1.
Tống Tụng và Tô Minh Tranh sau khi tái hôn sống tại căn nhà nhỏ trong khuôn viên nhà cũ họ Tô. Mãi đến khi Tô Lăng Hành học lớp hai, cả gia đình ba người mới chuyển đến trung tâm thành phố.
Năm đó có rất nhiều chuyện xảy ra, gia đình ba người chuyển ra khỏi nhà cũ, Tống Tụng tốt nghiệp thuận lợi, trở thành thạc sĩ tâm lý học và trở thành đồng môn với vị bác sĩ tâm lý đã từng "chữa bệnh" cho cô.
Sau khi tốt nghiệp, Tống Tụng từ chối lời mời làm việc của giáo sư hướng dẫn. Cô thẳng thắn nói rằng mình không định đi làm. Cô học là để bản thân vui vẻ, không đi làm cũng là để bản thân vui vẻ. Tống Tụng không thiếu tiền, cô có gia đình riêng nhưng không cần cô phải kiếm tiền nuôi gia đình.
Tô Minh Tranh đã thực hiện tất cả những điều đã hứa với Tống Tụng trước khi tái hôn, tôn trọng cô, yêu thương cô, yêu cô hết lòng.
Tống Tụng không phải người máu lạnh, đương nhiên có thể cảm nhận được sự quan tâm và tình yêu của Tô Minh Tranh dành cho mình.
Theo Hành Bảo lớn lên, ý định muốn có thêm con của Tống Tụng ngày càng mạnh mẽ.
Tuy nhiên, Tô Minh Tranh tuổi cũng đã cao, sinh con phải tính toán kỹ lưỡng. Tống Tụng ngồi trên ghế sofa, vô thức nói ra suy nghĩ trong lòng.
Tô Minh Tranh đang trả lời email bên cạnh nghe thấy liền sững người vài giây, nghe rõ vợ mình đang lẩm bẩm điều gì, anh gấp máy tính lại, lặng lẽ đi đến bên cạnh cô, "Anh không được sao?"
Giọng nói trầm thấp khàn khàn, Tống Tụng ngẩng đầu nhìn về phía phát ra âm thanh, "Ông xã... Anh rất đẹp trai."
Lời khen ngợi là lời khen chân thành xuất phát từ trái tim Tống Tụng. Tô Minh Tranh thường xuyên tập thể dục, không chỉ tập thể dục mà còn kiểm soát chế độ ăn uống, mức độ quan tâm đến vóc dáng còn hơn cả cô. Tống Tụng trước đây đã từng phàn nàn với anh, anh ta mặt dày giải thích: "Không phải là để xứng với em sao." Lúc đó Tống Tụng bất lực đáp lại anh: "Chúng ta chỉ cách nhau sáu tuổi, chứ không phải sáu trăm tuổi."
Mức độ quan tâm đến tuổi tác của người đàn ông trước mặt này thật sự khiến Tống Tụng...
"Anh rất được," Nhìn thấy ham muốn trong mắt chồng, Tống Tụng theo bản năng dịch chuyển vị trí, hy vọng có thể cách xa anh một chút. Mặc dù hai người đã không ít lần làm chuyện đó vào ban ngày. Nhưng lát nữa Tô Lăng Hành sẽ tan học về rồi.
Sau đó, Tô Minh Tranh vẫn được toại nguyện, anh nhìn người phụ nữ nằm dưới thân mình, lặng lẽ ngắm nhìn cô.
Cho đến khi cô che mắt anh, "Đừng nhìn em như vậy."
Tô Minh Tranh liền hôn lên mu bàn tay cô, "Vì quá yêu em, nên muốn nhìn em mãi, muốn mãi mãi ở bên em."
2.
Tô Lăng Hành học lớp ba thì cuối cùng cũng được chào đón em gái mà cậu hằng mong đợi.
Nhưng em gái không giống như cậu tưởng tượng, lại còn béo nữa! Chẳng dễ thương chút nào!
Tô Lăng Hành đứng trước nôi em gái, cau mày nhìn cô em gái đỏ hỏn mũm mĩm. Cậu vừa kết thúc chuyến du học đã vội vàng đến đây, còn chưa về nhà, chưa kịp chơi bóng rổ! Kết quả lại thấy cái này! Tô Lăng Hành lẩm bẩm, em gái vừa béo vừa đỏ! Thật sự chẳng dễ thương chút nào! Còn chưa nói xong, phía sau đầu đã bị một cái tát mạnh.
Tô Minh Tranh vừa vào phòng bệnh đã nghe thấy con trai nói vậy, không cần suy nghĩ đã đánh ngay.
Nghe thấy tiếng động, Tống Tụng vốn ngủ không sâu liền từ từ tỉnh dậy. "Anh đánh nó làm gì?"
Tô Minh Tranh trừng mắt nhìn con trai, ra hiệu cho cậu tự giải thích với mẹ, kết quả cậu nhóc này lại nằm sấp trước giường Tống Tụng, "Mẹ! Cứu con! Con chỉ nói em gái vừa béo vừa đỏ! Nói thật mà cũng bị đánh! Thật không công bằng!"
Năm nay Tô Lăng Hành tham gia phiên tòa giả định của trường, suốt ngày lôi chuyện công bằng hay không ra nói. Tống Tụng giai đoạn cuối thai kỳ đã nằm viện, nhưng cũng không ít lần làm quan tòa cho hai bố con. Trong thời gian sinh nở, trường của Tô Lăng Hành tổ chức du học, một tuần sau khi em gái chào đời cậu mới trở về. Tô Lăng Hành muốn tận mắt nhìn em gái nên trong thời gian du học cũng không gọi video với bố mẹ, chính là để tránh bản thân không nhịn được nhìn em gái qua video trước.
