Mục lục
Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Điểm khó đối phó nhất của tà hồn sư đó là không thể nào đoán được phương thức chiến đấu và năng lực của họ. Giống như Bối Bối lúc này chỉ tiếp xúc một thoáng thôi đã phải ngậm quả đắng. Đây là vẫn may hắn có long lân (vảy rồng, giáp rồng) kiêncố phòng ngự bằng không thứ bị chém xuống có thể chỉ đơn giản là mấy mảnh lân phiến thôi sao?

- Là Thực Não Thú, ta nhận ra rồi, vũ hồn của hắn là Thực Não Thú- Trong khu chờ chiến Tiêu Tiêu đột nhiên hô lên.

Ánh mắt tất cả mọi người đều dồn về phía Tiêu Tiêu, Tiêu Tiêu trầm giọng nói:

- Ta nghe sư phụ nói phía nam đại lục có một loại hồn thú vô cùng kinh khủng, tên nó là Thực Não Thú. Chúng chuyên dùng óc sinh vật làm thức ăn, vô cùng hung tàn. Nơi nào có Thực Nao Thú xuất hiện thì nơi đó sẽ trở nên vô cùng hỗn loạn, nếu có một, hai con Thực Não Thú đi qua thì cả một thôn trấn cũng có thể biến thành vùng đất chết. Bất kể là con người hay sinh vật khác đều bị đâm thủng một lỗ ở mi tâm, não tủy bị hút hết sạch.

- Sư phụ cũng nói Thực Não Thú là loại hồn thú độc ác nhất, một khi phát hiện thì hồn sư tại nơi đó phải không tiếc bất cứ giá nào tiêu diệt nó. Thậm chí Đế quốc Tinh La còn lập ra tổ chức chuyên săn giết Thực Não Thú khiến loại hồn thú này đã gần như tuyệt chủng. Nhưng không ngờ tới lại có một người có loại vũ hồn này.

Tất cả mọi người ở đây đều chưa được tận mắt thấy Thực Não Thú. Đúng như lời Tiêu Tiêu nói, Thực Não Thú đã gần như bị tuyệt chủng nhưng thật không thể ngờ rằng lại xuất hiện trên vũ hồn.

Hoắc Vũ Hạo vội vàng hỏi:

- Nặng lực của Thực Não Thú là gì? Nhược điểm thế nào?

Sư phụ của Tiêu Tiêu chính là Huyền lão, kiến thức của ông rất uyên bác tất nhiên là hiểu rõ Thực Nạo Thú hơn...

Tiêu Tiêu nói:

- Lực của Thực Não Thú rất mạnh, nhất là đầu lưỡi có hình dạng như ống hút dài, khi bắn ra sẽ có uy lực vô cùng lớn. Chúng cũng dùng đầu lưỡi này để hút lấy não tủy. Ngoại trừ lực lượng ra thì Thực Não Thú còn có tốc độ cực nhanh và khả năng phòng ngự kinh người. Khuyết điểm là không am hiểu tấn công từ xa nên khi đối phó với Thực Não Thú người ta thường chọn phương thức tấn công từ xa, áp chế sau đó mới giết chết nó.

Nghe xong mấy tin tức này Hoắc Vũ Hạo gật đầu, kim quang trong đáy mắt chợt lóe nhưng rất nhanh đã khôi phục lại bình thường.

Trên đài thi đấu, Bối Bối bị đầu lưỡi của Cát Lợi đánh lui. Cát Lợi không có ý buông tha cho Bối Bối, chân hắn đạp xuống mặt đất một cái, bắn người lên, giơ đôi cự trảo chộp thẳng về phía Bối Bối. Đồng thời đầu lưỡi sắc bén lại bắn về phía Bối Bối lần nữa.

Đối mặt với thế công mãnh liệt của kẻ địch Bối Bối vẫn lộ ra sự trầm ổn, hồn hoàn thứ ba trên người hắn lóe sáng. Lôi điện xung quanh thân thể hắn chợt trở nên dày đặc hơn, quang điện màu tím tách ra khỏi người hắn, trong quá trình ngã xuống thân hình Bối Bối lập lòe. Tốc độ rơi xuống của hắn không quá nhanh nhưng lại lay động, lơ lửng, nhìn qua vô cùng kỳ dị. Đây đúng là tuyệt học của Đường Môn, Qủy Ảnh Mê Tung Bộ.

Đầu lưỡi của Cát Lợi như tia chớp xẹt qua đầu Bối Bối. Bối Bối đã đến bên cạnh hắn, đôi trảo rồng đồng thời chộp vào tay trái của Cát Lợi.

Xét về lực lượng Lam Điện Bá Vương Long sẽ yếu hơn Thực Não Thú sao? Làm sao có thể!

Thấy Bối Bối đột nhiên né tránh Cát Lợi có chút kinh ngạc, miệng phát ra một tiếng kêu to, thân hình biến đổi giữa không trung, hai tay như tay cái búa tạ đập tới Bối Bối.

- Phanh, phanh!

Hai tiếng nổ vang lên, Bối Bối lui về sau ba bước nhưng đôi trảo rồng đã để lại mười vết trắng bạc, thậm chí có mấy lân phiến bị trảo lật lên trên cánh tay Cát Lợi.

Hơn nữa có hồn kỹ Lôi Đình Chi Nộ trợ giúp Cát Lợi muốn ngăn được lực lôi điện của Bối Bối là rất khó. Lúc này lôi điện lượn lờ trên cánh tay trái của hắn, khiến hắn tê dại.

Nhưng không đợi Bối Bối đuổi theo thì Cát Lợi đã hất đầu lên, đầu lưỡi dài lại bắn ra.

Đầu lưỡi của hắn, bất kể là lực lượng hay tốc độ đều quá mạnh mẽ, hơn nữa lực đâm xuyên rất mạnh. Sau khi cường ngạnh tiếp nhận, chỉ thoáng một phút sau trên cánh tay trái của hắn không ngừng truyền đến đau đớn. Giáp rồng trên người Bối Bối có cứng rắn hơn nữa cũng không muốn bị đầu lưỡi này đâm chính diện. Lúc trước hắn dùng vòng bảo hộ hồn đạo khí cấp sáu ngăn cản một chút mới dám lấy tay đón đỡ. Có thể nói đầu lưỡi này chính là sát khí của Cát Lợi, cho dù quá trình chiến đấu thế nào thì một khi bị đầu lưỡi này của hắn đâm phải thì trận đấu cũng coi như kết thúc. Thậm chí còn có nguy cơ phải trả giá bằng cả tính mạng mình.

Khoảng cách gần như thế, phạm vi tác động lần này của đầu lưỡi vì động tác hất đầu lên mà lớn hơn. Bối Bối muốn tránh cũng không kịp nữa rồi.

Đúng lúc này, Bối Bối làm một động tác kỳ quái. Đối mặt với đầu lưỡi như mũi tên lao tới Bối Bối không hề có ý né tránh, cũng không ngăn cản mà áp hai lòng bàn tay đối diện nhau. Trong chốc lát, trong lòng bàn tay của hắn xuất hiện vô ánh sáng lóng lánh tựa như lôi điện ngưng kết thành.

- Đây là Lô Đình Vạn Quân?- Hoắc Vũ Hạo khó tin nói.

Nếu như không phải hồn hoàn thứ hai trên người Bối Bối sáng lên thì thậm chí hắn không dám nói ra lời này.

Lôi Đình Vạn Quân vốn là hồn kỹ tấn công diện rộng được tung ra ngoài cơ thể hóa thành một lưới điện để tấn công đối thủ. Bây giờ lại bị Bối Bối áp súc lại trong lòng bàn tay, cái này cần khả năng khống chế phải đạt đến trình độ nào mới có thể làm được?

Đầu lưỡi của Cát Lợi đi qua mảnh lôi điện chằng chịt như rừng rậm, thế như chẻ tre đâm xuyên qua, thoáng chốc đầu lưỡi như mũi tên đã đến trước mặt Bối Bối.

Trong khoảnh khắc này gần như tất cảđội viên của Đường Môn đều đứng lên vìđã biết khả năng đáng sợ của Thực Não Thú nên họ kinh sợ.

Bên Thánh Linh tông, hai tay Đường Nhã nắm chặt tay ghế dựa chỉ trong chốc lát tay ghế đã hóa thành bột mịn.

Nhưng ngược lại, là người trong cuộc nhưng lúc này Bối Bối lại bình tĩnh lạ thường, ánh mắt hắn không hề có bất kỳ sự dao động nào. Thấy đầu lưỡi tím hồng đến ngay trước mặt mình mà Bối Bối cũng không có ý né tránh.

Ngừng!

Đầu lưỡi của Cát Lợi dừng lại cách mặt Bối Bối không đến hai tấc, đầu lưỡi hồng chảy ra dịch nhờn, mùi tanh tưởi phát ra bốn phía.

Lôi điện lượn lờ bắt đầu lan ra trên đầu lưỡi, Cát Lợi liều mạng đâm, đầu lưỡi cũng nhích được chút ít nhưng so với tốc độ lúc trước thì thật sự quá chậm, hai bên lập tức rơi vào tình trạng giằng co.

Mọi người Đường Môn vừa đứng lên và cả Hoắc Vũ Hạo đều thở phào nhẹ nhõm. Vương Đông Nhi vỗ ngực:

- Đại sư huynh cũng dọa người quá rồi.

Từ Tam Thạch nói:

- Hẳn là hắn cố ý, với tính cách của Bối Bối chưa bao hắn làm gì mà không nắm chắc. Muội xem đi, khả năng sử dụng và khống chế hồn kỹ thì hắn còn vượt qua ta. Haiz, vốn là thực lực của hắn và ta không cách biệt mấy nhưng từ khi tên này có được hồn kỹ thứ năm thì đã bắt đầu có sự chênh lệch. Dù sau này ta có được Huyền Vũ Chi Vực nhưng tối đa cũng chỉ có thể một mực phòng ngự trước mặt hắn. Tên Bối Bối này dạo gần đây rất giảo hoạt, hắn muốn xuất trận đầu tiên thì nhất định đã có phần nắm chắc rồi.

Người hiểu rõ nhất sức chiến đấu của Bối Bối tất nhiên là Từ Tam Thạch, người đã quen biết lâu nhất và thường xuyên luận bàn với hắn nhất.

Mặc dù Hoắc Vũ Hạo cũng rất hiểu đại sư huynh nhưng dù sao thì hắn cũng rời xa Sử Lai Khắc hai năm, sau khi trở về lại gặp nhiều chuyện làm cho cơ hội luận bạn cũng rất ít.

Nghe Từ Tam Thạch nói vậy Hoắc Vũ Hạo cuối cùng cũng yên lòng. Mặc dù có lúc Từ Tam Thạch biểu hiện có chút không đáng tin nhưng khi nói về vấn đề sống chết thì hắn không bao giờ thuận miệng an ủi mọi người, nhất định là lời nói có căn cứ.

Ngay lúc Sử Lai Khắc Thất Quái nói chuyện với nhau thế cục giằng co cũng xảy ra đột biến.

Hai tấc, một tấc rưỡi, một tấc.

Đầu lưỡi mang theo mùi tanh tưởi đã cách Bối Bối càng ngày càng gần. Ai cũng biết chỉ cần đầu lưỡi kia chạm đến thì Bối Bối chỉ có đường chết.

Nhưng trong quá trình giằng co Bối Bối cũng có sự thay đổi, tiếng rồng ngâm trầm thấp vang lên, dần dần trở nên cao vút. Lôi điện màu lam tím càng ngày càng sáng, dần dần từ màu lam tím chuyển sang màu vàng. Lân phiến chằng chịt trên người cũng bắt đầu sáng rực giống như hoàn toàn bị bao phủ bởi một tầng thủy tinh màu vàng. Hơi thở quang minh nồng đậm không ngừng phát ra, lôi điện trong lòng bàn tay cũng bắt đầu biến đổi từ màu lam tím sang màu vàng.

Điện quang lượn lờ khiến tốc độ di chuyển của đầu lưỡi càng trở nên khó khăn. Thân thể tráng kiện của Cát Lợi đã phát huy hết lực lượng toàn thân, hai chân trụ trên mặt đất, hai hồn hoàn thứ nhất và thứ ba trên người sáng lên, thậm chí ngay cả hồn hoàn thứ hai cũng phát sáng sau đó.

Hắn dùng 3 hồn hoàn để trợ giúp mình càng khiến thân thể của hắn trở nên giống Thực Não Thú, có được lực lượng và tốc độ như một Thực Não Thú thực sự. Mà đầu lưỡi có khả năng đâm xuyên mạnh mẽ kia thực tế chính là năng lực trời sinh được vũ hồn Thực Não Thú bổ sung. Khi hắn có được hồn kỹ thứ nhất để đầu biến hóa thành hình dáng giống Thực Não Thú là đã có thể sử dụng.

Còn từ hồn kỹ thứ tư trở đi, không phải hắn không muốn sử dụng mà trong tình huống này không thể nào dùng được.

Đúng vậy, đầu lưỡi của hắn là bộ phận có lực công kích mạnh nhất của hắn nhưng nhiều khi điểm mạnh nhất cũng là điểm yếu nhất.

Bình thường tà hồn sư có hai đặc điểm, một là phương thức chiến đấu không giống lẽ thường, hai là tu vi tăng lên rất nhanh.

Cát Lợi có được vũ hồn Thực Não Thú nên tốc độ của hắn phải tăng lên để nuốt lấy não tủy của kẻ địch. Cho dù là con người hay hồn thú đều có thể, nuốt lấy não tủy của đối thủ càng mạnh thì tu vi của hắn tăng lên càng nhanh chóng.

Lúc trước, sau khi vũ hồn giác tỉnh chính hắn cũng không biết mình có thể trở thành hồn sư nên vẫn sống cuộc sống như bình thường. Mãi cho đến năm mười hai tuổi bị Thánh Linh giáo phát hiện hắn mới bắt đầu tu luyện. Trong vòng chưa đến tám năm ngắn ngủi liền từ một thiếu niên ngây thơ chỉ có hai cấp hồn lực đã biến thành một tà hồn sư cấp Hồn Đế. Tốc độ tăng tu vi như vậy căn bản không có khả năng xuất hiện ở những hồn sư bình thường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK