• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe bên ngoài Hữu Phúc bẩm báo, Trác Kinh Phàm cùng Đậu Thuần đồng thời dừng động tác. Đậu Thuần sắc mặt có chút không dễ nhìn, Trác Kinh Phàm lại là biểu tình cười như không cười.

"Để cho nàng ta đi vào, ta muốn nhìn xem, nàng ta có cái gì quan trọng, cần phải gặp mặt Hoàng thượng."

Trác Kinh Phàm thấy Đậu Thuần không lên tiếng, liền biết đối phương trong lòng không muốn gặp Lý Thừa Huy. Bất quá trong lòng ngược lại muốn xem Lý Thừa Huy có ý đồ đáng ngạc nhiên nào, muốn nhìn một chút Lý Thừa Huy có thể nháo loạn cái gì.

Nếu Trác Kinh Phàm mở miệng, Đậu Thuần tất nhiên là sẽ không phất ý, bởi vậy liền chuẩn cho Lý Thừa Huy diện kiến.

Lý Thừa Huy tiến vào, vội vàng liếc liếc mắt một cái, chỉ thấy Hoàng thượng cùng Thái tử phi ngồi ở cùng một chỗ. Nàng giấu trong lòng chua xót cùng ghen tị, cung kính hành lễ thỉnh an hai người.

"Miễn lễ, nàng có chuyện gì muốn gặp trẫm?"

Đậu Thuần thản nhiên nói.

"Khởi bẩm Hoàng thượng, trong nhà thiếp nghe nói thiếp có thai, đệ trình yêu cầu muốn tiến cung, để tới thăm thiếp. Thiếp không dám tự tiện làm chủ, bởi vậy đặc biệt đến hỏi ý kiến Hoàng thượng."

Lý Thừa Huy cúi đầu, cung kính nói.

Đậu Thuần cùng Trác Kinh Phàm nhìn nhau, xem ra trong nhà Lý Thừa Huy có chút rục rịch. Dù sao Lý Thừa Huy chính là thị thiếp duy nhất hiện nay, vả lại còn có thai. Đợi cho đại điển đăng cơ  xong, tất nhiên sẽ phong thưởng hậu cung, đến lúc đó Lý Thừa Huy chắc chắn là một trong Tứ phi hoặc Cửu tần ( tìm hiểu thêm ở

Bởi vậy nhà của nàng hiện giờ cũng là thuyền lên theo nước, ngày xưa thấp cổ bé họng, hiện tại cũng nhịn không được có chút lâng lâng.

Bất quá Lý Thừa Huy cũng thức thời, nhận rõ thân phận của mình, còn biết đem chuyện này trình lên trước mặt Hoàng thượng. Nếu nàng cẩn trọng tuân theo bổn phận, có lẽ sẽ được phong phi, để cho nàng sau này trong cung an hưởng vinh hoa phú quý cũng không phải không được. Sợ là sợ nàng trong đầu có ý niệm, lại bị người bên ngoài khuyến khích một chút, liền muốn ỷ vào việc mang long thai bắt đầu làm loạn.

"Hiện giờ còn ít tháng có thể gặp một lần, đợi thêm vài tháng có lẽ không tốt để gặp người ngoài."

Đậu Thuần không có mở miệng, ngược lại Trác Kinh Phàm trầm ngâm trong chốc lát sau đó thản nhiên nói.

"Phải, Thái tử phi nói có lý, nàng vào cung nhiều năm còn chưa từng gặp người trong nhà, hiện giờ đang có thai, Trẫm liền chuẩn triệu người nhà nàng tiến cùng thăm nàng, hàng huyên trò chuyện, nhưng mà nhớ kỹ, đến thăm cũng không cần đi lại lanh quanh. "

Đậu Thuần biết Trác Kinh Phàm băn khoăn gì, gật đầu phụ họa Trác Kinh Phàm.

"Dạ, thiếp đã biết."

Lý Thừa Huy xiết chặt khăn trong tay, trên mặt bình tĩnh nhận lệnh.

"Nếu không có việc khác, lui ra đi."

Đậu Thuần lười biếng nói chuyện cùng Lý Thừa Huy, nếu không phải bởi vì đối phương còn có chỗ dùng, hắn cũng không muốn lưu lại Thừa huy này. Lý Thừa Huy nghe ra trong lời nói của hắn không kiên nhẫn, tất nhiên là nhanh chóng lui ra.Đợi cho Lý Thừa Huy lui ra xong, Trác Kinh Phàm mới thản nhiên  nói:

"Hiện nay nàng ta cũng đã biết chuyện, cho dù ngày xưa có chút hồ đồ, nhưng đại sự làm trọng, tóm lại nàng ta là thị thiếp của ngài, cũng không nên quá tuyệt tình,  ngài vừa mới kế vị, mọi việc vẫn là cẩn trọng một chút."

"Phải, cũng may mắn Đông Cung còn có nàng ta, nếu không đến lúc đó lại bị nhét vào thêm người mới, nếu lại là như thế chính là thêm cái lo, thật làm cho người ta phiền lòng."

Đậu Thuần khoát tay, trong giọng nói mang theo phiền chán.

"Kỳ thật không chỉ nàng ta, ở Phật đường Thái Cực cung còn có Tô Phụng nghi mà."

Trác Kinh Phàm cười lạnh một tiếng nhắc tới Tô Phụng nghi, trong mắt lại không có ý cười.

"Nàng ta tính làm cái gì? Nếu chuyện có thai đặt trên người nàng ta, nhất định sẽ không chịu yên lặng, nên không thể để chuyện như vậy xảy ra."

Đậu Thuần bĩu môi, phi thường không xem Tô Phụng nghi vào mắt,. Cũng không thể trách hắn đối với Tô Phụng nghi có thành kiến. Dù sao Tô Phụng nghi đã cùng Thục phi hợp mưu hạ độc Tiên hoàng, thù giết cha không đội trời chung. Đậu Thuần chưa có đem các nàng lột da lăng trì cũng đã tốt lắm rồi.

Trong ba tháng, Đậu Thuần xử trí rất nhiều cung phi, trong đó Thục phi tất nhiên là đứng mũi chịu sào. Việc nàng ta sai khiến Tô Phụng nghi giao cho Tô Tự lệnh độc dược, cung nữ bên cạnh Thục phi chịu không nổi tra khảo nên khai ra hết toàn bộ, nhân chứng vật chứng đều có đã không cho Thục phi có cơ hội chống chế.  Cuối cùng Đậu Thuần ban một ly độc rượu, ba thước vải trắng cho Thục phi.

Về phần Tô Phụng nghi cũng trốn không thoát. Khi điều tra công bố nàng được cho là không biết đó là độc dược, dù sao Thục phi chưa từng có nói rõ, chỉ nói đó là thuốc bổ thân thể. Còn nữa nàng cũng sợ sự việc bại lộ dính líu mình, cho nên cho tới bây giờ đều chưa từng tự mình đi gặp Tô Tự lệnh, chỉ để cung nữ ra mặt.  Bởi vậy trải qua đối chất khảo vấn, nàng có vẻ trong sạch. Tội chết được miễn tội sống khó tha, tự tiện rời khỏi Phật đường tội cũng không nhỏ, bởi vậy Đậu Thuần trực tiếp ra thánh chỉ để cho nàng xuống tóc làm ni, cả đời ở Phật đường Thái Cực cung, tụng kinh cầu phúc cho Đại Chu triều.

Xử trí Thục phi cùng Tô Phụng nghi xong, Uyển Quý phi cũng không thoát được. Dù sao năm đó Đậu Thuần trúng độc hoàn toàn do Uyển Quý phi ban tặng. Bởi vậy từ khi Tiên hoàng hôn mê, tình cảnh Uyển Quý phi liền xuống dốc không phanh. Người bên ngoài không biết, Đậu Thuần thì rõ ràng Tiên hoàng đối với Uyển Quý phi cũng không có vài phần chân tâm. Ngày xưa Tiên hoàng sủng ái Uyển Quý phi đều là làm ra biểu hiện giả dối, vì trấn an Trình gia, để Trình gia cam tâm tình nguyện ở lại kinh đô.

Cũng bởi vì vậy khi Tiên hoàng ngã xuống, Đậu Thuần liền bắt đầu trừng trị Uyển Quý phi.

Đậu Thuần kỳ quái chính là Trác Kinh Phàm hình như rất để ý Uyển Quý phi, vả lại còn để ý người chung quanh Uyển Quý phi. Trác Kinh Phàm không chỉ một lần phái người điều tra Uyển Quý phi và người bên cạnh, mỗi một lần nhận được kết quả cũng làm cho đối phương rất thất vọng. Đậu Thuần tự nhiên cũng tò mò, nhưng hắn hỏi mấy lần, đều hỏi không ra nguyên do, liền đem chuyện này để ở trong lòng.Thái tử phi tất nhiên là để ý Uyển Quý phi, dù sao ở đời trước nàng ta chính là Đoan Tuệ Nhân Hoàng hậu của Đại Lương triều.  Hiện giờ lịch sử mặc dù có thay đổi, Đậu Uyên chết trước thời gian, Đậu Thuần vốn ngu dại đã tỉnh táo lại, cũng đã kế thừa ngôi vị hoàng đế. Đại Chu triều cuối cùng không có diệt vong ở trên tay Đậu Uyên, nhưng tổ tông khai quốc Đại Lương cũng còn chưa có xuất hiện.

Thái tử tới đây đã lâu, cũng lén lút phái không ít người đi điều tra Lương Trọng Hiên, nhưng được hồi báo đều là tìm không thấy người này. Không chỉ là bên người Hoài Vương không có, chỗ Trình gia cùng Uyển Quý phi cũng không có nhân vật này. Kết quả như thế tất nhiên làm Thái tử kinh ngạc vạn phần. Dù sao theo Thái tử hiểu biết, Lương Trọng Hiên vốn là một tướng quân rất được coi trọng cùng tín nhiệm dưới trướng Hoài Vương, bởi vậy mới có thể khiến cho Hoài Vương tin tưởng không có phòng bị.

Theo lý mà nói, muốn tìm một người như vậy sẽ không khó mới phải, nhưng mà cố tình tìm người này đã hơn một năm, tìm hiểu như thế nào cũng đều không tìm được chút tin tức có liên quan quan Lương Trọng Hiên.

Thái tử thật buồn rầu, một ngày không tìm ra Lương Trọng Hiên là một ngày không an tâm. Dù sao nhân vật này diệt Đại Chu khai sáng Đại Lương thịnh thế. Có một người như vậy tránh ở chỗ tối thì ngôi vị hoàng đế của Đậu Thuần quả thực tựa như có một cây đao treo ở trên đỉnh đầu, ngày đêm uy hiếp an nguy Đậu Thuần cùng Đại Chu triều. Cho nên nói cái gì thì nói cũng phải tìm ra Lương Trọng Hiên, dù không thể diệt trừ đối phương, cũng phải đem đối phương đến trước mắt mình giám sát mới tốt.

Nếu nói trong lòng Thái tử không nghĩ phải diệt trừ Lương Trọng Hiên thì đó là giả, nhưng cũng không phải không do dự việc diệt trừ Lương Trọng Hiên. Bởi vì nói như thế nào thì Lương Trọng Hiên chính là lão tổ tông của mình, cho dù Thái tử đã thành Trác Kinh Phàm, nhưng tim không quên mình thực sự là huyết mạch Lương gia.

Bởi vậy Thái tử  nghĩ mình phải đem Lương Trọng Hiên giữ trong tay, để cho đối phương cả đời ở chỗ của mình quản lý được. Bản thân Thái tử cùng Đậu Thuần trẻ tuổi hơn so với Lương Trọng Hiên khẳng định sẽ sống lâu hơn đối phương. Nếu bản thân cùng Đậu Thuần bất hạnh phải chết trước đối phương thì trước khi chết sẽ kéo đối phương cùng chết. Dù sao không thể nào, để một cái tai hoạ ngầm như thế lưu lại.

Chỉ mình Thái tử nghĩ chu đáo như vậy, nhưng mà tìm khắp nơi vẫn không tìm thấy Lương Trọng Hiên. Điều này làm cho Thái tử bắt đầu hoài nghi sách sử do tổ tông Đại Lương ghi lại có chính xác hay không, hay thân thế lão tổ tông cũng là bịa đặt?

Nhiều ngày sau khi Lý Thừa Huy được Hoàng thượng ân chuẩn, mẫu thân cùng tẩu tẩu nàng đã tiến cung.

Phụ thân Lý Thừa Huy chính là bởi vì con gái vào Đông Cung phong Thừa huy mà từ chủ bộ thất phẩm ở Quốc Tử Giám, cũng được nâng lên lục phẩm. Nhưng dù sao lục phẩm cũng là chức quan nhỏ trong kinh đô, bởi vậy Lý gia vẫn luôn thấp kém, thường ngày cũng không cùng người khác qua lại.

Nhưng hiện tại không giống ngày xưa, Lý Thừa Huy trong bụng có con nối dòng duy nhất của Điện hạ. Một tháng sau sẽ cử hành đại điển đăng cơ cho Thái tử, tương lai Lý Thừa Huy tiền đồ vô hạn, chính là mẫu bằng tử quý, địa vị sau này cũng không phải không thể suy nghĩ một chút.Bởi vậy Lý gia không yên, Lý lão gia cùng Lý phu nhân tâm đều run rẩy, ngày sau nếu con gái sinh hạ hoàng tử thì có phải thành hoàng hậu hay không, như vậy bọn họ chính là nhà ngoại của hoàng tử? Lý gia chỉ cần nghĩ đến đây, đã thật vui sướng, bọn họ sao cũng không nghĩ tới, con gái của mình đúng là có phước lớn như vậy.

Lý Thừa Huy tất nhiên là không hiểu được tâm tư người trong nhà mình. Nàng vào cung hơn ba năm quả thật chưa từng gặp người trong nhà, khi nghe nói người nhà muốn tiến cung, nàng nghĩ chắc là bởi vì nghe nói mình có thai, cho nên muốn vào thăm. Lý Thừa Huy nghĩ như thế mới có thể đi cầu xin Hoàng thượng và cũng được Hoàng thượng ân điển triệu kiến người Lý gia. Nhưng khi Lý Thừa Huy gặp được mẫu thân cùng tẩu tẩu, nghe ý tứ của họ nàng đã kinh hãi.

Lý Thừa Huy hiện giờ còn ở Thu Thủy các, đợi cho đại điển đăng cơ xong, nàng mới có thể theo Thái tử phi vào Thái Cực cung.

Khi Lý phu nhân cùng Lý tẩu đến hướng Lý Thừa Huy hành lễ thỉnh an xong, liền bắt đầu quan tâm bụng nàng, đây chính là con đầu lòng của Hoàng thượng tất nhiên là rất quan trọng. Lý Thừa Huy nghe hai người khen tặng trong lòng có chút không được tự nhiên, tay nàng vỗ về bụng, trên mặt mỉm cười, nhưng trong lòng cũng là tràn ngập chua sót. Người ngoài không hiểu được tình huống, bản thân của nàng sao không hiểu được? Chỉ vì Hoàng thượng muốn nàng có thai, vậy nên nàng có thai, đợi cho mười tháng sau, nàng sẽ sinh một đứa con.

Khi mẫu thân cùng tẩu tẩu nói một lúc, ý tứ trong lời nói bắt đầu quanh co tìm hiểu sự yêu thích của Hoàng thượng dành cho nàng, Lý Thừa Huy nhăn mày, thản nhiên nói:

"Mẫu thân hỏi chuyện này để làm gì?"

Lý phu nhân không có trả lời nàng, ngược lại liếc nhìn chung quanh một cái, Lý Thừa Huy nhìn ra ý của bà, liền cho người hầu hạ lui hết.

Đợi cho trong phòng không còn người, Lý phu nhân lúc này mới nắm tay Lý Thừa Huy nói

"Đứa con ngốc này, hiện giờ con có thai, tất nhiên là không thể hầu hạ Hoàng thượng, chẳng lẽ con muốn cho vị nào đó vượt qua mình sao? Tuy nói hắn là nam tử dù được sủng ái cũng sẽ không có con nối dòng, tuy vậy cũng không thể để tùy ý hắn, dù sao Hoàng thượng còn chưa lập hậu, cũng không thể để vị nào đó được lợi."

"Cái gì vượt qua ta? Mẫu thân lời này không thể nói ra, Thái tử phi vốn là cao hơn ta, sao lại nói vượt qua ta?"

Lý Thừa Huy bị Lý phu nhân nói lời bất kính hù nhảy dựng, khẩu khí có chút trịnh trọng nói.

"Tiểu cô chính là tâm rất yếu đuối, hiện giờ cô có long thai, dù hắn là Thái tử phi thì như thế nào? Đợi một tháng sau Hoàng thượng phong thưởng hậu cung, còn chưa biết được là ai trên ai đâu. Vả lại lão gia nói không sai, hiện giờ cô không thể hầu hạ Hoàng thượng nên vì mình nghĩ lại mới phải."

Lý tẩu ở một bên, cũng phụ họa Lý phu nhân.

"Vì chính mình nghĩ sao? Mẫu thân rốt cuộc là có ý gì?"

"Hiện giờ con không thể hầu hạ nên chọn người vừa ý biết nghe lời, khi Hoàng thượng đến thăm con để cho nàng ta thay con hầu hạ ngài, như vậy vừa là tốt cho Hoàng thượng, cũng có khả năng đem Hoàng thượng lưu lại, chẳng phải vẹn toàn đôi bên sao?"Lý phu nhân nhẹ giọng nói, một bên Lý tẩu tất nhiên là gật đầu phụ họa.

Lý Thừa Huy nghe vậy không có lên tiếng, chỉ bình tĩnh suy tư. Lý phu nhân cùng Lý tẩu tẩu nhìn nhau, biết đối phương đang bị lay động, Lý phu nhân lúc này còn nói:

"Con cũng đừng lo lắng, cung nữ hầu hạ kia ban thưởng cho nàng một chén canh tất nhiên cái gì cũng lưu không được, con của con vẫn độc nhất."

"Chuyện này không phải dễ làm như vậy, mẫu thân không biết, trong cung không thể so ngoài cung, khi cung phi thừa sủng bên giường đều có nữ quan, ta nếu thật sự đem cung nữ đưa lên trên giường sợ là Hoàng thượng còn chưa ngủ toàn bộ hậu cung cũng đã biết."

Lý phu nhân cùng Lý tẩu làm sao biết được quy tắc trong cung, lúc này nghe xong đều có chút á khẩu không trả lời được. Họ cho rằng khi làm chuyện đó mọi người hầu sẽ bị cho lui ra hết, như vậy trên giường là ai cũng đều không quan trọng. Họ làm sao biết Hoàng thượng ngủ với ai, ngủ như thế nào, ngủ bao lâu đều có sử nữ quan ở một bên ghi lại hết. Họ bây giờ mới biết thâm cung nội viện khác gia đình bình thường.

"Như thế... Nên làm như thế nào mới tốt?"

Lý tẩu ấp úng nói, nàng hôm nay tiến cung chính là vì vốn định cầu Lý Thừa Huy có thể nói Hoàng thượng để tam tiểu thư vào cung, hai tỷ muội cùng ở trong cung cho có bạn, đồng thời cùng hầu hạ Hoàng thượng, coi như là một chuyện tốt.

Nhưng hiện tại biện pháp họ đưa ra bị Lý Thừa Huy không cứng không mềm đẩy trở về. Nhất thời làm cho kế hoạch của hai người không thể thực hiện, họ vốn cũng không phải quá thông minh, lúc này cũng xấu hổ, không biết nên nói cái gì.

Lý Thừa Huy thấy thần sắc mẫu thân có chút mệt mỏi, trong lòng hít một hơi, nhẹ nhàng lên tiếng:

"Mẫu thân, ta biết người là vì muốn ta tốt, có thể giống người nói, hiện giờ ta mang con nối dòng của Hoàng thượng,  tất nhiên là sẽ không bị bạc đãi. Ta cũng không cần nghĩ dùng thủ đoạn gì, trong lòng hoàng thượng rất rõ ai tốt ai không tốt, đều có đối đãi thích hợp."

"Tiểu cô đừng trách ta nói thẳng, cô có thể nghĩ như vậy tất nhiên là tốt, nhưng cũng phải nghĩ cho người trong nhà một chút, đừng chỉ để mình tốt, lại để Lý gia rơi xuống."

Lý tẩu sau khi nghe xong, còn không đợi Lý phu nhân lên tiếng, liền cướp lời.

"Tẩu tẩu có chuyện gì cứ nói ra, tẩu nói ta kéo Lý gia xuống, lời này là từ đâu mà nói?"

Lý Thừa Huy nhíu mày, ở trong lòng thầm nghĩ, xem ra hai người hôm nay vào cung, quả nhiên còn có tâm tư khác.

"Tiểu cô hiện giờ cùng ngày xưa khác nhau, một tháng sau phong thưởng, tất nhiên là có thể càng tiến thêm một bước, cô không muốn dìu dắt người trong nhà, đến lúc đó cô an nhàn, nhưng Lý gia thì sao."

Lý tẩu không để ý ánh mắt cảnh cáo của Lý phu nhân, há mồm quở trách.

"Tẩu tẩu nói lời này cũng không dễ nghe, phụ thân vốn chỉ là một quan thất phẩm bởi vì Hoàng thượng khai ân, có thể lên lục phẩm, bổng lộc cùng đãi ngộ đều cao cấp hơn, ân điển như vậy trong mắt tẩu vẫn là do ta kéo Lý gia xuống hay sao?"Lý Thừa Huy lạnh mặt, thản nhiên mở miệng.

"Lão gia là quan, nhưng phu quân ta thì sao? Trong nhà còn có tam cô cùng tứ cô thì sao? Hôm nay ta cũng không sợ mà nói thật cho cô biết, bọn ta vì sao hiến kế cho cô như vậy? Chính là trông cậy vào cô ngày sau có thể đưa tam cô vào cung. Lý gia nếu có một vị Hoàng hậu là có thể dìu dắt Lý gia, không có Hoàng hậu thì có hai vị phi tử cũng được."

Lý tẩu làm như đã nhìn thấy ngày sau Lý gia oai phong đúng là hai mắt tỏa sáng.

"Tẩu tẩu nghĩ cũng thật tốt, nhưng từ xưa chưa từng có một nhà xuất hai vị phi tử. Hôm nay ta cũng nói một lần, các người muốn đưa tam muội vào cung bản thân tự tìm cách đi, nếu là tam muội được chọn thì đó là vận may của muội ấy, ta cũng sẽ không ngăn cản. Nhưng nếu muốn ta giúp, ta chỉ có thể nói không có cửa đâu!"

Lý Thừa Huy lạnh lùng từ chối. Lý phu nhân cùng Lý tẩu tẩu bị thái độ của Lý Thừa Huy không nói được gì. Lý Thừa Huy dù sao cũng có phẩm cấp ở Đông Cung sao có thể để cho một người bình thường lấn át. Đối phương chính là tẩu tẩu, nhưng ở trong cung, quốc lễ trước mới đến gia lễ, nên trước mặt một Thừa huy ngũ phẩm Lý phu nhân cùng Lý tẩu tẩu không phẩm cấp làm sao sánh được.

Lý Thừa Huy cũng không muốn cùng Lý phu nhân náo loạn lên, chỉ là muốn cho Lý phu nhân cùng Lý tẩu biết tính toán của họ không có khả năng. Tất nhiên nàng muốn chặt bỏ loạn tưởng của họ, đỡ phải sau này bị họ dùng tên tuổi của mình đi làm việc quá phận, bị đưa đến trước mặt Hoàng thượng thì nhất định bản thân mình cũng không được tốt.

Đợi cho Lý phu nhân vẻ mặt quẫn bách mang theo Lý tẩu vội vàng rời đi khỏi, Lý Thừa Huy cả người nháy mắt chùng xuống. Ngày xưa mình địa vị không cao, trong cung còn có Phó Lương đệ cùng Trương Lương viện, trong nhà chưa bao giờ từng nghĩ này nọ. Hiện giờ mình trở thành thị thiếp duy nhất người trong nhà tâm liền chậm rãi lớn lên .

Nàng cũng không phải muốn tam muội vào cung hoặc trong nhà quyết định là được? Chỉ là tam muội thật có thể vào cung, sợ chỉ là một Tài nhân, Hoàng thượng làm sao cho một nhà có hai phi tử? Hiện giờ nàng làm việc cho Hoàng thượng, khẳng định có thể làm phi tần, vả lại Hoàng thượng khẳng định cũng sẽ không bạc đãi Lý gia, tam muội tội gì còn muốn tiến cung?

Chỉ nàng thật tâm thay trong nhà suy nghĩ, nhưng Lý phu nhân cùng Lý tẩu tẩu không cho là như vậy. Hai người trở về nhà, tất nhiên là đem lời Lý Thừa Huy nói ra một lần, nhưng ý tứ đã khác đi, lại thành Lý Thừa Huy không để ý Lý gia chết sống, càng không nguyện ý giúp tam tiểu thư vào cung cùng nàng được ân sủng.

Lý gia tam tiểu thư nghe xong, tất nhiên là khóc lóc một phen

"Tỷ tỷ sao có thể ích kỷ như thế? Nếu là ta vào cung sẽ cùng tỷ ấy tận tâm tận lực hầu hạ Hoàng thượng, vả lại nếu nhà của chúng ta có hai vị phi tử ở trong cung, tất nhiên là càng oai phong hơn nhiều nhà, điều này tỷ cũng không nghĩ đến sao?"

"Tỷ con tất nhiên là không thông minh ngoan hiền như con, ngày đó nếu không phải con tuổi chưa đủ, thì người tiến cung phải là con."

Lý lão gia hít một hơi, trong lời nói ẩn chứa trách cứ Lý Thừa Huy.

"Phụ thân..."

Tam tiểu thư cầm khăn lau nước mắt, khóc thút thít trong chốc lát, còn nói thêm:

"Tỷ tỷ tính tình như vậy, ở trong cung có năng lực gì, nếu thật có thể sinh hoàng trưởng tử, ngày sau sợ là sẽ liên lụy đến hoàng trưởng tử, mà Hoàng thượng cũng sẽ chán ghét mà vứt bỏ."

Tam tiểu thư vừa nói vừa trộm dò xét thần sắc phụ thân, thấy sắc mặt phụ thân ngưng trọng, nàng cũng liền yên lòng.

"Con nói có lý,  tỷ con tính tình thật sự là..."

"Phụ thân không cần lo lắng, tuy nói tỷ không đem con để ở trong lòng, nhưng nàng dù sao cũng là tỷ, đợi khi con vượt qua kỳ tuyển chọn vào cung, tự sẽ giúp đỡ nàng."

Tam tiểu thư làm một bộ dạng tỷ muội tình thâm, Lý lão gia nghe xong tất nhiên là liên tục gật đầu. Nàng rất sợ người trong nhà nghe xong tỷ nói, liền sửa lại chủ ý không để cho mình vào cung, may mà hết thảy đều như cũ, phụ thân vẫn quyết định đưa nàng vào cung....

Buổi nói chuyện của Lý Thừa Huy cùng Lý phu nhân và Lý tẩu tất nhiên là nhanh chóng được bẩm báo lên Đậu Thuần cùng Trác Kinh Phàm.

"Thật làm khó cho Lý gia tam tiểu thư, tâm tư vì tỷ tỷ mà suy tính, còn chưa vào cung đã nghĩ giúp đối phương rồi."

"Một tiểu cô nương vô tri, tự cho là đọc vài quyển kinh thư, đã bẻm mép lắm lời, nghĩ là có thể vượt qua được mọi người sao."

Đậu Thuần kéo kéo khóe miệng, lộ ra một nụ cười trào phúng.

" Lý gia cũng không phải bị nàng ta thuyết phục, Lý phu nhân cùng Lý tẩu tại sao lại tiến cung? Còn không phải là bị nàng cố tình vô ý xúi giục, thì Lý lão gia cũng không đưa nàng vào cung."

Trác Kinh Phàm nhìn nội dung mật báo, trong miệng chậc chậc lấy làm kỳ lạ.

"Lý lão gia nếu là có năng lực, cũng sẽ không ở Quốc Tử Giám giữ một vị trí mười mấy năm. Hôm nay bị một tiểu cô nương thuyết phục cũng coi như không đáng ngạc nhiên."

Đậu Thuần không thèm để ý khoát tay, một chút cũng không đem Lý gia để vào mắt.

"Ta xem Lý gia trên dưới đúng là không có tiền đồ, lúc trước sao Tiên hoàng lại đem Lý Thừa Huy ban cho ngài vậy?"

Trác Kinh Phàm lật lật ghi chép về Lý gia, cau mày khó hiểu hỏi.

"Trình Nhu ở giữa tất nhiên là ra không ít lực, còn nữa Lý lão gia mặc dù không có năng lực gì, nhưng Lý gia trên dưới đông đảo, thoạt nhìn có thể nói là sinh dưỡng tốt, để có con nối, hoàng tử nạp một thị thiếp như thế cũng coi như có thêm phúc."

Đậu Thuần bĩu môi, thản nhiên nói.

Trác Kinh Phàm sau khi nghe xong cười cười, không nói thêm gì, đem tư liệu Lý gia trên tay đặt ở một bên, cũng không nhắc lại việc này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK