Lưng cậu chạm vào ngực Gallon, cảm thấy rõ ràng thân mình y siết chặt, bất cứ lúc nào cũng có thể bày ra trạng thái chiến đấu.
Phía sau truyền đến tiếng bước chân, từng bước từng bước, không nhanh không chậm.
Soso quay đầu lại.
Keane đón ánh mặt trời bước tới, bạch quang của đống mũi tên cắm lộn xộn trên mặt đất thỉnh thoảng xẹt qua kiếm trong tay gã, phát ra ánh sáng chói mắt. “Không trốn nữa hả?”
Gallon đáp: “Ta chưa bao giờ trốn.”
Keane dừng lại cách đó năm thước, lập tức nhấc kiếm, lạnh lùng: “Vậy ứng chiến đi!”
Gallon kéo Soso ra sau bảo vệ.
Đầu Soso lộ ra từ phía sau y, “Ciro đâu?”
Gallon đáp: “Không tìm thấy.”
Mặt Soso xìu xuống.
Gallon thận trọng nhìn Keane chằm chằm, tay trái chỉ vào ký hiệu mình tạo ra trên cây, giải thích: “Tôi và điện hạ ở gần đây bị lạc nhau, nhưng tôi đã tìm toàn bộ khu rừng mà không thấy điện hạ.”
Soso nhíu mày trầm tư. Cậu đột ngột xuất hiện ở nơi này, đám Ivan đi cùng cậu lại biến mất. Có lẽ tình huống của Ciro và Gallon cũng tương tự. “Là do … ma pháp trận không gian chăng?”
Mắt Keane khẽ chuyển từ Gallon sang Soso, “Ngươi là Soso Vingtras?” Trong danh sách tử vong gã thu được, Soso Vingtras đứng hàng thứ hai, gần với Ciro.
Dù biết đối phương là kẻ địch, Soso vẫn mười phần lễ phép gật đầu: “Đúng vậy, chào ngài.”
“Tên ta là Keane Gable. Nhớ kỹ tên ta, bởi vì ngươi sẽ chết dưới tay ta.” Khóe miệng Keane nhếch lên thành một nụ cười lạnh như băng.
Gallon nghiêng người, che nụ cười gằn của đối phương, thấp giọng hỏi Soso: “Ngài tới thế nào vậy?”
Soso đáp: “Chúng tôi đang tìm mắt trận của ma pháp trận không gian, tôi phát hiện một nơi có thổ nguyên tố đặc biệt sinh động, cho nên dùng tinh thần lực…”
Gallon cắt lời: “Tự ngài tìm đến đây?”
“Đúng vậy.”
Mắt Gallon hiện lên ánh sáng hy vọng, “Thử lại xem.”
“Được.” Lúc này dù Gallon không nói, Soso cũng sẽ chủ động làm thử.
Cậu chầm chậm lui đến bên cạnh thân cây.
Keane nhảy lên, bao trùm một thân trang phục kỵ sĩ lam đậm mạ vàng của Gallon trong kiếm quang.
Soso không dám phân tâm, cố gắng cảm ứng thổ nguyên tố. Nhưng trước đó mở ra ma pháp trận không gian đã tiêu hao hơn phân nửa tinh thần lực của cậu, khi cậu làm lại lần nữa, chút tinh thần lực thảm thương còn sót lại tản ra như sương mù, không thể ngưng tụ. Từng trận từng trận choáng váng không ngừng khuấy động đầu óc, vô số ngôi sao sáng lóa bổ vào ý thức duy nhất, khiến cậu không thể tiếp tục khống chế thân mình, ngã quỵ xuống đất.
“Điện hạ!”
Gallon đang đấu với Keane đến say sưa giật nảy mình.
“Tinh thần lực hảo tổn quá độ!” Keane vui sướng khi người gặp họa, xuống tay không chút lưu tình. Đấu khí cuồn cuộn xuyên qua kiếm, mạnh mẽ phóng về phía Gallon.
Sắc mặt Gallon không thay đổi, bả vai hơi nghiêng, thân thể cấp tốc lướt về sau.
Đấu khí xẹt sát qua bờ vai y, tạo ra một vết rách.
Máu từ miệng vết thương tóe ra, nhưng không thấm vào vải áo lam thẫm.
Trong nháy mắt điện quang hỏa thạch, Gallon đã lui đến bên người Soso. Một tay y vung kiếm phóng đấu khí sắc bén ngăn cản Keane, tay kia cực nhanh xem xét Soso!
Keane cười lạnh, không thèm tránh đấu khí, một tay cầm chuôi kiếm, một tay cầm mũi kiếm, thẳng tắp vọt sang đây.
Lúc này, đã không còn thời gian do dự.
Ngón tay Gallon xẹt qua người Soso, điểm trên mặt đất, sau đó mượn lực bay ngược về phía Keane!
Hai kiếm chạm nhau, đấu khí như lửa bắn ra tứ phía!
Mắt Gallon gắt gao nhìn Keane chằm chằm.
Còn mắt Keane lại dời sang bên cạnh, lộ ra vẻ mặt khó tin.
Gallon ý thức được điều gì đó, nhìn sâu vào mắt Keane.
Bốn phía chầm chậm bốc lên khí nóng khôn tả, giống như đột nhiên rơi vào giữa hè, giống như bên cạnh mọc ra mười mấy đống lửa.
Hiện tượng quái dị khiến cho đấu khí song phương hơi yếu đi.
Vừa lúc đó, Soso thình lình đứng lên, khuôn mặt tròn trịa đầy vẻ mờ mịt. Cậu nhìn phía trước, lại tựa như chẳng nhìn thấy gì.
“Hắn…” Keane thất thanh kêu.
Gallon bỗng đẩy về phía trước.
Keane theo bản năng đẩy lại.
Gallon mượn phản lực lướt về sau người Soso, thu hết bóng dáng của Soso và Keane vào đáy mắt.
Toàn thân Soso đắm chìm trong ngọn lửa, liệt hỏa hừng hực như ánh nắng ban mai.
“Điện hạ!” Gallon nhảy hai bước về phía cậu, lập tức bị sóng nhiệt vọt tới đẩy ra sau một bước, trước mũi chân có đóm lửa kêu xèo xèo. Hiển nhiên ngọn lửa của Soso đang ở trong trạng thái không khác gì tấn công.
Soso để ngoài tai tiếng gọi của Gallon. Cậu từ từ vươn tay, lòng bàn tay bốc lên ngọn lửa cao hai thước, như sài lang hổ báo. Nếu không phải cái cây bên cạnh cậu chỉ cao có sáu bảy thước, rất có khả năng đã tạo ra hỏa hoạn cho khu rừng nhỏ.
Keane nheo mắt, tự tin có thể hoàn thành nhiệm vụ hơi hơi dao động. Nếu nhiệm vụ lần này thất bại, nhất định là do ma pháp sư hỏa hệ đột nhiên biến thân trước mắt này. Bởi vì trước đó, không ai trong bọn họ có thể dự liệu được Soso Vingtras là ma pháp sư song hệ trong truyền thuyết, hơn nữa xem cách hắn sử dụng hỏa nguyên tố, trình độ ma pháp hỏa hệ của hắn ít nhất cũng phải trên cấp sáu.
Soso đột nhiên rụt vai, yết hầu phát ra tiếng rên rỉ thống khổ.
Keane và Gallon cùng sửng sốt.
Bởi vì một đám lửa thế mà lại đốt tới cổ tay Soso!
…
Keane nghĩ, đại khái gã nên đánh giá lại lần nữa, có lẽ Soso Vingtras chỉ nhìn-có-vẻ-giống cấp sáu mà thôi.
Đau đớn khiến cho Soso nháy mắt tỉnh táo, trong đầu bé con đang nước mắt lưng tròng chỉ có một suy nghĩ – tìm được mắt trận ma pháp trận không gian, tìm được Ciro!
Lập tức cậu cảm thấy trong óc như có một miệng cống mở ra, tinh thần lực tuôn trào mãnh liệt như thác lũ!