Kết quả...
"Nó béo quá! Sao mới sinh ra đã béo như vậy!" Tô Lăng Hành đứng thẳng người, dùng tay ra hiệu.
Tô Minh Tranh vừa giơ chân định đá con trai thì bị vợ trừng mắt, đành thôi.
"Hành Bảo, em gái mới sinh mà, mới được bảy ngày thôi, em gái là một em bé khỏe mạnh, chính vì em gái mũm mĩm nên mọi thứ đều rất tốt."
Nghe vậy, Tô Lăng Hành gật đầu, "Được rồi được rồi, chỉ cần em gái khỏe mạnh là tốt rồi. Nhưng mà, mẹ, mẹ đừng gọi con là Hành Bảo nữa, con học lớp ba rồi, không còn là em bé nữa."
Mặc dù lần đầu gặp mặt thấy em gái vừa béo vừa đỏ không dễ thương, nhưng sau đó, Tô Lăng Hành đã tự vả vào mặt mình, em gái cậu là em gái tốt nhất trên đời! Tất cả những thứ tốt đẹp trên thế giới đều nên dành cho em gái! Em gái là em bé tốt nhất trên đời!
Mặc dù em gái thường xuyên làm hỏng đồ chơi của cậu, mặc dù em gái làm rơi vỡ mô hình Transformer phiên bản giới hạn của cậu, mặc dù em gái còn là một đứa trẻ sơ sinh không hiểu chuyện gì lại nhổ nước bọt vào người cậu, nhưng Tô Lăng Hành vẫn rất yêu em gái mình.
3.
Tống Tụng đặt tên cho con gái là Tô Lăng An, tên gọi ở nhà là do con trai đặt, gọi là Đô Đô. Đúng như tên gọi, vì lúc nhỏ cô bé mũm mĩm. Đô Đô là một cô bé rất dễ thương và xinh đẹp, ngoại hình hoàn toàn di truyền từ mẹ, chiều cao cũng theo bố mẹ, từ nhỏ đã sở hữu đôi chân dài miên man.
Tô Minh Tranh rất cưng chiều con gái, Tô Lăng Hành cũng đáp ứng mọi yêu cầu của em gái. Người đóng vai ác trong nhà lại trở thành Tống Tụng.
Buổi tối Tống Tụng kiểm tra bài tập cho con gái như thường lệ, kết quả lại phát hiện một bức thư tình trong cặp sách của cô bé.
Trời ơi, Tô Lăng An mới học lớp một thôi.
Tô Minh Tranh biết chuyện thì cảm thấy trời sắp sập. Tống Tụng cảm thấy phản ứng của chồng quá khoa trương, nhưng cô cũng có thể hiểu Tô Minh Tranh, dù sao anh cũng là người được con gái muộn màng, cưng chiều con cũng là điều bình thường.
Tống Tụng xem xong thư tình liền để lại chỗ cũ. Chỉ là tình bạn ngây thơ giữa những đứa trẻ thôi, có gì mà trời sập chứ.
Nhưng sau đó, Tống Tụng thực sự cảm thấy trời sắp sập.
Tô Lăng An mười sáu tuổi đã trở thành thiếu nữ xinh đẹp, bị Tống Tụng phát hiện yêu sớm, đối tượng chính là Mạc Quân Duệ, người đã viết thư tình cho cô từ hồi lớp một.
4.
Vợ chồng Tô Minh Tranh, Tống Tụng có hai người con, một trai một gái.
Con trai cả Tô Lăng Hành giống hệt bố. Lúc nhỏ hoạt bát đáng yêu nhưng càng lớn càng ít nói. May mắn là cậu bé có thể bày tỏ suy nghĩ của mình một cách rõ ràng với bố mẹ, không có khoảng cách với bố mẹ.
Tô Lăng Hành từ nhỏ đã học giỏi, thích các môn thể thao, mười lăm tuổi đã tự mình đi du học nước ngoài.
Sau đó, tại một buổi tụ họp người Hoa ở nước ngoài, người đàn ông phương Đông có ngoại hình ưu tú này đã yêu từ cái nhìn đầu tiên người vợ tương lai của mình.
Con gái út Tô Lăng An, lúc nhỏ ít nói càng lớn càng hoạt bát đáng yêu. Cô bé thích ăn ngon, thích nấu ăn, thích các hoạt động thủ công nhưng lại ghét các môn thể thao.
Mười sáu tuổi, cô bé bị mẹ phát hiện yêu sớm, Đô Đô dũng cảm cầu cứu bố, kết quả bố cô lại trực tiếp tìm bạn trai của cô!
Thật là, sao lại như vậy chứ. Tô Lăng An sợ bố dọa bạn trai, liền chủ động đề nghị với bạn trai kế hoãn binh giả chia tay!
Nhưng bạn trai cô hình như không muốn như vậy...
Sau đó, Tô Lăng An kết hôn thuận lợi với mối tình đầu Mạc Quân Duệ.
Không ai biết Tô Minh Tranh và Mạc Quân Duệ đã nói gì trong lần gặp mặt đó. Tô Lăng An hỏi bố, bố không nói, hỏi chồng, chồng cũng không nói, hỏi mẹ yêu quý nhất, mẹ cũng cùng phe với bố, không nói gì cả!
Đây thật sự là một bí ẩn chưa có lời giải.
( Hoàn )
Editor:Mín Mín
Nguồn: Bán Hạ