đầu, giả vờ như có rất nhiều việc phải làm trên tay.
Tổng giám đốc cũng coi như không thấy, đi tới bên cạnh Ngụy Sâm, dẫn đầu vươn tay về phía Ngụy Sâm, nói: "Tổng thanh tra Ngụy, chào mừng đến với tập đoàn Trường Phong."
"Cảm ơn tổng giám đốc Gia Cát." Ngụy Sâm bắt tay tổng giám đốc, nói.
Mặc dù mọi người trong văn phòng đang bận công việc trên tay nhưng tai vẫn còn máng ở cửa, luôn chú ý đến tình hình ở đó, sau khi nghe được cuộc trò chuyện của hai người thì kinh ngạc tới rớt cả cằm.
Vừa rồi anh chàng mặt lạnh này chính là tổng thanh tra của bọn họ! Vì vậy, chủ đề mà họ vừa bàn, tổng thanh tra mới này đã nghe thấy hết rồi? Mẹ kiếp, ngày đầu tiên mà đã để lại ấn tượng nhiều chuyện cho tổng thanh tra, cuộc đời lúc nào cũng thích lôi họ ra làm trò đùa hết á!