Keane và Gallon mở mắt trừng trừng nhìn Soso mang theo lửa cháy rừng rực tức khắc biến mất.
Đến khi Gallon kịp phản ứng, trên mặt đất chỉ còn đám lửa tàn.
“…”
Hai người bị lưu lại đưa mắt nhìn nhau.
Cuối cùng vẫn là Keane phản ứng trước. Có điều gã không mở miệng, mà trực tiếp bổ kiếm về phía Gallon.
Gallon không chút nghĩ ngợi trở tay ngăn cản, trên khuôn mặt lãnh tĩnh rốt cục lộ ra chiến ý!
Cành nhánh thân cây đan vào nhau tạo thành một cái ***g cực lớn.
Ciro đứng giữa ***g chim, bên cạnh là bóng dáng bận rộn của các kỵ sĩ và ma pháp sư.
Ánh sáng thấu qua khe hở giữa thân cây cành cây từng chút mờ dần, bốn phía càng lúc càng tối.
Dù kỵ sĩ bên cạnh hắn đang cố gắng chặt cây, nhưng vì bên ngoài bị bao phủ tầng tầng lớp lớp, cho nên chặt cây xong chỉ tổ để chất gỗ bên trong, không gian không hề tăng lên. Ma pháp sư mộc hệ dốc toàn lực, nhưng vì nhân số quá mỏng, cho nên dù bọn họ cố gắng dời cây cối đi, nhưng không nhanh bằng tốc độ khép lại của đối phương.
Ma pháp sư hỏa hệ và thủy hệ là chủ lực hộ vệ lần này, năng lực phòng ngự và công kích của bọn họ vẫn luôn chiếm cứ hai vị trí đứng đầu trong bốn đại nguyên tố ma pháp, nhưng lần này, họ chẳng làm gì được ngoài mở mắt trừng trừng nhìn nhóm đồng bạn phấn đấu bên ngoài.
“Điện hạ!”
Một ma pháp sư hỏa hệ vô cùng bi phẫn nói: “Xin điện hạ cho phép chúng tôi sử dụng ma pháp hỏa hệ!” Một khi ánh sáng bốn phía bị che kín, lưu thông giữa các loại nguyên tố sẽ bị ngăn cách, đến lúc đó cho dù muốn dùng ma pháp hỏa hệ hoặc thủy hệ cũng không được vì không còn đủ nguyên tố mà giật gấu vá vai nữa.
Nhưng ma pháp hỏa hệ là con dao hai lưỡi, cũng là thủ đoạn chỉ dùng khi bất đắc dĩ nhất. Sử dụng ma pháp hỏa hệ đồng nghĩa với không còn đường lui. Ngộ nhỡ ***g phòng hộ của họ không đủ để chống đỡ cho đến khi ngọn lửa đốt ra thông đạo, lửa sẽ quay ngược lại cắn nuốt bọn họ.
“Điện hạ!” Ma pháp sư thủy hệ cũng rất lo lắng.
Ciro thản nhiên lấy từ túi không gian mười quyển trục ma pháp không gian, “Dùng cái này.”
Kỵ sĩ chặt cây chặt đến ướt đẫm mồ hôi và ma pháp sư mộc hệ dời cành dời đến kiệt sức đều không nói gì nhìn về phía Ciro.
Vẻ mặt Ciro thực ngưng trọng, không có chút vui sướng sau khi giải quyết vấn đề.
Những ma pháp sư đang nhàn rỗi đến phát ốm rất nhanh phân phát xong quyển trục ma pháp không gian. Đội ngũ hộ tống Ciro gồm hai kỵ sĩ, hai ma pháp sư mộc hệ, một ma pháp sư thủy hệ và một ma pháp sư thổ hệ. Đây là nghĩ đến bản thân Ciro là ma pháp sư hỏa hệ, mà thời gian này ma pháp sư mộc hệ là nghề nghiệp được ưa chuộng nhất, cho nên tất cả đều trang bị cho Ciro.
Quyển trục ma pháp không gian mở ra, mười ma pháp sư đồng thời dẫn tinh thần lực vào trong quyển trục.
Nháy mắt, bọn họ tới… một cái ***g chim khác.
“Sao có thể như vậy?!” Các ma pháp sư kinh hoàng hô lên. Lồng chim hiện giờ bọn họ đang đứng còn nhỏ hơn, tối hơn.
Ciro bình tĩnh: “Bọn chúng biến toàn bộ khu rừng thành một đống ***g giam.” Quyển trục ma pháp không gian trong tay bọn họ không thể đưa người ra ngoài phạm vi ma pháp trận không gian, mà toàn bộ khu rừng trong ma pháp trận không gian đều biến thành ***g giam, cho nên dù bọn họ sử dụng ma pháp không gian thế nào cũng không thể rời khỏi nơi này!
Ma pháp sư và kỵ sĩ ở bên cạnh hoàng thái tử đều là hạng người phi thường, cho nên sau chút rối loạn ban đầu, bọn họ dần bình tĩnh lại.
Ma pháp sư hỏa hệ lại nói, “Điện hạ, đã không còn thời gian cho chúng ta lựa chọn.”
Ma pháp sư mộc hệ bên người Ciro đột nhiên hỏi: “Nếu chúng ta ở trong ***g, không phải đối phương cũng ở trong ***g sao?”
Ma pháp sư hỏa hệ đáp: “Bọn họ có thể chỉ để lại một nơi không có ***g giam.”
Mắt ma pháp sư mộc hệ sáng lên, “Điện hạ, ngài còn có bao nhiêu quyển trục ma pháp không gian?”
Ciro trả lời: “Hai quyển.”
“…”
Bốn phía an tĩnh lại, chỉ còn ánh mắt khát vọng của ma pháp sư hỏa hệ và ma pháp sư thủy hệ chớp chớp giữa vài luồng ánh sáng hiếm hoi.
“Thử xem đi.” Ciro nói.
Chú ngữ ma pháp hỏa hệ và thủy hệ cùng vang lên giữa không gian nhỏ hẹp.
Nháy mắt, ngọn lửa bùng lên từ bốn phương tám hướng, bắt đầu đốt cháy cây cối.
Cùng lúc, một thủy kết giới bao vây bọn họ, ngăn cách với ngọn lửa càng đốt càng mạnh.
Kỵ sĩ ra sức dùng đấu khí chọc thủng đám cây, kiệt lực bảo tồn chút ánh sáng cuối cùng.
Ma pháp sư thổ hệ phát động bùn đất, tận lực dịch chuyển cây cối ra ngoài.
Ma pháp sư mộc hệ làm gần tương tự như ma pháp sư thổ hệ, nhưng hiệu quả rõ hơn.
Ngoại trừ Ciro, những người khác đều cố gắng, không gian ***g giam rốt cục lớn hơn.
Ma pháp sư thổ hệ đột nhiên nói: “Hình như va phải cái gì đó!”
Ma pháp sư thủy hệ hỏi: “Có chỗ nào trong rừng có vách đâu?”
Ma pháp sư mộc hệ đáp: “Có phải đụng vào sườn bên ***g giam không?”
Bọn họ luôn giảm sức nén trong ***g giam, sức nén chính là kẽ hở giữa đám cây cối, một khi đã nén đến cực điểm, đương nhiên sẽ vấp phải trắc trở.
Ma pháp sư thổ hệ ngơ ngác hỏi: “Vậy làm sao bây giờ?”
Ma pháp sư mộc hệ đề xuất: “Mở rộng lên trên chăng?”
Ma pháp sư thổ hệ hỏi lại: “Ngươi nói là đẩy lên?”
Ciro cảm thấy đất dưới chân giật giật lên trên.
Ma pháp sư thổ hệ rất nhanh nhận thấy sai lầm của mình, mặt trắng nhợt, xấu hổ giải thích: “Điện hạ, tôi chỉ muốn tìm cách khác thôi.”
Một ma pháp sư hỏa hệ rốt cục nhịn không được mắng: “Ngu ngốc! Đẩy lên trên chỉ khiến cho không gian của chúng ta càng nhỏ!”
Một ma pháp sư hỏa hệ khác oán giận: “Ngươi nói thì cứ nói, không cần nóng nảy như vậy.”
“Hắn ngu quá mà!”
“Ý ta bảo đừng có phát động hỏa nguyên tố kịch liệt như vậy.”
“Ta đâu có a.”
“Là ngươi à? Robert?”
“Không phải ta.”
Ma pháp sư oán giận kia đi hỏi một vòng, đều chiếm được đáp án phủ định.
Ma pháp sư hỏa hệ còn lại lúc này cũng cảm giác thấy, lửa dần dần không chịu khống chế của họ nữa, thiêu đốt ngày càng mãnh liệt. Tiếng lốp bốp bốn phía không dứt, có ảo giác sắp bùng nổ.
Ma pháp sư hỏa hệ nhất tề xua tan hỏa nguyên tố, nhưng không còn kịp nữa, tựa như trong nháy mắt, bọn họ cùng đánh mất cảm giác với hỏa nguyên tố, hoàn toàn không thể chỉ huy chúng.
Các ma pháp thủy hệ chống đỡ thủy kết giới cảm thấy áp lực càng lúc càng lớn, trán ẩn ẩn toát mồ hôi lạnh.
Ma pháp sư thổ hệ thấy không ổn, cũng không quan tâm có đè ép không gian xuống càng nhỏ hay không, dựng thẳng tường đất lên!
Tường đất xuất hiện khiến các ma pháp sư thủy hệ thoáng thở phào, nhưng thử thách lớn hơn còn ở phía sau.
Ma pháp sư mộc hệ bỗng nói: “Ta cảm thấy toàn bộ rừng cây đều đang bốc cháy!”
“Chẳng lẽ bọn chúng muốn thiêu chết chúng ta ở trong!” Ma pháp sư thổ hệ kích động hỏi.
Không ai trả lời. Không ai có thể trả lời.
Lửa đỏ và cây cối trên đỉnh đầu cùng rớt xuống.
Kết giới thủy hệ lắc lư, lõm xuống hai thước.
Mọi người vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy ngọn lửa thiêu đốt bên ngoài kết giới. Hiện giờ vấn đề chính là cuối cùng nước sẽ diệt lửa, hay lửa diệt nước.
Ngay khi tâm tình của mọi người đều căng thẳng tới tột đỉnh, ma pháp sư hỏa hệ đột nhiên đồng thanh hô lên:
“Lửa giận tinh linh!”.
Giống như đáp lại lời kêu gọi của họ, kết giới thủy hệ bị phá tung, lửa cháy và gỗ cây rơi thẳng xuống.
“A!”
Một tiếng thét vang lên, nhưng không có người nào chú ý xem nó xuất phát từ miệng ai, bởi vì gần như trong lòng mỗi người đều đang kêu thét.
Cây đổ xuống, bị kỵ sĩ nháy mắt chạy đến bên người Ciro chém thành vài đoạn, rơi xuống mặt đất.
Lửa trôi nổi giữa không trung.
…
Ciro.
Tại thời khắc mấu chốt hắn khống chế được hỏa nguyên tố.
“Điện hạ!”
Những người khác đều dùng ánh mắt vô cùng sùng bái khâm phục cảm kích nhìn hắn. Cho tới nay, bọn họ cứ tưởng mình đang bảo vệ hoàng thái tử, không ngờ đến thời khắc mấu chốt lại là hoàng thái tử bảo vệ bọn họ.
Nhóm ma pháp sư hỏa hệ thử câu thông với hỏa nguyên tố, phát hiện không ngờ có chút phản ứng. Bọn họ không dám chậm trễ, vội giúp hắn cố định hỏa nguyên tố.
Ciro thoáng nhẹ thở ra.
Tất cả mọi người tưởng tại thời khắc mấu chốt hắn ra tay cố định ngọn lửa, chỉ có bản thân hắn biết, cố định ngọn lửa không phải hắn, mà là chiếc vòng trên tay hắn. Chưa bao giờ biết hóa ra có loại công cụ phụ trợ ma pháp trong thời gian ngắn có thể gia tăng tinh thần lực của người sử dụng lên gấp bội!
Đây là thành quả kinh người cỡ nào.
Hydeine.
Ciro nheo mắt.
Treo lửa trên đầu không phải việc sung sướng gì.
Cho nên tất cả ma pháp sư hỏa hệ đồng tâm hiệp lực chuyển dời nó sang bên cạnh, lộ ra trên đầu một mảng… không trung đỏ lửa.
“Xảy ra chuyện gì?” Các ma pháp sư đưa mắt nhìn nhau.
Từ lúc cảm ứng được lửa giận tinh linh vừa rồi, bọn họ đã hiểu được sự tình trở nên không đơn giản.
Một kỵ sĩ hỏi: “Liệu có phải Vincent các hạ đến rồi?”
Ma pháp sư hỏa hệ phủ định: “Không thể nào, Vincent các hạ là ma pháp sư thủy hệ.”
Một ma pháp sư hỏa hệ khác hỏi: “Ma pháp sư hỏa hệ có được lửa giận tinh linh… chẳng lẽ là Olivia đại nhân?”
Trong lòng Ciro phủ định. Hắn biết rõ, Olivia cũng không có lửa giận tinh linh.
Ma pháp sư thổ hệ hỏi: “Có thể là Hydeine không?” Dù sao Hydeine cũng là ma pháp sư hỏa hệ duy nhất được xác định có lửa giận tinh linh.
Những người khắc lặng im.
Hydeine đến từ St Paders, người yêu của hắn là Dilin đến từ Shamanlier, có quan hệ đối địch với Kanding đế quốc, về tình về lý đều không có khả năng ra tay cứu giúp – trừ phi là tới bỏ đá xuống giếng.
Ciro nghĩ đến Soso, trong lòng khẽ động. Nếu nói vậy, cũng không phải không có khả năng.
Nhiệt độ bốn phía bỗng tăng cao, tốc độ nhanh đến không thể tin được!
Cây cối và cành lá từ từ biến mất trước mắt… không phải bị đốt cháy, mà giống như bị phân giải.
Nhóm ma pháp sư thủy hệ và hỏa hệ liều mạng duy trì kết giới.
Thủy nguyên tố nhanh chóng bốc hơi hết sạch.
Cuối cùng, duy nhất có thể chống đỡ dĩ nhiên là hỏa nguyên tố!
Ciro dựa vào sức mạnh của vòng tay đem một bộ phận hỏa nguyên tố quây xung quanh, hình thành một kết giới hỏa hệ kín mít không kẽ hở. Thủy nguyên tố trong kết giới vẫn duy trì một đại lượng không đổi như trước.
“A!” Cách đó không xa vang lên tiếng thét, rồi lập tức an tĩnh.
Tại thời điểm thế này, tiếng thét chói tai dùng cả tính mạng phát ra như thế nghe chẳng khác gì tiếng chuông báo tử.
Không ít người sắc mặt tái nhợt. Chẳng lẽ, bọn họ thật sự phải bỏ mạng nơi đây? Chết không toàn thây?
Ciro cau mày, nhiệt độ trong kết giới ngày càng tăng cao. Hắn cảm giác được vòng tay sắp sửa không chống đỡ nổi nữa, tinh thần lực của hắn cũng vậy. Thậm chí hắn có thể nhìn thấy hỏa nguyên tố bồng bềnh quanh mình, từng viên từng viên như những mảnh vụn màu đỏ. Hắn bắt đầu không phân rõ đây là hiện thực hay ảo giác.
“…”
Giữa không trung đột nhiên truyền đến tiếng rên rỉ cực nhỏ.
Mọi người ngẩng đầu.
Chỉ thấy một thiếu niên tóc vàng đang ôm đầu, mặt nhăn lại. Có lẽ do quá đau đớn, nước mắt giàn giụa từ khóe mắt cậu nhỏ xuống.