Dịch giả: Vương Linh Edit: Thanh Thanh Duyệt: Long Hoàng Qua một hồi lâu, Nam Vũ Sa mới từ từ hồi thần lại từ trong tiếng đàn. Nàng nghiêng đầu sang chỗ khác, gạt đi giọt lệ trong mí mắt, rất nhanh sau đó lại khôi phục dáng vẻ rạng rỡ như thường ngày. "Ngươi nghe thấu chuyện xưa cất dấu sau tiếng đàn sao?" Chúc Minh Lãng hỏi. Nam Vũ Sa lắc đầu. "Vậy ngươi khóc cái gì?" Chúc Minh Lãng hỏi. "Cầm sư là..." Nam Vũ Sa cắn cắn môi, do dự một lúc sau mới nói: "Cầm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.