Trình Hào thả cô gái này vào ghế ngồi sau, suy nghĩ một chút liền chạy đến nói với Bob: "Bob, cậu đi cùng đi, tôi lưu lại giữ nhà."
Lão George cùng Arabella nhất định là muốn đi theo cô gái này đến bệnh viện, vậy thì cần có người ở trong nhà trông Claude cùng Danny.
Mấy ngày nay ở chung, Trình Hào đã xác định Bob có thể tín nhiệm, nhưng hắn không thể nào quản nổi Claude, giao lưu cùng Danny cũng rất ít.
Tình huống bây giờ, để Bob cùng đi làm chân chạy, chính mình lưu ở trong nhà trông hai đứa bé là tốt nhất.
Những người khác cũng không phản đối, Bob lên xe, lão George liền lập tức khởi động xe chạy ra ngoài.
Nhìn xe đi xa, Trình Hào mang theo Claude cùng Danny trở về nhà.
"Claude, cậu xem TV một lát đi." Trình Hào nói với Claude: "Tôi muốn đi thay quần áo." Monica bị vỡ nước ối, lúc anh ôm cô, trên người cũng dính một chút.
Tuy rằng bởi vì quần áo mọi người đều dày nên dính vào rất ít, nhưng tốt nhất vẫn là tắm một chút.
"Được." Claude lập tức liền mở TV, sau đó hào hứng chỉnh sang kênh trẻ em.
Cậu ta đặc biệt thích xem TV! Rất nhiều lúc Trình Hào dùng điều kiện rèn luyện xong có thể xem TV bao lâu để cho cậu ta rèn luyện.
Trình Hào đi lên lầu, thay quần áo, rồi đem quần áo bỏ vào máy giặt, mà trong thời gian này, Danny vẫn đi theo anh, vậy mà lại không cùng Claude xem ti vi.
"Danny, có chuyện gì sao?" Trình Hào ngồi xổm xuống nhìn về phía Danny.
Danny đưa cho Trình Hào xem bức tranh Trình Hào vẽ người phụ nữ bụng lớn trên vở, trong mắt tràn đầy hiếu kỳ.
Rõ ràng cho thấy nó thật tò mò chuyện mang thai này, Trình Hào dẫn nó đến ghế salông, bắt đầu dùng hình vẽ đơn giản cùng từ đơn giải thích cho nó biết trẻ con ra đời như thế nào.
Lúc làm như vậy, Trình Hào thuận tiện kéo theo Claude.
Sau này rất có thể Monica sẽ đến đây ở, nếu như không nói trước cho Claude dự phòng trước, trong tình huống Claude không có ác ý đụng chạm tới trẻ con, vậy cũng không tốt.
Về phần vì sao Trình Hào lại có lo lắng như vậy...Sức mạnh của Claude rất lớn, lon đồ hộp có thể dùng một tay bóp nát, nếu như cậu ta miết cánh tay đứa trẻ sơ sinh một cái...
Đến khi giảng, Trình Hào mới phát hiện Claude không hiểu cái khác, nhưng việc đứa bé rất yếu đuối, không thể đụng vào thì ngược lại là rõ ràng.
Cũng phải, sau cậu ta, mẹ cậu ta còn sinh thêm mấy đứa, chắc chắn đã dạy điều này.
Sau khi lão George cùng Arabella đến bệnh viện thì không trở về, ngược lại là Bob trở lại một chuyến lấy đồ.
Trình Hào hỏi: "Bob, đến cùng là chuyện gì xảy ra?"
"Monica là con gái lão George." Bảo bột nói: "Trời ạ, cô ấy luôn luôn cãi nhau với lão George... Lúc đau thì một câu nói cũng không nói, không đau liền cùng lão George cãi nhau."
Trình Hào không bất ngờ chút nào, trước đó anh đã phát hiện, cô gái tên Monica kia phi thường táo bạo, tính khí rất giống lão George.
Quả nhiên không hổ là cha con.
"Bọn họ chắc phải ở lại trong bệnh viện mấy ngày nhỉ? Có cần đưa cơm không?" Trình Hào hỏi.
"Không cần đưa cơm, hơn nữa bọn họ cũng không cần ở mấy ngày... Monica đã bắt đầu sinh con, ngày hôm nay thì có thể sinh ra, ngày mai sẽ có thể trở về." Bob nói.
Trình Hào vẫn cảm thấy sinh con phải nằm viện mấy ngày, không ngờ nhanh như vậy liền có thể trở về, hơi kinh ngạc.
Nhưng ngẫm lại cũng đúng, nước ngoài không giống Trung Quốc, coi trọng chuyện ở cữ của phụ nữ.
Trình Hào không biết nhiều về việc ở cữ, chỉ tình cờ nhìn thấy một ít miêu tả ở trên mạng, anh cũng cảm thấy trong đó có chút yêu cầu quá phận, ví dụ như không thể rửa ráy đánh răng..., anh cảm thấy không có đạo lý gì, nhưng việc phụ nữ sinh xong cần nghỉ ngơi, anh cũng tán thành.
"Tình hình của Monica thế nào?" Trình Hào hỏi.
"Cũng ổn, dù sao tuổi cô ấy còn trẻ, chỉ là đói bụng lắm, sau khi đến bệnh viện, điều cô ấy yêu cầu đầu tiên, là muốn ăn." Bob nói.
Trình Hào: "Lão George chắc đã quen..."
Bob: "Đúng thế... Lão George mua cho cô ấy rất nhiều rất nhiều đồ ăn."
Bob nhanh chóng rời đi, hai giờ sau, Trình Hào nhận được điện thoại do Arabella gọi về.
Arabella nói rất nhiều.
Đầu tiên, chính là Monica đã sinh ra một bé gái, ngày mai bọn họ sẽ trở về, thứ hai, chính là quan hệ của Monica cùng lão George không tốt, cũng có ý kiến với anh, sau khi trở về có thể sẽ nổi nóng với anh, mong anh thông cảm.
Thông qua cuộc điện thoại của Arabella, Trình Hào coi như là hiểu rõ tình hình của Monica.
Lúc trước sau khi lão George cùng vợ ly hôn xong, vợ của hắn liền mang theo Monica đi, những năm này, thỉnh thoảng cô sẽ liên lạc với lão George, lão George cũng sẽ cấp phí nuôi dưỡng, ngoài ra, song phương cũng không trao đổi gì.
Lão George có vài bức ảnh của Monica, nhưng vẫn luôn không đi gặp Monica, hai năm qua sau khi kết hôn, mẹ của Monica từ chối liên lạc với lão George, lão George càng không biết tình trạng gần đây của con gái mình.
Đột nhiên nhìn thấy Monica mang thai, lão George bị chọc tức —— Monica chỉ có mười bảy tuổi!
Đồng dạng, Monica cũng tràn ngập oán niệm với lão George... Trình Hào cảm thấy điều này rất bình thường, trẻ con thời kì phản nghịch không thể có thái độ tốt đối với người cha không thấy mặt.
Mà tình huống bây giờ là, Monica mang thai, cùng mẹ ầm ĩ một trận lớn, không có chỗ để đi, liền chạy đến tìm cha, mà lại cảm thấy thật mất mặt nên không tới cửa, thuê phòng ở gần đó, kết quả trải qua khốn cùng chán nản, mang theo con còn bị đói bụng.
Trình Hào cảm thấy hiện tại lão George nhất định rất đau lòng, con gái bảo bối còn nhỏ đang mang thai...
Sau này anh có con, nhất định phải giáo dục cho tốt, liên tục nhìn chằm chằm, nếu như là con gái, tuyệt đối không thể để đàn ông hư tiếp cận con gái chưa thành niên của mình!
Nói đến đây, Danny cùng Lâm Vũ Tầm anh cũng phải trông chừng, nhất định không thể yêu sớm! Càng không thể để cho bọn họ làm ra chuyện tổn thương đến con gái người ta!
Nghĩ như thế, Trình Hào trực tiếp lên lầu, chọn gian phòng bên cạnh phòng lão George ở lầu hai, thu thập đàng hoàng.
Cũng không thể để lúc Monica trở lại không có chỗ ở... Trình Hào thuận tiện còn lấy xe của Arabella đi một chuyến, mua những thứ con gái thích về trang trí.
Ví dụ như mấy món đồ chơi có lông.
Ngày hôm sau, Trình Hào liền thấy Monica.
Cô vẫn là mặc quần áo ngày hôm qua, ôm con mình, sắc mặt tái nhợt xuống xe, nhìn thấy Trình Hào, ngay lập tức liền lườm một cái.
Lão George vừa vặn thấy cảnh này, bất mãn nói: "Monica, không thể vô lễ như vậy."
"Tôi chính là không lễ phép thì thế nào? Cũng không có người dạy tôi cái gì gọi là lễ phép!" Monica bùng nổ.
"Con nói chuyện với ba như vậy sao?" Lão George cũng bùng nổ.
"Ông muốn tôi nói chuyện với ông thế nào?" Monica tiếp tục bùng nổ.
Hai người tranh đấu một lúc, đứa bé trong ngực Monica đột nhiên khóc lên.
"Các người chớ ồn ào, sẽ dạo sợ đứa nhỏ." Trình Hào nói.
Monica cùng lão George đều im lặng, nhưng sắc mặt đều lạnh lùng.
Dường như Monica muốn dỗ con, nhưng cô không biết phải làm sao, cũng chỉ có thể nhìn chằm chằm đứa nhỏ không rời mắt.
Arabella nói: "Để cô ôm một cái cho?"
Monica đưa con cho Arabella, nhưng mà Arabella chưa từng có con, không biết làm sao để chăm sóc đứa nhỏ, vì vậy đứa nhỏ khóc không ngừng...
"Trình, cậu thử xem, cậu rất biết dỗ trẻ con." Arabella đưa đứa nhỏ cho Trình Hào.
Trình Hào ôm lấy đứa nhỏ, theo bản năng mà đung đưa, kết quả đứa nhỏ thật sự không khóc.
Trình Hào: "..." Sau khi chuyển kiếp, hình như anh rất được trẻ con thích
Đương nhiên, bây giờ không phải là thời điểm nghĩ cái này: "Tôi cảm thấy tốt nhất vẫn là mời một người có kinh nghiệm tới chăm sóc đứa nhỏ, còn có, Monica mới vừa sinh con, cần nghỉ ngơi... Monica, cô nên vào trong phòng nằm."
"Tôi không cần!" Monica nói.
"Con đi nằm!" Lão George nói.
"Tại sao tôi phải đi nằm?"
"Con không thể nghe lời một chút sao?"
Hai người lại muốn ầm ĩ lên, Trình Hào cũng không có cách nào: "George, ông nên nói chuyện tốt với cô ấy."
Lão George không nói, mà Monica nói: "Không cần anh giả bộ hảo tâm! Ông ta chính là không thích tôi! Đối xử với người ngoài còn tốt hơn với tôi!"
Trình Hào xem như là biết tại sao Monica nhìn thấy mình đã nổi giận, chính là trẻ con cảm thấy cha mẹ yêu thích người khác, ăn dấm.
"Đời nào chứ, George thích cô nhất, ông ấy thường thường nói về cô, nếu không phải tuổi tác tôi với cô không xa nhau lắm, ông ấy nhất định sẽ thân mật với tôi như vậy." Trình Hào nói.
Lão George: "..." Hắn chưa từng nói qua cái này!
Monica vốn đang tức giận, đột nhiên không tức giận nữa.
Hơn một tháng trước cô đến tìm lão George, lại sợ mất mặt, không tìm tới cửa, chờ ở gần đó, sau đó liền thấy trong nhà lão George có mấy người ở, lão George còn đối xử với bọn họ rất tốt.
Trong lòng cô không vui, càng không muốn tìm đến cha của mình.
Bây giờ nghe Trình Hào nói như vậy, cô mới thư thái một chút, nhìn Trình Hào cũng vừa mắt.
Kỳ thực cô không có ý kiến gì với Trình Hào, nhìn thấy Trình Hào mỗi ngày mang theo Danny đi tản bộ xung quanh, còn rất hâm mộ.
Cha mẹ cô, chưa từng dẫn cô đi tản bộ, từ trước tới nay cũng sẽ không dịu dàng với cô như thế.
"Cô đừng tức giận với ông ấy, ông ấy vẫn cảm thấy cô là bảo bối của ông ấy, tương lai sẽ cùng một người đàn ông hoàn mỹ đi vào cung điện hôn nhân, hơn nữa phải ba mươi tuổi mới kết hôn... Hiện tại tâm tình ông ấy khẳng định không tốt." Trình Hào lại nói.
Lão George: "..." Hắn cũng chưa từng nói như vậy! Mà đúng là nghĩ như vậy.
"Ngủ một giấc cho tốt đi, chờ sau đó ăn chút gì ngon." Trình Hào lại nói.
Monica "Hừ" một tiếng, nhận lấy con từ trong ngực Trình Hào, đi lên lầu: "Phòng của tôi ở nơi nào?"
"Tôi dẫn cô đi." Trình Hào nói, mang theo Monica đi vào căn phòng mà anh đã thu thập ngày hôm qua.
Monica vốn đang giống như một con nhím, sau khi cô nhìn thấy gian phòng kia, cả người liền trở nên mềm mại.