Trình Hào đáp một tiếng, cùng lão George đi ra ngoài, nhanh chóng đi tới một phòng làm việc.
Nơi tổ chức cuộc thi đấu này có một nửa nằm dưới đất, là loại có nửa tầng hầm, cho nên có chút ẩm ướt âm lãnh, giấy dán tường của văn phòng, đều có dấu vết mốc meo.
Trong phòng làm việc này chất đống một vài thiết bị vận động như tạ các loại, ở giữa còn có một bàn làm việc, mà sau bàn làm việc, một người đàn ông da trắng có mái tóc rậm rạp đang ngồi.
"Alex! Ông sắp xếp cho Trâu Điên làm đối thủ với tay đấm của tôi? Ông điên rồi sao?" Lão George vừa tiến vào đã nói.
Với tuổi tác và cân nặng của Trình Hào, có người mời Trình Hào anh đều phải báo trước, hiện tại Trình Hào còn chưa đầy mười bảy tuổi, cũng không nặng, tình huống bình thường đều sẽ sắp xếp đối thủ có tuổi tác hoặc là cân nặng không khác nhau lắm.
Đương nhiên, Trình Hào rất mạnh, cho nên bọn họ không ngại đối thủ mạnh hơn một chút khắp mọi mặt so với Trình Hào, nói thí dụ như Samo, hắn cũng đã hai mươi tuổi, còn nặng hơn Trình Hào.
Nhưng để Trình Hào trực tiếp đối chiến với Điên Ngưu, cái này có vấn đề.
Người tên Alex ngồi tại sau bàn làm việc là người phụ trách tổ chức trận hắc quyền này, lấy tay sờ soạng mái tóc vàng rực rỡ của mình một chút, nói: "Trong hợp đồng có ghi, đối thủ của cậu ta do bọn tôi sắp xếp."
"Nhưng không ai sẽ sắp xếp như vậy!" Lão George nói.
"Tại sao không ai sắp xếp như vậy? Sắp xép như vậy cực kỳ hay, không phải sao? Trâu Điên yên lặng mấy tháng lại xuất hiện, đối chiến với tiểu tử cuồng bạo Trình!" Alex nói.
"Shit!" Lão George mắng, xông lên vỗ một phát vào bàn làm việc: "Tại sao ông không tự mình đi đánh với Trâu Điên luôn đi?"
"George, đây là địa bàn của tôi!" Alex cả giận nói.
"Tại địa bàn của ông thì tôi phải nghe theo sự sắp xếp ngu ngốc của ông chắc?" Lão George nói.
Giữa hai người này giương cung bạt kiếm, muốn động thủ bất cứ lúc nào, mà Claude đã chạy đến bên cạnh chơi tạ tay... Trình Hào có chút bất đắc dĩ: "George..."
Gặp phải chuyện như vậy, anh cũng có chút bất mãn, mà sau khi lão George giúp anh ra mặt, bất mãn này liền biến mất.
Kỳ thực cùng Trâu Điên đánh một trận cũng không sao.
Lúc trước anh đã từng bại bởi Carpenter, mà sau khi theo chân lão George huấn luyện rất lâu, anh cảm thấy hiện tại cho dù mình yếu hơn so với Carpenter, thì cũng chẳng yếu hơn bao nhiêu.
Trâu Điên rất mạnh, để cho anh cùng Trâu Điên đấu một trận cũng không sao.
Nhưng mà, lão George mặc kệ Trình Hào, hắn cùng cái người tên Alex đã bắt đầu dùng ngôn ngữ công kích lẫn nhau, công kích tới công kích lui, bọn họ thậm chí bắt đầu động thủ, Trình Hào còn nhìn thấy lão George một phát bắt được tóc của Alex, muốn đập đầu Alex xuống bàn.
"George!" Trình Hào kêu một tiếng, có chút bận tâm —— thật sự đánh nhau, ba người bọn họ đánh thắng được nhiều người nơi này chắc?
Kết quả, Trình Hào vừa dứt lời, liền thấy lão George kéo hết mớ tóc rậm rạp trên đầu Alex xuống, lộ ra cái đầu bóng loáng của Alex.
Trên cái đầu kia, chỉ còn thưa thớt vài cọng tóc.
Trình Hào: "..."
"Chết tiệt!" Alex lập tức nhảy dựng lên, muốn nắm lấy tóc của lão George, nhưng mà lão George là một tên đầu trọc...
Mà dù vậy, bọn họ cũng xông vào đánh nhau.
Lúc đánh quyền, có một động tác phạm quy, chính là "Đấu vật".
Việc đang đánh mà tôi ôm cậu cậu ôm tôi, từ thi đấu quyền anh biến thành thi đấu đấu vật, chuyện như vậy vẫn rất thông thường, thường sẽ bị trọng tài tách ra.
Mà hiện tại, lão George cùng Alex đang đấu vật.
Dáng vẻ bọn họ như vậy căn bản là không có biện pháp nói chuyện, Trình Hào nói: "Claude, lôi lão George ra!"
Nghe Trình Hào nói, Claude lập tức tiến lên, ôm lấy eo lão George kéo ra bên kéo.
Mà vào lúc này, Trình Hào đã kéo Alex ra.
Chờ tách được hai người ra, Trình Hào nói: "Các người bình tĩnh một chút, từ từ đàm luận."
Trình Hào đã sớm biết tính khí lão George không tốt, cũng biết lão George có thể mở được quán bar, tất nhiên là có chút bản lãnh, nhưng anh thật sự không biết, thì ra lão George hung hãn như thế.
Đương nhiên, Alex cũng lợi hại giống vậy, bị Trình Hào kéo ra, hắn lấy ra một khẩu súng...
Trình Hào tiện tay đoạt cây súng kia lại, cười nhìn về phía Alex: "Ông chủ, từ từ đàm luận đi."
Súng đã ở trên tay Trình Hào, đương nhiên phải từ từ nói chuyện.
Alex liền về chỗ ngồi của hắn, nhìn về phía lão George cùng Trình Hào: "Cái tên Trâu Điên này không phải tôi mời! Có người cho tôi ba ngàn đôla Mỹ, để tôi sắp xếp tên đó đánh cùng Trình."
"Là ai?" Lão George hỏi: "Tên đáng chết, mời Trâu Điên ra tay nhất định tốn không ít tiền, hơn nữa thêm ba ngàn đôla Mỹ này... Thật là hào phóng!"
"Còn có thể là ai, trước đây không lâu các người đắc tội với ai không biết sao?" Alex nói. Vốn muốn lừa gạt bọn lão George cho qua, việc này hắn tuyệt sẽ không nói ra, nhưng ba người trước mắt không dễ chọc, hắn cũng chỉ có thể nói.
Lúc nghĩ như thế, Alex liếc mắt nhìn Trình Hào.
Trình Hào còn cầm súng, thấy hắn nhìn sang liền cười cười.
Nhìn thấy súng, kỳ thực Trình Hào rất sợ, chính là bởi vì sợ, cho nên nhất định phải cướp lấy.
Khóe miệng Alex giật một cái, nhìn sang Claude.
Người da đen này thoạt nhìn đặc biệt cường tráng, cũng cho hắn một loại cảm giác nguy hiểm... Đang nghĩ như thế, hắn liền thấy Claude nhặt tóc giả của hắn lên đội lên đầu, ngây ngốc nở nụ cười.
Alex: "..."
Ba người này có chút quái lạ, nhưng là có thể khẳng định, bọn họ không dễ chọc.
Cho nên, hắn liền nói ra mọi chuyện.
"Không phải là một cuộc tranh tài thôi sao? Tôi cũng cho tiền, các người đánh một trận cũng không sao." Alex nói.
"Bọn họ bỏ ra nhiều tiền như vậy, ai biết thời điểm đó có thể ném đá giấu tay sau lưng hay không!" Lão George nói: "Cuộc so tài này chúng ta đừng đánh!"
"Đừng, tiền bọn họ cho tôi, tôi chia cho các người một nửa, các người đừng đi mà?" Alex nói.
"Tôi không thể vì chút tiền như vậy, đầy Trình vào trong nguy hiểm!" Lão George nói, trên sàn thi đấu quyền anh, muốn ném đá giấu tay rất đơn giản, nếu như Trình Hào bị Trâu Điên đả thương thì phải làm sao bây giờ?
Vết thương nhỏ thì bọn họ không thèm để ý, nhưng ở trên sàn thi đấu, sơ ý một chút sẽ bị thương nặng!
"Lúc đó tôi sẽ để trọng tài nhìn kỹ, khẳng định không cho cậu ta gặp nguy hiểm!" Alex nói: "Cái chỗ này của tôi còn phải làm ăn, tôi sẽ không để cho nơi này có chuyện."
Lão George vẫn không tình nguyện: "Không được."
Alex nói: "George, tôi để cho các người tham gia thi đấu, là bởi vì không muốn đắc tội những người kia, các người cũng giống vậy... Các người tránh thoát lần này, xác định sẽ không có vấn đề lần sau sao?"
Trình Hào nói: "Lão George, tôi đi thi đấu."
"Cậu thật sự muốn đi?" Lão George cau mày.
"Tôi đi, tôi cũng muốn mở mang kiến thức một chút về bản lĩnh của Trâu Điên." Trình Hào nói.
Lão George nghĩ, cuối cùng vẫn đồng ý, nhưng đề ra điều kiện, để người của Alex ở bên cạnh nhìn kỹ: "Nếu như Trình xảy ra chuyện, tôi nhất định sẽ không giảng hoà."
"Ông yên tâm, tôi sẽ không để cho cậu ta có chuyện." Alex nói, hắn đã xác nhận qua ánh mắt, ba người trước mắt không dễ chọc.
Tuy rằng George cũng không phải là người trong thành phố của bọn họ, nhưng có thể bồi dưỡng được một tay đấm còn trẻ cũng đã lợi hại như vậy, còn dám tiến lên kéo tóc giả của mình, hắn không muốn đắc tội.
"Còn có một việc." Trình Hào cười nói: "Tiền đưa trước đi."
Alex: "..."
Cuối cùng Alex cũng phải đưa tiền, sau đó sửa sang xong tóc giả của mình, cùng Trình Hào và lão George đồng thời đi ra phía ngoài.
Sau khi đánh bại Samo, Trình Hào liền có tiếng tăm rất lớn ở thành phố này.
Trong mắt của nhiều khán giả, Trình Hào đánh bại Samo tiếng tăm lừng lẫy, nhất định là rất mạnh!
Bọn họ rất chờ mong có thể nhìn thấy Trình Hào thi đấu.
Vì vậy, hôm nay người tới xem so tài nhiều vô cùng, đặc biệt là khi biết đối thủ của Trình Hào là Trâu Điên, những người này càng kích động.
"Trâu Điên cùng tiểu tử cuồng bạo, ha ha, nhất định là rất hay."
"Rất lâu không thấy Trâu Điên, hắn lại xuất hiện à?"
"Tôi rất thích Trâu Điên, hiện tại tôi có chút đồng tình với tên tiểu tử cuồng bạo kia."
"Nói không chừng cái tên tiểu tử cuồng bạo kia rất lợi hại, có thể giống như Bart đánh ngã Trâu Điên đấy!"
"Anh bạn, anh đã xem qua trận đấu của tiểu tử cuồng bạo cùng Samo trên Tv chưa? Tiểu tử cuồng bạo vẫn còn con nít! Thực ra cậu ta cần phải đi tham gia thi đấu giải thanh thiếu niên!"
...
Khán giả anh một lời tôi một lời, sau đó tranh nhau đi đặt cược.
Lúc này Trình Hào đang bóc sô cô la ăn.
Trước trận đấu, anh cần ăn những thứ có lượng calo lớn.
"Tiểu tử lông không mọc đủ." Lúc Trâu Điên lại đây, đúng dịp thấy Trình Hào đang ăn sô cô la, cười nhạo nói.
Trình Hào không phản ứng gì với hắn.
Lần trước khi Bart cùng Trâu Điên thi đấu, lúc Trâu Điên thua, Trình Hào có chút đồng tình với Trâu Điên.
Nhưng bây giờ Trâu Điên lại chạy tới đánh với mình... Anh liền cảm thấy người này có vấn đề.
"Lát nữa cậu nhất định phải bảo vệ mình, Trâu Điên có khuynh hướng bạo lực, trước đây không lâu, vợ của hắn mới vừa bị hắn đánh gãy xương sườn." Lão George nói.
Trình Hào tưởng mình nghe lầm: "Hắn đánh gãy xương sườn vợ hắn á?". truyện ngôn tình
Lão George nói: "Đúng, cho nên mấy tháng này, hắn mới không thể đi đánh quyền, hắn bị nhốt lại đó!"
Trình Hào: "..." Anh còn tưởng rằng lần trước Trâu Điên thua nên không chịu được đả kích, mới không đi đánh quyền...
Nhưng mà, Trâu Điên sở dĩ được gọi là Trâu Điên, cũng bởi vì hắn có chút "Điên cuồng".
Có một lần lúc hắn đánh quyền trên võ đài bị khán giả mắng, thậm chí còn chạy xuống đài đánh nhau cùng khán giả.
Đương nhiên, điều này cũng không thể chỉ trách hắn, nơi đánh Hắc quyền, khán giả cũng rất táo bạo, thậm chí có khán giả điên cuồng, vứt bình rượu lên võ đài!
Trước kia khi Trình Hào đi ra ngoài thi đấu, sau khi xuống lôi đài còn bị khán giả lôi kéo, muốn đánh cùng anh...
Trình Hào đối mặt với Trâu Điên, có chút sốt sắng, còn có sợ hãi.
Nhưng sợ hãi cũng không ảnh hưởng đến việc anh phát huy, ngược lại là làm cho anh càng thêm kích động.
Rốt cuộc, Trình Hào cùng Trâu Điên đứng ở trên võ đài.
Trâu Điên thoạt nhìn rất cường tráng, Trình Hào hít sâu một hơi, điều chỉnh tâm trạng của chính mình.
Người như Claude còn từng khiêu chiến với nhà vô địch, thiếu chút nữa đánh bại nhà vô địch mà anh cũng không sợ, anh không có lý do sợ Điên Ngưu.
Cho dù hiện tại anh đánh không lại Trâu Điên, sau này nhất định có thể đánh được!
Anh là lợi hại nhất!
Trình Hào nhìn Trâu Điên, hô hấp chậm rãi trở nên vững vàng, chậm rãi tiến nhập trạng thái đặc biệt.
Tất cả xung quanh đều bị anhche đậy, lực chú ý của anh, đều đặt ở trên sàn thi đấu, anh để ý Trâu Điên đối diện mình, cũng để ý chính mình.
Cũng vì như vậy, Trình Hào đột nhiên phát hiện ánh mắt Trâu Điên có chút không đúng lắm...
Đáng tiếc không có thời gian để anh nghiên cứu kỹ, Trâu Điên đã tấn công.
Sự công kích của hắn phi thường lợi hại, khi một nắm đấm nhào về phía Trình Hào, không khác gì một tảng đá lớn.
Mà Trình Hào đều chặn lại tất cả.
Trước đó một tháng, anh chỉ luyện tập ngăn cản, bộ thân thể này đã tạo thành bản năng ngăn cản nắm đấm của người khác.
Thậm chí... Trình Hào còn cảm thấy có chút thoải mái.
Sức lực của Trâu Điên, không mạnh như Claude!
Đương nhiên, kỹ xảo của hắn so với Claude tốt hơn.
Bây giờ Trình Hào đã biết rõ thói quen của Claude, muốn ngăn trở nắm đấm của Claude đặc biệt đơn giản, muốn ngăn trở toàn bộ nắm đấm của Trâu Điên thì tương đối khó khăn, anh né qua tránh đi, đều trốn không thoát toàn bộ.
Hơn nữa, trên sàn thi đấu chính quy, anh vẫn luôn trốn như vậy, sẽ bị trọng tài thổi còi rồi!
Cho dù là lúc này, cũng có không thiếu khán giả phát ra tiếng "Shhh": "Cái gì mà tiểu tử cuồng bạo chứ, chính là cái loại nhát gan!"
"Chết tiệt, mày biết đánh quyền không? Có cần tao dạy cho mày không hả?"
"Đánh quyền đó, mày có biết hay không, đánh đi!"
...
Trình Hào cũng biết, vẫn luôn trốn như vậy là không được, nhưng căn bản là anh không có cơ hội ra quyền, thậm chí, anh đã bị Trâu Điên dồn đến chỗ vây dây thừng.
Trâu Điên quả nhiên là Trâu Điên, Claude chưa từng có bản lãnh như vậy...
Trình Hào lắc người một cái tránh một quyền, đồng thời hướng về Trâu Điên đánh ra một quyền, sau đó liền đối mặt với ánh mắt của Trâu Điên, ánh mắt của hắn thoạt nhìn, lại càng kỳ quái.
Trình Hào mơ hồ cảm thấy không đúng, ngay vào lúc này, Trâu Điên đột nhiên đá ra một cước về phía anh!