Mục lục
Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vương Thu Nhi giận dữ:

- Ai cần ngươi thủ hạ lưu tình?

Chỉ thấy thân thể nàng ngồi xổm xuống, sau đó cả người đã giống như một mũi tên màu vàng bắn lên. Đồng thời, hồn hoàn thứ sáu trên người nàng cũng sáng lên. Kim Long Thị Huyết, dùng hồn kỹ thứ sáu đối với nhau. Vương Thu Nhi giống một vị chiến thần, đối với chiến đấu có được trực giác trời sinh rất mạnh, thời điểm nàng cảm giác được Vương Đông Nhi có chút khác biệt, lập tức cũng đem lực chiến đấu của mình tăng lên tới trạng thái mạnh nhất.

Kim Long vòng quanh thân thể trừng mắt xuất ra, trở thành đầu thương của Hoàng Kim Long Thương, lao lên như diều gặp gió, lực bộc phát trong nháy mắt phảng phất như muốn đem trọn bầu trời xé rách.

Giữa không trung, Vương Đông Nhi mang theo từng vầng sáng màu sắc rực rỡ, chói lóa mà hư ảo hơi dừng lại một chút, ngay sau đó, ánh sáng tản ra, hóa thành vô số Quang Minh Nữ Thần Điệp nho nhỏ, bao phủ về hướng phía Vương Thu Nhi.

Điệp Thần Vũ, quả nhiên là Điệp Thần Vũ.

Rống!

Tiếng Long ngâm to rõ bỗng nhiên vang lên, hồn hoàn thứ năm trên người Vương Thu Nhi cũng là lập tức sáng lên.

Vương Đông Nhi vừa xuất chiêu đã lập tức dùng ra tuyệt kỹ mạnh nhất của bản thân, Vương Thu Nhi tuy không biết mục đích của nàng, nhưng cũng muốn dùng tuyệt kỹ mạnh nhất của mình để đối kháng với nàng. Hồn kỹ thứ sáu Kim Long Thị Huyết cộng thêm hồn kỹ thứ năm Hoàng Kim Long Bào Hao, còn không phải tổ hợp hồn kỹ mạnh nhất của nàng sao?

Kim Long vòng quanh thân thể lập tức biến lớn, đầu tiên đem thân thể của Vương Thu Nhi cắn nuốt, đồng tử Kim Long lúc này hoàn toàn là màu đỏ, chính là dấu hiệu thị huyết, trong nháy mắt liền khiến toàn bộ băng phong đều bị ánh sáng chiếu rọi thành màu vàng.

Mảng lớn Quang Minh Nữ Thần Điệp giống như một đám mây lam kim sắc ép xuống, còn Hoàng Kim Long lại cứ thế mà nghênh tiếp.

Nháy mắt sau khi song phương tiếp xúc lẫn nhau, Hoàng Kim Long bỗng nhiên đình trệ, từng con bướm ánh sáng nhẹ nhàng linh hoạt bám trên người nó, nhẹ nhàng bám vào người Hoàng Kim Long, không hề cùng nó cứng đối cứng.

Lấy nhu thắng cương.

Vương Đông Nhi rất rõ ràng, cứng đối cứng thì bản thân tuyệt không phải là đối thủ của Vương Thu Nhi. Cho dù bằng vào Loạn Phi Phong Chuy Pháp cũng không được. Dưới tình huống Vương Thu Nhi toàn lực bộc phát, căn bản sẽ không cho nàng cơ hội đem Loạn Phi Phong Chuy Pháp vận dụng đến cực hạn. Cho nên, nàng muốn chiến thắng Vương Thu Nhi, cũng chỉ có một biện pháp là lấy nhu thắng cương. Chỉ có Điệp Thần Vũ mới có khả năng áp chế nàng.

Kim Long hiển hách lập tức biến thành màu lam ánh kim, bị từng con Quang Minh Nữ Thần Điệp bao trùm. Tuy Kim Long kịch liệt uốn éo, muốn từ bên trong cái kén do Quang Minh Nữ Thần Điệp tạo thành đột phá ra ngoài, nhưng mà mặc cho nó vặn vẹo như thế nào, Quang Minh Nữ Thần Điệp vẫn không ngừng tá lực đả lực, từng bước giảm thiểu hồn lực bộc phát của Vương Thu Nhi.

Còn nhớ rõ Điệp Thần Vũ Thất Liên Bạo không? Lúc trước, Cốt Long Hồn Thánh Ngôn Phong, người có năng lực cực mạnh trong tà hồn sư cũng phải nhờ vào Vũ Hồn Chân Thân mới có thể thoát ra, nhưng cũng không tránh khỏi bị thương nặng.

Điệp Thần Vũ chính là hồn kỹ khiến thực lực của Vương Đông Nhi biến đổi về chất. Thiên phú của nàng cho tới bây giờ đều không kém hơn so với Hoắc Vũ Hạo, đừng quên, nàng cũng là người sở hữu vũ hồn song sinh a!

Tại thời khắc này, Vương Thu Nhi mới chính thức cảm nhận được sự cường đại của Vương Đông Nhi.

Ầm ầm!

Tiếng nổ đầu tiên bỗng nhiên vang lên, một quang ảnh Quang Minh Nữ Thần Điệp to lớn bỗng nhiên xuất hiện, chiếu rọi thân thể Hoàng Kim Long càng mang thêm màu lam ánh kim.

Ầm ầm, ầm ầm, ầm ầm. . .

Lại là liên tiếp ba tiếng nổ vang khiến cho Hoàng Kim Long kịch liệt vặn vẹo. Từng con Quang Minh Nữ Thần Điệp đều đã hóa thành từng quầng sáng lam kim sắc khảm trên người nàng.

Ầm ầm, ầm ầm!

Tiếng nổ thứ năm, thứ sáu vang lên. Vụ nổ khủng khiếp khiến khí thế của Hoàng Kim Long điên cuồng rơi xuống.

Nhưng mà, cũng ngay lúc này, bầu trời đột nhiên trở nên tĩnh mịch, tiếng nổ thứ sáu ngưng kết ra lam kim sắc Điệp Ảnh trên không trung.

Ngay sau đó, một đầu Kim Long quang ảnh cũng xuất hiện ở phía dưới, nhanh chóng va vào bản thể của Vương Thu Nhi.

Vù vù... Rống!!!

Kim quang chói mắt khiến không trung phảng phất như nhiều ra một cái mặt trời nhỏ, khí thế bá đạo không gì sánh kịp lập tức bạo động. Lam kim sắc rút đi, Kim Long to lớn rốt cục xông phá trói buộc, rốt cục thoát được trước khi tiếng nổ cuối cùng vang lên.

Thân ảnh của Vương Đông Nhi hiện ra trên không trung, được tổ hợp từ nghìn vạn đạo lam kim sắc ánh sáng. Sắc mặt nàng lúc này nhìn qua có chút tái nhợt, cánh tay trái vẫn như cũ mềm nhũn để xuôi bên người. Nhưng mà, hồn hoàn thứ năm trên người nàng cũng theo đó sáng lên, cả người nhất thời trở thành một màu vàng trong suốt.

Hồn kỹ thứ năm, Quang Thần Phụ Thể.

Ngay sau đó, Kim Long lại phóng lên cùng Quang Thần Phụ Thể va chạm lần nữa.

Cũng là màu vàng, nhưng là một màu vàng hoàn toàn khác biệt về phong cách cùng khí tức, giao thoa lẫn nhau trên không trung.

Quang Minh Nữ Thần Điệp biến mất, Hoàng Kim Long cũng đã biến mất, chỉ có hai thân ảnh tuyệt mỹ từ trên trời giáng xuống, từ từ rơi xuống đỉnh băng phong. Sắc mặt hai nữ đều có vẻ hơi tái nhợt, nhưng ánh mắt của các nàng vẫn sắc bén như cũ.

Vì hạnh phúc, mặc dù va chạm ngắn ngủi, nhưng các nàng đều đã dốc hết toàn lực a!

Cùng là mái tóc dài màu phấn lam tung bay, đồng dạng là ánh mắt chấp nhất nhưng chuyên chú, vẻ đẹp tuyệt sắc vốn có như hoa sen cuối trời thu, vẻ tuyệt sắc một nhu một cương, khiến trên đỉnh Băng Phong Tuyệt Địa tràn đầy sát khí cùng vẻ đẹp tuyệt sắc.

Sau khi các nàng rơi xuống, lại bắt đầu tụ lực, công kích tiếp theo đồng dạng là long trời lở đất. Có lẽ các nàng dự tính quyết định thắng bại nhờ vào một kích này.

Nhưng ở ngay thời khắc này, bỗng nhiên, bầu trời sáng lên, vầng thái dương không hề có điềm báo trước tỏa sáng rực rỡ trên đỉnh băng phong, ánh sáng màu vàng chóa mắt đồng thời hấp dẫn sự chú ý của nhị nữ.

Các nàng đồng thời ngẩng đầu nhìn về phía không trung, nhìn thấy một cảnh tượng làm các nàng vừa sợ vừa vội.

Bên trong kim quang nhu hòa của vầng thái dương, hiện lên một bóng người không ngừng giống như thiêu thân lao đầu vào lửa, hướng về phía một bóng người khác đánh tới, nhưng mỗi một lần trùng kích, hắn đều nhanh chóng bị đánh bay. Không ngừng có huyết dịch từ trên người hắn văng ra, nhưng hắn vẫn kiên cường đứng lên, lần nữa phóng tới thân ảnh hư ảo còn lại.

- Vũ Hạo?

- Là hắn?

Vương Đông Nhi và Vương Thu Nhi cơ hồ là trăm miệng một lời. Trong khoảnh khắc trước đó nhị nữ còn đang dào dạt chiến ý vậy mà lập tức tan rã.

Lam kim sắc ánh sáng sau lưng Vương Đông Nhi lại lóe lên, rốt cuộc bất chấp việc tụ lực, đôi cánh Quang Minh Nữ Thần Điệp nhanh chóng vung lên, dùng sức vỗ xuống, lập tức thôi động thân thể của nàng hướng phía quang ảnh trên không trung bay đi.

Vương Thu Nhi không biết bay, nhưng điều đó cũng không ảnh hưởng đến hành động của nàng. Nàng đột nhiên trầm xuống phía dưới, nặng nề rơi xuống đất, sau đó lại bắn lên như thiểm điện. Lực lượng Hoàng Kim Long mãnh liệt thôi động thân thể mềm mại của nàng, cơ hồ là nhanh chóng vượt qua Vương Đông Nhi đang bay lên trên, hướng phía quang ảnh màu vàng phóng đi.

Nhưng mà, thời điểm các nàng bay lên đến độ cao nhất định, một cỗ lực lượng kinh khủng khó mà hình dung đột nhiên từ trên trời giáng xuống, cứ thế mà đưa các nàng một lần nữa ép về trên đỉnh băng phong.

- Không!

Mắt thấy Hoắc Vũ Hạo bên trong quang ảnh lại một lần nữa bị hung hăng đánh bay, sau đó lại không bò dậy được, Vương Đông Nhi nhịn không được ngửa mặt lên trời bi thương.

Tính cách khác biệt, quyết định hành động cũng khác biệt. Vương Thu Nhi không lên tiếng, mà là cắn chặt hàm răng, liều lĩnh lần nữa bật người lên.

Đáng tiếc, lực lượng của nàng so sánh với khí tức khủng bố từ trên trời giáng xuống, phải nói là quá yếu, quá yếu. Hết thảy cố gắng đều chỉ có uổng phí.

Mà ở trong quang ảnh, lam kim sắc thân ảnh đang từng bước một đi về phía Hoắc Vũ Hạo ngã xuống đất không dậy nổi, trong tay hắn hiện ra một thanh Tam Xoa Kích tỏa ra kim quang chói mắt .

- Không nên!

Lần này, Vương Thu Nhi rốt cục cùng Vương Đông Nhi trăm miệng một lời hô lên. Trong đôi mắt của cả hai gần như đồng thời hiện lên vẻ tuyệt vọng.

Đúng lúc này, quang ảnh dừng lại, thanh âm bình thản rốt cục lại một lần nữa vang lên.

- Các ngươi do dự quyết đấu, đã như vậy, liền để các ngươi đổi một loại phương thức khác tiến hành lựa chọn. Hoắc Vũ Hạo hiện tại đã cận kề cái chết, các ngươi ai nguyện ý vì hắn mà chết, thì hắn có thể sống sót. Nhưng mà, các ngươi nhớ kỹ, nếu như ai vì hắn mà chết, vậy hắn liền rất có thể sẽ cùng một người khác ở chung một chỗ. Nói cách khác, bất kỳ người nào chết đều có thể cứu sống hắn, nhưng cũng tương đương với thành toàn tình địch ở cùng hắn. Các ngươi chỉ có ba giây thời gian quyết định.

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

- Đối với bọn hắn có phải hay không có chút quá tàn nhẫn? Chẳng lẽ khảo nghiệm còn chưa đủ à?

Thanh âm bình thản nói ra.

- Nếu như chỉ làm con rể của ta, vậy thì đã đủ. Nhưng ta đối với hắn kỳ vọng cũng không chỉ đơn giản như vậy. Huống chi, làm con rể của ta, còn có điều kiện tiên quyết, chẳng lẽ ngươi quên sao?

Một âm thanh dễ nghe khác nói ra.

- Làm con rể của ngươi thật đúng là không dễ dàng a! Ta như thế nào cảm giác được, ngươi vừa rồi đang báo thù riêng? Làm phụ thân thì chỉ cần nhìn nữ nhi ở cùng người ta là được, có cần phải kiểm nghiệm tâm tính hắn đến mức này không? Đánh thắng nhiều quá đâm ra nghiện a?

- Khụ khụ! Ngươi không cần vu khống ta, ta là người chí công vô tư. Không trải qua mưa gió, như thế nào gặp cầu vồng? Thời điểm lúc trước ta để nha đầu Tiểu Thất hạ giới, đã làm ra quyết định. Nếu như trong tương lai hắn không thể để cho Tiểu Thất. . . vậy thì coi như sự tình trước đó cũng chưa từng xảy ra đi.

- Ngươi quá độc ác!

- Muốn làm con rể của ta tưởng dễ lắm sao? Hừ! Nàng là bảo bối mà ta yêu nhất.

- Nhưng ngươi đối với con gái của ngươi. . .

- Không trải qua mưa gió, như thế nào gặp cầu vồng, không trải qua ngăn trở, có thể nào biết hết thảy đáng ngưỡng mộ.

- Tốt a, ngươi thắng. . .

- Không trải qua mưa gió, như thế nào gặp cầu vồng.

- Im miệng, nếu không ta tìm lão bà của ngươi cáo trạng! Đúng rồi a, lão đại biết ngươi đối xử với hậu đại của hắn như vậy không?

- Ta quên nói cho hắn biết. . .

- Ngươi cố ý phải không?

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Hoắc Vũ Hạo chống tay bò dậy từ dưới mặt đất, hắn cũng không biết bản thân đã bị đánh ngã lần thứ bao nhiêu.

Từ lúc vừa mới bắt đầu bị trực tiếp đánh nát, cảm nhận rõ rệt quá trình từ sinh đến tử, lại từ tử đến sinh, càng về sau hắn càng dần thích ứng loại cảm giác này, thời gian dây dưa cùng đối thủ càng ngày càng dài.

Trong toàn bộ quá trình, hắn cơ hồ cảm thụ qua tất cả thống khổ mà nhân loại có khả năng tiếp nhận, thậm chí hắn đều nhớ rõ cảm giác mỗi một chỗ xương cốt vỡ vụn. Loại cảm giác tra tấn không có tính người này, đơn giản giống như một loại tẩy rửa.

Nhưng mà, không thể không nói chính là, trong quá trình tẩy rửa, hắn trở nên càng thêm kiên cường. Sau mỗi một lần kinh lịch thống khổ, thời điểm hắn cắn chặt răng lần nữa nhào về phía đối thủ kinh khủng, hắn đều cảm giác được tinh thần cứng cỏi của bản thân đang gia tăng.

----------

Hoàng Kim Long Bào Hao: Hồn kỹ thứ 5 của Vương Thu Nhi, trong các chương trước dịch là Hoàng Kim Long Rống.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK