Mục lục
Nam Thần Nhà Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 589: CHỊ ẤY SINH BA NÊN CÀNG KHÓ GIỮ ĐỨA BÉ HƠN NGƯỜI BÌNH THƯỜNG

Trên thế giới có rất nhiều hòn đảo có nhiệt độ thích hợp, lại không biết Hứa Cung Diễn đi hướng nào nên chỉ có thể loại trừ từng cái, vô cùng khó khăn, đến bây giờ anh vẫn chưa nhận được bất kỳ tin tức gì.

“Người nên nói cảm ơn là tôi.” Ngự Văn Đình nói: “Nửa năm qua, cậu vẫn luôn chạy đôn chạy đáo vì tôi và Tịnh Hòa, nếu không thì chuyện giữa cậu với Dương Yến đã sớm được giải quyết rồi. Tinh Nghị vất vả cho cậu rồi.”

Lục Văn Thù hét lớn: “Này này, anh cả, anh đừng chỉ nói anh hai vất vả, em cũng rất vất vả! Em cũng giúp một tay, không hề ít hơn anh hai, sao vậy, em là người tàng hình à?”

Ngự Văn Đình không nhịn được cười, đánh anh ta một cái: “Cậu cũng vất vả rồi.”

Quách Thường Phúc mang cà phê tới.

Mùi hương cà phê thơm phức nhưng Phương Tinh Nghị chỉ nhìn chằm chằm vào ly cà phê chứ không cầm lên, anh lại nghĩ tới Dương Yến, đã hai tháng rồi, có lẽ bụng của cô đã lớn không ít?

Không thoải mái trong lòng, nên anh dùng tay đỡ trán.

Một lúc sau, Phương Tinh Nghị mở miệng nói: “Tuần trước, tôi có đến nước Y tham gia tang lễ của Bác nội nhĩ, những người khác trong gia tộc Kxilier đều đến, chỉ có Hứa Cung Diễn không tới.”

Kxilier là một trong những gia tộc lâu năm của nước Y, nói đến chuyện làm ăn không đếm hết được, tiếng tăm lừng lẫy.

Cái chết của chủ tịch Bác nội nhĩ của tập đoàn Kxilier được đưa tin toàn thế giới, Hứa Cung Diễn không thể không biết được, khả năng duy nhất là Hứa Cung Diễn cố ý không xuất hiện.

Ngự Văn Đình hỏi: “Bác nội nhĩ có lập di chúc không?”

“Có, luật sư đã đọc bản di chúc của Bác nội nhĩ trước mặt mọi người trong gia tộc Kxilier.” Phương Tinh Nghị nói: “Hứa Cung Diễn thừa kế toàn bộ sản nghiệp trên danh nghĩa, bao gồm cả Kxilier.”

“Nhưng Hứa Cung Diễn không xuất hiện, Kỷ Gia Trí lấy lý do Hứa Cung Diễn đang dưỡng bệnh ở nước ngoài nên tạm thời quản lý Kxilier. Cổ đông của Kxilier là người của Bác nội nhĩ, bọn họ cũng ủng hộ Hứa Cung Diễn, cho dù Kỷ Gia Trí tiếp quản Kxilier thì cũng không thực sự nắm quyền, số cổ phần đó đã bị phong tỏa nên anh ta cũng chẳng có cách nào lấy được.”

Khi tham gia tang lễ của Bác nội nhĩ ở nước Y, Phương Tinh Nghị còn sắp xếp người qua đó vì sợ Bác nội nhĩ thật sự lập di chúc để lại toàn bộ tài sản cho Hứa Cung Diễn, Kỷ Gia Trí sẽ tạo phản.

Không ngờ Bác nội nhĩ đã trải đường cho Hứa Cung Diễn, Kỷ Gia Trí không thể nào có được Kxilier.

“Đúng là Bác nội nhĩ thiên vị đứa con trai này, cái gì cũng cho anh ta.” Lục Văn Thù sờ cằm: “Nếu em là Kỷ Gia Trí, thấy ba thiên vị một đứa con trai khác như thế thì trong lòng cũng không thoải mái.”

Phương Tinh Nghị trầm tư, giọng u ám: “Kỷ Gia Trí và Hứa Cung Diễn tranh giành nhiều năm như vậy mà tất cả tài sản đều thuộc về Hứa Cung Diễn, chắc chắn là anh ta không cam lòng và sẽ làm chuyện gì đó.”

“Anh ta muốn có được Kxilier thì phải khiến Hứa Cung Diễn tự nguyện viết cam kết từ chối nhận di sản thừa kế.” Ngự Văn Đình biết anh có ý gì, lông mày cũng nhíu lại: “Chắc chắn sẽ dùng tất cả các mối quan hệ để tìm Hứa Cung Diễn.”

Lục Văn Thù đột nhiên nói: “Kỷ Gia Trí hận Hứa Cung Diễn như vậy, có khi nào lấy được cam kết từ chối nhận di sản thừa kế rồi se… Giết Hứa Cung Diễn hay không?”

Phương Tinh Nghị âm trầm liếc anh ta.

“Anh hai đừng nhìn em như vậy, thật sự có khả năng này.” Giọng Lục Văn Thù nghiêm túc, không có vẻ gì là nói giỡn: “Kỷ Gia Trí sắp xếp người bên cạnh Hứa Cung Diễn không ít, chắc chắn tốc độ tìm được anh ta sẽ nhanh hơn chúng ta.”

Quách Thường Phúc ngồi không yên: “Tôi sẽ theo dõi người của Kỷ Gia Trí, xem có manh mối gì không, nếu chị tôi chỉ mang thai bình thường thì dễ nói, nhưng chị ấy mang thai sinh ba, càng khó giữ được đứa bé hơn người bình thường.”

“Chẳng trách tôi vừa thấy cậu đã cảm thấy quen mắt.” Ngự Văn Đình đã hiểu: “Sao cậu lại biến thành như vậy?”

“Tôi đã rơi vào trạng thái chết giả sau khi giết Cao Mỹ Hy, uống thuốc Cảnh Niên đưa thì biến thành như vậy.” Lục Văn Thù chủ động giải thích: “Sau khi cậu ta thay đổi thân phận trở về thì vẫn luôn ở bên cạnh Song Kỳ.”

Ngự Văn Đình lại nhìn Quách Thường Phúc một cái: “Vừa rồi tôi còn tưởng Song Kỳ giận dỗi nên cố ý tìm người như cậu.”

“…”

Quách Thường Phúc sờ mặt.

Khuôn mặt này của cậu ta cũng không xấu đến mức không thể gặp người khác mà, sao ai cũng ghét bỏ như vậy chứ?

Phương Tinh Nghị nghe Quách Thường Phúc nói, trong lòng càng lo lắng, cũng chỉ có thể để Quách Thường Phúc giúp đỡ, cố gắng cẩn thận một chút.

Phương Tinh Nghị vừa nói xong thì điện thoại vang lên.

“Tổng giám đốc Phương, đã xảy ra chuyện rồi.” Là thư ký Đàm gọi tới, giọng nghiêm nghị: “Anh vừa rời khỏi công ty, trợ lý Tư đã mở cuộc họp báo nói rằng chuyện tập đoàn Phương Thị hợp tác với Quốc tế Hải Nguyên bị tiết lộ, còn có các tài liệu hợp tác khác tập đoàn Phương Thị bị tiết lộ đều là do anh ta làm, chúng tôi đã cố gắng ngăn cản nhưng cảnh sát vừa đưa trợ lý Tư đi.”

“Đúng là ngu xuẩn!” Sắc mặt Phương Tinh Nghị sa sầm.

Không ngờ trợ lý đi theo mình nhiều năm như vậy mà hôm nay lại làm chuyện ngu xuẩn như thế.

Anh biết trợ lý Tư sẽ không làm những chuyện này mà là anh ta đang gánh tội thay người nào đó.

Thư ký Đàm nói: “Tốc độ đưa tin của các phóng viên quá nhanh, bộ phận quan hệ công chúng đã giải quyết rồi nhưng cổ phiếu vẫn liên tục giảm xuống, khi nào thì anh trở về?”

Phương Tinh Nghị trầm giọng nói: “Để bộ phận quan hệ công chúng xử lý là được, tôi sẽ không về, lát nữa tôi sẽ đến cục cảnh sát.”

“Tôi hiểu rồi.”

Sau khi Phương Tinh Nghị cúp máy, Lục Văn Thù nhướng mày hỏi: “Công ty xảy ra chuyện sao.”

“Không phải.” Phương Tinh Nghị lấy ảnh của Triệu Dịch Hân gửi cho Lục Văn Thù, vẻ mặt nhàn nhạt: “Cậu điều tra giúp tôi người phụ nữ này từ khi sinh ra đến nay, từng sống ở đâu, có phẫu thuật thẩm mỹ hay không, điều tra mọi thứ cho tôi.”

Lục Văn Thù lập tức lấy điện thoại ra, nhìn người phụ nữ trên tấm ảnh, rất xinh đẹp, anh ta có quen.

“Không phải là Triệu Dịch Hân ở công ty các anh sao…”

Lục Văn Thù nhìn thấy gì đó, đột nhiên không nói lời nào, anh ta phóng to ảnh chụp, nhìn dung mạo xinh đẹp của người phụ nữ này. Có lẽ bởi vì xương chân mày ở hai bên không bằng nhau, cho nên lông mày cũng không thể vẽ một đường thẳng.

Anh tra tấn Gia Na gần một tháng thì Gia Na mới mở miệng.

Gia Na nói người giúp cô ta rất xinh đẹp, nhưng không nhớ nổi dáng vẻ của người đó, cô ta nhớ rõ lông mày của người phụ nữ kia không bằng nhau, hình như là vì xương lông mày.

Manh mối mà Gia Na cung cấp thật sự là mò kim đáy biển.

Lục Văn Thù thông qua các mối quan hệ, tìm được những người phụ nữ từng tiếp xúc với Gia Na, đưa ảnh cho Gia Na xem, kết quả đều không phải.

“Anh hai.” Lục Văn Thù muốn hỏi Phương Tinh Nghị gì đó, vừa quay đầu lại thì phát hiện Phương Tinh Nghị đã đi từ lâu, anh ta lại nhìn bức ảnh nhưng rồi lại không để tâm tới nữa.

Anh ta không có thù với Triệu Dịch Hân, mà Triệu Dịch Hân cũng không quen biết Lâm Thanh Dung, không thể nào có lòng tốt giúp Gia Na được.

Hơn nữa Triệu Dịch Hân cũng không có bản lĩnh lớn như vậy.

Sau khi Phương Tinh Nghị lái xe đến cục cảnh sát liền thương lượng với cảnh sát để được đến phòng tạm giam gặp trợ lý Tư.

Vào phòng tạm giam, Phương Tinh Nghị được đưa tới chỗ trợ lý Tư đang ở, qua cửa sắt, anh có thể nhìn thấy trợ lý Tư đang ôm gối ngồi trên giường, cũng không biết đang suy nghĩ cái gì.

Phương Tinh Nghị đứng trước cửa sắt: “Tư Trình.”

Trợ lý Tư ngẩng đầu lên, nhìn về phía Phương Tinh Nghị bên ngoài cửa sắt, một hồi lâu mới xuống giường, đối mặt với anh.

Môi trợ lý Tư mấp máy môi: “Tổng giám đốc Phương.”

“Cậu đã theo tôi mấy năm nên tôi biết cậu là người thế nào.” Phương Tinh Nghị nhìn anh ta: “Cậu không thể nào tiết lộ bí mật thương nghiệp của tập đoàn Phương Thị được, có phải cậu biết chuyện gì đúng không?”

“…”

Phương Tinh Nghị tiến tới hai bước, lại gần trợ lý Tư hơn, khí thế vô cùng áp bức: “Cậu biết chuyện Triệu Dịch Hân xúi giục bà Ngự giết Tống Tịnh Hòa đúng không?”

“…”

Thấy trợ lý Tư không nói gì, Phương Tinh Nghị đã có thể đoán ra liền cười khẩy: “Cậu biết những chuyện này đều do cô ta làm lại không nói với tôi, còn muốn gánh tội thay cô ta sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK