• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cung yến mừng năm mới thường lệ là diễn ra vào đêm ba mươi. Mà từ lúc sáng sớm ngày hai mươi sáu tháng chạp Hoàng đế Đậu Thuần đã "Phong bút" "Phong tỳ", đợi cho đầu tháng giêng mới có thể "Khai bút" "Khai tỳ", đến hai mươi tháng giêng mới cử hành lâm triều. Có thể nói bắt đầu từ hai mươi sáu tháng chạp đến hai mươi tháng giêng trong cung đều tràn ngập không khí năm mới. Như vậy Hoàng đế cũng có gần một tháng để nghỉ ngơi, không cần mỗi ngày sáng sớm vào triều.

Bất quá bởi vì lo Mục Hiên gây rối tại bữa tiệc, cho nên dù đã phong bút nhưng Đậu Thuần cũng không thể rảnh rỗi, hắn cùng Trác Kinh Phàm hai người vì bảo đảm kế hoạch hết thảy thuận lợi, bởi vậy đã nhiều ngày không ngừng cân nhắc diễn tập, chỉ sợ có sơ xuất không thể bắt Mục Hiên.

Từ khi bọn họ biết được tin tức Mục Hiên đem thích khách an bài vào trong Giáo phường giả trang thành nhạc công hoặc vũ kỹ, đã bắt đầu tra xét. Bởi vì Giáo phường có vài trăm người, rất nhiều người biểu diễn, bởi vậy trong khoảng thời gian ngắn cũng không thể tra rõ thân phận bối cảnh mỗi một người. Nên họ chỉ cho một ít người có thể đi vào đại điện, giảm cơ hội những người biểu diễn đó tiếp cận trực tiếp Hoàng đế.

Trừ cái này ra, Đậu Thuần còn điều một đội tư binh ở ngoài điện, phàm là trong điện có biến động khác thường nào đội tư binh liền có thể kịp thời vây quanh toàn bộ cung điện, không cho bất luận kẻ nào ra vào. Mặt khác hắn cũng an bài không ít người âm thầm bảo vệ Trác Kinh Phàm, nếu Mục Hiên muốn tại cung yến ám sát Trác Kinh Phàm, hắn muốn cho Mục Hiên có đến mà không có về!

Thời gian cứ như vậy trôi qua rồi cũng tới ngày ba mươi, vào buổi trưa, Đậu Thuần đi đến điện Lập Chính, lúc đó Trác Kinh Phàm đang thay trang phục. Đậu Thuần nhìn Trác Kinh Phàm đang mặc lễ phục dành cho Hoàng hậu tiếp đãi khách khi tham gia cung yến. Bởi vì Trác Kinh Phàm là nam tử cho nên phục sức cũng có thay đổi, trên đầu tóc cũng không búi cầu kỳ cài nhiều trâm vàng giống nữ tử cũng không đội mũ phượng như nữ Hoàng nậu thông thường, trên búi tóc chỉ có mũ quan đơn giản cố định bằng trâm ngọc thể hiện cấp độ cùng phẩm hàm. Trác Kinh Phàm mặc trang phục gấm lụa thượng hạng thêu hoa văn đặc trưng tinh xảo hoa lệ thể hiện cấp độ phẩm chất địa vị của một Hoàng hậu.

Đậu Thuần mê muội nhìn Trác Kinh Phàm, trong ngày thường Trác Kinh Phàm tuy rằng cũng thực xinh đẹp lại ít quý khí cùng trang trọng như bây giờ. Hôm nay mặc vào lễ phục liền không giống. Thay đổi trang phục khiến cho Trác Kinh Phàm cả người lộ ra một khí chất bất phàm, đồng thời cũng cực kỳ phù hợp thân phận Hoàng hậu cao quý.

Trác Kinh Phàm thấy Đậu Thuần có chút biểu tình si mê, trong lòng không khỏi có chút vui vẻ, thấy người trong lòng vì mình mê muội tự nhiên có cảm giác rất thành tựu, nhưng mà Đậu Thuần ánh mắt nóng bỏng như thế lại làm cho người ta cảm thấy có chút ngượng ngùng. Bởi vậy Hoàng hậu liếc mắt nhìn Hoàng đế một cái, ám chỉ đối phương nên thu biểu cảm một chút.

Không ngờ Đậu Thuần bị liếc ngược lại còn tươi cười, hắn cười hì hì sáp lại, lấy lòng nói:

"Phàm Phàm hôm nay thật sự là quá anh tuấn."Trác Kinh Phàm bị hắn cố tình nói khoa trương làm cho tức cười, sau khi bật cười một tiếng, đồng thời vươn tay đem mặt Đậu Thuần sắp dán trên mặt mình đẩy đẩy ra,

"Thôi thôi, đừng dính lấy ta, đi xem Đậu Sâm đi."

"Xem hắn làm gì? Tiểu quỷ rất thông minh, bản thân cũng có thể tự chơi, ta hiện tại đi qua không chừng còn bị hắn ghét bỏ."

Đậu Thuần khoát tay, một chút cũng không nghĩ rời khỏi bên người Trác Kinh Phàm.

"Nhìn ngài nói kìa, Đậu Sâm dù thông minh cũng chỉ có một tuổi, ngài làm phụ hoàng mà nhẫn tâm bỏ hắn một mình."

Trác Kinh Phàm giọng không đồng ý nói.

Đậu Thuần nghe xong trong lòng không khỏi nói thầm, nếu có thể hắn không muốn làm cha Đậu Sâm đâu. Hắn rõ ràng là hoàng huynh mà, nhưng thân phận Đậu Sâm không thể quang minh chính đại nói ra. Dù sao Đậu Sâm là Bạch Cập sinh ra, nhưng Bạch Cập trong mắt mọi người chính là đã sớm chết bất đắc kỳ tử làm thế nào còn có thể sinh hạ hoàng tử?

Lúc trước Đậu Thuần biết được Bạch Cập có thai mới có thể kéo dài mạng cho nàng, còn hao tâm tổn trí thay Đậu Sâm an bài một thân phận mới là trở thành Trưởng hoàng tử của hắn.

Nhưng hắn vĩnh viễn cũng không có thể xem Đậu Sâm giống con thật sự mà yêu thương. Bất quá Trác Kinh Phàm lại cực kỳ yêu thương Đậu Sâm, xem ra, Trác Kinh Phàm thật sự yêu thương Đậu Sâm giống con ruột. Dù sao từ khi Trác Kinh Phàm gật đầu đáp ứng cùng Đậu Thuần ở chung một chỗ, liền biết mình đời này không có con nối dòng cho nên khi Đậu Sâm xuất hiện xem như bù lại thiếu hụt đó. Còn nữa Đậu Sâm là hoàng đệ của Đậu Thuần hai người cũng có huyết thống bởi vậy Trác Kinh Phàm liền đem Đậu Sâm trở thành con của họ mà đối đãi.

Đậu Thuần ít nhiều đón được tâm tư Trác Kinh Phàm bởi vậy dù trong lòng hắn có chút oán giận Đậu Sâm đoạt đi sự chú ý của Trác Kinh Phàm cũng chỉ ngoài miệng phát càu nhàu mà thôi, cũng sẽ không ngăn cản Trác Kinh Phàm cùng Đậu Sâm thân cận. Dù sao trong lòng của hắn cũng cảm thấy tiếc nuối, đồng thời cũng có chút thẹn với Trác Kinh Phàm, bởi vì hai người bọn họ kiếp này cũng sẽ không có con nối dòng, bởi vậy Phàm Phàm muốn yêu thương Đậu Sâm, hắn tất nhiên sẽ không phản đối.

"Phàm Phàm, mỗi lần có Đậu Sâm ngươi liền không nhìn thấy ta."

Đậu Thuần cố ý hờn dỗi, lộ ra một bộ dạng đáng thương. Trác Kinh Phàm nhìn thấy vừa bực mình vừa buồn cười,

"Ngài là người lớn mà lần nào cũng phải tranh sủng cùng Đậu Sâm, không thấy xấu hổ à?"

"Chúng ta vì diễn trò, đã lâu không thân mật, đêm nay giải quyết cái tên Mục Hiên chán ghét xong, ngươi phải đáp ứng ta vài ngày kế tiếp đều phải ở cùng ta, cũng không được đem Đậu Sâm trở về."

Đậu Thuần lôi kéo tay Trác Kinh Phàm, nhân cơ hội đề xuất yêu cầu, Phục Linh cùng cung nữ hầu hạ bền cạnh hiểu ý rời khỏi phòng ngủ, lưu cho hai người một không gian riêng.

"Ta lo lắng cho Đậu Sâm cùng Đậu Nguyên đang ở tại điện Vạn Xuân. Đêm nay nếu Mục Hiên ám sát thất bại, chỉ sợ hắn sẽ đem độc thủ hướng tới hai Hoàng tử, sao ngài nhẫn tâm để bọn họ tại điện Vạn Xuân?"Trác Kinh Phàm vươn tay nhéo nhéo cánh tay Đậu Thuần, nét mặt mang theo điểm lên án.

"Mục Hiên thật sự đáng ghét, buổi tối hôm nay ta nhất định phải đem thế lực của hắn tận diệt. Trong thời gian này, người của hắn trên triều đã bị ta thanh lý không ít, buổi tối hôm nay nếu có thể ta muốn bắt được vây cánh hắn, không sợ không thẩm tra ra những kẻ trộm cặn bã còn lại hắn giấu ở ngoài cung. Ta muốn nhìn những trung thần sống chết ủng hộ lập hậu nhân Đại Võ Hướng gia còn có thể có bao nhiêu kiên cường!"

Đậu Thuần tức giận bĩu môi, Mục Hiên tựa như một cái xương cá mắc tại cổ họng hắn, làm hắn ăn cũng ăn không ngon, ngủ cũng ngủ không yên. Khoảng thời gian này hắn nghẹn khuất, nhất định phải từ trên người Mục Hiên đòi lại hết.

Trác Kinh Phàm vỗ vỗ bờ vai của hắn, không lên tiếng cổ vũ hắn cùng duy trì. Hiện tại trong lòng Hoàng hậu so với Đậu Thuần càng càng loạn hơn, chỉ cần vừa nghĩ tới hành động đêm nay trong lòng chính là một trận hoang mang. Hoàng đế khai quốc Đại Lương bị triệt hạ ở trong tay của mình, lịch sử sắp bị sửa, trong lòng của Hoàng hậu tràn ngập một cảm xúc nói không rõ tên đang trào dâng, đồng thời còn có một chút mơ hồ chần chờ.

Chính là chần chờ rất mỏng manh, vả lại nhẹ nhàng lướt qua cũng không có làm tác động gì...

Cung yến trừ tịch là truyền thống Đại Chu triều, phụ trách cung yến là Quang Lộc tự chuẩn bị trang hoàng cùng làm các món ăn quý và lạ. Tự khanh của Quang Lộc tự dẫn đầu bốn tự: Công sở tự, Trân tu tự, Lương nhưỡng tự, Chưởng hải tự cùng nữ quan của Thượng Thực cục và Ti Thiện cục phối hợp chuẩn bị cho cung yến.

Vào giờ Mùi ( 13g - 15g) bắt đầu bài trí yến hội, yến hội cử hành tại điện Vạn Thọ, cung nữ và nội thị đặt Long yến án ( bàn tiệc của Hoàng đế) hướng mặt về phương Bắc, bên trái là Phượng yến án (bàn tiệc củaHoàng hậu), bởi vì đương kim Hoàng đế chỉ có một phi tần là Từ Mỹ nhân nên Từ mỹ nhân chỗ ngồi được đặt phía bên phải của Hoàng đế, phía dưới là một loạt yến án ( bàntiệc) dành cho hoàng thất và các đại thần.

Đến giờ Thân, hai bên hành lang điện Vạn Thọ những nhạc công bắt đầu vào chỗ chuẩn bị tấu nhạc. Hoàng đế vào điện Vạn Thọ thượng tọa, tiếp theo là Hoàng hậu và phi tần, khi đó cung yến mới bắt đầu. Cung yến bắt đầu, món ăn được dâng lên, trên yến án vốn đã để sẵn một ít hoa quả khô cùng mứt hoa quả, món khai vị có rau ngâm, đồ ăn nhẹ và canh. Tiếp đến dâng trà, Hoàng hậu dẫn Từ mỹ nhân hướng Hoàng thượng dâng trà, Hoàng đế uống xong, mới đến toàn thể mọi người cùng cung kính thưởng thức trà, sau đó đến rượu, rồi thức ăn được dọn lên.

Khi yến tiệc bắt đầu không bao lâu, nhạc công giáo phường liền bắt đầu biểu diễn, họ xếp hàng từ ngoài vào trong điện, ở quảng trường có diễn tấu cùng với ca múa, vũ kỹ có hơn trăm người. Nhóm vũ kỹ mặc đồng bộ giống nhau đều tráng lệ xinh đẹp nhẹ nhàng uyển chuyển múa theo nhịp điệu chiêng trống. Nhạc đệm nhẹ nhàng vũ điệu lả lướt, nhạc đệm hùng hồn vũ điệu uy vũ có vẻ khí thế hùng tráng.

Một khúc " Yên vui " vừa xong tiếp theo là khúc " Thái bình " rồi đến khúc " Phá trận ", liên tiếp mấy bộ khúc vũ trình diễn không khí yến tiệc cũng tăng lên cao. Vốn toàn bộ vũ khúc có tám bài, nhưng như vậy cần rất nhiều vũ kỹ, lại quá dài mất nhiều thời gian, vì hôm nay là tiệc buổi tối giáo phường được lệnh đem tiết mục bỏ đi năm bài, chỉ để lại ba bài.Biểu diễn bắt đầu, rượu cũng dâng lên, trong tiếng sao thánh thót Trác Hoàng hậu giơ tay cầm chung rượu hướng về Hoàng đế Đậu Thuần cao giọng mời rượu chúc mừng. Đậu Thuần nghe xong tất nhiên là mừng rỡ cười ha ha, giơ chung rượu của mình hướng về Trác Hoàng hậu đáp lời, sau đó ngửa đầu đem chung rượu uống một hơi cạn sạch.

Từ Mỹ nhân ở một bên thấy vậy, tất nhiên là cũng vội vàng giơ chung rượu lên muốn làm giống Hoàng hậu, chợt nghe Hoàng hậu thản nhiên nói:

"Mỹ nhân chậm đã, hiện giờ ngươi đang có thai, nên cẩn thận một chút mới tốt, người dâng trà đi."

Từ Mỹ nhân động tác dừng lại, tươi cười có chút cứng ngắc, bất quá nàng thực nhanh liền kịp phản ứng, ôn nhu nói:

"Hoàng hậu nương nương nhắc nhở thật đúng, đa tạ nương nương chiếu cố."

Nói xong một tay vỗ về cái bụng đã hơi hơi nổi lên, hướng Hoàng hậu vứt một ánh mắt đắc ý.

Thấy Từ mỹ nhân vẻ mặt diễu võ dương oai, ở trong lòng Hoàng hậu cười mỉa. Đợi cho giải quyết Mục Hiên xong xem nàng còn đắc ý như thế nào. Đến lúc đó nếu nàng biết được Đậu Thuần chưa từng có chạm qua nàng biểu tình sẽ có nhiều phấn khích nữa không? Hiện tại để cho nàng đắc ý trong chốc lát vì cung yến kết thúc, Từ Mỹ nhân sợ là cười không nổi nữa.

Từ Mỹ nhân thấy đối phương cảm xúc không có dao động, một quyền đánh vào yến án đè nén cảm xúc, trên mặt không khỏi lộ ra một tia phẫn nộ. Đúng lúc này, nàng thoáng nhìn thấy Hoàng thượng nhìn về phía nàng, nàng vội vàng giả bộ lộ ra dáng vẻ nhu nhược nhu thuận.

Đậu Thuần đã sớm nhìn thấy Từ Mỹ nhân mới vừa rồi sắc mặt khiêu khích, nếu không phải vì đại cục suy nghĩ, hắn thật muốn quát lớn tiếng đuổi đối phương trở về điện Tử Thần. Hắn kiềm chế không vui, chậm rãi nói:

"Hoàng hậu nói phải, Mỹ nhân hiện giờ trong bụng có cốt nhục của trẫm, tất nhiên là phải vạn phần cẩn thận, nếu làm bị thương cốt nhục của trẫm, Mỹ nhân có chết muôn lần cũng khó bù đắp."

Từ Mỹ nhân nghe vậy trong lòng nhảy dựng, nàng cảm thấy trong lời nói đó có ám chỉ điều gì dù giọng điệu rất bình thường. Hoàng thượng có bao nhiêu coi trọng con nối dòng, nàng tất nhiên là biết được, Trưởng Hoàng tử Đậu Sâm là chứng minh tốt nhất. Mẫu thân Đậu sâm chẳng qua chỉ là Tiệp dư, nhưng bởi vì có công sinh hạ Hoàng tử nên được tấn phong Chiêu nghi đứng đầu Cữu tần, do Lý Tiệp Dư phúc mỏng, vừa phong hàm liền như vậy mất đi.

Lý Tiệp Dư mất xong, Hoàng thượng liền không nhắc lại chuyện phong phi. Nàng đã từng dò hỏi Hoàng thượng và biết ngày sau nếu là Trưởng Hoàng tử được lập làm Thái tử, liền sẽ truy phong Lý Tiệp Dư để tăng thêm thể diện cho Trưởng Hoàng tử. Bởi vậy Từ Mỹ nhân tâm tâm niệm niệm muốn con mình là Hoàng tử.

Khi Từ Mỹ nhân còn xuất thần, một chén trà đã được để trước mặt nàng. Từ Mỹ nhân phục hồi lại tinh thần, vội vàng giơ chén trà lên nói:

"Hoàng thượng nhân đức, thiếp tại đây lấy trà thay rượu, cầu chúc Hoàng thượng thân thể khoẻ mạnh, năm sau chắc chắn quốc thái dân an, mưa thuận gió hoà.""Tốt, Mỹ Nhân có lòng."

Đậu Thuần giơ chung rượu lên, thản nhiên nói, làm một đám tôn thất bên dưới trong lòng có chút nghi hoặc, không phải nghe nói Hoàng thượng gần đây độc sủng Từ Mỹ nhân sao? Như thế nào hiện tại nhìn thấy ngài đối với Từ Mỹ nhân thái độ cũng thực lãnh đạm vậy.

Tấn Vương cùng Tấn Vương phi cũng trao đổi ánh mắt, xem ra đồn đãi là sai lầm, không biết Hoàng thượng có thật sự lạnh nhạt Hoàng hậu hay không, ít nhất ngài thoạt nhìn cũng không có như đồn đãi sủng ái Từ Mỹ nhân.

Trác Kinh Phàm ngồi ở trên, đem vẻ mặt mọi người bên dưới thu hết vào mắt, giơ chung rượu để bên môi cười châm chọc. Nhìn Đậu Thuần đối với Từ Mỹ nhân thái độ lãnh đạm, có vài người liền sốt ruột, xem ra bọn họ đem hi vọng đặt ở Từ Mỹ nhân rồi.

Trái lại Tấn Vương cùng vài người bên cạnh không biểu lộ gì, bọn họ thái độ không kiêu ngạo không siểm nịnh, cho dù Từ Mỹ nhân được sủng ái hay không cùng bọn họ một chút cũng không liên quan. Những nữ quyến cũng chưa từng hướng về Từ Mỹ nhân thể hiện nịnh bợ. Trác Kinh Phàm nghĩ đó mới là người thông minh thật sự.

Khi Tiên hoàng còn tại vị cũng đã cực lực ngăn chặn quan viên tôn thất Hoàng gia dính líu quan hệ thân cận hậu cung. Những tôn thất đó sao lại cho rằng Đậu Thuần cùng Tiên hoàng không giống nhau? Bọn họ lại cho rằng, Đậu Thuần sẽ nghe lời Từ Mỹ nhân mà trọng dụng người Từ Mỹ nhân tiến cử sao?

Hoàng hậu ngồi ở vị trí của mình lạnh lùng nhìn những người không an phận đó, trong đó có một vài người là thúc bá của Đậu Thuần, còn có một số ít là thúc bá của Tiên hoàng. Những vị Thân vương đời Tiên hoàng có Tấn Vương cầm đầu, đại bộ phận đều không có quá mức chú ý hậu cung của Đậu Thuần. Nhưng những vị đời hoàng tổ phụ của Đậu Thuần, không ít người ỷ vào thân phận là trưởng bối đã từng tiến cung vung tay múa chân, trong lời nói ý tứ đều chỉ trích Hoàng hậu không suy nghĩ để hoàng thất có nhiều con nối dòng.

Mà sau khi Từ Mỹ nhân có thai, những gia đình đó bắt đầu bóng gió đề cử các tiểu thư nhà mình, hoặc người họ xem trọng chọn lựa, tóm lại họ đều là vì hậu cung Đậu Thuần mà tuyển người.

Nhóm tổ phụ của Đậu Thuần lúc trước không ít lần dùng cách này đưa người vào hậu cung hoàng tổ phụ của Đậu Thuần. Sau này Tiên hoàng Đậu Uyên lên ngôi, dù cấm chỉ quan viên nhưng các thúc bá có tâm ý cũng không thể chối từ, cho nên hậu cung cũng thu không ít người họ đưa vào. Nhất là vì Phó hoàng hậu không hợp tâm ý của ông, ông muốn tìm trong các cung phi người hợp tâm ý mình.

Cũng là bởi vì như thế, cho nên những người đó mới nghĩ Đậu Thuần sẽ không cự tuyệt, đối với bọn họ mà nói nam tử nào lại không háo sắc? Hoàng thượng hiện tại sở dĩ cự tuyệt chẳng qua còn chưa có thấy người hợp ý, đợi một ngày nào đó có một cô nương nhìn vừa mắt, đến lúc đó người bên ngoài ngăn cản đều ngăn không được. Bọn họ muốn đem người tiến cung, nên tìm mọi cách tìm hiểu sở thích yêu cầu của Hoàng thượng,  nghĩ biện pháp tìm ra cách có thể làm tìm cho Hoàng thượng một cô nương hợp ý.

Trác Kinh Phàm cùng Đậu Thuần tất nhiên là không biết được tâm ý nhóm người tôn thất kia, nếu mà biết Đậu Thuần sẽ cười to hai tiếng. Muốn tìm cô nương hợp tâm ý hắn sao? Sợ là khó khăn, bởi vì bên cạnh hắn đã có một đối tượng hợp tâm ý hắn, vả lại còn cùng hắn tâm ý tương thông, cho dù có người dung nhan đẹp tuyệt mỹ cũng không lọt vào tầm mắt hắn được.

Ngay khi nhóm tôn thất bởi vì Hoàng thượng đối với Từ Mỹ nhân lãnh đạm đang cân nhắc, nhạc công đã bắt đầu biểu diễn một khúc nhạc mới. Nhóm vũ kỹ cũng đứng dậy tung tay áo, tay áo trên không trung tạo nên một đường cong duyên dáng phối hợp nhịp nhàng với tiếng sáo trúc, vũ kỹ bước chậm rãi hướng vào trong điện.

Nhưng vào lúc này, có một người che mặt bằng khăn lụa mỏng vừa múa vừa ôm đàn tỳ bà bước ra, vũ kỹ vặn vẹo eo nhỏ, vũ điệu nhẹ nhàng ôn nhu.

Khúc " Lục Yêu ", tất cả mọi người đều bị thân ảnh vũ kỹ đoạt đi lực chú ý, chỉ có Trác Hoàng hậu sắc mặt lại có vẻ có chút cứng ngắc.

Khúc " Lục Yêu " kích thích hồi ức không tốt của Hoàng hậu. Khi còn là Thái tử Đại Lương từng nghe qua khúc " Lục Yêu" rồi bị ám sát. Khi tâm thần Hoàng hậu hoảng hốt hết sức, tiếng trống đột ngột vang lên, mọi người giống như bừng tỉnh hướng về phía tiếng trống, Trác Hoàng hậu suýt chút nữa thất thố đứng dậy.

Ở cửa đại điện có bốn gã vũ kỹ mặc áo đỏ, trên hai tay họ đều cầm đoản kiếm, bước chân theo nhịp trống tiến vào trong điện. Hoàng hậu hoảng hốt, trước mắt là một màn bản thân đã gặp qua, đời trước khi bị đâm chết là đang xem màn biểu diễn này.

Hoàng hậu nhắm mắt lại là có thể nhớ chính xác thời khắc kia, khi nữ vũ kỹ ngã xuống kế tiếp bốn gã vũ kỹ bước lên, hình ảnh đó khắc sâu trong tâm trí, trong đó một người vũ kỹ lợi dụng trận thế biến hóa, đột nhiên tới gần mình sau đó đâm một kiếm.

Gắt gao nhìn chằm chằm bốn gã vũ kỹ trong điện, Hoàng hậu nghĩ chẳng lẽ Mục Hiên tính lợi dụng vũ kỹ ám sát mình? Nhưng hôm nay mình là hoàng hậu, vũ kỹ muốn tiếp cận chỉ sợ không dễ dàng như vậy. Chỗ ngồi của Hoàng hậu  là ở phía trên, vũ kỹ muốn ám sát phải trải qua một loạt tôn thất, còn phải lên cầu thang, mới có biện pháp chạm vào mình.

Ngay tại khi Hoàng hậu đề cao cảnh giác, những vũ kỹ không có hành động khác thường nào. Bài biểu diễn đã gần kết thúc, bốn gã vũ kỹ múa đoản kiếm trong tay theo nhịp trống bước chân nện trên mặt đất. Đến khi tiếng trống ngừng, nhóm vũ kỹ chấm dứt động tác cuối cùng, bốn gã vũ kỹ lúc này đã nằm úp sấp trên mặt đất, trong miệng cất lên bài hát ca tụng Hoàng đế. Ngay sau đó, nữ vũ kỹ che mặt đi vào trong điện, nghiêng mình cúi đầu, bắt đầu cất giọng ngâm xướng ca khúc. Giọng nữ vũ kỹ uyển chuyển du dương động lòng người, tiếng ca quanh quẩn trong điện. Trác Kinh Phàm híp híp mắt, chẳng lẽ mình đã đoán sai, tiết mục này không phải Mục Hiên an bài, mà là người khác có dụng tâm kín đáo?

Đợi cho tiếng ca chấm dứt, nữ vũ kỹ che mặt ngước mắt nhìn lên, một đôi mắt đẹp đầy tình ý nhìn Đậu Thuần, trong đó biểu lộ ý tứ quá rõ ràng.

Đậu Thuần không phải người dễ dàng bị mê hoặc tâm thần như vậy. Hắn mặt không đổi sắc nhìn nữ vũ kỹ kia, trong mắt không gợn sóng, thản nhiên nói:

"Xướng không tồi, thưởng."

Ánh mắt vũ kỹ hiện lên một tia kinh ngạc, cũng đầy ủy khuất, tựa hồ thực không thể tin Hoàng thượng đối với mình thờ ơ.

Nàng vốn tưởng rằng, vũ đạo của mình tuyệt vời, hơn nữa tiếng ca hút hồn, có thể gây hứng thú với Hoàng thượng, đợi khi Hoàng thượng lệnh cởi cái khăn che mặt xuống, mình có thể tự tin vào dung nhan mỹ lệ này nhất định có thể lưu lại ấn tượng trong lòng Hoàng thượng, để sau này còn có thể tiến cung.

Không ngờ phản ứng của Hoàng thượng lại bình thản như thế. Nữ vũ kỹ trong lòng có chút ảo não, nàng liếc mắt nhìn Từ mỹ nhân. Từ Mỹ nhân dung mạo dễ nhìn nhưng so sánh với mình liền có vẻ bình thường. Lại nhìn Hoàng hậu, tuy rằng Hoàng hậu mặt mày tinh xảo xuất chúng, cũng chỉ là nam tử.

Vũ kỹ nghĩ tới nghĩ lui, nếu mình có thể vào cung, phần thắng khẳng định lớn nhất. Nàng tuyệt đối có thể thay thế được Từ Mỹ nhân trở thành người được sủng ái. Bởi vậy nàng nheo mắt, cắn răng đưa tay cởi bỏ khăn lụa mỏng trên mặt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK