Lúc trước Vương Ngạn Phong đánh với Hoắc Vũ Hạo đã tiêu hao không ít, lúc này hiển nhiên là chưa không phục hoàn toàn. Nhưng công kích từ xa của Cố Đồng lại rất mạnh, cùng có Vũ Hồn là đôi mắt nhưng con đường mà hắn và Hoắc Vũ Hạo đi lại hoàn toàn khác nhau. Hai mắt của Cố Đồng chính là vũ khí, mỗi tia điện xạ bắn ra từ mắt hắn đều không phải vũ kỹ, trong lúc đó Hồn Hoàn của hắn không hề lóe sáng.
Vương Đông Nhi vừa đánh vừa lui, thậm chí động tác còn có chút chậm lại dường như bị ảnh hưởng từ một chiêu kia của Cố Đồng, bằng không, với thực lực của Vương Đông Nhi thì làm sao có thể bị Thần Vũ ép sát như vậy?
Trên bầu trời, cuối cùng Khủng Cụ Chi Nhãn cũng đến đúng chỗ, cường quang bắt đầu ngưng tụ, những đội viên của Bản Thể Tông ở phía dưới lập tức cảm nhận được áp lực đến từ không trung.
Trận chiến diễn ra đến lúc này, dường như Đường Môn đang bị rơi vào tình cảnh xấu, ngay cả trọng tài Trịnh Chiến cũng không nói được đội nào đang chiếm ưu thế.
- Oanh!
Từ Tam Thạch phun ra một ngụm máu tươi, thân thể bay ngược ra sau, tu vi của hắn và Long Ngạo Thiên vẫn còn cách biệt rất lớn, phải dùng Huyền Vũ Chi Vực vây khốn Long Ngạo Thiên, cho dù có Tinh Thần Dò Xét của Hoắc Vũ Hạo trợ giúp nhưng sự tấn công quá mạnh mẽ của Long Ngạo Thiên vẫn làm hắn bị thương.
Nhưng Long Ngạo Thiên cũng không dễ chịu, sắc mặt của hắn trở nên tái nhợt hơn một chút, hô hấp cũng trở nên dồn dập, thương tổn trong cơ thể do Diêm Vương Thiếp gây ra đang tiếp tục ảnh hưởng đến tình trạng của hắn, hồn lực không ngừng tiêu hao đã làm thực lực của hắn không thể phát huy một cách tốt nhất.
Một chiêu bức lui Từ Tam Thạch, Long Ngạo Thiên đột nhiên quay người lại, làm người bị thương mười ngón không bằng cắt đứt một chân. Vụ va chạm vừa rồi, Huyền Vũ Thuẫn của Từ Tam Thạch đã mang cho hắn phiền toái rất lớn, trong Huyền Vũ Chi Vực muốn đánh bại Từ Tam Thạch thì cho dù hắn ở trạng thái đỉnh phong cũng phải mất không ít công sức. Nếu muốn đạt được thắng lợi trong trận chiến này thì nhất định phải đánh bại những người vẫn còn sức lực mạnh nhất Đường Môn.
Mục tiêu của Long Ngạo Thiên là Hòa Thái Đầu, đây là một Hồn Đạo Sư duy nhất trong trận chiến này, khoảng cách của hắn với Hòa Thái Đầu cũng khá gần, thân hình chợt lóe đã vọt về hướng Hòa Thái Đầu.
Nhìn Long Ngạo Thiên xông tới chỗ mình, Hòa Thái Đầu nhếch miệng cười cười.
Trong Sử Lai Khắc Thất Quái, người mờ nhạt nhất chính là Hòa Thái Đầu rồi, những trận đấu trước hắn tham chiến rất ít, thứ duy nhất khiến người khác chú ý tới hắn chính là sự tồn tại của Khủng Cụ Chi Nhãn, còn lại thì chẳng có gì đáng chú ý, ngay cả tu vi của hắn cũng rất ít người để ý.
Long Ngạo Thiên chọn hắn với tư cách là người mở đường để giành thắng lợi bởi vì cho rằng hắn là người dễ đánh bại nhất và Khủng Cụ Chi Nhãn cũng sắp bộc phát. Hắn đã được Duy Na cảnh báo, không được cho Hòa Thái Đầu có cơ hội khởi động được Khủng Cụ Chi Nhãn.
Ánh sáng bao trùm toàn thân Long Ngạo Thiên, đồng thời cự búa màu vàng nhạt giơ lên cao, đây đúng là Cuồng Thần Trảm.
Vì tiết kiệm hồn lực, lúc này Long Ngạo Thiên cũng không dùng Hồn Kỹ khác trợ giúp, nhưng lại tiến vào trạng thái Thiên Nhân Hợp Nhất. Hắn vẫn luôn xem thường Hồn Đạo Sư, trong mắt hắn, Hồn Đạo Sư đều là những người nhờ vào các loại thủ đoạn trợ giúp mới tăng được tu vi, làm sao có thể bằng sự khắc khổ tu luyện của hắn?
Nhìn thấy Long Ngạo Thiên sắp tới gần, Hòa Thái Đầu lại nở nụ cười, khoát tay, hồn hoàn thứ năm trên người đồng thời lóe sáng, một điếu xì gà màu vàng nhạt bị hắn ngậm trong miệng, thậm chí hắn còn thong dong uốn éo người, dùng mấy hồn đạo xạ tuyết trên bả vai để lấy lửa, dùng sức hít một hơi.
Cuồng Thần Trảm ngừng giữa không trung.
Một tầng hào quang màu trắng phát ra từ trên người Hòa Thái Đầu, đây đúng là vòng bảo hộ hồn đạo cấp sáu. Trước ngực Hoàn Thái Đầu cũng sáng lên một vòng hào quang màu đỏ, một miệng pháo có đường kính chừng nửa xích nhô ra từ áo giáp của hắn.
- Oanh!
Một đòn này của Long Ngạo Thiên quả thật rất mạnh, dù có vòng bảo hộ cấp sáu cũng chỉ làm búa lớn bị chậm lại nửa nhịp, sau đó đã ầm ầm tan vỡ.
Nhưng mà, sau khi hút xì gà màu vàng, một tầng hào quang màu vàng bắt đầu dâng lên trên người Hòa Thái Đầu, làm Cuồng Thần Trảm bị bắn ra. Có thể nhìn thấy khi hào quang màu vàng bao lấy cơ thể hắn, điếu xì gà màu vàng trong miệng hắn cũng bị thiêu đốt một cách nhanh chóng, sau khi Cuồng Thần Trảm bị bắn ra, xì gà cũng bị đốt mất một nửa.
Đây là Hồn Kỹ?
Đúng vậy, đây là hồn kỹ thứ năm của Hòa Thái Đầu, Vô Địch Hộ Tráo Kim Tuyết Gia*, với tư cách là Vũ Hồ phụ trợ, xì gà của hắn ngay cả đồng đội đều không nguyện ý dùng, cho tới khi xuất hiện hồn kỹ thứ năm mọi việc mới xảy ra chuyển biến.
*kim tuyết gia: xì gà vàng.
Nhưng tồn tại của Vô Địch Hộ Tráo Kim Tuyết Gia đối với Hồn Sư hệ Thực Vật quá mức quý giá, cho tới nay, tất cả đội viên của Đường Môn đều giữ bí mật, đến tận giờ khắc này.
Có hồn kỹ này tương đương với việc các đội viên Đường Môn không cần chế tác Vô Địch Vòng Bảo Hộ nữa. Trước mắt, với tu vi hiện tại của Hòa Thái Đầu, khi bị tấn công, hồn kỹ này sẽ duy trì được bảy giây, hơn nữa, tiêu hao trong bảy giây này chính là hồn lực hắn đã sử dụng để phóng thích hồn kỹ, không cần tiêu hao hồn lực bản thân nữa. Hiệu quả của hồn kỹ này so với Hồn Đạo Khí Vô Địch Vòng Bảo Hộ được chế tạo còn tốt hơn. Điều đáng tiếc duy nhất chính là Vô Địch Hộ Tráo Kim Tuyết Gia này sau khi được tạo ra chỉ có thể tồn tại trong một canh giờ, hơn nữa muốn tạo ra nó cũng cần tiêu hao rất nhiều hồn lực, bởi vậy, cho dù lúc này cũng chỉ có chính Hòa Thái Đầu mới có thể sử dụng trong chiến đấu.
Nhưng như vậy đã đủ rồi!
Cự búa bị bắn ngược, Long Ngạo Thiên biến sắc, ngay sau đó, hắn thấy ánh sáng đỏ trước mặt hắn đột nhiên phóng đại.
Ánh sáng màu đỏ kia dường như căn nuốt thân thể hắn trong nháy mắt, vừa mới phóng ra hồn kỹ mạnh mẽ, giờ khắc này Long Ngạo Thiên không thể giãy dụa thoát ra được, cả người hắn đều bị phủ bởi ánh sáng đỏ.
Hồn đạo sư Bất Phá Đấu La Trịnh Chiến gần như bật thốt ra:
- Trói Buộc Chi Quang cấp bảy!
Ánh sáng đỏ này làm ông rung động nhất từ trước đến nay, nếu như trước đây sự kinh hãi mà hai chiến đội mang đến cho ông xuất phát từ thực lực và Vũ Hồn thì Trói Buộc Chi Quang bắn ra từ ngực Hòa Thái Đầu khiến cả thể xác lẫn tinh thần ông bị chấn động. Bởi vì Trói Buộc Chi Quang này mặc dù chỉ là Hồn Đạo Khí cấp bảy nhưng chỉ có Nhật Nguyệt Đế Quốc mới có, chẳng những chế tạo phức tạp mà yêu cầu về nguyên liệu cũng vô cùng cao.
Hòa Thái Đầu có thể sử dụng Trói Buộc Chi Quang này chứng tỏ Đường Môn nắm giữ phương pháp chế tạo nó, điều này càng làm Bất Phá Đấu La giật mình hơn là thực lực của đội viên Đường Môn.
Ánh sáng do Trói Buộc Chi Quang bắn ra, sau khi trúng đối thủ sẽ hạn chế hành động của đối thủ, làm hồn lực mạnh mẽ của hắn bị chèn ép. Trói Buộc Chi Quang chỉ có từ cấp bảy trở lên, không tồn tại từ cấp bảy trở xuống, mà cho dù chỉ là Trói Buộc Chi Quang cấp bảy cũng có thể hạn chế cả Bất Phá Đấu La trong thời gian ngắn. Sau khi trói buộc, nếu gặp phải công kích thì Trói Buộc Chi Quang cũng bị phá hỏng, nhưng người bị trói buộc mà không thoát được ra khỏi Trói Buộc Chi Quang cũng chẳng khác nào thừa nhận toàn bộ công kích. Đây có thể nói là Hồn Đạo Khí trói buộc đẳng cấp cao mà Hồn Đạo Sư thích nhất.
Bởi vì cái gọi là rút dây động rừng, Trói Buộc Chi Quang của Hòa Thái Đầu vừa bắn ra, cục diện trận chiến lập tức thay đổi, không ai đi tấn công Long Ngạo Thiên, Hòa Thái Đầu cũng không tiếp tục tấn công hắn. Tập thể Sử Lai Khắc Thất Quái đột nhiên bùng nổ.
Hoắc Vũ Hạo vẫn không có động tĩnh đột nhiên bắn ra từ cửa pháo đài.
Từ Tam Thạch mới bị Long Ngạo Thiên đánh cho thổ huyết, ngay lúc Hoắc Vũ Hạo xuất hiện hắn đã nhảy lên tiếp lấy Hoắc Vũ Hạo. Sau đó Huyền Minh Trí Hoán phát động, hắc quang phóng ra, Từ Tam Thạch cùng Vương Đông Nhi bỗng nhiên đổi vị trí, đem Vương Đông Nhi đổi đến trước mặt Hoắc Vũ Hạo, ôm lấy hắn.
Hai cánh xinh đẹp mở ra, Vương Đông Nhi phóng ra Vũ Hồn Quang Minh Nữ Thần Diệp. Khi hai người ôm nhau cùng phóng ra Vũ Hồn, không gian trong bán kính mười thước đều sáng lên, một luồng ánh sáng đặc biệt tách ra từ trên người họ.
Ánh sáng này rất kỳ lạ, kết hợp giữa màu lam, tím, vàng, lấy khí tức Quang Minh làm chủ, còn trộn lẫn rất nhiều hồn lực kỳ lạ khiến người xem phải chấn động.
Sau lưng Vương Đông Nhi xuất hiện một quang ảnh khổng lồ, đây chính là Quang Minh Nữ Thần Diệp hoàn mỹ.
Sau lưng Hoắc Vũ Hạo xuất hiện một hư ảnh con mắt vô cùng lớn, con mắt tràn đầy hào quang màu vàng rực rỡ nhưng đồng tử lại có màu tím.
Quang mang ba màu lam, tím, vàng chói mắt tập trung lại thành một vầng sáng khổng lồ đánh xuống Long Ngạo Thiên đang bị trói buộc trên mặt đất.
- Cứu Ngạo Thiên.
Duy Na hét lớn một tiếng, tuy nàng không biết Hoắc Vũ Hạo cùng Vương Đông Nhi muốn làm gì nhưng Hoắc Vũ Hạo ẩn nhẫn lâu như vậy mới đột nhiên bộc phát thì đòn tấn công họ kết hợp đánh ra tất nhiên không thể yếu.
Nhưng người hành động của Sử Lai Khắc Thất Quái đâu chỉ có Vương Đông Nhi cùng Hoắc Vũ Hạo a.
Từ Tam Thạch vừa cùng Vương Đông Nhi đổi vị trí Huyền Vũ Thuẫn trong tay, hắc quang phóng đại, từng quang thuẫn mà đen đem người có vũ hồn Đôi Cánh là Thần Vũ ngăn chặn, khi phóng ra Huyền Vũ Thuẫn Trận hắn cũng đem Huyền Vũ Chi Vực thu trở về. Dù sao thì Lĩnh Vực tiêu phí quá nhiều hồn lực, hơn nữa để ngăn chặn Long Ngạo Thiên hắn đã bị thương không nhẹ. Lấy tu vi của Từ Tam Thạch, Thần Vũ muốn thoát khỏi hắn để xông xuống trợ giúp Long Ngạo Thiên tất nhiên là không thể.
Người cùng bộc phát còn có Bối Bối, một tiếng rồng ngâm vang lên, thân thể của Bối Bối dường như giãn ra, điện quang màu xanh tím quanh thân hắn càng phát ra mãnh liệt, ánh sáng chói mắt, lân phiến Hoàng Kim Long bao trùm toàn thân, chỉ thấy toàn thân hắn run lến, tia chớp lớn màu vàng đột nhiên phóng ra, hóa thành một tấm lưới điện, mạnh mẽ ngăn cản Vương Ngạn Long đang muốn mạnh mẽ trùng kích để cứu Long Ngạo Thiên. Đồng thời đánh ra một quyền Hoàng Kim Long Thủ đánh tan điện xạ phát ra từ mắt Cố Đồng.
Giang Nam Nam cũng đồng thời bộc phát, hồn kỹ thứ ba: Thuấn Gian Di Động, hồn kỹ thứ tư: VôĐịch Kim Thân, hai đại hồn kỹ cùng phát động giúp nàng lấp tức tiến đến sau lưng Giang Y Tịch, Hồn Hoàn thứ năm tỏa sáng, Nhu Cốt Tỏa.
Liện tục thi triển ba hồn kỹ, chỉ đơn giản là phải đem Giang Y Tịch khóa lại, khiến nàng ta không thể nhúc nhích.