“Hóa ra là tổng tài mới đã đến?” Tiểu Lý cố ý làm ra vẻ ngạc nhiên, rồi lại bày ra bộ dạng khó xử như cũ, “như này đi, Thư kí Bạch, cũng đừng nói là tôi không giúp cô, số liệu trong báo cáo tôi sẽ gửi qua hòm thư của cô, cô tự mình làm nốt giúp tôi, chỗ tôi thực sự là còn rất nhiều tài liệu cần phải xử lý, cô cũng biết tôi sắp không làm ở đây nữa rồi, có rất nhiều công việc cần phải được bàn giao lại”.
Thật ra việc này cũng chỉ là đem dữ liệu nhập lại một chút, sau đó in ra là được, nếu cái này Tiểu Lý thật sự muốn giúp cô, chỉ cần nửa tiếng chắc chắn có thể hoàn thành.
Nhưng bây giờ cô ta nói như vậy, Bạch Lộ cũng hiểu rõ, bản thân cô có nói nhiều hơn nữa cũng không có tác dụng gì, trái lại cô cũng không phải chưa từng làm qua báo cáo, cô lười tiếp tục so đo với cô ta, “Vậy phiền cô mau chóng gửi tới hòm thư giúp tôi nhé, cảm ơn”.
Cô cố gắng giữ vẻ khiêm tốn nhã nhặn, lúc xoay người rời đi không có phát hiện sự mưu tính chợt lóe lên trong đáy mắt của Tiểu Lý.
Bạch Lộ, trước đây cô không chút do dự cướp mất vị trí thư kí của tôi, bây giờ là tự cô đem mình dâng tới cửa, thì đừng trách tôi hạ thủ vô tình!
Nửa tiếng sau.
Bạch Lộ đem báo cáo vừa làm xong sửa lại một chút rồi mới đứng dậy đi tới phòng họp.
Tập đoàn EC tuy chỉ là một trong các công ty con của Lương Thị, nhưng sự phát triển trong những năm gần đây lại rất tốt, tương lai phía trước con rất rộng mở, trước đây mọi chuyện đều do Lương Chủ tịch đích thân xử lý, bây giờ đoán chừng cũng có tuổi rồi, liền giao toàn bộ quyền hành lại cho con trai mình là Lương Phi Phàm.
Với vị thái tử gia này, trưởng các bộ phận đều không dám có bất cứ khinh suất nào, cái gọi là vừa mời nhậm chức đã tiến hành cải cách lại toàn bộ mọi thứ khiến mọi người tâm phục khẩu phục, Lương Phi Phàm có được như ngày hôm nay đều khiến cho người ta biết rằng đây tuyệt đối không phải người đơn giản.
Cuộc họp lúc hai giờ, Bạch Lộ tuy vào phòng họp trước vài phút, nhưng bên trong mọi người đều đã đến đông đủ.
Bạch Lộ đưa mắt nhìn một lượt, chỉ thấy Lương Phi Phàm lúc này đã ngồi yên trên chiếc ghế chủ trì ở phía trên, tay của anh ta để trên bàn, những ngón tay thon dài mảnh khảnh gõ lên tập văn kiện, âm thanh rất khẽ, nhưng lại khiến người khác cảm thấy áp lực rất lớn.
Thực ra Lương Phi Phàm thuộc tuýp người đàn ông vào những lúc im lặng như này dễ khiến người khác cảm thấy đây là một người nho nhã dịu dàng, khí thái thong dong điềm tĩnh, nhưng Bạch Lộ rất rõ, càng là người đàn phong thái trầm ổn thì lại càng là một người khiến người khác khó lòng mà nhìn thấu được suy nghĩ thật sự của anh ta.
Chỉ là mối quan hệ giữa những người trong Lương thị vô cùng phức tạp, Bạch Lộ trước đó cũng nghe được một chút ít từ phía Lương Tịnh Tiêu, nói đến người anh này, quả thật Lương Tịnh Tiêu vẫn rất kiêng kị, cho nên cô càng chắc chắn rằng, Lương Phi Phàm con người này phất lên như vậy tuyệt đối không hề đơn giản.
“Lương Tổng, mọi người đều đến cả rồi, bây giờ có thể bắt đầu được chưa?” Bạch Lộ vừa ngồi xuống, tổng giám đốc ngồi bên cạnh đã đứng lên, cũng kính hỏi Lương Phi Phàm.
Anh ta “ừ” một tiếng “bắt đầu đi”.
Trước hết, trưởng các bộ phận lần lượt báo cáo tiến độ công việc trong tay mình lúc này, đại khái mọi người sớm đã biết lần này Lương Phi Phàm đến, cho nên ai cũng đều đã chuẩn bị tốt tâm lý, lúc báo cáo vô cùng nghiêm túc. Bạch Lộ nghĩ tới thái độ nước đến chân mới nhảy này của mình, cả người không khỏi toát mồ hôi lạnh.
Cuối cùng cũng vẫn tới lượt Bạch Lộ, cô đứng lên, đem báo cáo quý trước mà mình vừa xử lý xong tóm tắt lại một chút. Kỳ thực, cũng chỉ là những con số ảo, những năm gần đây, Tập đoàn EC luôn trong xu thế phát triển không ngừng, cho nên thành tích cũng tốt vô cùng, Bạch Lộ thực sự cho rằng sẽ không có bất cứ sai sót nào. Thậm chí, trước khi Lương Phi Phàm mở miệng, cô vẫn tràn đầy tự tin.
“Báo cáo lại một lần nữa” Lương Phi Phàm dựa lưng vào ghế, hai tay chống cằm, giọng điệu bình thường, nhưng dáng vẻ lại vô cùng nghiêm túc .
Bạch Lộ hơi bất ngờ, tất cả mọi người trong phòng họp lúc này đồng loạt dồn chú ý về phía cô. Sau khi khôi phục lại trạng thái ban đầu, cô khẽ nhăn mày, trong lòng có chút bất an.
Nhìn kĩ lại báo cáo của mình, cô không nhìn ra bản báo cáo này có vấn đề chỗ nào, nhưng Lương Phi Phàm lại bảo cô báo cáo lại một lần nữa.
Cô nuốt nước bọt, không để bản thân có cơ hội nghĩ quá nhiều, nhanh chóng báo cáo lại một lần nữa.
Lần này, cô còn chưa báo cáo xong, người đàn ông vốn dĩ vẫn đang quay lưng lại với mọi người chân khẽ dùng lực, chiếc ghế liền xoay một vòng. Khuôn mặt anh tuấn cao thâm bí hiểm của anh ta đã nhìn thẳng vào Bạch Lộ, giọng nam trầm thấp nói: “Cô là Thư kí của tổng giám đốc sao? Bình thường lúc họp, báo cáo thành tích mỗi quý đều do cô tự mình báo cáo sao?”.
Lương Phi Phàm ánh mắt nhìn có vẻ như rất tùy ý, nhưng lại khiến người ta cảm thấy áp lực vô cùng, Bạch Lộ bị anh ta nhìn như vậy, sống lưng cứng đờ: “Lương Tổng, tôi là thư kí của Tổng giám đốc, nhưng những báo cáo này bình thường không phải do tôi làm”.
Ánh mắt dò xét của người đàn ông này rời khỏi khuôn mặt của cô, sau đó nhướn mày nói: “Đây quả thật không phải là công việc của cô, vậy bình thường lúc cô báo cáo những thành tích này trong các cuộc họp, có kiểm tra kĩ lại những lỗi sai ở trong đó không?”
Mỗi một vấn đề của anh ta dường như đều nhắm vào cô, Bạch Lộ hoàn toàn không hiểu, thậm chí cũng không rõ có phải mình làm sai chỗ nào hay không, nhưng lúc cô làm báo cáo rõ ràng có tranh thủ thời gian để kiểm tra lại rồi, theo số liệu mà Tiểu Lý đưa cho cô đều không có bất cứ sai sót nào cả.
Nhưng lúc này, từng câu từng chữ của Lương Phi Phàm hắn tại sao lại đều chĩa vào cô?