• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhân viên từ Lạc Thị vẫn cứ ngày ngày chuyển sang SS làm. Điều này làm Vãn Vân vô cùng hài lòng. Cô ta nở nụ cười như những người chiến thắng. Thanh Loan biết chuyện cũng sang Lạc Thị tìm Đồng Oanh Lạc. Lúc cô đến Lạc Thị cũng là lúc trưởng phòng nhân sự lên tìm Đồng Oanh Lạc.

Đồng Oanh Lạc ngồi trong phòng của mình, vẫn miệt mài vẽ vẽ xoá xoá.

- Lạc Lạc/ Tổng giám đốc!

- Hai người làm sao thế? Sao lại cùng lên đây cùng vẻ mặt hoảng hốt thế?

- Đồng Oanh Lạc, cậu biết bên SS đã lôi kéo nhân viên của cậu đi hết chưa?

- Mình biết rồi.

- Vậy sao nhìn cậu bình thản vậy?

- Người trụ lại đến cuối cùng mới là người chiến thắng, sao phải hoảng lên?

- Tổng giám đốc, hôm nay đã có 4 người xin nghỉ rồi. Hay là chúng ta vẫn là tăng lương cho nhân viên đi.

- Kệ họ, họ đi bao nhiêu người chúng ta tuyển bất nhiêu người. Xem SS có lôi kéo họ được mãi không, xem công ty họ có thể nuốt được thêm bao nhiêu người nữa.

- ....

- Thanh Loan, cậu giúp mình lần này nữa nhé.



- Được rồi. Hi vọng là cậu làm đúng.

Mọi người thấy Đồng Oanh Lạc bình tĩnh như vậy cũng không còn nói tới việc tăng lương nữa.

SS và Vãn Vân đều nghĩ rằng cô cố chấp bảo thủ nhưng chỉ một thời gian sau đó họ đã nhận ra mình nhầm. SS ngay sau đó đã diễn ra tình trạng thừa nhân viên, cũng không thể nuốt thêm nhân viên nào từ Lạc Thị nữa.

SS.

- Giám đốc, không thể nhận thêm người từ Lạc Thị nữa rồi.

- Tại sao? Bên Lạc Thị còn chưa hết người, tôi chưa muốn dừng lại.

- Giám đốc, thật sự không thể nhận thêm nhân viên nữa. SS đã thừa nhân viên rất nhiều rồi. Tiền lợi nhuận sợ không đủ trả lương cho 2/3 nhân viên nữa. Không thể tiếp tục nhận thêm nhân viên nữa ạ.

- ...

- Giám đốc?

- Cậu ra ngoài trước đi.

- Vâng.

Vãn Vân ngồi trên chiếc ghế xoay tròn mặt cũng thất thần. Ả vốn nghĩ cướp hết người công ty Lạc Thị là thắng cô rồi, không ngờ là ả tính sai rồi. Trang gì mà hay hay 𝑡hế [ TrùmTruy ện.𝓥N ]

Lạc Thị.

Đồng Oanh Lạc thấy nhân viên mang quân số ổn định thì bất ngờ chủ động tăng lương cho những nhân viên ở lại, khiến họ vui mừng vô cùng. Cô khen họ và cảm ơn vì lòng kiên định cũng như đã ở lại Lạc Thị cùng cô phát triển. Sau trận này, bên SS, những nhân viên từng nhảy việc không được trọng dụng như họ tưởng, ngược lại còn xảy ra tranh chấp với những nhân viên cũ. Rất nhiều người đã hối hận vì nghỉ việc ở Lạc Thị còn công ty cô càng thêm đoàn kết hơn. Trận đầu tiên này cô đã thắng một cách vẻ vang.

Vãn Vân đương nhiên không thể chịu thua như thế, cả hai lại tiếp tục chiến đấu trên thương trường.

Tầng 1 dưới trụ sở công ty đang cho thuê, vị trí vô cùng bắt mắt, thuận lợi. Cô vốn thích vị trí này nhưng do họ không cho thuê, giờ họ đã cho thuê rồi cô đương nhiên không để lọt mất cơ hội. Cô muốn mở một cửa hàng Flagship thật hoành tráng ở tầng 1, vừa gần công ty lại vừa mở mang thương hiệu công ty. ( Flagship: chỉ những cửa hàng lớn nhất của thương hiệu, nó không nhằm vào lợi nhuận mà nhằm vào truyền thông hình ảnh, thu hút sự chú ý của mọi người về thương hiệu, giúp thương hiệu trở nên nổi bật.) Tin này vừa lộ ra thì bên SS, Vãn Vân cũng nhanh chóng tìm thuê tầng 1 cũng để mở cửa hàng Flagship. Đồng Oanh Lạc thuê phía Đông, Vãn Vân thuê phía Tây, hai bên lại bắt đầu cuộc chiến tiếp theo.

SS.

- Anh cho tìm các thợ về khẩn trương thiết kế, trang trí cho tôi. Nhất định phải là những người thợ giỏi nhất.



- Vâng.

- Còn nữa, nhất định phải hoàn thành trước Lạc Thị.

- Vâng.

Lạc Thị.

- Tổng giám đốc, bên SS cũng cho xây dựng cửa hàng Flagship, sợ rằng bên đó sẽ xong trước chúng ta và sẽ có nhiều lợi thế hơn.

- Kệ họ, họ xây dựng Flagship rồi, chúng ta không xây nữa.

- ?

Đám đông bên dưới bắt đầu xì xào rầm rộ.

- Chúng ta không thuê phía Đông tầng 1 nữa ạ?

- Thuê chứ. Nhất định phải thuê. Nhưng chúng ta sẽ không xây dựng cửa hàng Flagship nữa.

...

Cũng không biết cô có ý định gì. Chỉ thấy SS trang trí xong, cô mới bắt đầu trang trí.Bên phía Tây, SS cho xây dựng một Flagship rất hoành tráng, rất bắt mắt, thật sự không có điểm chê nào. Tất cả những mẫu thời trang đều qua chọn lọc, cũng đều rất đẹp. Vãn Vân thấy vậy thì với cùng hài lòng. Ả cho rằng mình đã thắng chắc Lạc Thị rồi.

SS.

- Không xong rồi Giám đốc!

- Có chuyện gì?

- ...

Người kia còn chưa kịp thở lấy hơi thì bị Vãn Vân hỏi dồn dập.

- Có chuyện gì, Flagship làm sao ư?

- Dạ không. Bên Lạc Thị đã đổi ý không xây dựng Flagship nữa, họ dành phía Đông để xây dựng Trung tâm chăm sóc khách hàng dành cho hội viên và khách VIP.

- Đồng Oanh Lạc bị điên sao? Sao cô ta lại làm vậy?

- Vấn đề là tất cả khách hàng mà chúng ta thu hút được lại sang bên đó trải nghiệm dịch vụ chăm sóc và trở thành hội viên của thương hiệu Lạc Thị luôn.

- ...

Vãn Vân nghe xong ngồi thụp xuống đất, ả ta bỏ ra nhiều tiền bạc như vậy lại thành giúp cô thu hút khách hàng sao? Ả thật muốn phát điên lên mà.

- Đồng Oanh Lạc, coi như cô giỏi.

Lạc Thị.

- Tổng giám đốc thật cao tay.

- Cũng không có gì, là Vãn Vân quá háo thắng thôi.

- Ngài không sợ SS cho tháo dỡ cửa hàng Flagship sao?

- Vãn Vân cũng không có dại đến mức độ vậy. Ả ta bỏ ra bao nhiêu tiền, sao có thể nói tháo dỡ là tháo dỡ được. Chúng ta tìm một vị trí đẹp rồi mở Flagship sau cũng được.

- Vâng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK