Giây lát đổi thành bộ mặt tươi cười dịu dàng làm người khác hài lòng: “Anh hiểu lầm rồi, ý của tôi là tặng quà cũng phải thông báo một tiếng chứ.”
Bạch Thanh Dung liếc mắt nhìn sắc mặt lạnh lùng của Lâm Thành Phong, cuối cùng cũng dịu lại một chút: “Chiếc nhẫn vừa nãy, tìm về được không?”
“Đồ đã mất, tôi chưa bao giờ tìm lại, em thích cái gì cứ nói với tôi là được.” Quay đầu lại, anh nhìn Bạch Thanh Dung an ủi: “Được rồi, những chuyện lúc trước đều chấm dứt rồi, sau khi em về nhà nghỉ ngơi cho tốt, đừng nghĩ nữa.”
Lâm Thành Phong không đề cập tới thì đã tốt, nhắc tới lại khiến Bạch Thanh Dung rơi vào trầm tư. Không đến một tháng cô trở thành nhân vật chú ý trên mạng, quy tắc ngầm, người thứ ba, chen chân vào hôn nhân, những thứ danh hiệu này không chút nể nang dán trên người của cô.
Trước kia cô hận nhất chính là loại người này, không ngờ có một ngày bản thân cô lại vô tình trở thành loại người mà bản thân mình ghét nhất, cô rõ ràng không làm gì cả. Tất cả chỉ vì một người đàn ông mà cô mới rơi vào cuộc tranh chấp này.
Bạch Thanh Dung không khỏi cười khổ một tiếng, Lâm Thành Phong dường như nhìn thấy tâm tư của Bạch Thanh Dung: “Thanh Dung, xã hội chính là như vậy đó. Cho dù em không làm gì cả, nhưng lại trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, em phải học cách trưởng thành mới có thể bảo vệ được bản thân.”
Bạch Thanh Dung khẽ cười lên tiếng: “Nghe lời anh, chủ tịch Lâm.” Rõ ràng vì anh nên mới hại cô trở thành như vậy, người đàn ông này lại có thể giống như con sói đuôi lớn không đếm xỉa đến, thật khâm phục.
Trở lại nhà họ Lâm, Lâm Thành Phong đến phòng sách xử lý công việc, Bạch Thanh Dung đọc sách ở trong phòng khách. Thím Trương đang bận rộn với công việc nhà thấy Bạch Thanh Dung đã trở về, trong lòng vô cùng xúc động, đối với bà mà nói hầu hạ cô tốt hơn cái người tên Đinh Mẫn Ly kia nhiều.
Cảm giác Bạch Thanh Dung tạo ra cho thím Trương vẫn luôn là hiền hoà, dịu dàng và rất thân thiết, không giống như Đinh Mẫn Ly tính cách xảo trá, mồm lúc nào cũng toang toác, ăn cái gì cũng khá là phiền phức. Nhìn thấy Bạch Thanh Dung trở về, những lo lắng đề phòng của thím Trương cuối cùng cũng dịu lại.
Bạch Thanh Dung đang đọc tạp chí cảm nhận thấy ánh mắt nhìn chằm chằm vào mình của thím Trương, đặt quyển tạp chí xuống nhẹ giọng nói: “Thím Trương, sao vậy? Không nhận ra tôi sao?”
Thím Trương ngượng ngùng thu hồi lại tâm tư lau bàn, pha trò nói: “Không có, mấy ngày nay không gặp cô chủ, hình như cô chủ gầy đi rồi.”
“Thím Trương, đừng đùa tôi nữa.” Nhìn thấy thím Trương, Bạch Thanh Dung đột nhiên có chút nhiều chuyện, cô vô cùng tò mò giữa Lâm Thành Phong và Đinh Mẫn Ly rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, sao Lâm Thành Phong lại không thừa nhận đứa bé trong bụng của Đinh Mẫn Ly.
Bạch Thanh Dung đứng dậy đi đến bên cạnh thím Trương, nhỏ giọng lặng lẽ hỏi: “Thím Trương, anh Lâm với cô Đinh kia đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Thím Trương nhìn Bạch Thanh Dung kinh ngạc, trong lòng âm thầm nghĩ, cô chủ thật đáng thương, dung túng cậu chủ đem người thứ ba về nhà như vậy, đến ngay cả người thứ ba và chồng mình đã xảy ra chuyện gì cũng không biết.
Trong lòng không khỏi chua xót cho Bạch Thanh Dung, một cô gái trẻ tuổi, sau khi kết hôn đáng lẽ phải được chồng yêu thương, đồng cảm, bảo vệ. Nhưng cô chủ thì ngược lại, gả vào nhà giàu cũng giống như khách mà thôi, người thứ ba phá hoại hạnh phúc gia đình lại rời đi không biết chuyện gì xảy ra.
Thím Trương ghé sát vào tai Bạch Thanh Dung nhỏ giọng nói lẩm bẩm một hồi lâu, kể cho Bạch Thanh Dung không sót một câu nội dung Đinh Mẫn Ly và Lâm Thành Phong cãi nhau mà bà nghe được ngoài cửa hôm đó.
Bạch Thanh Dung há miệng có thể nhét được quả trứng to, cô nghĩ ra hàng nghìn hàng vạn khả năng, ví dụ như Lâm Thành Phong vui mừng khi được làm cha, Đinh Mẫn Ly giả mang thai, mượn bụng sinh con…
Tuyệt đối không ngờ tới đó là Đinh Mẫn Ly trộm t*ng trùng của Lâm Thành Phong để thụ tinh trong ống nghiệm làm cô ta mang thai. Cô ta mưu tính dùng đứa bé để leo lên vị trí cô chủ, thật khó tin, khó tin nhất chính là Đinh Mẫn Ly và Lâm Thành Phong thân thiết lâu như vậy lẽ nào chưa lên giường lần nào sao?
Đinh Mẫn Ly lại có thể đói khát đến mức ăn trộm t*ng trùng của Lâm Thành Phong để mang thai, nếu là cô chắc chắn sẽ không làm như vậy. Bạch Thanh Dung quả thực vừa cảm thấy nực cười vừa cảm thấy đáng thương cho cô ta, nực cười ở chỗ chuyện này quá hài hước, đáng thương ở chỗ cô ta là siêu mẫu, chuyện chưa cưới đã mang thai này mà truyền ra ngoài thì coi như xong, hơn nữa cha của đứa bé không biết là của ai.
Ăn cắp t*ng trùng của Lâm Thành Phong lại trồng sai hạt giống, có thai với một người đàn ông xa lạ, trên đời này không có người phụ nữ nào đen đủi hơn cô ta.
“Cô chủ, không dễ làm con dâu của nhà giàu, sau này cô chủ phải cẩn thận hơn, đừng có tin người quá.” Thím Trương nặng nề nói với Bạch Thanh Dung, Bạch Thanh Dung cảm kích nhìn thím Trương: “Thím Trương, cảm ơn. Không còn sớm nữa, mau đi nghỉ ngơi đi.”
Bạch Thanh Dung hàn huyên tâm sự với thím Trương một lúc, sau đó trở về phòng ngủ của mình, đứng ngẩn ngơ bên cạnh giường ngủ. Bản thân đến nhà họ Lâm đã mấy tháng, người mà Bạch Thanh Dung tiếp xúc nhiều nhất chính là thím Trương.
Những lời thím Trương vừa mới nói không phải Bạch Thanh Dung không biết, nếu có thể cô thật sự không muốn làm con dâu nhà giàu, người không biết lại cho rằng Bạch Thanh Dung nở mày nở mặt, thực ra cô chẳng khác gì thú cưng trước mặt Lâm Thành Phong cả.
Nhìn ánh trăng trên bầu trời phía ngoài cửa sổ, trong lòng Bạch Thanh Dung lặng lẽ đếm ngược thời gian kết thúc hợp đồng, chỉ còn 7 tháng nữa, 210 ngày mà thôi, sẽ trôi đi rất nhanh.
Trong bệnh viện, một người phụ nữ có dung mạo xinh đẹp, vẻ mặt có chút tiều tụy đang nằm trên chiếc giường bệnh phòng cao cấp. Đôi môi đầy đặn trắng bệch như tờ giấy, thuốc nước trên móc treo từ từ nhỏ vào trong cơ thể của người phụ nữ thông qua máy truyền dịch.
Cửa phòng mở ra, một người đàn ông cao lớn đi vào trong phòng bệnh. Bác sĩ phụ trách mặc áo trắng đi theo phía sau, bác sĩ đi về phía trước làm kiểm tra cho người phụ nữ trên giường, lấy bệnh án bên người ra viết viết.
“Cô ấy thế nào rồi?” Giọng người đàn ông trầm vang lên hỏi bác sĩ. Bác sĩ kiểm tra tròng mắt của người phụ nữ xong, xuất phát từ đạo đức nghề nghiệp, nghiêm túc nói: “Tiến hành phẫu thuật vô cùng thuận lợi, cô Đinh nghỉ ngơi hai ngày là có thể hoạt động bình thường được. Chú ý duy trì tâm trạng tốt, kỵ đồ ăn cay, sống, nguội.”
“Chỉ là…” Sắc mặt bác sĩ có chút khó xử nhìn Giang Hiếu Thành, Giang Hiếu Thành kiên nhẫn nói: “Có gì cứ nói thẳng, đừng dài dòng.”
“Vâng vâng, lúc chúng tôi đang phẫu thuật cho cô Đinh mới phát hiện mặc dù hiện tại cô ấy mang thai nhưng màng trinh vẫn còn, trong lúc phẫu thuật cũng không có cách nào khác phải lấy đi màng trinh của cô ấy.
Tròng mắt của Giang Hiếu Thành lạnh như băng không chút gợn sóng: “Tôi biết rồi, anh đi làm việc của mình đi.” Bác sĩ vốn định khép lại bệnh án chuẩn bị rời đi thì bị Giang Hiếu Thành gọi lại: “Đợi đã, bây giờ cô Đinh có thể sinh hoạt vợ chồng bình thường rồi chứ?”
Nghe thấy câu hỏi của Giang Hiếu Thành, trong lòng bác sĩ rớt mồ hôi hột “Cơ thể cô Đinh đã hồi phục, không có vấn đề gì. Nhưng để an toàn, trong một năm không thích hợp mang thai.”
“Tôi biết rồi, ra ngoài đi.”
Sau khi bác sĩ lui ra khỏi phòng đóng cửa phòng bệnh lại, trong lòng không khỏi chép miệng, cuộc sống của người có tiền trong xã hội thượng lưu quả là không đứng đắn cương trực. Tin tức chuyện Lâm Thành Phong và Đinh Mẫn Ly truyền đi sôi sùng sục trên tivi.
Hai ngày trước cô Đinh và người đàn ông này đến bệnh viện của bọn họ làm phẫu thuật, hắn sợ ngây người ra. Đây là một người mẫu nổi tiếng sắp trở thành con dâu của nhà giàu có, tại sao đột nhiên lại đổi người đàn ông đi cùng cô ta làm phẫu thuật phá thai.
Hơn nữa người đàn ông kia vừa mới hỏi hắn, Đinh Mẫn Ly có thể sinh hoạt vợ chồng được hay không. Có điều những điều này hắn chỉ có thể tự suy nghĩ, bệnh viện của bọn họ vô cùng chú trọng đến việc bảo mật việc riêng tư của bệnh nhân.
Cho nên không ít ngôi sao hay kẻ có tiền có vấn đề mất mặt đều đi thẳng đến bệnh viện của bọn họ. Nhưng bác sĩ phụ trách của Đinh Mẫn Ly làm ở bệnh viện đã rất nhiều năm rồi, lần đầu tiên gặp tình huống kì lạ như vậy của cô ta nên thổn thức không ngớt.
Bất đắc dĩ thở dài một hơi, tiếp tục bước những bước chân chậm rãi bắt đầu kiểm tra phòng, hành lang trong bệnh viện vang lên từng đợt “cạch cạch” tiếng giày da.
Vẻ mặt Giang Hiếu Thành phức tạp nhìn chằm chằm vào Đinh Mẫn Ly đang ngủ say trên giường, là hắn giúp cô ta đi Mỹ làm thụ tinh ống nghiệm, cũng là hắn đưa cô ta đi đến bệnh viện tư nhân này làm phẫu thuật phá thai.
Hắn từng ly từng tí nhìn Đinh Mẫn Ly yêu Lâm Thành Phong, nhưng Đinh Mẫn Ly lại không hề nhìn ra hắn làm từng ly từng tí đều là vì cô ta. Đối với những thứ này Đinh Mẫn Ly đều không để ý, hắn giống như cây đại thụ bên cạnh Đinh Mẫn Ly, không có buồn vui không có cảm xúc, chỉ lặng lẽ bảo vệ cô ta.
Ngón tay của Đinh Mẫn Ly động đậy nhẹ, đôi lông mi dài nhỏ bé nhẹ nhàng chớp chớp vài cái mở đôi mắt to rưng rưng, thấy Giang Hiếu Thành ngồi bên cạnh giường nhìn chăm chú vào mình.
Cô ta cố sức ngồi dậy: “Hiếu Thành, anh đến rồi.” Giang Hiếu Thành đỡ Đinh Mẫn Ly ngồi dậy, quan tâm giúp cô điều chỉnh vị trí gối sau lưng, sau khi Đinh Mẫn Ly ngồi ổn định, Giang Hiếu Thành rót cho cô ta một ly nước rồi hỏi: “Cảm thấy cơ thể thế nào rồi?”
“Tốt hơn nhiều rồi, chỉ là…” Đinh Mẫn Ly nước Tắt lưng tròng, dáng vẻ vẫn còn muốn nghỉ ngơi, khuôn mặt đau khổ. Giang Hiếu Thành nắm tay của Đinh Mẫn Ly: “Không sao đâu, Mẫn Ly, chỉ là vận may không tốt mà thôi.”
“Hiếu Thành, cảm ơn anh luôn an ủi em, bên cạnh em. Nhưng trong lòng em thực sự rất hận, anh nói sao Thành Phong lại có thể như vậy, sao lại có thể độc ác như vậy.”
Giang Hiếu Thành đau lòng nhìn Đinh Mẫn Ly: “Mẫn Ly, người như Lâm Thành Phong em còn nhìn không thấu sao. Anh ta không có trái tim, em ở bên cạnh anh lâu như vậy, anh vẫn đối xử với em như thế.”
Từng giọt nước Tắt của Đinh Mẫn Ly lăn xuống, Giang Hiếu Thành dịu dàng lấy khăn tay đưa cho Đinh Mẫn Ly lau: “Mẫn Ly, trải qua những chuyện này, em hiểu rõ chưa?”
Đinh Mẫn Ly nghẹn ngào: “Trước đây, Thành Phong không phải như thế. Đều là người đàn bà đê tiện kia xuất hiện anh ấy mới như vậy. Hạo Nhiên, anh nói vóc dáng của em đẹp, chẳng lẽ không giữ được Lâm Thành Phong sao.”
“Mẫn Ly, vẻ ngoài của phụ nữ nhất định có thể thu hút đàn ông nghỉ chân nhưng người giữ được đàn ông không nhất định phải có vẻ ngoài xinh đẹp, người đàn ông kia đã đối xử với em như vậy, em việc gì phải biến mình trở thành bộ dạng này cơ chứ.”
Khuôn mặt Đinh Mẫn Ly đầy nước Tắt, hét lên: “Em không cam lòng, không cam lòng, Hiếu Thành.” Giang Hiếu Thành nhìn Đinh Mẫn Ly khóc vô cùng đau lòng, không khỏi nhíu mày: “Mẫn Ly, em khóc cũng không có tác dụng, ngoại trừ việc tự dằn vặt bản thân cũng không giải quyết được vấn đề gì.”
Đinh Mẫn Ly nắm chặt bàn tay, đôi môi tái nhợt run rẩy: “Hiếu Thành, em vô duyên vô cớ lại đi mang thai con hoang của người khác, lại còn làm mất đi sự trong trắng của bản thân, anh nói xem sau này em còn mặt mũi nào gặp Thành Phong.”
Nhìn thấy Đinh Mẫn Ly đức hạnh như vậy, còn không quên được người đàn ông kia đã gây ra bao nhiên tổn hại cho cô ta, hơn nữa lại là đối thủ cạnh tranh của hắn. Giang Hiếu Thành cảm thấy hàng loạt cảm giác thất bại, người phụ nữ mà hắn thích lại luôn nhớ người đàn ông khác, hắn không thể làm gì được.
Giang Hiếu Thành đau xót: “Mẫn Ly, tất cả những thứ trên thế giới này đều có thể dùng sức người để thay đổi. Em đừng tự coi nhẹ bản thân.” Giang Hiếu Thành làm cho Đinh Mẫn Ly trở về thực tại.
Đinh Mẫn Ly lau khô nước Tắt, hai tay chậm rãi cởi đồng phục bệnh nhân của mình để lộ thân thể vô cùng hoàn hảo, đôi mắt quyến rũ nhìn Giang Hiếu Thành.
“Hiếu Thành, không phải anh ngày đêm đều khát vọng em sao?”
Giang Hiếu Thành nhìn làn da trắng nõn của Đinh Mẫn Ly, đường cong hấp dẫn, yết hầu giật giật, đôi mắt si mê nhìn Đinh Mẫn Ly: “Mẫn Ly, em…”
Từ trong ánh mắt của Giang Hiếu Thành, Đinh Mẫn Ly thấy được hơi thở ham muốn, nhếch miệng lên cười đắc ý. Cô ta biết không có người đàn ông nào có thể chống lại cơ thể của cô ta, ngoại trừ Lâm Thành Phong.
“Hiếu Thành, em muốn để anh trở thành người đàn ông đầu tiên.” Sau khi Đinh Mẫn Ly nói hết câu mê hoặc này, cả người Giang Hiếu Thành đều không ổn, mặc dù hắn là chủ tịch của Giang Thị nhưng đối mặt với Đinh Mẫn Ly vẫn giống như một học sinh mới biết yêu, câu nói kia của Đinh Mẫn Ly như một tia sét đánh vào lòng hắn.
Đinh Mẫn Ly thấy Giang Hiếu Thành đứng đờ người ở đầu giường không biết làm sao, chủ động giúp Giang Hiếu Thành cởi áo khoác trên người. Một tay vuốt ve bộ ngực, một tay sờ mó người của Giang Hiếu Thành.
Một đường đi xuống thân thể Giang Hiếu Thành như bị luồng điện đánh trúng, ánh mắt mơ màng nhìn Đinh Mẫn Ly. Đinh Mẫn Ly đã nhìn thấy Giang Hiếu Thành động lòng: “Có điều, anh phải đồng ý với em một điều kiện.”